Chỉ với thỏi son 5 chục mua ngoài chợ, tôi xử ngay được thói tắt mắt của cô em chồng, cả nhà chứng kiến cũng phải lắc đầu ngao ngán
Qua sự việc lần này, mẹ chồng tôi cũng ngại. Còn cô em chồng rõ là không dám tự tiện vào phòng tôi và lấy đồ nữa.
2 năm trước, tôi về làm dâu ở nhà Mạnh. Cuối năm ấy, Lệ – em chồng cũng lên xe hoa. Hai chúng tôi vốn cùng tuổi, nhưng chỉ trong vài tháng chung sống tôi đã nhận ra không hợp tính cách, không thể thân được.
Tôi thì không ưa nịnh, hơi thẳng tính trong khi con bé ấy đúng kiểu mồm miệng đỡ chân tay. Lại thêm việc tôi làm dâu, Lệ là con ruột thành ra mọi chuyện lớn bé trong nhà đều tôi làm cả. Mẹ chồng chẳng bao giờ sai Lệ làm gì, thi thoảng thấy tôi mướt mát mồ hơi nấu nướng mới nhắc cho có: “Nhìn chị dâu con kia kìa, xuống mà phụ đi kẻo mai này làm dâu lại bị trả về nơi sản xuất”.
Nhưng con bé đó ngúng nguẩy cho nào chịu giúp tôi. Còn mẹ chồng tôi cũng đâu có ý định nghiêm túc sai con gái làm việc, chỉ nói cho vui vậy thôi.
Đặc biệt, tôi ghét nhất cái tính tắt mắt, hay tự mượn đồ không xin phép của Lệ. Mấy tháng ở chung thôi tôi mất tới 3-4 thỏi son, 2 lọ kem dưỡng, phấn mắt rồi áo quần thì không kể nổi. Nếu như con bé biết mở miệng ra hỏi tôi trước, và dùng xong có ý thức trả lại thì khác. Đằng này, nó toàn cố tình làm hư hại 1 cái gì đó để không phải trả tôi.
Tức nhất là có lần mua cái váy gần triệu về để đi Year-end party ở công ty, tôi mới giặt thế mà tối về không thấy đâu. Sang phòng Lệ thì con bé không có nhà, mẹ chồng tôi bảo nó đi hẹn hò rồi! Tôi bực lắm nhưng vẫn phải bấm bụng chờ nó về.
Và nửa đêm, nó loạng choạng bước vào, chiếc váy trắng của tôi bị rượu vang đổ vào đỏ cả vạt phía dưới. Hai chị em tranh cãi một hồi, mẹ chồng tôi phải xồng xộc chạy ra khuyên can. Bà có nhắc nhở con gái, nhưng sau cùng vẫn quay sang tôi mắng: “Dù gì cũng là chị, con không biết nhường nhịn em à? Vì 1 cái váy mà nửa đêm cãi nhau om sòm thế này, hàng xóm nghe thấy ra thể thống gì nữa. Con tiếc cái váy, nói em nó trả. Hành xử thật không ra sao!”
Sau vụ đó, tôi cũng đành phải bấm bụng nhẫn nhịn. Nhưng tôi mua chiếc tủ có khóa, hàng ngày dùng mỹ phẩm xong nhét cả vào đó, phòng bị lấy mất.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Rồi ngày con bé đi lấy chồng cũng tới. Tôi cứ nghĩ từ nay về sau hai chị em ít chạm mặt thì sẽ không mâu thuẫn, nào ngờ nó về nhà mẹ đẻ thường xuyên. Mỗi lần như thế, nó lại vô tư dùng ké tí đồ của tôi. Hôm thì xách cả túi hoa quả tôi mua mang về, lúc thì lại vào phòng xin tí son, mượn tí phấn.
Hôm gần đây, Lệ sang chơi và khi con bé về mấy hũ yến chưng trong tủ lạnh tôi mua về cũng không cánh mà bay. Tôi hỏi mẹ chồng thì bà cũng giả bộ ngơ ngác: “Ơ, con tìm lại đi chứ mẹ không biết. Mấy đồ dưỡng thai của con mẹ động vào làm gì!”
“Thế chắc cái Lệ lấy rồi mẹ. Cô ấy lấy mà không hỏi qua mẹ ạ?” – tôi vẫn kiên nhẫn hỏi.
“Không, nãy mẹ lúi húi ngoài sân, chắc nó thấy lạ nên lấy về dùng thử. Chắc nó không biết đồ tốt, đắt tiền cho dùng dưỡng thai nên mới lấy ấy mà. Mẹ sẽ nhắc nhở nó nha” – mẹ chồng vẫn dỗ dành tôi.
Tôi hiểu rằng, mình có nhắc nhở em chồng bao nhiêu lần nữa thì con bé cũng chẳng thay đổi được. Vậy nên tôi quyết dùng biện pháp mạnh hơn. Tôi mua thỏi son rẻ tiền ngoài chợ nhưng mẫu mã như hàng xịn, rồi về bôi một lớp thuốc mỏng lên đầu dễ gây tê rát vùng da mỏng – nhưng không độc hại.
Tôi tin rằng với tính cách của Lệ thì chắc chắn nó sang chơi sẽ chôm về. Đúng như dự đoán, tối hôm sau tôi đi làm về chẳng thấy thỏi son đâu. Hỏi mẹ chồng thì bà thơ ơ bảo không biết. Tôi mới nói như mếu, bảo bà: “Mẹ ơi, mẹ gọi hỏi cái Lệ ngay đi mẹ, thỏi son này không dùng cho bà bầu được đâu. Con được tặng mà tra thành phần xong định mang đi cho người khác. Nay con bỏ ra mà quên đút vào túi xách. Mẹ hỏi Lệ ngay đi kẻo nó dùng rồi lại nguy hiểm”.
Nghe tới đây, mẹ chồng tôi hốt hoảng đi gọi điện. Rồi bà bần thần kể với tôi về việc Lệ đang bị phồng môi sau khi tô son. Tôi lại giả bộ an ủi nhưng không quên nhắc nhở bà: “Mẹ ơi, không phải con ích kỉ nhưng Lệ muốn dùng cái gì thì cứ hỏi con 1 câu. Nếu thế sự việc như hôm nay đã không xảy ra rồi. Lần này là thỏi son, lần sau lỡ là món ăn gì đó không phù hợp thì sao? Hậu quả ai chịu được?”
Mẹ chồng tôi nghe xong chỉ biết gật gù. Từ hôm đó tới giờ cũng gần 1 tuần, em chồng tôi vẫn sang chơi nhưng chưa thấy “cầm nhầm” thêm đồ gì về.
Em chồng đang xem điện thoại, thấy chị dâu vào vội vàng giấu đi, tưởng con bé làm điều gì mờ ám nhưng thoáng thấy bóng dáng quen thuộc tôi rụng rời tay chân
Em chồng tôi đang xem một đoạn clip gì đó trên điện thoại, tôi nghe rõ tiếng ồn ào. Thế nhưng vừa mở cửa, nó giật mình tắt vội, mặt có chút kiểu lo lắng, hoảng sợ.
Tôi về làm dâu nhà Thiện có thể nói khá thuận lợi. Mẹ chồng tôi tuy hơi ghê gớm nhưng bà đang kinh doanh cửa hàng tạp hóa nên vô cùng bận rộn. Mọi chuyện trong nhà tôi phải đảm đương nhưng được cái bà chả bao giờ quản. Kiểu tôi quyết sao cũng được, nấu gì ăn nấy. Thậm chí, bà còn bảo: "Con nấu dở thế nào cũng hơn con Nhi vạn lần rồi". (Nhi là em chồng của tôi).
Còn em chồng, cũng không thể nói là nó quý tôi, nhưng nhiều lúc 2 chị em khá hợp cạ. Bình thường thì tính cách nó kiểu lạnh lùng, ít nói. Thế mà tôi lên facebook, thấy nó đăng ảnh cái là bạn bè chuyện trò rôm rả lắm. Có vẻ con bé có nhiều nhóm bạn, và nhóm nào nó cũng là trung tâm của sự quan tâm, sôi nổi, hoạt bát và vui vẻ.
Và nhân vật chính, Thiện - chồng tôi thì cũng quan tâm vợ. Anh vừa kiếm được tiền, lại biết sẻ chia việc nhà. Đương nhiên, tôi rất tôn trọng và yêu chồng mình. Suốt gần 3 năm trời, tôi khá vui vẻ với gia đình của mình... Cho tới hôm cuối tuần vừa rồi.
Tối hôm ấy, hiếm hoi lắm mới thấy Nhi ở nhà thay vì đi chơi cùng bạn bè. Lúc ăn cơm, con bé mặt khá đăm chiêu. Thiện bắt chuyện, gắp cho nó miếng đùi gà, nó còn hất ra, cơm văng tung tóe. Mẹ chồng tôi quát thì nó còn cộc cằn, bảo: "Mẹ đừng bênh con trai mẹ".
Thế xong nó bỏ đi. Tôi cũng gọi vài câu níu kéo, nhưng chẳng ăn thua. Kết thúc bữa ăn, tôi dọn dẹp và rửa bát, trong lòng cũng có chút hậm hực: "Con bé này có khi nào cố tính để trốn dọn dẹp không?"
Nghĩ thế thôi, nhưng sau khi xong xuôi, tôi cũng mở cửa phòng nó để hỏi chuyện. Nào ngờ, tôi vừa vào Nhi vội vàng tắt phụt điện thoại, giấu xuống dưới gối. Mà rõ ràng chỉ vài tích tắc trước, con bé còn đang xem đoạn clip gì đó rất ồn ào. Không chỉ thế, gương mặt nó còn có chút kiểu bất ngờ, hốt hoảng.
Tôi đoán con bé đang làm điều gì đó mờ ám. Thấy người bất ngờ nên nó mới tỏ ra sợ hãi như thế. Tôi ngồi xuống giường, hỏi chuyện thì Nhi bất ngờ gắt: "Sao chị vào phòng em mà không gõ cửa thế?"
"Ô con bé này, chị gõ đó. Mà em đang xem clip gì ồn ào không nghe thấy ấy" - tôi đáp.
Nghe thấy nó, nó vội vàng lấy liếm: "Làm gì có. Mà chị tìm em có chuyện gì à?"
(Ảnh minh họa)
Hai chúng tôi trao đổi một hồi, tôi nằm ườn ra giường đó. Rồi tôi bắt đầu lôi điện thoại ra nghịch, nhưng tôi thật sự mong Nhi sẽ lấy điện thoại ra. Con bé ngồi không cũng sốt ruột, lôi điện thoại ra thật.
Có vẻ, hồi nãy nó vội vàng nên chỉ nhấn nút nguồn. Giờ vừa mở lên tôi đã ngó ngay thấy màn hình thấp thoáng bóng dáng quen quen... Nó chuyển tab khác rất nhanh, nhưng tôi chợt giữ lại. Sau đó, tôi thẳng thắn hỏi: "Nhi, em giấu chị chuyện gì? Em giữ clip gì của anh Thiện vậy?"
Chối quanh một hồi, con bé đành ôm tôi rồi khóc: "Em xin lỗi nếu nói ra làm chị buồn, nhưng có lẽ nói với chị còn hơn... Anh Thiện lén lút hẹn hò với 1 con bé bạn em, cả nhóm em đã tẩn cho cả 2 một trận rồi. Không ngờ đoạn clip ấy bị tung lên mạng, giờ đang xôn xao chia sẻ khắp nơi rồi... Em định giấu chị, sợ chị buồn, nhưng có lẽ like, share nhiều thế chả mấy mà chị cũng biết."
Tôi choáng váng, trở về phòng thì thấy Thiện cũng ru con ngủ xong, đang ngồi chờ. Vẻ mặt của anh đầy bối rối như định nói gì, rồi lại thôi. Nhưng cần gì phải nói thêm nữa, tôi giơ đoạn clip ra, anh quỳ sụp xuống chân tôi. Thiện nói rằng chỉ định "thả thính" chơi chơi vì mấy người thách, nào ngờ con bé đó cũng đáp trả nhiệt tình. Anh khẳng định anh không có tình cảm, chỉ cần vui chút, còn cô gái kia cũng chỉ vì tiền. Nhưng tôi chấp nhận làm sao được khi cả hai qua lại như thế? Không lẽ cứ nói yêu vợ, thương con mà ra ngoài tìm niềm vui riêng được sao?
Tôi hiện giờ vẫn rất buồn, đã mang con về ngoại. Em chồng thì ngày nào cũng nhắn tin an ủi, khuyên lơn nhưng khiến tôi chỉ càng tiếc nuối gia đình chồng. Nhưng còn người đàn ông luôn ân cần quan tâm, tôi cứ ngỡ ai ngoại tình chứ anh nhất định không còn lừa tôi, vậy tôi biết phải tin ai...
Luôn nghĩ chị dâu thương em chồng, tôi sốc khi vô tình nghe được lời chị dặn con gái Tôi nghe mà không thể tin nổi đây lại chính là chị dâu mình. Tôi đã từng rất quý trọng chị dâu. Cũng đúng thôi, chị ấy quá tốt, quá hiền lành, hiểu chuyện, thương yêu em chồng và chăm sóc bố mẹ chồng hết mực chu đáo. Tôi còn cho rằng gia đình mình thật may mắn khi có một người con...