Chỉ vì tiếc hai ngàn đồng mua rau cho vợ và rồi tôi phải trả một cái giá quá đắt
Nhưng vừa đi được 10 phút thì tôi giật b.ắn mình vì có tiếng chị hàng xóm gọi thất thanh từ ngoài cổng. “Chú Hùng ơi chú Hùng, ra ngoài kia nhanh lên cô Hà bị t.ai n.ạn”.
- Sáng nay em mệt, anh đi chợ giúp em với nhá.
- Mệt gì mà mệt, cả ngày ở nhà có mỗi việc trông con mà cũng kêu mệt, cô chỉ có lười thôi chồng vừa mới ở công trương về mà đã sai ngay được. Không biết đầu cô là cái thứ gì.
Tôi chưa kịp trả lời vợ thì mẹ tôi đã đứng ra giữ nhà chống nạnh quát. Vợ lại lóp ngóp bò dậy để lấy làn đi chợ nhưng đúng lúc ấy đứa con nhỏ của tôi lại khóc thét lên. Vợ vội vào lao tới bế con lên nựng nịu cho con bú nhưng thằng bé chỉ ngậm vú một tí rồi lại nằng nặc khóc, có vẻ như vợ tôi ít sữa.
“Đấy, ngày nào cũng ăn ba bữa cơm mà sữa cho con bú cũng không có. Đúng là đồ ăn hại mà. Nhà tôi vô phúc mới rước phải cô”. Mẹ tôi vẫn đứng giữa nhà mắng vợ không ngừng.
“Đấy, ngày nào cũng ăn ba bữa cơm mà sữa cho con bú cũng không có. Đúng là đồ ăn hại mà. Nhà tôi vô phúc mới rước phải cô”. (Ảnh minh họa)
Sau khi vợ sinh được 1 tuần tôi để vợ con ở nhà cho mẹ trông rồi đi làm. Do tính chất công việc tôi phải ở liền công trường 1 tuần thì được về nhà 1 ngày. Được có 1 ngày nghỉ mà về nhà cũng không được yên, tôi mệt mỏi vô cùng định đi nằm nhưng đứa con khóc quá nên cũng chẳng tài nào ngủ được. Sau đó vợ bế con đi ra ngoài, tôi hỏi đi đâu thì cô ấy bảo đi sang nhà hàng xóm cho con bú nhờ.
Người ta nuôi con vài tháng mới thấy dấu hiệu ít sữa, đằng này vợ tôi mới sinh chưa được 3 tuần mà đã không có sữa cho con bú rồi. Mà tôi đã gửi t.iền mẹ để đi chợ cho vợ tôi đàng hoàng cơ mà, lúc nào bà cũng bảo mua bán rất tử tế bồi bổ cho con dâu, vợ cũng không thấy kêu ca gì thì tại sao lại không có sữa.
Ngủ tới gần trưa thì tôi tỉnh. Tôi bảo mẹ để tôi đi chợ, cũng định mua ít đồ về tẩm bổ cho vợ. Lúc tôi đi vợ dặn:
Video đang HOT
- Anh đi chợ mua cho em mớ rau ngót về nấu canh nhé, em thèm lắm.
- Gái đẻ ăn canh để mà cháu tôi đi ỉa suốt ngày à. Cô chỉ được ăn khô thôi.
Mẹ tôi hầm hầm nét mặt rồi bảo tôi không phải mua. Tôi đi chợ mua một số thứ, lúc tới hàng rau thấy có rau bí rất ngon người ta bán 6 ngàn một túi đã nhặt sẵn, cũng thấy có rau ngót tôi hỏi mua một mớ cho vợ, tất cả là 8 ngàn. Nhưng tới lúc sờ tới túi t.iền, lộn ngược lộn xuôi chỉ còn có 6 ngàn thế là tôi để mớ rau ngót lại, chỉ mua rau bí. Lúc đó tôi nghĩ mẹ mình nói cũng đúng, vợ ăn canh sớm như thế sẽ ảnh hưởng tới con, mẹ tôi ngày trước nuôi 2 chị em tôi nên chắc chắn bà cũng có nhiều kinh nghiệm rồi.
Về tới nhà, tôi lôi đồ ăn ra nấu nướng. Vợ cũng không quan tâm lắm tới chuyện tôi mua nhiều thức ăn ngon mà chỉ hỏi anh có mua rau ngót không. Tôi bảo mang thiếu t.iền nên không mua. Cô ấy có vẻ thất vọng rồi bảo tôi: “Con ngủ anh để ý con để em chạy ra chợ mua nhá, thực sự là em thèm rau lắm rồi”.
Vừa nói dứt lời cô ấy chạy ù ra ngoài ngay lập tức khiến tôi không kịp cản. Thậm chí tôi còn khó chịu và mắng cô ấy vì tôi vừa phải nấu cơm lại vừa trông con, mẹ tôi lúc đó đi đâu không biết.
Vừa nói dứt lời cô ấy chạy ù ra ngoài ngay lập tức khiến tôi không kịp cản. (Ảnh minh họa)
Nhưng vừa đi được 10 phút thì tôi giật b.ắn mình vì có tiếng chị hàng xóm gọi thất thanh từ ngoài cổng. “Chú Hùng ơi chú Hùng, ra ngoài kia nhanh lên cô Hà bị t.ai n.ạn”.
Tôi lúc đó cuống cuồng, vất luôn cái dao đang cầm thái thịt chỉ kịp nhờ chị ấy để ý con hộ rồi chạy nhào ra ngoài đường. Vợ tôi nằm đó, toàn thân nhuốm m.áu. Chiếc xe tải mất phanh đã đ.âm vào cô ấy. Sự việc diễn ra quá bất ngờ đến mức khi đưa vợ về nhà để lo hậu sự mà tôi vẫn không tin đó là sự thật.
- Sao hôm nay cô ấy lại chạy ra đường vậy – chị hàng xóm mà vợ tôi hay sang cho con bú nhờ hỏi.
- Vợ em đi mua rau.
- Ừ, cô ấy thèm ăn rau vô cùng. Mà từ ngày chú đi bà toàn bắt cô ấy ăn cơm không, chỉ có cơm với mấy con cá khô thôi. Cô ấy nuốt không nổi, không ăn rau cô ấy còn bị táo bón cả tuần nay, con chú thì không có sữa bú. Tội lắm cơ.
Tôi ghe mà sững sờ. Hóa ra ở nhà vợ tôi đã phải chịu khổ cực như vậy, thế mà cô ấy chẳng kêu ca phàn nàn. Đợi mãi ngày chồng về để nhờ chồng mua cho mớ rau ngờ đâu tôi tiếc 2 ngàn mà không mua cho cô ấy. Để giờ đây đứa con tôi mới chào đời được 3 tuần đã mất mẹ, tôi đã hại vợ tôi rồi.
Theo PNVN
Tôi đã phải trả 1 cái giá quá đắt cho sự lựa chọn ngu xuẩn của mình
Nếu chồng tôi thử đặt vào vị trí của bố mẹ đẻ tôi lúc ấy, anh có cam tâm tình nguyện để gả con gái cho một kẻ không ra gì không?
Khi viết ra những dòng này, tôi thấy mình có lỗi rất nhiều với bố mẹ. Chỉ vì không nghe lời ông bà, đi theo cái gọi là tình yêu cao đẹp. Để giờ đây, tôi phải trả một cái giá quá đắt cho chính sự lựa chọn ngu xuẩn của mình.
Tôi vốn là kế toán của một công ty sản xuất sắt thép. Tôi và Vinh yêu nhau khi hai đứa còn học chung trường Cao đẳng. Vinh vốn là người đàn ông kiệm lời và đôi chút nóng nảy. Khi ra trường, tôi nhanh chóng kiếm được công việc ổn định còn Vinh phải chật vật lắm để vượt qua hai môn học còn mắc nợ nhà trường mới cầm được tấm bằng tốt nghiệp.
Bố mẹ tôi đều không ưa gì Vinh vì anh mãi loay hoay với tấm bằng mà không xin được việc. Đã vậy anh còn thích tụ tập với đám bạn nhậu nhẹt suốt ngày. Khi biết con gái yêu một người đàn ông như vậy, mẹ đẻ tôi kiên quyết phản đối. Ông bà sợ cuộc đời tôi sẽ khổ khi trao gửi cho một người như Vinh. Ấy vậy mà tôi vẫn tìm cách thuyết phục bố mẹ để chạy theo tiếng gọi của tình yêu. Tôi sợ phải nhìn thấy Vinh buồn và đau khổ khi bị chia tay.
Chúng tôi được bố mẹ tổ chức đám cưới nhỏ, đó là kết quả của bốn năm yêu nhau. Tuy nhiên từ ngày về sống chung, tôi bắt đầu nhận thấy cuộc hôn nhân này là cả một sự lựa chọn đầy sai lầm. Nhất là lúc Vinh tìm được một vị trí xứng đáng trong công ty nhà nước.
Đến lúc này thì tôi đã thực sự thấy rõ bản chất thực sự của chồng mình. Anh quá thô lỗ, gia trưởng và ích kỷ. (Ảnh minh họa)
Vinh bắt đầu cấm cản không cho tôi về thăm nhà bố mẹ. Anh bắt đầu phát huy cao độ cái bản chất gia trưởng và cục mịch của mình.
Mang tiếng là ở cách nhà bố mẹ đẻ chỉ vài chục cây số nhưng mỗi lần giỗ chạp hay lễ lộc gì, tôi phải tìm đủ lý do trên trời dưới đất để thoái thác.
Có lần tôi nhận được tin báo chị gái sinh em bé, đang nằm ở bệnh viện tỉnh. Tôi xin chồng được về thăm và tiện thể chúc mừng chị ấy luôn. Vậy mà anh sừng sổ và cấm cản: "Chuyện sinh nở là điều rất bình thường chứ có gì mà nhà em làm loạn cả lên. Không đi đâu hết. Chỉ cần em gọi một cuộc điện thoại hỏi thăm thế là được". Nghe Vinh nói mà tôi ấm ức lắm! Tôi liền dắt xe đi chứ chẳng buồn nói thêm câu nào.
Tới ngày nhận lương, Vinh lại về nhà với bộ dạng say bí tỉ. Đã thế anh lúc nào cũng lên giọng hắt hủi và c.oi t.hường bố mẹ tôi. Vinh bảo rằng: "Giờ thằng này có t.iền thì nhà ngoại cấm có k.hinh b.ỉ nhé! Bên đó mà có hỏi xin xỏ hay vay mượn gì thì cũng đừng mơ". Lúc đó, biết chồng say nên tôi cũng chẳng thèm phân bua gì cho thêm rắc rối. Tôi chỉ trách chồng, nếu anh thử đặt vào vị trí của bố mẹ đẻ tôi lúc ấy, anh có cam tâm tình nguyện để gả con gái cho một kẻ không ra gì không?
Chính sự lựa chọn ngu xuẩn của tôi đã khiến cho tình cảm gia đình ngày càng xa cách. (Ảnh minh họa)
Đến lúc chuẩn bị sinh em bé, tôi muốn về nhà mẹ đẻ để tiện cho việc chăm sóc và sinh hoạt. Vinh đã một mực phản đối kịch liệt. Anh hằm hằm dọa nạt: "Nhà nội không chăm nổi mẹ con cô hay sao mà phải mò về tận cái ổ đó? Con là con của tôi, ai thích cứ lên thăm chứ đừng hòng mà đi ra khỏi nhà nội một bước".
Đến lúc này thì tôi đã thực sự thấy rõ bản chất thực sự của chồng mình. Anh quá thô lỗ, gia trưởng và ích kỷ. Khi yêu anh, tôi không hề thấy rõ con người thật này để khăng khăng cho đó là một sự lựa chọn chính xác. Tôi đã quá ngu ngốc khi không tôn trọng ý kiến của bố mẹ để theo đuổi và tôn thờ thứ gọi là tình yêu.
Khi đứa con trai ngày càng khôn lớn, nhiều lần bố mẹ tôi muốn lên chơi nhưng lần nào cũng phải muối mặt trở về vì cậu con rể thô lỗ. Lâu dần, bố mẹ tôi cũng ngại lên phải chạm mặt nên chỉ biết gọi điện hỏi thăm cháu.
Tôi biết bố mẹ buồn và phiền lòng vì tôi nhiều lắm. Chính sự lựa chọn ngu xuẩn của tôi đã khiến cho tình cảm gia đình ngày càng xa cách. Nhiều lúc suy nghĩ vì thương bố mẹ đẻ khi bị đối xử tệ bạc, tôi chỉ muốn cắt đứt với Vinh. Nhưng còn đứa con trai bé bỏng, tôi không muốn nó lớn lên bị thiếu hụt đi tình thương của bố nó. Tôi phải làm gì đây mọi người?
Theo PNVN
Cái giá quá đắt dành cho người đàn bà khờ dại trong tình yêu Tôi không thể ích kỉ trước lòng tốt bao dung ấy được. Chọn con đường ra đi để giữ cho mình một chút thanh thản cuối cùng mà trong lòng tôi không khỏi đ.au đ.ớn... Cầm tờ kết quả khám sức khỏe sinh sản trên tay, đầu óc tôi quay cuồng choáng váng: "Vô sinh hoàn toàn do nhiều lần nạo phá thai...