Chỉ vì nóng giận đánh vợ con, tôi ân hận cả đời
Tôi hốt hoảng chạy vào thì thấy đứa con riêng của vợ cầm cái kéo cắt tóc con gái tôi nhưng không may cái kéo lại bị sượt qua trán khiến con gái tôi bị chảy máu. Tôi hận tôi nhiều lắm.
Bố mẹ tôi rất quý con riêng của vợ tôi (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 3 năm thì tôi đi du học ở nước ngoài, trong khoảng thời gian đó, vợ tôi vẫn chưa mang bầu. Vậy mà khi tôi về đến nhà thì cô ấy đã bế trên tay một đứa bé được 2 tuổi. Tôi chết điếng, tôi rất yêu cô ấy và muốn sống với cô ấy đến đầu bạc răng long, vậy mà cô ấy lại cho tôi một vố đau như vậy. Hôm đó tôi về nhà, bố mẹ tôi cũng ở đó, ông bà kêu tôi ra phòng khách rồi từ tốn bảo:
- Hoàn à, bố mẹ biết con sốc nhưng mà đó chỉ là một tai nạn, bản thân cái Thúy cũng rất tốt, mày nên bỏ qua chuyện đó và thương lấy nó. Đứa bé cũng không có tội tình gì, bố mẹ chấp nhận được thì mày cũng nên thế.
- Bố mẹ không phải là con, bố mẹ không hiểu được. Tại sao con mới đi có chừng ấy năm mà vợ con đã có con riêng 2 tuổi, bố mẹ không nghĩ họ sẽ cười vào mặt con ư?
- Bố mẹ thấy cái Thúy nó sống tình nghĩa như thế, mày mà bỏ nó thì mày mất một người vợ tốt. Bố mẹ nói hết nước hết cái rồi, mày quyết định sao thì tùy mày.
Tôi hậm hực bỏ về phòng, cú sốc quá lớn khiến tôi không thể nào chấp nhận ngay được. Tôi quyết định sống ly thân với Thúy 1 tháng rồi quyết định sau, nhưng đúng là tôi yêu cô ấy quá nhiều, tôi không thể sống thiếu cô ấy được. Sau nửa tháng sống riêng, tôi quyết định sẽ về nhà với vợ và chấp nhận chuyện cô ấy có con riêng bên ngoài.
Video đang HOT
Kỳ lạ là bố mẹ tôi, kể cả cô em gái lấy chồng đại gia của tôi đều rất quý đứa con riêng này của vợ tôi. Họ đến chơi với nó hằng ngày, thứ gì cũng mua cho nó. Tôi thấy lạ lắm, bởi không hiểu sao vợ tôi lại được lòng bố mẹ tôi như vậy dù cô ấy đã gây nên một tội lỗi không thể tha thứ đối với tôi.
Thời gian thấm thoắt trôi đi, cuối cùng vợ tôi và tôi cũng đón đứa con chung đầu lòng. Phải nói là tôi mừng rớt nước mắt. Nhìn con gái của tôi lớn lên từng ngày, tôi hạnh phúc vô cùng. Đứa con trai riêng của vợ tôi rất hiếu động, nó đùa nghịch, chạy nhảy suốt ngày khiến tôi đau đầu vô cùng. Nhiều lúc tôi chỉ muốn đánh cho nó vài cái mà thấy vợ có mặt ở đó nên không dám.
Hôm đó vợ tôi đi công tác, tôi ở nhà chăm hai đứa. Lúc này con gái của tôi đã được 3 tuổi. Đứa con riêng của vợ tôi giờ đã vào lớp 1, hôm đó tôi đang nấu cháo cho con sau bếp thì nghe tiếng khóc váng trời. Tôi hốt hoảng chạy vào thì thấy đứa con riêng của vợ cầm cái kéo cắt tóc con gái tôi nhưng không may cái kéo lại bị sượt qua trán khiến con gái tôi bị chảy máu. Tôi giận run người, kéo nó ra một góc rồi tát tới tấp. Con gái tôi vẫn khóc càng làm cho tôi hốt hoảng. Thằng bé thấy tôi nổi giận thì rối rít xin lỗi rồi khóc ầm lên. Thấy thế tôi càng điên tiết, tôi đuổi nó ra khỏi nhà dù lúc đó trời đang mưa.
Khoảng 2 tiếng sau, khi đã nguôi cơn giận thì tôi mới mở cửa ra định đưa nó vào nhưng không thấy thằng bé đâu nữa. Lúc đó tôi rất sợ hãi, gọi điện cho bố mẹ tôi. Họ hốt hoảng chạy đến rồi mắng tôi té tát.
Tôi điếng người khi phát hiện ra sự thật (Ảnh minh họa)
Vợ tôi lập tức về nhà ngay sau đó, cô ấy cũng chửi tôi không ra gì. Cả nhà tôi báo công an vào cuộc nhưng cũng không tìm thấy thằng bé, lúc này, cô em gái của tôi mới lao đến đấm túi bụi vào người tôi rồi nói:
- Anh ác lắm, sao anh làm vậy với con em hả?
- Con… em? Em nói vậy là sao?
- Đó là con em, em bị lỡ với anh Thành, anh ấy bỏ đi lấy vợ khác nhưng bố mẹ bảo đẻ ra rồi đưa cho chị Thúy nuôi để em còn có cơ hội đi lấy chồng khác. Chị Thúy đã chịu tủi nhục để nuôi nó khôn lớn, vậy mà anh..
Tôi chết điếng, tôi không ngờ đứa con riêng của vợ lại là cháu ruột của mình. Tôi quỳ xuống xin lỗi vợ, lúc này tôi mới thấy hối hận vì hành động bột phát và độc ác của mình. Giờ đây, tôi chỉ mong rằng có ai đó đang che chở cháu tôi để nó có cơ hội quay về với gia đình, nếu không chắc cả đời này tôi sẽ sống trong dằn vặt và đau khổ mất.
Theo Phununews
Điếng người khi chồng thủ thỉ: 'Em ngủ với sếp anh nhé!...'
Tôi đau đớn, uất nghẹn trước lời đề nghị của chồng, thật không ngờ anh lại coi tôi thành món hàng như vậy...
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn 7 năm, có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh, ngoan ngoãn, chuẩn bị vào lớp 1.
Tôi làm thu ngân trong siêu thị, còn chồng là nhân viên trong một công ty truyền thông. Chồng tôi là người khá cầu toàn, nói đúng hơn, anh là người sẵn sàng đánh đổi mọi thứ vì công việc.
Chúng tôi cũng yêu nhau hơn 2 năm mới làm đám cưới. Ngày cưới nhau, trong niềm hạnh phúc tột cùng, hai đứa đã cùng vẽ ra tương lai hạnh phúc với ngôi nhà đầy đủ, những đứa con ngoan.
Mặc dù thế, về ở với nhau càng lâu, tôi càng thấy hiểu chồng hơn, biết về những tính cách mà trước giờ tôi không hề hay biết.
Thời gian gần đây, công việc của anh có chút khó khăn, tôi thấy anh cứ ưu tư, suy nghĩ. Hỏi chồng nhưng anh không nói gì, tôi cũng đành thôi, chỉ lựa lời an ủi động viên thế thôi.
Thậm chí tôi còn bảo chồng, nếu khó khăn quá thì nghỉ việc đi tìm chỗ khác, anh có bằng cấp, có công việc, sợ gì không có việc làm. Anh không đồng ý, vì lý do công việc ở công ty này tuy vất vả nhưng lương cao.
Vậy mà một đêm khi 2 đứa nằm ngủ, chồng bỗng dưng vực tôi dậy, anh nói tôi hãy cố gắng giúp anh một lần được không. Tôi bảo anh nói đi, chồng tôi cúi mặt nói: "Em có thể nhận lời đi ăn với sếp anh không...?"
Tôi lặng người khi nghe chồng nói, nước mắt bỗng dưng trào ra không kiểm soát nổi. Sếp của anh chính là người đàn ông to béo, mấy lần đến nhà tôi rồi, có những cử chỉ không đúng đắn với tôi. Tôi nói với chồng mấy lần nhưng anh cứ lờ đi. Hóa ra anh đã có ý rồi.
Tôi hỏi gặng, chồng nói cơ quan anh đang chạy đua chức phó phòng, mà ông giám đốc lại rất thích tôi. Chồng chưa nói hết câu, tôi cho anh cái tát trời giáng rồi ôm mặt chạy đi.
Từ mấy hôm nay, tôi không nói chuyện với chồng, cứ nghĩ đến là đau uất lên đến cổ. Tôi coi thường chồng, căm hận chồng, giờ tôi chỉ muốn bỏ phắt đi cho xong... Thật không thể ngờ anh coi tôi như món hàng đánh đổi của anh như vậy... Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
Nhìn thấy cảnh động trời ấy trong nhà nghỉ, tôi chết điếng người Tôi thật sự không biết nên làm thế nào bây giờ nữa, mấy ngày nay tôi cứ bị ám ảnh bởi hình ảnh đấy... Ảnh minh họa Tôi lấy chồng cách đây hơn 2 năm, chúng tôi yêu nhau từ thưở sinh viên, ra trường có công việc là làm đám cưới. Gia đình chồng tôi khá cơ bản, bố anh là cán...