Chỉ vì những nghi ngờ vô căn cứ, tôi đã đẩy vợ bước vào đường cùng
Vậy là trong bao nhiêu năm qua, chính vì sự nghi ngờ vô cớ khiến tôi mất vợ, mất con.
Tôi năm nay ngoài 50 tuổi, gần 30 năm trước tôi cưới vợ và sinh con. Tôi yêu vợ mình ngay từ cái nhìn đầu tiên khi cùng tham gia hội thanh niên của xã. Vợ tôi khi ấy là người phụ nữ đẹp nhất nhì trong làng, giọng hát của cô ấy cũng rất bay bổng nên thường xuyên tham gia các chương trình văn nghệ của xã. Xung quanh cô ấy không biết có bao nhiều chàng trai theo đuổi, giàu có, đẹp có, tài năng có nhưng không hiểu sao cô ấy lại chọn yêu một người vừa xấu lại nghèo như tôi.
Tôi yêu vợ rất nhiều, vì luôn cảm thấy mình kém cỏi hơn cô ấy nên lúc nào cũng nơm nớp lo sợ. Cưới nhau về, tôi không cho vợ tham gia cả hoạt động của xã khiến vợ tôi vô cùng ấm ức. Người ta bảo, càng yêu thì càng ghen, và có lẽ điều đó đúng với tôi. Tôi ghen với tất cả những người đàn ông vợ tiếp xúc, chỉ cần vợ tôi chào xã giao với những thanh niên cùng làng cũng làm tôi ghen tị. Vì vậy, tôi cố gắng giấu vợ mình càng kỹ càng tốt.
Vợ tôi khi ấy là người phụ nữ đẹp nhất làng. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 2 năm thì vợ tôi sinh con, và cũng chính khi ấy bi kịch gia đình tôi bắt đầu. Con trai tôi càng lớn càng không có một điểm nào giống tôi, mọi người xung quanh cũng đều nhận xét như thế. Và rồi hàng xóm láng giềng thêu dệt chuyện vợ tôi ngoại tình và thằng cu là con của người khác. Ban đầu tôi không tin, nhưng càng ngày mọi người nói càng nhiều khiến tôi không thể không tin.
Kể từ khi ấy, tôi sa vào rượu chè, cờ bạc, cứ về đến nhà là mắng vợ, đánh con mặc cho vợ tôi xin xỏ thế nào. Đến khi con tôi được 10 tuổi, do trầm cảm nên vợ tôi nhảy xuống sông tự tử. Cái chết của vợ khiến tôi đau trong lòng, và nỗi đau ấy cứ tăng lên khi nhìn thấy con trai. Cũng vì lẽ đó, tôi càng đối xử tệ bạc với nó hơn, thậm chí còn không cho nó gọi mình một tiếng cha. Thấy tôi hành hạ thằng bé quá, bố mẹ vợ không chịu được đã đón nó về nuôi và cho nó ăn học. Tôi thì từ đó sống như người mất hồn và cũng không cưới thêm vợ mới.
Video đang HOT
Quả thật, gần 30 năm qua tôi vẫn canh cánh trong lòng chuyện con trai có thật sự là máu mủ của mình hay không. Vì vậy, cách đây 5 năm, con trai tôi cưới vợ, mặc cho nó cầu xin thế nào tôi vẫn dứt khoát không đến dự đám cưới của nó. Mặc dù, gặp một người cha tệ bạc như tôi nhưng nó vẫn hết lòng đối đãi. Mỗi năm lễ Tết nó chưa bao giờ quên, hàng tháng cũng đều đặn gửi tiền về phụng dưỡng.
Gần 30 năm qua, chỉ vì những nghi ngờ vô cớ mà tôi đã đánh mất cả gia đình. (Ảnh minh họa)
Rồi con dâu sinh cháu, tôi cũng muốn nhìn mặt cháu nội, nhưng tảng đá trong lòng vẫn đè nặng nên chưa một lần đến thăm. Mặc dù không được thăm cháu trực tiếp nhưng tôi vẫn được theo dõi hình ảnh của cháu qua Facebook của con trai.
Có một điều là thằng cháu trai càng lớn nhìn càng giống tôi khiến cho tôi suy nghĩ. Nhân một lần con trai về thắp hương cho mẹ, tôi lấy tóc của nó và đem đi xét nghiệm. Một việc làm mà cách đây nhiều năm tôi từng muốn thử nhưng không đủ can đảm để làm.
Kết quả xét nghiệm làm tôi chết đứng khi mức độ tương thích lên tới 98%. Vậy là trong bao nhiêu năm qua, chính vì sự nghi ngờ vô cớ khiến tôi mất vợ, mất con. Bây giờ khi đã biết kết quả, tôi nửa muốn tới xin lỗi và bù đắp cho con trai vì những lỗi lầm mình đã mắc phải, nửa lại xấu hổ không muốn thừa nhận. Tôi đang rất rối và mong muốn nhận được lời khuyên từ phía các vị độc giả.
Theo Thời đại
Câu nói ngây thơ của con gái làm tôi 'sởn da gà' khi chăm vợ ốm
Người ta vẫn nói, trẻ con thì không biết nói dối. Chính vì vậy mà Khôi lại càng tin những gì con gái 5 tuổi của mình nói hơn.
Khôi đã quyết tâm theo đuổi Hà một cách chân thành và nghiêm túc nhất. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng Khôi bằng tuổi và học chung lớp đại học. Ngày đó Hà là cô gái xinh đẹp nhất lớp. Làn da trắng ngần và đôi mắt trong veo đã khiến không ít chàng trong lớp, trong khoa mê như điếu đổ, bao gồm cả Khôi. Tuy nhiên lúc đó cô đang có người yêu và tình cảm của họ khá khăng khít. Vì vậy mà anh hay bất cứ chàng trai nào khác đều không có cơ hội xen vào.
Tình cảm mà Khôi dành cho Hà cứ âm thầm như thế. Thỉnh thoảng anh có quan tâm cô một chút với danh nghĩa là bạn cùng lớp nhưng chưa từng nói ra sự thật rằng anh đã yêu cô rất lâu rồi.
Sau khi tốt nghiệp, như những người bạn bình thường, họ cũng chẳng còn giữ liên lạc. Hơn nữa Khôi cảm nhận được Hà có vẻ né tránh anh dù anh không biết lý do. Hàng ngày anh vẫn theo dõi mọi tin tức của Hà qua mạng xã hội. Một thời gian sau đó, khi nghe tin Hà và người yêu đã chia tay, anh đã không muốn để vuột mất cơ hội một lần nữa nên đã quyết tâm theo đuổi cô một cách chân thành và nghiêm túc.
Suốt 2 tháng theo đuổi, Khôi luôn dành cho cô mọi sự quan tâm, chăm sóc chu đáo nhất. Và dường như cảm nhận được chân tình mà anh dành cho nên cuối cùng Hà cũng nhận lời yêu. Vào khoảnh khắc đó, anh cứ ngỡ mình đang mơ. Đó có lẽ cũng chính là một trong những giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời anh.
Hơn một năm sau, họ kết hôn. Hà nhanh chóng sinh cho anh một bé gái xinh xắn đáng yêu. Vốn dĩ đã yêu vợ rất nhiều, không muốn cô khổ cực, giờ lại có thêm con gái nữa, Khôi lại càng có thêm động lực phấn đấu trong công việc. Anh luôn hi vọng rằng sẽ mang lại cho hai mẹ con cuộc sống đầy đủ nhất.
Để đạt được mong muốn này, anh làm việc như muốn bán mạng. Không chỉ đi sớm về muộn, Khôi còn nhận thêm việc về nhà để làm. Anh cũng không ngại đi các dự án xa xôi, chỉ cần có thêm tiền mang về cho vợ con là anh không ngại ngần gì. Vì vậy mà cuộc sống của họ ngày càng tốt hơn nhưng anh cũng ngày càng không có nhiều thời gian quan tâm vợ như trước. Nhưng Hà cũng không kêu ca, phàn nàn mà vẫn lo lắng cơm nước việc nhà như những người vợ bình thường khác, con gái nhỏ của họ chẳng mấy chốc đã 5 tuổi.
Tuy nhiên, đầu mùa đông năm nay, vợ Khôi phát bệnh, bác sĩ nói phải nằm viện một thời gian rồi mới tiến hành phẫu thuật. Vì không thể bỏ bê công việc một thời gian dài như thế nên Khôi đã nhờ mẹ từ quê ra chăm vợ. Bà sẽ ở bệnh viện lo cho vợ Khôi, còn anh thì phụ trách chuyện con cái. Hàng ngày anh có nhiệm vụ đón con lúc 8h giờ tối và lo cho bé ăn và ngủ.
Trong một lần đi đón thì cô con gái rượu đột nhiên đòi ăn bánh su kem. Vì chưa bao giờ mua bánh này cho con nên anh khá bất ngờ. Anh hỏi con:
- Con gái bố biết cả bánh su kem cơ à? Giỏi quá! Mẹ mua cho con ăn rồi à?
- Không phải mẹ ạ. Hôm trước mẹ đưa con đến gặp một chú. Chú ấy bảo nếu con gọi chú bằng bố thì chú sẽ mua bánh su kem cho con và đưa con đi chơi.
Con gái nhỏ vẫn tiếp tục vừa bi bô vừa ăn bánh còn Khôi thì như chết lặng. Phải chăng Hà đã làm điều gì khuất tất sau lưng anh? Nếu không tại sao lại có người đàn ông khác muốn con anh gọi là bố? Hay con bé chỉ là con gái anh trên danh nghĩa chứ không phải là con ruột của anh?
Nhìn kỹ lại thì dù xinh xắn giống mẹ nhưng con bé lại chẳng có nét gì giống Khôi hay bất cứ ai bên nhà anh. Không chỉ có thế, anh biết vợ vẫn giữ liên lạc với tình cũ năm nào nhưng nhắm mắt nhắm mở cho qua vì tin và yêu vợ. Anh chưa bao giờ mảy may suy nghĩ rằng Hà sẽ phản bội mình.
Càng suy nghĩ lại càng quay cuồng, Khôi quyết định đợi cho đến khi Hà được xuất viện về nhà rồi sẽ hỏi cho ra nhẽ. Nhưng mặt khác anh lại sợ nếu đặt câu hỏi này, sẽ làm vợ Khôi buồn và tổn thương. Thực lòng mà nói điều khiến anh sợ hãi hơn cả, là nếu cô ấy nói con bé không phải con anh, thì anh sẽ mất vợ, mất con, mất đi gia đình này.
Theo Kienthuc
Mẹ mất con học cách đối diện sự thật đớn đau Chỉ một cuộc điện thoại đã thay đổi cuộc sống của tôi hoàn toàn. Nó biến thế giới của tôi thành màu u tối chỉ trong một phút. ảnh minh họa Thậm chí thời điểm đó tôi tin mình cũng như đã chết đi. Đó là khi tôi nghe người thân thông báo rằng con trai của tôi không may ngã xuống ao,...