Chỉ vì ngoại tình nhất thời mà tôi bị chồng lăng mạ không thương tiếc
Một lần chỉ vì cơn “say nắng” nhất thời mà tôi bị chồng lăng mạ, giày vò khổ sở.
Tôi thừa nhận trong chuyện này, tôi là người có lỗi đầu tiên. Nhưng tôi đã tỉnh ngộ, hơn nữa tôi cũng chưa làm điều gì quá đáng với chồng đến mức không thể tha thứ được. Vậy mà chồng tôi không thể quên đi và tha thứ cho tôi. Anh biến cuộc sống của tôi như địa ngục bởi sự giày vò và những lời lăng mạ không thương tiếc.
Tôi và chồng bằng tuổi nhau, kết hôn được 2 năm, chưa sinh con bởi anh vừa làm vừa học lên cao học. Chúng tôi làm cùng công ty, anh ở phòng kế toán còn tôi bên chăm sóc khách hàng.
Cũng bởi đặc thù công việc nên tôi thường xuyên phải đi gặp gỡ khách hàng để ký hợp đồng, giải đáp thắc mắc của khách hàng. Chồng tôi hiểu công việc của vợ nên cũng rất thông cảm.
Tôi tình cờ gặp Trung trong lần đi công tác, Trung thực ra cũng không có gì nổi bật hơn chồng tôi cả. Chỉ được cái khéo ăn nói hơn. Trung hơn tôi 1 tuổi nhưng chưa vợ. Từ lần gặp đầu tiên tôi đã biết Trung có ý với tôi rồi, cái cách Trung nhìn tôi, rất kỳ lạ. Rồi khi bắt tay chào nhau về, Trung nắm tay tôi rất chặt, khiến tôi bỗng cảm thấy nôn nao.
Sau hôm đấy, Trung chủ động nhắn tin với tôi. Ban đầu chỉ là công việc, rồi dần dần làn những chuyện trong cuộc sống. Tôi nói tôi có chồng rồi, không muốn tiếp tục nói chuyện như vậy nữa. Nhưng Trung nói, anh không quan tâm, anh thực sự muốn quan tâm đến tôi.
Video đang HOT
Chẳng hiểu tôi thế nào, tôi bắt đầu thấy thích kiểu nồng nhiệt của Trung. Tôi lén lút chuyện trò với Trung nhiều hơn. Tôi dối chồng lén gặp đi cà phê với Trung, tôi bắt đầu nhớ Trung nhiều hơn, tệ hơn nữa, tôi thấy chán chồng.
Mọi thứ chỉ thay đổi khi tôi bỗng dưng đổ bệnh. Vì ốm nên tôi phải nghỉ làm, chồng tôi thấy thế xót vợ nên cứ đi làm là về ngay, nấu cháo, thuốc thang rất ân cần với tôi. Được chồng quan tâm, tôi bỗng thấy ân hận, tự dưng chán mối quan hệ với Trung ghê gớm. Thế là cơn say nắng với Trung nhanh chóng chết yểu.
Khi tôi quyết định sẽ chấm dứt với Trung thì một chuyện nằm ngoài dự tính xảy ra. Đó là chồng vô tình đọc được mấy tin nhắn chưa kịp xóa giữa tôi và Trung. Anh tra hỏi tôi, tôi thật thà khai ra mọi chuyện, cũng thanh minh rằng tôi mới chỉ đi uống cà phê với Trung 2 lần mà thôi. Tôi xin lỗi và mong chồng tha thứ. Anh không nói gì, chỉ im lặng.
Rồi chuyện chăn gối của 2 vợ chồng từ hôm đó cũng căng thẳng. Có lần, đang lúc ôm tôi, chồng nói nhỏ: “Chồng em có bằng thằng đấy không?”. Tôi như bị tát gáo nước lạnh vào mặt. Không để chồng xỉ nhục, tôi phản kháng: “Anh không được nói thế, em chưa làm gì quá giới hạn với người đó cả”. Chồng tôi như phát điên, giống như anh đã kiềm chế từ rất lâu rồi, anh quát tháo: “Cô tưởng tôi ngu à, làm gì có chuyện chỉ đi uống nước, cô nói xem, cô đi nhà nghỉ với nó bao nhiêu lần rồi?”.Những ngày sau, tôi khỏi bệnh, nhưng thái độ của chồng rất khác, anh dửng dưng, xa cách với tôi. Biết chồng còn giận, tôi ra sức làm lành, vui vẻ với chồng. Tôi đi làm về sớm, nấu một bữa cơm rất ngon chờ chồng. Chồng tôi về nhà, sau thoáng bất ngờ, anh ngồi vào bàn ăn với dáng vẻ lạnh nhạt. Gắp miếng thức ăn, anh nhấm nhẳng: “Em nấu khéo quá, thế đã nấu cho nó ăn bao giờ chưa?”. Nghe chồng nói, tôi tái mặt, trái tim như vỡ vụn.
Quá đau xót vì bị chồng khinh miệt, tôi bỏ chạy ra ngoài, chồng mặc kệ tôi. Cả đêm đấy, tôi thức trắng, co ro ngoài phòng khách, khóc đến sưng cả mắt.
Chuyện đã qua cả tháng nhưng chồng vẫn luôn giữ thái độ lạnh nhạt với tôi, ngày nào anh cũng phải nói vài câu xỉa xói, lăng mạ vợ. Tôi đau lòng lắm, tôi biết vì tôi làm anh tổn thương nên mới thế, nhưng sự thực, tôi chưa làm gì quá đáng cả. Tôi phải làm gì để lấy lại lòng tin của chồng đây? Tôi không muốn cuộc hôn nhân của chúng tôi bế tắc như thế này.
Theo Khỏe & Đẹp
Chồng ngoại tình bị phát hiện còn quay sang đánh vợ không thương tiếc
Hôm đó anh về nhà không biết lỗi còn hằm hằm mặt dọa tôi và cho rằng chính tôi báo cho chồng cô ta khiến anh bẽ mặt.
Mẹ tôi bảo tướng tôi sau này lấy chồng rất khổ nên cần phải cẩn thận lựa chọn. Tôi không hiểu sao tôi lại có thể khổ được. Tôi vốn là người vừa xinh đẹp, giỏi giang, nết na, có công việc với mức thu nhập hàng tháng khá cao. Tôi vẫn tin rằng mình tự làm tự nuôi sống mình, không phụ thuộc ai thì việc gì mà không hạnh phúc.
Ấy vậy mà lấy chồng rồi tôi mới thấm thía cái khổ. Chồng tôi là người có học thức và địa vị cao trong xã hội, nhìn bên ngoài anh rất chỉn chu, lịch sự, ăn nói nhỏ nhẹ. Tôi đã từng tin rằng mình có mắt thông minh nên chọn chồng không nhầm. Sự thật thì có chui vào chăn mới biết chăn có rận. Tôi không ngờ được mình vẫn luôn làm tròn trách nhiệm của một người vợ, người mẹ, ấy vậy mà bị cư xử như ô sin.
Cưới nhau được 6 tháng, chồng tôi chính thức cặp bồ. Anh bảo tôi đang có thai phải lo gìn giữ cho con. Còn anh cũng chẳng thể nào nhịn được "chuyện ấy". Anh cho tôi nghỉ giai lao 1 năm, anh ra ngoài tìm người đàn bà khác. Lúc nào tôi sinh nở xong xuôi, anh sẽ quay lại. Tôi đã nghe rất nhiều chuyện chồng ngoại tình khi vợ mang thai, nhưng không ngờ với chồng mình nó lại trắng trợn và bỉ ổi đến vậy.
Nhìn bên ngoài, ai cũng ao ước có được cuộc sống vợ chồng như chúng tôi. Sáng cùng nhau đi làm, chiều cùng nhau về. Ai biết được rằng tôi bụng bầu to tướng được chồng chở đi làm đến thẳng cơ quan chồng, còn đoạn đường gần 10km tự mình tôi xoay xở. Chiều về lại phải phi chừng đấy quãng đường, vừa đông, vừa tắc để về cơ quan chồng đón chồng. Hôm nào đến muộn là y như rằng chồng tôi cáu kỉnh, nhăn nhó. Mà tôi bụng bầu chửa như chấy càng, làm sao lại có thể đi nhanh được. Sơ sẩy một tí thì... Tôi cắn răng chịu đựng cảnh chồng cặp bồ, chồng hờ hững không hề quan tâm, chỉ mong sinh con khỏe mạnh. Tôi vẫn hy vọng, khi thấy con ra đời, anh sẽ suy nghĩ lại mà chỉnh chu hơn.
Ấy vậy mà sau khi tôi sinh xong anh vẫn tiếp tục cặp bồ với cô ấy, tôi tình cờ phát hiện được khi hai người rủ nhau du lịch sang Malaysia (một người bạn của cô này báo tin này cho tôi biết). Tôi làm dữ thì anh chia tay bồ và không lâu sau cô đi lấy chồng.
Nhưng đàn ông dường như thói quen cặp bồ đã ngấm vào máu. Chỉ mấy tháng sau chồng tôi lại cặp kè với người phụ nữ khác. Nghe đâu cô ta mới chuyển về cơ quan chồng. Cô ta bằng tuổi chồng tôi, có 2 con, đang sinh sống cùng chồng. Tôi không hiểu mèo mả gặp gà đồng thế nào mà 2 người dính vào với nhau. Lần này chồng cô ta phát hiện ra và đến cơ quan làm một trân tanh bành lên.
Chồng tôi bị kỷ luật, cô ta buộc thôi việc. Hôm đó chồng tôi về nhà mặt hầm hầm, dồn bao nhiêu tức giận lên người tôi. Anh cho rằng chính tôi theo dõi và báo với chồng cô ta nên anh mới bị bẽ mặt như vậy. Anh đánh tôi bầm tím trước mặt con trai và ném điện thoại vào đầu khiến tôi chảy máu.
Tối đó tôi ôm con về nhà ngoại, khóc không còn nước mắt. Chả lẽ làm một người vợ ngoan hiền, lo cho chồng con như tôi vẫn chưa đủ tiêu chuẩn để được chồng trân trọng, yêu thương. Từ sâu thẳm trái tim tôi ghét anh, muốnly dị chồng để không còn vướng vào những trận đòn nhưng lại thương con.
Vả lại tôi cũng không biết nếu bỏ chồng, lấy chồng khác tôi có bị đối xử như vậy không nữa. Bởi nếu số tôi lấy chồng thì khổ, vậy chồng nào cũng giống chồng nào mà thôi. Nhắm mắt ly dị chồng rồi đưa chân đi bước nữa, biết đâu lại cũng là một cái hố sâu hoắm đang chờ đợi tôi. Sao kiếp đàn bà như tôi khổ đến vậy.
Tôi hoang mang không biết nên quyết định thế nào. Rất mong mọi người tư vấn giúp tôi!
Theo blogcuame
Mỗi lần chồng tới gần âu yếm, trong lòng tôi lại dâng lên nỗi sợ hãi tột độ Là vợ, ai chẳng muốn được chồng yêu thương, âu yếm, ôm ấp. Vậy mà với tôi, ước mơ ấy lại là nỗi ám ảnh kinh hoàng. Cứ mỗi lần thấy chồng lại gần với những cử chỉ thân mật, trong lòng tôi lại dâng lên nỗi sợ hãi tột độ. Là vợ, ai chẳng muốn được chồng yêu thương, âu yếm, ôm...