Chỉ vì một quả mít, con dâu òa khóc đòi ra ở riêng
Tôi sống hơn 60 năm chưa từng nghe việc mẹ chồng phải xin lỗi con dâu vì đã bán quả mít do mình trồng.
Tôi năm nay 61 tuổi, là mẹ đơn thân. Chồng tôi mất sớm trong một tai nạn giao thông, khi tôi 38 tuổi, con trai mới 3 tuổi.
Một mình tôi nuôi con, vất vả càng thêm vất vả. Nhưng tôi chưa từng để con trai thiếu thốn thứ gì. Con là gia tài lớn nhất cuộc đời tôi, bao yêu thương chắt chiu tôi đều dành cho con cả.
Không biết có phải do được nuông chiều, hay là “cha mẹ sinh con trời sinh tính” như người ta vẫn nói, con trai tôi càng lớn càng khó bảo, không lo học hành.
Đang học cấp 3, con đòi bỏ học đi kiếm tiền. Nhưng kiểu “siêng ăn nhác làm” như con thì chẳng làm gì được lâu.
Đã thế, con còn thích gây sự, khiến mấy lần tôi phải đến nhà người ta xin lỗi, đền tiền vì đánh con người ta phải đi viện.
Con cứ lông bông như thế, nay làm nọ mai làm kia, thích thì làm, không thích thì chơi. Tôi làm mẹ cũng bất lực không khuyên nhủ nổi con.
Tôi có nên nhún nhường con dâu cho con trai mình đỡ khổ? (Ảnh minh họa: People Visual).
Video đang HOT
Rồi một ngày, con về nhà tuyên bố lấy vợ. Nhìn con không nghề nghiệp ổn định, tính cách không ra gì, tôi nghĩ lấy con người ta cũng chỉ làm khổ họ mà thôi. Nhưng con nhất quyết cưới vì bạn gái đã mang bầu.
Thật không ngờ, con trai tôi chẳng có ưu điểm gì nhưng lại đặc biệt chiều vợ. Với con, vợ là nhất, là tất cả.
Vợ nói gì cũng đúng, bảo gì cũng làm. Từ ngày có vợ, con chăm đi làm hơn.
Nhưng tôi với con dâu thì không hợp nhau. Vì được chồng chiều chuộng, con dâu không coi mẹ chồng ra gì. Cậy mình mang bầu, việc nhà không hề động tay động chân, còn chờ mẹ chồng “ cơm bưng nước rót”.
Tôi góp ý, bảo ban thì con dâu giận dỗi, mách lại với chồng. Chồng xót vợ lại quay ra trách tôi. Tôi buồn chán không thèm nói nữa.
Vườn nhà tôi có cây mít, năm nào cũng cho rất nhiều quả, không hiểu sao năm nay chỉ có 3 quả trên cây. Hôm rồi có quả mít chín, đúng lúc chị hàng xóm sang bảo mẹ chị ấy ốm, thèm ăn mít dai mà chị ra chợ không mua được. Tôi nghe xong, bán rẻ cho chị ấy, coi như vừa bán vừa biếu.
Chiều con dâu hỏi tôi: “Mẹ hái một quả mít rồi à?”. Tôi bảo, chị hàng xóm có người ốm thèm ăn nên tôi bán cho chị ấy rồi. Không ngờ con dâu nghe xong thì òa lên khóc.
Con dâu bảo đang bầu thèm mít, ngày nào cũng ra thăm xem đã chín chưa. Vậy mà mẹ chồng chỉ vì mấy chục nghìn, nhất định không để cho con dâu ăn, phải ghét bỏ con dâu đến mức độ nào thì mới làm như vậy.
Tối con trai tôi về, cũng quay ra trách tôi quá đáng.
- Như thế này không sống với nhau được đâu. Tôi tưởng mẹ thương tôi, thương vợ con tôi thì sau này mẹ già, chúng tôi báo đáp mẹ. Nhưng mẹ đối xử với con cháu thế này thì không ai sống được.
- Chỉ là một quả mít thôi, trong vườn vẫn còn đấy thôi. Vả lại con dâu chưa bao giờ nói với mẹ là thèm mít.
- Mẹ không hỏi được một câu à? Mẹ muốn vợ chồng tôi ở đây thì mẹ nói thế nào với con dâu một câu, đừng để ra ở riêng.
Tôi sống hơn 60 năm, chưa từng nghe việc mẹ chồng phải xin lỗi con dâu vì đã bán quả mít do mình trồng. Tôi tức giận muốn đuổi luôn các con ra khỏi nhà, đi đâu thì đi, sống sao thì sống.
Nhưng nghĩ con mình chẳng có gì, một cô gái tử tế chưa chắc đã lấy con mình. Con nghe vợ thì nói thế, chứ trong tay có gì mà ở riêng.
Nếu mình không cưu mang, chẳng may con dâu khổ quá, bỏ luôn con mình thì con mình lỡ dở, cháu mình bơ vơ.
Hơn nữa, con trai và con dâu gặp nhau giữa đường giữa chợ rồi yêu nhau, không rõ con dâu gốc gác thế nào, có gia đình hay không. Con dâu đang mang thai, đuổi ra đường cũng tội.
Nhưng mà cứ sống thế này thì khổ quá, mẹ chồng – nàng dâu không nói chuyện nổi với nhau câu nào.
Tôi già rồi, hay cả nghĩ. Lại nghĩ về chuyện bán quả mít, không biết có phải mình quá vô tâm với con dâu hay không?
Tôi cứ chê con dâu không ra gì, nhưng có phải tôi cũng là bà mẹ chồng không tốt?
"Khóc ròng" vì bí mật chồng trẻ tiết lộ ngay trong đêm tân hôn
Cứ nghĩ lấy được chồng đẹp trai, tuổi đời còn trẻ, cuộc đời tôi sẽ sang trang mới. Nhưng tôi đâu có ngờ, chồng giáng cho tôi một cú sốc lớn quá.
Ảnh minh họa
Sau một cuộc hôn nhân tan vỡ, tôi kỹ tính và đong đếm kĩ hơn trong những mối tình sau. 8 năm qua, tôi yêu thêm 2 người đàn ông nhưng đều không đến được với nhau. Mỗi cuộc tình đi qua, trái tim tôi càng thêm chai sạn đi và đôi khi, tôi nghĩ mình sẽ không cố chấp tìm kiếm tình yêu nữa.
Nhưng số phận run rủi cho tôi gặp Nhân, người chồng hiện tại của mình. Nhân trẻ hơn tôi 9 tuổi, đẹp trai, phong độ, ga lăng. Là nhân viên của tôi nhưng Nhân từng bước chinh phục trái tim tôi, giúp tôi biết yêu thêm một lần nữa.
Khi chúng tôi công khai mối quan hệ, nhiều người tỏ ra ngạc nhiên và khuyên tôi nên cân nhắc thật kĩ. Bởi Nhân còn trẻ, sự nghiệp chưa có gì trong tay; còn tôi đã làm chủ một cơ sở sản xuất và phân phối vật liệu xây dựng đang phát triển. Có người còn nói Nhân yêu tôi là vì tiền. Dù ai nói gì, tôi vẫn bỏ ngoài tai và vẫn yêu Nhân say đắm.
Chuyện tình của chúng tôi kết thúc bằng một đám cưới sang trọng, ấm cúng. Đương nhiên, mọi chi phí cưới hỏi đều do tôi bỏ tiền ra. Nhưng điều đó có là gì so với cuộc hôn nhân hạnh phúc mà tôi luôn mơ ước suốt bao nhiêu năm qua.
Vậy mà đêm tân hôn, Nhân lại khiến tôi "khóc ròng". Sau khi động phòng, chồng tôi tiết lộ đang nợ đến 2 tỷ và mong tôi sẽ chung tay cùng anh trả nợ, giúp đỡ anh vượt qua cơn khủng hoảng này. Tôi kinh ngạc hỏi tại sao Nhân lại không nói chuyện này khi chúng tôi còn yêu nhau thì Nhân nói anh ấy sợ bị tôi bỏ rơi.
Miệng Nhân luôn nói yêu thương tôi, rất sợ mất tôi nên mới cố tình giấu giếm chuyện nợ nần. Hơn nữa, anh ấy cũng sợ nếu tôi trả tiền nợ khi chưa là vợ chồng thì bản thân sẽ bị nói là "đào mỏ". Giờ chúng tôi đã là vợ chồng hợp pháp thì chuyện vợ giúp chồng trả nợ là điều quá bình thường.
Tôi bỗng nhiên có linh cảm cuộc hôn nhân mà mình nâng niu trân trọng có lẽ cũng sẽ không hạnh phúc như mình mong muốn. 2 tỷ, tôi vẫn dư sức để trả nợ cho chồng nhưng tôi thấy mình đang bị anh "chơi chiêu", lợi dụng. Liệu có phải Nhân cưới tôi chỉ vì tiền đúng như mọi người nói không?
Rời khỏi tòa, chồng cũ đưa tôi thẻ ngân hàng có 800 triệu kèm câu xin lỗi Cầm số tiền lớn trong tay mà tôi chẳng thấy vui vẻ gì. Trái lại lòng tôi còn buồn hơn. Ảnh minh họa 2 năm đầu, cuộc hôn nhân của tôi diễn ra rất suôn sẻ. Cuộc đời tôi xuống dốc bắt đầu từ năm thứ 3 trở đi. Tôi sinh con trai đầu lòng được vài ngày thì bị n.hiễm t.rùng tử...