Chỉ vì một câu nói của nàng dâu, mẹ chồng phải ‘cứng họng’
Sau khi tôi sinh con trai đầu lòng, mẹ chồng là người hay gây rắc rối và làm tôi stress nhất.
ảnh minh họa
Tôi và chồng quen nhau qua một câu lạc bộ yêu ca hát. Yêu thương nhau cũng 3 năm có lẻ, chúng tôi đưa nhau về thưa chuyện với 2 bên gia đình. Khi tôi về gặp gỡ nhà anh, mẹ anh đã tỏ ý không hài lòng vì ngoại hình của tôi không bằng anh, bố mẹ cũng là người lao động bình thường chứ không phải là quan chức như bố mẹ anh. Tuy nhiên, vì tình cảm của mình với tôi, anh tìm mọi cách thuyết phục gia đình nhận tôi về làm dâu.
Sau đám cưới, tôi nghe lời mẹ chồng nghỉ việc ở nhà mang bầu và sinh con. Mẹ chồng tôi nói: “Nhà này nếu con không đi làm cũng không thiếu tiền. Quan trọng là con nên sinh con để nhà này có người nối dõi. Cưới nhau mãi mà không có con, thiên hạ lại quở quang, đồn đại”.
Nghe câu nói của mẹ chồng, tôi hiểu áp lực phải sinh con trai mà tôi phải chịu lớn đến thế nào. 2 tháng sau khi cưới, tôi thử que thấy lên 2 vạch. Biết tin tôi mang thai, mẹ chồng tôi rất mừng, bà chăm sóc, tẩm bổ cho tôi chẳng thiếu món gì. Thấy vậy, bà giúp việc nhà tôi luôn miệng nói tôi có phúc mới được gả vào gia đình bề thế, có điều kiện như thế này.
Sau khi tôi sinh con, mẹ chồng tôi nhìn thấy con tôi lần đầu tiên đã buông thõng một câu: “Xấu thế! Chắc chắn không phải con cháu nhà này”.
Tôi mới sinh con, cơ thể còn rất yếu và còn cảm thấy đau đớn, nghe câu nói đó, tôi cảm thấy thực sự choáng váng, buồn bã vô cùng.
Nhưng đó mới chỉ là mở đầu cho những tháng ngày ở cữ kinh khủng khi tôi ở nhà chồng. Sau khi xuất viện trở về nhà, mỗi ngày đều có cả tá họ hàng, bà con nhà chồng đến thăm tôi. Họ đến chẳng hỏi thăm gì tôi mà chủ yếu để soi thằng bé. Những câu nói của họ như: “Chẳng giống bố chút nào”, “Kiểu này là giống y nhà ngoại rồi” “Bố nó thì vừa đẹp trai, vừa tuấn tú, trắng trẻo và đẻ ra con đen xì xì” làm tôi đau đớn như xát muối.
Mẹ chồng tôi cũng nhân đó kể thêm những câu chuyện “hết sức ẩn ý” như: “Chồng mày thì như lột từ bố mày ra, chẳng khác tý nào”. Nhìn đứa con gầy gò, đỏ hỏn, nhiều khi tôi rơi nước mắt vì thương con, vì tủi thân mà không ai hiểu cho. Có sinh con ra, tôi mới hiểu việc sinh được đứa con có ngoại hình giống bố nó là quan trọng như thế nào. Vì gia đình nào cũng mong con phải giống nhà nội nhiều hơn. Nhưng ngoại hình của con là do gen quy định mà, tự tôi cũng không thể quyết dịnh được ngoại hình của em bé.
Kể từ đó, thái độ của mẹ chồng với tôi lạnh nhạt hẳn, tuy tôi vẫn đang ở cữ nhưng bà cũng chỉ cho tôi ăn uống qua loa và bà đã bắt tôi làm việc nhà từ khi con tôi được 15 ngày tuổi.
Hôm đó, tôi nhờ mẹ trông con để ra siêu thị mua ít đồ cho bé. Khi ra về, trời đổ mưa to, tôi tình cờ gặp lại nam đồng nghiệp. Anh ấy thấy trời mưa nên đã đưa tôi về bằng xe của anh ấy. Tuy nhiên, khi về đến cổng, tôi gặp mẹ chồng tôi đi đổ rác. Nhìn thấy tôi, bà chẳng nói chẳng rằng rồi vứt phịch túi rác xuống đường.
Video đang HOT
Hôm đó chồng tôi đi công tác, bà giúp việc thì nghỉ ốm, mẹ tôi không nấu ăn vì vậy, tôi nhờ bà trông cháu để nấu ăn cho cả nhà.
Thấy con trai tôi khóc, mẹ chồng tôi nói mát: “À ơi, con đừng khóc nữa. Giá con giống bố với ông nội con chút thì bà còn bớt nghi ngờ. Đằng này con giống hệt nhà ngoại, mẹ con lại hay đi giao du với người ngoài, bà làm sao biết con có phải là cháu bà hay không”.
Nghe câu nói của mẹ chồng, tôi cảm thấy không thể chịu được nữa. Tôi tắt bếp, đi lên phòng. Tôi giành lại đứa bé từ tay mẹ chồng tôi và nói: “Con chưa bao giờ nói nó không phải con của anh Huy (chồng tôi) và dù thế nào, nó cũng là con của anh Huy. Nếu mẹ thấy rằng nó không phải con của chồng con. Con sẽ gửi nó vào trại trẻ mồ côi rồi con và chồng con sẽ sinh cho mẹ một đứa con khác cho đến khi mẹ hài lòng”.
Sau khi nghe tôi nói, mẹ chồng tôi cứng họng. Từ đó bà không hề ca cẩm hay phàn nàn gì nữa.
Thấm thoắt, đã 5 năm kể từ khi tôi về làm dâu nhà anh, tôi cũng hòa hợp với mẹ chồng hơn trước. Con trai tôi càng lớn càng khôi ngô và có nhiều nét của giống chồng tôi nên mọi người bớt xì xào, bàn tán. Có mang thai, sinh con mới biết lòng mẹ chồng, thỉnh thoảng, nghĩ lại chuyện xưa, tôi vẫn thấy lòng mình nhói đau.
Theo Dân Việt
Chồng chửi vợ là loại đàn bà chỉ biết ăn bám thì bị mẹ kéo vội vào mắng
Thời gian gần đây công ty anh làm ăn kém nên lương cũng thấp hơn. Hôm đó vợ anh xin tiền đi chợ, anh ném cho vợ 50 ngàn
ảnh minh họa
Nếu là tình yêu thì con người ta đáng ra phải yêu thương nhau hơn. Sau biết bao nhiêu năm tháng mới cố gắng để trở thành vợ chồng giờ mới có thể thành công như ngày hôm nay. Vậy mà giờ này cô lại chẳng thể nào còn nhận ra người đàn ông của mình nữa.
Mỗi ngày một việc, mỗi ngày một thói quen khiến cho cô vô cùng hoảng hốt. Giống việc anh ngày càng xa cách mình cũng khiến cô mệt mỏi. Anh đã từng yêu thương cô như thế nhưng thời gian tàn nhẫn quá, nó khiến con người ta thay đổi theo năm tháng cũng giống như cái cách mà anh thay đổi đối với chị vậy.
Có lẽ nếu như không có chuyện gì xảy ra, nếu như mọi chuyện được ổn thỏa như những gì chúng ta chứng kiến thì có lẽ đã khác. Yêu thương đến thế mà vẫn thay đổi nhanh như chớp chỉ vì chị ở nhà không đi làm. Trước kia chị cũng có sự nghiệp của riêng mình, nhưng ngày chị bầu bí ốm nghéo nôn đến mật xanh mật vàng rồi thì chị không còn cố gắng được nữa đành nghỉ làm ở nhà.
Từ đó chị được anh nuôi và chăm sóc. Thời gian đầu mọi thứ vẫn khá ổn khi mà anh không hề khó chịu với chị. Nhưng chỉ nhanh chóng sau đó một thời gian anh đã hoàn toàn thay đổi. Anh không còn muốn quan tâm vợ nữa. Với anh việc nuôi vợ, tự mình kiếm tiền chăm sóc vợ chính là một điều mệt mỏi.
Bởi vì thế anh chán nản vợ con. Ngày vợ anh sinh cô con gái đầu lòng anh càng chán chường hơn nữa. Cơ thể vợ thì xấu xí, sập sệ nhiều sau sinh khiến anh chẳng còn muốn đụng đến vợ mình nữa. 7 năm trôi qua anh càng ngày càng coi thường vợ hơn bao giờ anh thấy mình ghét bỏ vợ đến thế.
Thời gian gần đây công ty anh làm ăn kém nên lương cũng thấp hơn. Hôm đó vợ anh xin tiền đi chợ, anh ném cho vợ 50 ngàn vợ nhìn tiền rồi hỏi:
- Anh đưa ít thế này em đi chợ sao đủ được?
- Thế cô còn muốn sao nữa? Cái loại đàn bà chỉ biết ăn bám thì cho 50 ngàn là nhiều rồi!
- Anh quá đáng vừa thôi.
- Tôi nói sai chỗ nào à mà còn thế?
- Em không muốn nói chuyện với anh nữa. - vợ anh nước mắt lăn dài bỏ về phòng ngồi khóc. Đúng lúc này mẹ anh mới chạy ra kéo anh vào chân góc cầu thang thủ thỉ:
- Mày dại rồi con ơi, vợ mày có cả 5 tỷ trong ngân hàng kia kìa.
- Mẹ đừng trêu con chứ.
- Mẹ nói thật đấy, mẹ thấy nó đem cả 5 tỷ đến ngân hàng gửi. Mẹ cũng hỏi cô con gái của bác hàng xóm làm ngân hàng đó kiểm tra giúp đúng là vợ mày có tiền thật đấy con ạ.
- Nhưng cô ấy chưa bao giờ nói với con điều này.
- Thế cứ có tiền là phải khoe ra à?
- Con...
- Đi mà xin lỗi vợ đi.
Anh lủi thủi về phòng nhìn vợ đang nức nở khẽ nói:
- Anh xin lỗi vợ.
- Không sao đâu, em quen rồi.
- Anh sai thật mà. Sao em có tiền em vẫn xin anh, sao để anh nói mà không đáp trả?
- Vì anh là chồng em. Tiền đó em dành dụm sau này cho con cái, cho chúng mình nhỡ đâu có việc dùng. Tiền kiếm về thì tiêu tiền chồng em nghĩ anh mới không nghĩ vợ coi thường mình. Em...
- Anh xin lỗi vợ, từ nay anh sẽ không đối xử với em như thế nữa.
Cô chỉ ôm anh gật đầu. Thật ra nhiều người nói cô quá dễ dàng tha thứ cho chồng, nếu như không có khoản tiền 5 tỷ cô dành dụm được thì chắc gì chồng đã còn tôn trọng cô nữa. Nhưng đừng nghĩ đến điều đó vội. Tiền đó là tiền của cô, đứng tên cô khiến cho cô có chỗ đứng hơn. Còn chồng, có thể anh ấy mệt mỏi, có thể vì công việc áp lực.
Đừng quá trách móc chuyện anh ấy khó tính với mình. Bởi công việc ở cơ quan rồi mọi tiền nong đều đổ dồn lên đầu một người đàn ông. Hãy thử đứng ở tư cách của anh ấy để xem rồi chúng ta sẽ hiểu người đàn ông của mình có những áp lực đến nhường nào. Còn đàn ông sau câu chuyện này cũng đừng bao giờ coi thường vợ mình nữa. Bởi cô ấy vẫn có cách kiếm tiền chỉ là cố tình không nói khiến cho các anh đỡ ngại mà thôi.
Theo Blogtamsu
Tình yêu đơn phương với cô bạn cùng giới Tôi nghĩ tình cảm của mình sẽ chẳng bao giờ được chấp nhận nhưng không muốn đi đường một chiều cho đến hết tuổi thanh xuân. ảnh minh họa Cô ấy là bạn cùng lớp với tôi. Cô ấy từng bị mọi người ghét bỏ, tôi cũng không hiểu vì lý do gì. Lúc đó, cô ấy chỉ chơi với một mình tôi,...