Chỉ vì lần đi nhà nghỉ tình ngay lý gian của vợ chồng tôi mà cả gia đình lục đục
Thật là tình ngay lý gian cho vợ tôi quá. Mẹ rồi cả nhà tôi mắng chửi tôi mù quáng bênh vợ và xúc phạm vợ tôi rất nhiều, còn đòi đuổi cô ấy ra khỏi nhà.
Hai vợ chồng tôi chơi thân từ nhỏ. Cô ấy mồ côi mẹ sớm nên hay đến nhà bác gái ruột ở mỗi khi nghỉ học hay nghỉ hè. Đến năm thứ hai đại học thì tôi ngỏ lời với vợ tôi và được cô ấy chấp nhận.
Nhưng suốt 4 năm chính thức yêu nhau, tôi và cô ấy cũng phải trải qua vô khối trắc trở, chủ yếu là vì cô ấy xinh đẹp quá. Hồi nhỏ, vợ tôi gầy khẳng khiu, người trắng xanh nhưng đến tuổi dậy thì, cô ấy thay đổi rất nhiều. Vóc dáng mảnh mai cao ráo, làn da trắng ngần, đôi môi hồng và đôi mắt to, trong vắt khiến rất nhiều người để ý. Ngay trong ngõ tôi thôi, cũng có dăm ba anh chàng ngấp nghé, mà ai cũng giàu có cả.
Nhà tôi vốn không khá giả, tôi lại chỉ là nhân viên văn phòng. Còn vợ đẹp học cao đẳng xong không xin được việc, nên đành vào làm nhân viên bán hàng cho một hãng mỹ phẩm. Được cái, tính nết cô ấy rất tốt, đã yêu thương tôi thì chẳng bao giờ có ý bắt cá hai tay như nhiều cô gái có nhan sắc khác. Đi với vợ, tôi luôn hãnh diện, vì tôi có cô vợ đẹp lại ngoan hiền. Nhưng cái hay thì cũng có cái dở. Đôi khi, chứng kiến những người đàn ông khác theo đuổi vợ, tôi cũng bực bội, trút giận lên cô ấy. Nhiều lần, do ghen tuông, tôi to tiếng mắng mỏ nhưng cô ấy chẳng nói gì, chỉ im lặng chờ tôi nguôi giận rồi dỗ dành tôi. Cô ấy biết tính tôi quá rõ, tôi tự ti vì bản thân không xứng với cô ấy.
Ngày cưới của hai đứa diễn ra rất đầm ấm nhưng sẽ hạnh phúc sẽ đầy đủ hơn nếu chúng tôi có không gian riêng dành cho nhau. Nhà tôi khá chật, do có cả ông, bà nội, bố, mẹ và vợ chồng anh trai cùng chung sống. Chị dâu lại mới sinh cháu thứ 2 nên dĩ nhiên căn buồng kín đáo duy nhất phải ưu tiên “bà mẹ và trẻ em”. Vợ tôi chẳng phàn nàn gì, cô ấy bảo “khéo ăn thì no, khéo co thì ấm”.
Tôi và cô ấy cũng phải trải qua vô khối trắc trở, chủ yếu là vì cô ấy xinh đẹp quá. (Ảnh minh họa)
Khổ nỗi, vợ chồng mới cưới mà cứ phải “bóp mồm, bóp miệng” trong tháng trăng mật thì khổ quá. Nhân có mấy triệu tiền thưởng Tết, tôi chi luôn vài trăm để vợ chồng tối tối ra nhà nghỉ vài tiếng rồi về, nói dối là đi chơi nhà bạn.
Video đang HOT
Không may, một lần đi chơi như thế, trong lúc tôi đang thanh toán cho nhân viên nhà nghỉ, vợ đẹp từ trong đó bước ra đã tình cờ gặp một cô lớn tuổi trong ngõ đi qua nhìn thấy. Cô ấy về kể với mọi người là ” vợ thằng T mới cưới được ít ngày đã tí tởn đi nhà nghỉ với trai”. Chuyện đến tai cả nhà tôi, mọi người nhất quyết vặn hỏi và đổ tội lăng loàn cho cô dâu mới.
Lúc này, tôi đành phải nói thật mọi chuyện và gọi bà cô lắm chuyện kia ra đối chất. Nhưng bà ấy một mực nói thấy vợ tôi đi với người đàn ông khác vì nếu là tôi thì hẳn cô ấy đã nhận ra. Có lẽ bà ấy cố tình đặt điều vì trước đây đã hay dè bỉu Mai là “đẹp có mài ra ăn được không?”.
Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này đây? (Ảnh minh họa)
Thật là tình ngay lý gian cho vợ tôi quá. Mẹ rồi cả nhà tôi mắng chửi tôi mù quáng bênh vợ và xúc phạm vợ tôi rất nhiều, còn đòi đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Mẹ nói tôi ngay trước mặt con dâu mới là “ham làm gì vợ đẹp, các cụ đã bảo vợ đẹp là vợ người ta cơ mà”. Nghe những lời đó, vợ tôi vừa khóc vừa chạy sang nhà bác rồi đến đêm thì bỏ về nhà bố đẻ. Mấy ngày liền tôi đến cũng chẳng chịu gặp, chỉ nhắn tin đòi ly hôn nếu cả nhà không xin lỗi.
Tôi đang quá bối rối không biết làm gì, chỉ mong thuyết phục gia đình mình hiểu mọi chuyện mà đến đón cô ấy về. Còn vợ tôi cũng nhất quyết không ở cùng nhà tôi. Đã cả tuần nay vợ tôi về nhà ngoại. Cô ấy nhất quyết không quay lại nhà chồng sống nữa mà buộc tôi phải tìm chỗ để chuyển ra riêng.
Nhưng khổ nỗi, giờ mà ra ở riêng thì hai vợ chồng khéo chết đói, chứ mong gì có tiền sinh con. Lương tôi làm văn phòng ba cọc ba đồng, vợ thì bán hàng mỹ phẩm cũng có hơn 5 triệu một tháng. Cả hai đi làm đều xa, tiền xăng xe, tiền ăn đã hết đến 1/3 lương còn đâu ra mà dành dụm. Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này đây, sắp Tết đến nơi rồi mà vợ chồng xa cách, gia đình lục đục.
Theo Afamily
Tôi đang rơi vào một cơn say nắng bất thường
Chính tôi cũng không hiểu bản thân mình làm sao, mình là người như thế nào nữa...
Tôi và anh quen nhau khi cả hai đang là sinh viên năm cuối đại học. Ra trường trong khi anh đã ổn định với vai trò nhân viên kinh doanh của công ty vật liệu xây dựng. Thì tôi cứ loay hoay hết việc này đến việc khác mà chẳng có việc nào ổn định dài lâu. Dù anh cứ liên tục động viên nhưng bản thân tôi thì nản vô cùng. Biết vậy nên anh có giới thiệu tôi đến làm tạm thời tại trung tâm áo cưới của người chị họ. Mới đầu tôi chỉ làm lễ tân nhưng mọi người nhận ra tôi có chút năng khiếu nên được giao thêm việc lên ý tưởng sau đó là chỉnh sửa và hoàn thiện các bộ ảnh cưới.
Nơi anh và tôi làm việc cách nhau khá xa, yêu nhau nhưng nói chuyện bằng điện thoại và tin nhắn là chủ yếu. Cuối tuần rãnh rỗi anh mới đến chỗ tôi. Nhưng có khi tôi phải kéo anh đi cùng nếu hôm ấy có buổi chụp ảnh. Chúng tôi đều đã dự định chuyện tương lai, giờ chỉ còn đợi anh hoàn thành xong đợt công tác 8 tháng tại chi nhánh của công ty ở ngoại tỉnh là chúng tôi sẽ cưới.
Trong thời gian anh đi, tôi có tham gia khóa học chỉnh sửa ảnh nâng cao tại trung tâm tin học vào ban đêm. Người hướng dẫn chúng tôi là thầy Minh, thầy hơn tôi 10 tuổi nhưng nhìn còn khá trẻ và vẻ ngoài rất điển trai. Thầy giảng dạy rất nhiệt tình và dành cho tôi sự quan tâm khá đặc biệt. Hôm nào cũng vậy, sau khi hướng dẫn lí thuyết và đi một vòng quanh lớp, thầy đều dừng lại ở chỗ tôi, theo dõi tôi thực hành tận tình chỉ từng thao tác.
Những ngày sau đó, chúng tôi gặp gỡ và đi với nhau nhiều hơn. (Ảnh minh họa)
Nói ra thì vô cùng xấu hổ, nhưng khi được thầy cầm tay để hướng dẫn cách chỉnh ảnh, người tôi nóng bừng, cảm giác tim đập liên hồi, tay chân lóng nga lóng ngóng. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại như say nắng vậy. Cảm giác này chưa từng có khi tôi ở bên người yêu của mình. Trên đường về, tôi cứ tự dằn vặt mình, cố gạt những suy nghĩ nhất thời ấy ra khỏi đầu. Nhưng rồi hình ảnh của thầy Minh cứ lởn vởn trong đầu, nụ cười ấm áp của thầy ấy như đang ám ảnh tôi. Đã vậy, hôm nào lên lớp mà thầy không đến chỉ riêng cho tôi được, lòng tôi lại thất vọng vô cùng.
Sau một tháng theo học, tôi vô cùng bất ngờ khi được thầy chủ động mời đi uống nước. Ngồi trong quán nhỏ, thầy hỏi tôi đã có người yêu chưa? Nghe thầy hỏi vậy, không hiểu lí do gì mà tôi ấp úng trả lời mình vẫn lẻ bóng. Nghe câu trả lời thầy vui mừng ra mặt, thầy muốn tôi cho thầy một cơ hội, thầy muốn được làm người yêu của tôi. Thật lòng lúc ấy tôi bối rối vô cùng. Tối đó về, thầy gửi cho tôi những tin nhắn rất ấm áp. Nhưng sau những tin nhắn ấy là cuộc gọi của người yêu tôi, anh nói anh nhớ tôi nhiều lắm. Cả đêm tôi mất ngủ, tôi tự xỉ vả và chất vấn bản thân, có phải mình là kẻ đang chơi trò bắt cá hai tay hay không?
Những ngày sau đó, thầy quan tâm tôi nhiều hết mức có thể. Học xong là đưa đi ăn, đi dạo, lang thang ngắm phố về đêm trên những con đường rất đẹp. Hay chỉ ngồi ở một quán ăn vặt vỉa hè nhìn sự nhộn nhịp của phố phường. Cảm giác thầy mang lại cho tôi thật lạ, tôi chưa từng có với người yêu của mình.
Mỗi đêm về thầy và tôi nhắn tin qua lại không ngừng, những tin nhắn dễ thương và ngộ nghĩnh của thầy làm tôi cười mỏi cả miệng, không như người yêu tôi lúc nào cũng công việc thế này, thế kia.
Tôi hoang mang vô cùng, tôi cũng đang không hiểu chính mình là người thế nào. (Ảnh minh họa)
Tôi và Minh quen nhau gần ba tháng, khóa học của tôi cũng sắp kết thúc. Cuối tuần vừa rồi, gặp nhau thầy có nói với tôi dù thời gian tôi và thầy quen nhau chưa lâu nhưng thầy nghĩ rằng tôi là một nửa của mình. Bao năm qua Minh cũng có quen nhiều người nhưng chưa có ai làm thầy say mê như tôi. Minh thú nhận thêm là yêu tôi rất nhiều, muốn tôi đưa về ra mắt bố mẹ, để thầy có thể đàng hoàng đi bên tôi. Minh không muốn mất đi cơ hội này.
Tôi hoang mang vô cùng, tôi cũng đang không hiểu chính mình là người thế nào. Với thầy Minh có phải là một cơn say nắng bất chợt hay không? Thế nhưng sao lòng tôi mong ngóng và nhớ thầy quá đỗi. Ngày nào cũng muốn được gặp, được nghe thầy nói. Nhưng tôi lại không muốn mất người bạn trai đang đi công tác xa kia. Anh ấy là một người tốt, thật thà và giàu lòng bao dung. Chẳng lẽ một người có thể yêu hai người khác cùng lúc được sao? Giờ tôi nên giải quyết thế nào với mớ rối ren này đây?
Theo Afamily
Đêm Giao thừa, tôi đã có một quyết định táo bạo và đúng đắn Tôi đã òa lên khóc vì cuối cùng mình cũng giải tỏa hết nỗi ấm ức bấy lâu nay trong người. Tôi thấy mắt bố và mẹ kế cũng rưng rưng theo. Giao thừa vừa qua được 2 tiếng, chính hôm nay là ngày tôi giải tỏa được nỗi lòng kìm nén suốt 1 năm qua, kể từ ngày mẹ mất và bố...