Chỉ vì không mắc màn để chồng ngủ mà tôi bị “ăn” tát
Câu nói của tôi vừa dứt thì anh đùng đùng nhổm dậy giáng cho tôi 6 cái tát liền. Anh vừa tát vợ vừa bảo: “Tôi lấy cô về đã bắt cô làm công to việc lớn gì đâu. Chỉ nhờ cô mắc màn trong 1 phút là xong mà cô không mắc. Có loại vợ nào lại như thế không?”.
Trong khi mọi người đang chuẩn bị nô nức mua sắm cho Tết Nguyên Đán thì hôm nay tôi phải xin nghỉ làm và nằm nhà khóc từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối mà không cầm được nước mắt. Nỗi uất nghẹn trong tôi cứ trào dâng khiến nhiều lúc tôi muốn đứng lên thu dọn quần áo, trở về nhà mẹ đẻ ngay tức khắc. Song tôi lại khựng lại vì sát Tết rồi, về nhà lúc này, bố mẹ tôi sẽ lo lắng. Nhất là khi thấy bộ mặt sưng tím của tôi hiện nay vì dấu tích 6 cái Tát như trời giáng của chồng đêm qua.
Tôi năm nay 24 tuổ.i và chồng tôi 26 tuổ.i. Chúng tôi làm chung trong một công ty. Hiện cả hai vợ chồng tôi đều là nhân viên kinh doanh. 4 tháng trước, chúng tôi chính thức nên vợ nên chồng sau hơn 1 năm tìm hiểu. Do ngày nào cũng thấy mặt nhau ở công ty, ở nhà nên tôi nghĩ mình đã hiểu hết tính cách của chồng. Thế mà khi cưới nhau về, tôi mới nhận ra anh là một người chồng rất gia trưởng và nóng tính. Tính cách này của anh khác hẳn với khi yêu.
Ban ngày cả hai vợ chồng đi làm ở công ty thì không nói làm gì vì ai cũng bận việc riêng của mình. Song đến chiều về, anh chẳng giúp đỡ làm việc nhà cho vợ (Ảnh minh họa)
Khi yêu nhau, anh luôn yêu chiều tôi. Mỗi khi hai đứa giận nhau, anh toàn chủ động làm lành trước. Chưa khi nào anh cáu gắt với tôi huống chi nói đến chuyện động chân động tay. Sáng nào anh cũng qua nhà đưa tôi đi làm, chiều lại đưa tôi về. Tối 2 đứa gặp nhau và đi chơi, đi ăn uống.
Thế mà cưới nhau về, anh như bỗng biến thành con người khác. Ban ngày cả hai vợ chồng đi làm ở công ty thì không nói làm gì vì ai cũng bận việc riêng của mình. Song đến chiều về, anh chẳng giúp đỡ làm việc nhà cho vợ. Anh để mặc tôi ở nhà lo cơm nước, dọn dẹp và vô tư đi chơi bóng đá với bạn. Đến hơn 19 giờ tối anh mới về nhà tắm giặt và ăn cơm.
Ăn cơm xong, anh cũng chẳng dọn dẹp giúp vợ. Anh lên phòng check mail, xem ti vi. Tôi cứ hì hụi dọn dẹp mâm bát và nhà cửa gọn gàng. Dọn xong là cũng đến giờ đi ngủ.
Video đang HOT
Đặc biệt, anh vào giường trước nhưng cũng chẳng bao giờ chịu mắc màn giúp vợ. Anh chừa luôn cả việc mắc màn cho tôi. Hôm nào tôi lười không mắc, anh lại nói tôi chẳng ra gì. Anh chê tôi là vợ chồng trẻ mà không biết chăm sóc chồng. Tôi bảo anh sao chẳng làm đỡ tôi việc này thì anh bảo việc cỏn con đó, anh chẳng muốn nhúng tay?
Ngày nào cũng như ngày nào chỉ vì cái việc cỏn con như vậy mà cãi nhau khiến tôi mệt mỏi và ức chế. Tôi kêu than với chồng thì anh nói tôi lắm lời. Tôi làm găng lên không làm thì anh nói tôi là phụ nữ là làm biếng việc nhà. Rồi anh nói xiên nói xẹo bảo tôi ở bẩn thế khi để nhà bẩn thế kia, bừa bộn thế kia. Anh còn kêu anh bị lừa vì trước khi yêu tôi đâu có lắm lời như thế. Còn tôi lại một mực đổ lỗi cho anh khiến tôi trở nên như vậy.
Cứ như thế, suốt mấy tháng sau cưới, cuộc sống của vợ chồng tôi chẳng có mấy ngày mật ngọt. Chúng tôi cứ bị những thứ vặt vãnh hàng ngày làm cho mâu thuẫn và nỗi thất vọng về nhau cứ tăng lên. Cho tới đêm qua, lần đầu tiên vợ chồng tôi đã “chiến tranh” lớn chỉ vì lý do tôi không mắc màn cho chồng ngủ.
Cụ thể chuyện này ở nhà tôi như thế này. Sau khi tôi đã lau dọn nhà bếp, nhà vệ sinh thì đồng hồ cũng đã điểm 22 giờ đêm. Cả ngày chốt hợp đồng trước Tết mệt mỏi, về nhà lại trăm việc không tên, trong khi chồng thì cứ thảnh thơi như vậy khiến tôi cũng đá thúng đụng nia. Khi chồng chả thèm đến thái độ này của tôi thì tôi bắt đầu trở nên lầm lì. Anh hỏi gì, sai gì tôi cũng không nói.
Đúng lúc tôi đang bắt đầu đi tắm thì anh gọi với bảo tôi vào mắc màn giúp anh. Dù giọng của chồng tôi lúc đó vẫn bình thường và không cao giọng chút nào nhưng tôi cứ cảm thấy khó chịu. Tôi nói với anh tôi đi tắm, anh tự đi mà mắc. Tôi còn bảo: “Nếu anh không tự mắc màn được thì tối nay cứ ngủ không màn 1 tối. Cũng chẳng sợ muỗi tha đâu mà lo”. Nói xong, tôi đi vào phòng tắm.
Lúc tôi tắm xong trở ra, chồng tôi nằm xem ti vi và hất hàm hỏi lại: “Tôi hỏi cô lần nữa, cô có mắc màn cho tôi ngủ không?”. Thấy anh tỏ thái độ và đổi hướng xưng hô “cô – tôi” như vậy, tôi cũng dứt khoát: “Không, muốn thì tự đi mà mắc. Tôi mệt rồi!”.
Suốt cả đêm qua và cả ngày nay tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi sốc vì bị ăn tát của chồng (Ảnh minh họa)
Câu nói của tôi vừa dứt thì anh đùng đùng nhổm dậy giáng cho tôi một cái tát. Anh vừa tát vợ vừa bảo: “Tôi lấy cô về đã bắt cô làm công to việc lớn gì đâu. Chỉ nhờ cô mắc màn trong 1 phút là xong mà cô không mắc. Có loại vợ nào lại như thế không?”. Anh còn nói: “Tát cho chừa và xem lại bản thân đi”. Cho vợ ăn tát xong, anh lẳng lặng đi ngủ để mặc tôi khóc lóc mà chẳng dỗ dành hay xin lỗi vợ.
Suốt cả đêm qua và cả ngày nay tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi sốc vì bị ăn tát của chồng. Tôi cũng thất vọng về chồng nữa. 4 tháng chính thức về sống cùng nhau, tôi chẳng bao giờ nghĩ, vợ chồng lại xô xát, cãi vã thậm chí tôi phải ăn liền 6 cái tát cháy má của chồng chỉ vì một lý do cỏn con: không mắc màn cho chồng ngủ.
Tôi đang dự định, chừng nào chồng không xin lỗi tôi, tôi sẽ không tha thứ cho chồng. Nếu “găng” lên, tôi sẽ về nhà ngoại ăn Tết mà không cùng chồng về nhà chồng Tết này để “trả đũa” anh. Tôi làm vậy có đúng không?
Theo VNE
"Không đi làm thì tháng cho 3 triệu"
Chồng đã nói những lời chua chát với tôi khi tôi thắc mắc rằng, tiề.n hàng tháng không đủ chi tiêu, lo cho con cái.
Anh bảo "không đi làm thì tháng cho 3 triệu. Thế là quá đủ rồi, ở nhà tiêu gì mà hết lắm. Tiề.n còn bao nhiêu việc, không kiếm được tiề.n thì cố mà tiết kiệm cho ra trò'. Nói rồi, chồng đáp một cái nhìn khó chịu về phía tôi giống như tôi là kẻ ngoài hành tinh chuyên đi bòn rút tiề.n của người khác.
Lấy nhau được 2 năm, tôi ở nhà không đi làm vì sinh con. Và cũng từ khi sinh con, công việc không dễ kiếm. Tôi học chuyên ngành khó xin việc nên đi đâu người ta cũng đòi hỏi có kinh nghiệm. Vả lại, vì tôi có con nhỏ nên họ biết và không trọng dụng. Nhiều công ty họ tránh người nuôi con nhỏ vì nghĩ, người có con nhỏ khó lòng chu toàn công việc, toàn đi muộn về sớm. Tôi cũng chấp nhận chuyên này, với nghĩ, chồng mình cũng kiếm ra tiề.n, không khó khăn gì nên cứ ở nhà một thời gian, chăm con, khi nào con cứng cáp cho đi học được thì hãy tính chuyện đi làm.
Ban đầu bàn với chồng như thế, anh ưng ý lắm. Anh bảo, đi làm làm gì, ở nhà trông con cho co khỏe, rồi anh kiế.m tiề.n nuôi vợ con. Thấy chồng hào hứng như vậy, tôi cũng yên tâm. Nhưng chỉ được gần 1 năm, anh bắt đầu thay tính đổi nết.
Lương bây giờ thì cao mà chồng không đưa cho vợ tiết kiệm, sợ vợ cuỗm mất tiề.n hay sao mà cứ ki ke. (ảnh minh họa)
Ban đầu, anh đưa cho tôi và con hàng tháng 3 triệu, tôi tiêu pha tiết kiệm cũng được. Nhưng từ khi lương anh tăng lên tới gần 2 chục triệu, tháng nào anh cũng chỉ đưa như thế. Có khi con ốm, con đau, tôi không có tiề.n mua thuố.c cho con. Vì thời buổi này, cái gì cũng đắt. Có khi vài triệu chỉ đủ mua sữa cho con. 3 triệu thì tiêu được mấy, đó là chưa kể đến chuyện những khoản phát sinh.
Lương bây giờ thì cao mà chồng không đưa cho vợ tiết kiệm, sợ vợ cuỗm mất tiề.n hay sao mà cứ ki ke. Có phải, nếu anh thật lòng tin tưởng và yêu tôi, anh sẽ đưa cho tôi quản tiề.n, hoặc ít ra tháng cũng đưa cho vợ chục triệu, tiêu pha bao nhiêu còn tiết kiệm, sau này vợ chồng làm việc lớn. Bây giờ thì anh ăn diện, quần áo lụa là, sang trọng, nhìn như người đàn ông thành đạt kiểu nhà lầu xe hơi. Còn vợ anh thì nheo nhóc, khổ sở. Đòi anh vài đồng thì anh cau có mặt mày, khó chịu, bực bội. Nói thật, tôi chán nản vì chồng lắm, anh không yêu vợ, thương con lại còn không có trách nhiệm, chỉ tính đến tiề.n. Thế mà tôi sinh thêm đứa thứ hai thì không biết anh thế nào đây?!
Con còn nhỏ, tôi chỉ muốn đi làm nhưng không được. Đúng là, dù là vợ hay chồng, chẳng gì bằng mình tự kiế.m tiề.n, tự mình tiết kiệm. Chồng con phụ cấp cho mình cũng chỉ là chuyện đồng một, đồng hai chứ đâu có thể nuôi mình cả đời được. Với lại, ăn bám cũng không sung sướng gì, cái cảm giác phải ngửa tay xin tiề.n hàng tháng, quả thật chán nản vô cùng.
Đúng là phụ nữ thật khổ. Sinh ra, lớn lên, đi lấy chồng về phục vụ nhà chồng. Rồi sinh con, đẻ cái, thế là cuộc sống vô tư chấm dứt. (ảnh minh họa)
Bây giờ, chỉ mong sao con lớn nhanh, rồi tự mình đi xin việc, làm gì cũng được. Bây giờ b.ỏ co.n đi thì không đành. Với người chồng không tin tưởng vợ như thế này, liệu rồi có hạnh phúc bền lâu được không?
Đúng là phụ nữ thật khổ. Sinh ra, lớn lên, đi lấy chồng về phục vụ nhà chồng. Rồi sinh con, đẻ cái, thế là cuộc sống vô tư chấm dứt. Chỉ lao vào chăm con, chăm chồng. Phụ nữ ao ước có người chồng tốt, ổn định kinh tế để mình không phải vất vả. Nhưng người chồng như chồng tôi bây giờ thực sự chỉ khiến tôi buồn bực trong lòng, áp lực chồng chất áp lực. Không còn lời nào để nói, tôi buồn lắm rồi. 3 triệu với anh là to sao khi anh kiếm được 2 chục triệu một tháng. Vợ anh không đi làm mà anh lại không muốn chu cấp đầy đủ cho vợ, anh dành tiề.n để làm gì trong khi vợ con anh thiếu thốn, khó khăn. Thật sự, anh không đáng mặt làm chồng...
Theo VNE
Hãy buông tay em đi anh Tình yêu trong anh đã nhạt nhòa rồi, nếu anh không buông tay thì em cũng sẽ ra đi... Hơn 3 năm yêu nhau, chưa bao giờ em hoài nghi về tình yêu của chúng mình như lúc này. Yêu nhau mà trong lòng đầy những nghi ngờ, những giận hờn vô cớ. Anh có nhận ra rằng tình yêu của mình đang...