Chỉ vì ham quyền chức mà tôi ngoại tình với sếp bán rẻ nhân cách của chính mình
Tôi từ một người phụ nữ có mọi thứ, chỉ sau một ngày tôi đã mất trắng. Xã hội vốn đã khó khăn đủ đường…Hạnh phúc quả thực quá mong manh ! Tất cả cũng chỉ vì thói ham quyền, ham chức mà bán rẻ nhân cách của chính mình.
Tôi tốt nghiệp đại học với tấm bằng khá, chật vật mãi, cuối cùng cũng xin được vào chân kinh doanh trong một công ty tư nhân. Công ty này tuy quy mô không quá lớn, nhưng doanh thu rất khá, chính vì thế lương của nhân viên cũng rất ổn.
Đi làm được 2 năm thì tôi kết hôn. Chồng tôi công tác trong ngành xây dựng. Anh là người hiền lành, chịu khó, nói chung đối với vợ con rất tốt. Kinh tế của vợ chồng tôi tuy không quá dư dả nhưng cũng không bí bách, khó khăn gì.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì tôi sinh con trai đầu lòng. Vợ chồng tôi vui mừng, hạnh phúc lắm.
Thời điểm này, công ty tôi đang thực hiện chính sách giảm bớt nhân viên. Những người không đủ năng lực, không đủ khoán hoặc làm việc chậm tiến độ bị cảnh cáo 3 lần sẽ bị đuổi việc. Cả công ty ai cũng lo lắng lắm, thời buổi làm ăn khó khăn, tìm được khách hàng chẳng dễ gì, chưa kể còn phải lo khoán. Nhất là với bộ phận kinh doanh, nếu không ký được hợp đồng thì chỉ có nước mất việc.
Thế nhưng, đúng là lúc nào cũng có cách để người ta lách luật. Khi tôi đang lao đao vì khách hàng, mục tiêu, kế hoạch thì sếp gọi riêng tôi vào phòng nói chuyện. Sếp nói, ông biết tôi là người rất có năng lực, muốn cất nhắc tôi lên chức trưởng phòng kinh doanh. Vừa nói, sếp vừa đi lại gần tôi, cố tình đụng chạm vào tôi. Tôi thừa hiểu sếp đang muốn gì.
Tôi tự biết mình là người phụ nữ đẹp, tôi không cao, nhưng được nước da trắng bóc, mịn màng, gương mặt thanh tú, lại có đôi lúm đồng tiền duyên dáng. Là gái 1 con, tôi càng mặn mà hơn.
Sau buổi gặp gỡ với sếp, tôi nghĩ rất nhiều. Nếu tôi đồng ý làm người tình của sếp, tôi sẽ thoát khỏi chính sách giảm nhân viên, lại còn cơ hội leo lên chức trưởng phòng kinh doanh. Vị trí này mà để phấn đấu thì không biết bao lâu mới lên được. Tính toán mãi, cuối cùng tôi cũng đưa ra quyết định của mình.
Video đang HOT
Tôi bật đèn xanh với sếp, chỉ cần một câu nói ý, một cái liếc mắt đa tình là sếp lập tức bắt sóng được tôi. Tôi trở thành nhân tình của sếp.
Sếp si mê tôi thấy rõ, ông tìm cách để gần gũi tôi mọi lúc mọi nơi. Ngoài những lần đi nhà nghỉ, tôi và sếp còn đôi lần vụng trộm ngay trong phòng làm việc. Để tránh bị người khác nghi ngờ, ngoài mặt tôi và sếp vẫn giữ khoảng cách với nhau. Tôi đi làm đúng giờ, về đúng giờ, chồng tôi chẳng bao giờ ngờ được, người vợ hiền lành của anh lại có thể ngoại tình với người khác bên ngoài.
Thế nhưng, điều khiến tôi sốt ruột nhất là đã hơn 5 tháng trôi qua, việc cất nhắc tôi lên làm trưởng phòng như sếp hứa vẫn chẳng có tiến triển gì. Mấy làn tôi hỏi dò, sếp bảo phải từ từ, nếu gấp quá dễ gây dị nghị.
Thế nhưng, tôi đâu biết rằng, đó chỉ là cái kế sếp lừa để dụ tôi vào bẫy tình của ông ta mà thôi. Và khi tôi còn đang mê muội trong việc sẽ được tăng chức thì vợ sếp đã giúp tôi tỉnh ngộ.
Hôm đó, vừa đến cơ quan được một lát thì vợ sếp đến. Chưa nói năng gì, bà đến hẳn bàn làm việc của tôi cho tôi cái tát trời giáng trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ nhân viên.
Ngay sau đó, vợ sếp ném một sấp ảnh lên bàn làm việc của tôi, trong đó là toàn bộ ảnh tôi và sếp đang vào nhà nghỉ, rõ cả thời gian, địa điểm. Tôi choáng váng ngã gục xuống, vợ sếp tiếp lời: “Đây chỉ là cái tát cảnh cáo thôi, lần nữa thì không phải tôi đứng nói chuyện với cô đâu”. Vợ sếp dứt lời, ở phía sau mấy tên xã hội đen bặm trợn bước lên. Tôi sợ hãi đến không dám thở. Luôn miệng khóc lóc xin lỗi vợ sếp.
Vợ sếp bỏ đi, để lại tôi với nỗi nhục nhã ê chề, đồng nghiệp không một ai lại gần tôi. Ai cũng xầm xì to nhỏ, nhìn tôi với ánh mặt khinh bỉ. Tôi bỏ chạy khỏi công ty ngay lúc đó. Tôi không biết lúc đấy, sếp đang ở đâu.
Về đến nhà, tôi ngã vật ra giường, cảm giác tủi nhục khiến nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi phải ăn nói với chồng thế nào chuyện nghỉ việc đây. Vừa lúc ấy, chồng tôi đẩy cửa vào. Anh chẳng nói năng gì, vứt cho tôi tờ giấy.
Tôi cầm lên, là đơn ly hôn anh đã ký sẵn. Tôi bàng hoàng nhìn chồng. Anh lạnh lùng nói: “Cô ký và biến ngay khỏi nhà tôi, để tôi điên lên, tôi giết cô ngay lập tứ đấy, đồ khốn nạn, đồ mèo mả gà đồng”.
Anh vung tay, nắm ảnh bay tung tóe khắp phòng. Trời ơi! Hóa ra vợ sếp đã gửi số ảnh này đến nhà tôi. Tôi thật không ngờ, bây lâu nay, việc tôi đi lại, làm gì với sếp đều có người theo dõi.
Tôi quỳ xuống cầu xin chồng tha thứ, nhưng anh hất thẳng tôi ra. Bảo đừng động vào anh, anh gọi tôi là đồ dơ bẩn, anh không muốn nhìn thấy tôi trong căn nhà này nữa. Tôi khóc, bảo có thể cho tôi gặp con không. Anh nhất quyết không đồng ý, bảo nếu tôi không thu xếp đi ngay bây giờ, đích thân anh sẽ lôi tôi ra khỏi nhà.
Tôi lê chân ra cổng mà không biết mình sẽ đi đâu, về đâu. Tôi hối hận lắm rồi, tất cả cũng chỉ vì tôi ngu xi ham chức, ham quyền mà bán rẻ nhân cách của mình. Tôi nhận kết cục bi thảm này cũng là do tôi chuốc lấy. Bây giờ tôi biết phải làm sao đây?
Theo blogcuame
Chán nản vì vợ...đẹp!
Tôi từng vô cùng hãnh diện với bạn bè khi cưới được Hương làm vợ. Bởi cô ấy là người vô cùng xinh đẹp, và quyến rũ.
Ảnh minh họa
Tôi là dân kinh doanh bất động sản, năm nay cũng gần 30 tuổi. Tôi là người từng trải trong cuộc sống và cũng đã trải qua rất nhiều mối tình trước khi quyết định kết hôn.
Thú thực, tôi chỉ thích phụ nữ đẹp, càng đẹp, càng nóng bỏng tôi càng bị thu hút. Đàn ông ai chả vậy, làm gì có ông nào không thích ngắm gái xinh đâu. Những người phụ nữ từng đi qua đời tôi sinh viên có, công chức có, dân văn phòng có, nghệ sĩ có nhưng đều có điểm chung, đó là cô nào cũng thuộc dạng sắc nước hương trời. Thế nhưng lúc đó tôi chỉ yêu cho vui, chứ chưa xác định lập gia đình.
Mãi cho đến khi tôi gần 30 tuổi, gia đình thúc ép nhiều quá, tôi mới xác định nhắm một đối tượng để cưới làm vợ. Trong một lần đến ngân hàng giao dịch, tôi tình cờ gặp Hương. Lần đầu tiên tôi đã bị cô ấy làm cho say mê. Hương cao ngót mét bảy, dáng người cực chuẩn, mặt xinh, ăn nói thì ngọt ngào. Nhờ có Hương hướng dẫn, công việc của tôi làm một loáng là xong. Từ hôm đấy, tôi tìm cách tiếp cận. Khi biết Hương chưa chồng con, chưa có người yêu, tôi đã xác định em chính là mục tiêu của cuộc đời mình.
Để tán được Hương, tôi phải đầu tư rất nhiều. Vì xung quanh Hương cũng có rất nhiều đại gia và nhiều người khác sẵn sàng xin chết. Tôi thích em ở điểm, Hương rất độc lập, lại không quan trọng vật chất, tiền bạc với Hương gần như không có nghĩa lý gì. Hương lại khéo léo, vui vẻ, dễ gần.
Khi Hương nhận lời yêu và cưới tôi sau đó không lâu, tôi sung sướng đến phát điên, cũng thấy vô cùng hãnh diện với bạn bè, gia đình. Ai gặp chúng tôi cũng tấm tắc, đúng là trai tài gái sắc. Chỉ riêng có mẹ tôi, bà bảo bà cảm giác Hương không phải mẫu phụ nữ dành cho gia đình. Nhưng tôi gạt đi, tôi thuyết phục mẹ đến khi bà đồng ý mới chịu thôi.
Cưới nhau về, thời gian đầu tôi vô cùng hạnh phúc, dẫn vợ đi đâu, tôi nở mày nở mặt đến đấy. Hương không những xinh đẹp, mà còn giao tiếp giỏi, khiến ai nấy cũng phải trầm trồ. Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, tôi phát hiện ra, Hương chẳng hoàn hảo như tôi nghĩ.
Hương cũng thuộc dạng con nhà tiểu thư sống nhung lụa từ bé, nên cô ấy hoàn toàn không biết một chút gì về nữ công gia chánh. Cô ấy không biếtnấu ăn đã đành nhưng lại ỷ lại vào mẹ tôi, không chịu học tập, để ý gì. Việc trong nhà cũng không biết quán xuyến. Tiếng là dâu mới nhưng sáng nào cô ấy cũng ngủ đến gần 7h mới dậy, trang điểm xong là ra khỏi nhà, ăn sáng ở ngoài rồi đi làm. Tôi thấy vậy thì góp ý, nhưng Hương xịu mặt bảo em đi làm cả ngày mệt lắm, sáng không dậy sớm được, mà sáng ra ăn cơm em khó ăn. Tôi thương vợ nên đành thôi, chỉ biết lựa lời nói với mẹ, bảo thôi nhà mình cứ ăn bình thường, Hương mớ về chưa quen nếp sống. Dần dần cô ấy sẽ thay đổi.
Nhưng như thế còn chưa bằng việc Hương không chịu sinh con, cô ấy nói cô ấy còn trẻ, sinh con giờ hỏng hết dáng. Tôi cáu lắm, hôm đấy 2 vợ chồng cãi nhau to, Hương giận dỗi bỏ về ngoại, tôi cũng mặc kệ.Hương chẳng bao giờ chịu động tay vào việc nhà. Cô ấy thấy mẹ tôi làm bằng thật nhưng cứ lảng đi. Mẹ tôi nói vài lần, nhưng sau chán cũng không thèm nói nữa, bà nói không muốn mang tiếng mẹ chồng ghê gớm.
2 ngày sau, vì sợ bố mẹ tôi buồn nên tôi đành cắn răng sang xin lỗi cô ấy rồi đón về. Hương tưởng tôi nhún nhường nên càng lên mặt. Có chồng rồi mà cô ấy vẫn sống như thuở độc thân. Đi làm về vẫn đi cà phê cà pháo, tụ tập bạn bè, thời gian rảnh là đi mua sắm, làm đẹp, ăn mặc thì hở hang,... Đến tôi ngày càng nóng mắt, chưa nói gì đến bố mẹ.
Mới cưới chưa đầy nửa năm mà vợ chồng tôi đã xảy ra bao nhiêu chuyện không vui. Thú thực tôi chán nản và hối hận quá, nếu được chọn lại, tôi thề sẽ không lấy vợ đẹp. Vợ đẹp chỉ để ngắm, chứ để sống với nhau cả đời, đáng ra tôi nên lựa chọn người phụ nữ đẹp về nhân cách, về tâm hồn. Có như vậy, hôn nhân mới bền vững, lâu dài được.
Theo Phunutoday
Kẻ ăn mày và nhân cách con người Một người ăn mày đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Người ăn mày này rất tội nghiệp, cả cánh tay cũng bị cụt, tay áo trống trải đung đưa, người nào trông thấy cũng đều khẳng khái bố thí cho. Tuy nhiên, vị chủ nhân này lại không hề khách khí, chỉ ra đống gạch trước cửa...