Chỉ vì ghen tuông vô lối, tôi đã cướp “đời con gái” của người tôi không yêu
Cảm giác tràn ngập trong tôi lúc này chỉ là sự ăn năn, ân hận cùng day dứt vì đã phạm sai lầm tày trời. Tôi biết mình sẽ chẳng thể nào trả được món nợ quá lớn này dù có làm gì đi chăng nữa.
Tôi và Duyên yêu nhau đến nay đã gần 5 năm. Chúng tôi xác định sẽ kết hôn và đang chờ đến lúc kinh tế ổn định sẽ tổ chức đám cưới. Duyên là mối tình đầu của tôi, chưa bao giờ tôi có suy nghĩ về một người con gái nào khác. Tính tôi vốn nóng nảy lại hấp tấp, vội vàng nên hay ghen tuông. Tôi cũng biết khuyết điểm này của mình nhưng thực sự vì tôi rất yêu Duyên nên không thể không ghen được.
Trái ngược với tôi, Duyên là cô gái cởi mở, thích giao tiếp với nhiều người. Tính em rất hướng ngoại, như thể bù trừ cho người hướng nội như tôi. Duyên có rất nhiều bạn, nhất là từ ngày em đi làm cho một công ty truyền thông thì các mối quan hệ bên ngoài của em càng nhiều hơn. Tính em phóng khoáng nên đồng nghiệp nam khá quý mến em. Tôi biết được điều này khi sinh nhật em được tặng nhiều quà đến nỗi phải mua thùng xốp để đựng mang về nhà.
Trái ngược với tôi, Duyên là cô gái cởi mở, thích giao tiếp với nhiều người. Tính em rất hướng ngoại như thể để bù trừ cho tôi (ảnh minh họa)
Tôi biết Duyên một lòng một dạ yêu tôi nhưng tôi luôn lo lắng đến lúc nào đó em sẽ bị ai đó cướp mất. Nỗi lo lắng này cứ ám ảnh tôi triền mien cho đến ngày tôi phạm sai lầm đó.
Hôm ấy là tiệc liên hoan của công ty em, vốn dĩ em muốn đi với tôi nhưng tôi có việc bận đột xuất nên không tham dự được. Cuối cùng, việc kia lại xong trước dự định nên tôi vẫn đến bữa tiệc để khiến em bất ngờ.
Hội người đông người hơn tôi tưởng tượng. Tôi sững người khi thấy em đang đứng cười nói vui vẻ với bao người đàn ông xung quanh. Em mặc bộ váy đen bó sát lấy cơ thể khoe nước da trắng muốt và đôi chân dài miên man của mình. Khỏi cần nói cũng biết ánh nhìn của những gã đàn ông quanh em nhìn em khao khát đến thế nào. Tôi nổi giận, bước ra phía đó rồi nắm lấy tay em kéo đi. Em bất ngờ không kịp phản ứng, ly rượu trên tay rơi xuống đất vỡ tan. Mọi ánh mắt đều chú mục về phía chúng tôi. Tôi thấy em nhìn tôi cau mày đầy thất vọng, xung quanh thì đang nhìn tôi chế giễu.
Video đang HOT
Tôi mặc kệ em, lao ra ngoài lấy xe rồi phóng đi. Tôi uống rượu đến say mèm rồi tìm đến nhà Nhung.
Vì tôi mà em đánh mất hạnh phúc và tương lai của mình (ảnh minh họa)
Nhung là đồng nghiệp thân thiết 3 năm nay của tôi. Em rất thích tôi và đã từng ngỏ lời nhưng tôi từ chối. Giờ chúng tôi vẫn giữ mối quan hệ bạn bè đồng nghiệp, Nhung sắp sửa lấy chồng. Có lẽ khi ấy vì giận dữ, xấu hổ lại cô đơn nên tôi tìm đến Nhung trong vô thức.
Nhìn Nhung tất tả đun nước pha trà gừng cho tôi uống đỡ đau đầu, bất giác tôi thấy cảm động. Thế rồi không làm chủ được bản thân mình, tôi ôm chầm lấy Nhung, kéo em lên giường rồi chuyện đó xảy ra.
Khuôn mặt sợ hãi của Nhung sau khi xong việc khiến tôi day dứt. Khi ngồi dậy mặc lại quần áo, tôi ngẩn người vì thấy vệt máu đỏ hồng trên ga trải giường. Tôi đã cướp mất “đời con gái” của Nhung ư?
Nhung đề nghị tôi quên hết chuyện đêm qua đi, xem như chưa có gì xảy ra cả. Tôi đi về nhà trong ngơ ngẩn, tôi vừa phản bội lại Duyên, vừa gây chuyện tày trời với Nhung. Tôi phải làm sao đây? Về tới nhà thấy Duyên đang đứng chờ tôi trước cổng, tôi xấu hổ đến mức không thể nhìn thẳng vào mắt em.
3 tuần sau, tôi bàng hoàng nghe tin Nhung bị chồng chưa cưới hủy hôn vì không còn trinh trắng. Tôi vội vàng lao đến nhà Nhung tìm gặp nhưng Nhung không còn ở đó nữa, chủ nhà bảo tôi em đã dọn đồ về quê ngay trong đêm qua. Tôi gọi đến hang chục cuộc điện thoại cho Nhung nhưng không sao tìm được. Nỗi ân hận trong tôi quá lớn. Vì tôi mà em đánh mất hạnh phúc và tương lai của mình. Tôi phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm này?
Theo blogtamsu
Cảm ơn em chịu lấy chồng!
Cuối cùng thì em cũng đã quên anh, quên một người không yêu em để tìm hạnh phúc mới cho mình.
Cuối cùng thì em cũng đã tìm được bến bờ hạnh phúc của riêng mình. Anh mừng vì điều đó. Mừng vì cô gái yếu đuối năm xưa đã mạnh mẽ, dám đứng lên và đi tìm tình yêu đích thực cho mình. Bao năm qua, em quá nặng lòng với một kẻ không xứng đáng như anh. Giờ là lúc em tìm được chân trời mới cho riêng mình. Anh cảm thấy lòng mình thật thanh thản vì em đã không chìm đắm trong tình yêu với anh để rồi đánh mất tương lai.
Lấy chồng thôi em ơi...
Câu chuyện năm xưa anh vẫn còn nhớ mãi, mà anh chắc chắn rằng cả đời này anh sẽ không bao giờ quên. Em thú nhận yêu anh trong một cơn mưa chiều tầm tã. Có lẽ em đã phải khó khăn nhiều lắm để nói ra được những điều đó vì với một cô gái nhu mì như em, thú nhận mình yêu một chàng trai đã có bạn gái quả thật không dễ dàng chút nào.
Anh đã rất xúc động, anh nghẹn ngào khi nghe những lời nói chân thành đó từ em. Anh cảm nhận được em đang run lên vì hồi hộp. Em cũng đã chuẩn bị tinh thần cho một lời từ chối vì như em nói đấy: "Em bày tỏ tình cảm với anh không phải là để mong anh đáp lại, chỉ đơn giản em nghĩ đó là trách nhiệm với tình cảm của chính mình mà thôi". Nhưng anh tin, từ sâu trong lòng, em vẫn cảm thấy đau khổ và hẫng hụt khi người con trai nghe em nói những câu tỏ tình đó chỉ có thể đáp lại bằng ba từ: "Anh xin lỗi".
Em là một cô gái tốt, xinh xắn và ngoan hiền. Tất nhiên em cũng sẽ mong ước yêu và được yêu như bao cô gái khác. Vậy mà mối tình đầu của em lại dành cho anh - một người đã nặng lời thế với người con gái khác. Anh biết nếu có một người mong em không yêu anh nhiều đến vậy thì người đó là chính em. Hơn ai hết, em là người chịu nhiều thiệt thòi, thương tổn nhất khi yêu anh. Dù em đã xác định điều đó nhưng anh biết em đã phải khóc thầm rất nhiều.
Em từng hỏi anh rằng: "Nếu anh không gặp người đó trước mà gặp em thì liệu anh có yêu em không?". Anh đã không dám trả lời câu hỏi đó vì anh sợ. Anh sợ làm em hoặc là tổn thương, hoặc là hi vọng. Nếu anh nói rằng dù không gặp cô ấy trước thì anh cũng không yêu em, đó chẳng phải là quá tàn nhẫn với một cô gái trong trắng và thánh thiện như em sao? Anh không thể đáp lại tình cảm của em hiện tại nhưng đâu có thể tàn nhẫn nói điều đó thêm nữa. Còn nếu anh nói rằng anh sẽ yêu em nếu em là người đến trước, khi ấy em sẽ biết trong lòng anh có chút tình cảm với em. Và vì thế mà em hi vọng.
Sẽ còn khổ tâm hơn rất nhiều cho em nếu em nhận ra rằng anh có rung động trước em. Em sẽ không bao giờ chịu quay lưng đi khi em biết phía sau mình có một người cũng buồn khi em đau khổ, cũng vui khi em cười dù tình cảm đó không bao giờ đủ mạnh mẽ để anh vứt bỏ mọi thứ đến bên em. Vì thế mà anh giữ im lặng không trả lời. Em đã khóc rất nhiều.
Kể từ ngày em nói lời yêu đó, anh cố gắng tránh mặt em nhưng phía sau anh lại luôn tìm mọi cách để hỏi thăm về em. Anh biết mình cần phải tàn nhẫn tới cùng để em đau khổ rồi quên anh. Chỉ cần anh cho em một tia hi vọng thôi, em sẽ ương bướng ôm mối tình đơn phương này. Em xứng đáng yêu một người khác tốt hơn anh, cần em hơn anh và sẵn sàng hi sinh mọi thứ vì anh.
Em là một cô gái tốt và tình yêu của em cũng chẳng có gì sai trái. Chỉ là em đã đến trễ một chuyến tàu. Điều anh làm chỉ có thể là đứng trên chuyến tàu đó ngoái lại nhìn em. Anh phải tiến về phía trước, nơi không có em mà có người con gái khác đợi anh. Trong lòng anh có một vị trí cho em nhỏ thôi nhưng cũng thiêng liêng lắm.
Anh đã cảm thấy mình có lỗi rất nhiều khi ngần ấy năm qua đi em không chịu đón nhận tình cảm của ai. Mỗi lần hỏi người quen về em, nghe được câu trả lời em vẫn một mình đơn đọc là tim anh đau nhói. Anh cầu chúc cho em sớm nguôi ngoai mối tình đầu dang dở với anh để tìm một bến đỗ bình yên trong đời.
Ngày hôm nay, nhận được tin em lấy chồng, anh thở phào nhẹ nhõm. Vậy là cuối cùng em cũng trút bỏ được những muộn phiền để sống và yêu. Em đã gạt được anh ra khỏi nỗi nhớ và sống cho hiện tại. Đến dự đám cưới của em, lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy có hai luồng cảm xúc lẫn lộn, vui khi nhìn em cười hạnh phúc nhưng có gì đó cứ gợn lên, một chút tiếc nuối vẫn còn...
Theo Khampha
Tôi thoát khỏi trận đòn roi nhưng lại mất đi cuộc đời con gái Tôi đau đớn chấp nhận sự thật vì có phản kháng cũng không làm được gì ở chốn lòng người hiểm ác này. Kể từ đó tôi phó mặc bản thân cho số phận, mang thân xác ra kiếm tiền. Hết khóc tôi lại cười, cứ khóc cười lẫn lộn cho số phận mình. Hóa ra đời người con gái "bến đục bến...