Chỉ vì em là người đến sau!
Tim em cứ quặn thắt từng nhịp vào ngày anh quay lưng đi ngược chiều em.
Ngày anh đến nắng rạng rỡ bên thềm. Ngày anh đi mưa chẳng buồn giăng lối. Nước mắt em rơi chẳng đủ níu chân anh dừng lại. Tay em dẫu đã nắm thật chặt vậy mà vẫn lạc mất anh. Tim em cứ quặn thắt từng nhịp vào ngày anh quay lưng đi ngược chiều em. Chỉ vì em là người đến sau.
Nước mắt em rơi chẳng đủ níu chân anh dừng lại (Ảnh minh họa)
Ngày anh đến cứ như một đợt rét tìm về Hà Nội những ngày đầu đông. Ngày anh đi tim em tê tái trong lặng câm với nỗi nhớ mênh mang. Những nỗi niềm ấy cứ vỡ òa trong bao yêu thương tan vỡ. Nước mắt em rơi lặng lẽ trong chiều mưa buồn lang thang những con phố mang tên kỉ niệm. Mưa ướt đẫm làn tóc xõa dài, ướt tình yêu nay đã phai màu nắng và ướt cả những nỗi nhớ mang bóng hình anh. Ngày anh tìm đến em nói rằng anh vẫn không thể nào quên được người yêu cũ. Anh yêu cô ấy rất nhiều, hãy tha thứ và quên anh đi. Tất cả như sụp đổ trước mắt em. Một năm yêu nhau, 12 tháng em tô một con đường mang tên hạnh phúc hóa ra chỉ là thay thế những ngày anh trống vắng, 365 ngày em dệt bao yêu thương từ những quan tâm, lo lắng thật ra là để thay người đó chăm sóc anh. Môi em mím chặt để những tiếng nấc chẳng thành lời ngặn đắng con tim, tay em buông để anh tìm về những yêu thương xưa cũ nên giờ đây chỉ còn mình em với đôi chân trần đi tìm những yêu thương nay đã hóa nhạt nhòa.
Video đang HOT
Anh có còn nhớ một ngày anh chán gọi em bằng “em” hay “bé”, chỉ nằng nặc muốn gọi là “mắm tôm” vì anh bảo mắm tôm rất lâu bay mùi để anh sẽ nhớ em, lâu thật lâu. Vậy mà nỗi nhớ ấy theo cơn gió trôi về miền quá khứ, thoang thoảng chỉ còn dư âm vấn vương lòng người. Anh có còn nhớ những chiều hai bàn tay nắm thật chặt để mặc sóng biển tấp vào chân, nghe biển hát trong hoàng hôn buông nhẹ. Thế nhưng bây giờ biển vẫn đầy sóng và dào dạt gió duy chỉ thiếu đi bàn tay anh. Anh có còn nhớ những chiều mưa anh vẫn cố vươn dáng hình gầy gầy che cho em khỏi ướt.
Anh có còn nhớ… hay chỉ còn mình em ngồi lật lại những kỉ niệm một thời ta nâng niu. Anh đến với em, chẳng phải chàng hoàng tử cưỡi trên con bạch mã mà những nàng công chúa thường mơ ước, anh đến nhẹ nhàng như làn gió thổi vào con tim cảm giác bình yên. Em sẽ không quên những lần em mè nheo khóc để được dỗ dành, anh nheo mắt mắng yêu “đồ con nít”. Em cũng chẳng thể nào quên được cái siết tay thật chặt thay cho câu thì thầm “đừng xa anh nhé!”. Em sẽ nhớ, vòng tay ấy, cái ôm ấy, cả những ngọt ngào mà anh đã từng trao. Có ai đó đã từng nói rằng điều đau đớn nhất trong tình yêu là nhìn về một người không chung đường với ta. Em đau chẳng phải vì anh không còn yêu mà là vì anh chưa từng yêu. Là vì em đến sau nên giờ đây lặng nhìn anh quay lưng đi ngược chiều em trên con đường mang tên yêu thương. Thà anh đừng đến, sao lại đến rồi đi để lại những khoảng trống chẳng thể nào bù đắp được. Ai? Ai sẽ mang màu bình yên về lại trên đôi mắt đã nhòe nước vì anh bao lần. Lỗi do em là người đến sau, liệu có bất công với tình yêu mà em đã vun đắp không hả người? Đến bao giờ con tim mới thôi quặn thắt bởi yêu thương dang dở.
Có những bước chân chẳng tìm được lối về. Có những nỗi nhớ mênh mang không gọi thành tên và có những nốt lặng em tự viết cho riêng mình. Màu nắng tin yêu đã phai cùng những dối gian anh trao, đâu đó chỉ còn lại hoàng hôn yếu ớt giữ lại chút gì đó mang tên “kỉ niệm”. Tình yêu cũng giống như một viên kẹo hạnh nhân, lớp vỏ bên ngoài ngọt ngào bao nhiêu thì bên trong lại đắng cay bấy nhiêu…
“Còn một chút nhớ, còn một chút thương
Để gió cuốn đi, để không còn thương thương nhớ nhớ…”
Theo 24h
Em là người thứ ba
Nếu hôm qua, gió không về đây, chắc có lẽ em đã không biết mình là người thứ ba.
Này anh! Anh đừng nghĩ rằng gió vô chi, vô giác, gió cũng biết đau, biết buồn đấy anh. Hôm qua, cơn gió nhẹ nào thoảng ngang vai anh, đã thấy anh tay trong tay cùng ai giữa phố. Bất giác, lúc này có ngọn gió buồn, lang thang trên phố. Em mong manh, nhỏ bé như chiếc lá, chỉ cần một làn gió nhẹ sẽ cuốn lá bay xa.
Hạnh phúc đời em là anh, mất anh, sao em có thể hạnh phúc đây chứ? (Ảnh minh họa)
Nếu hôm qua, gió không về đây, chắc có lẽ em đã không biết mình là người thứ ba. Gió cô đơn, gió mong chờ anh từng ngày, nhưng rồi chính làn gió đó không biết rằng: "Chính em, đã không còn là người anh thương". Trời khuya, gió càng lạnh và vô tình. Anh có biết gió thầm nói với anh điều gì chăng, rằng: "Anh quá lạnh lùng và vô tâm". Có tiếng khóc ai trong đêm theo ngọn gió cuốn đi, nhưng anh nào hay biết... anh bên ai nơi đâu, để lại mình em đơn côi cùng gió.
Đèn đường vẫn sáng, nhưng ánh sáng ấy giờ lẻ loi, hiu quạnh. Gió xao xác cùng lá, khiến lá thêm đau lòng. Khuya chẳng còn trăng, chỉ còn ánh sao đơn lẻ. Giống em đêm nay, chẳng ngủ được. Rồi gió càng buốt giá, kéo mây về đây vây kín tâm hồn em. Nơi đây đã đủ lạnh lẽo, xin đừng làm em thêm buồn.
Mưa chợt ùa về, cuốn theo bao kỉ niệm, tan dần trong những hạt mưa. Ánh đèn đường vụt tắt. Đèn đường cũng chẳng còn muốn sáng nữa sao? những chiếc lá lúc nãy thấm ướt, cuốn trôi đâu mất. Em vẫn cầm điện thoại trên tay, em chỉ muốn nhắn là "Anh về chưa? em lo khi anh về trong cơn mưa, chắc sẽ lạnh lắm". Rồi xóa vội dòng chữ ấy. Em... giờ em là gì trong cuộc đời anh, tháng ngày đã vô tình theo thời gian: "Em là người thứ ba".
Nếu anh là em, anh sẽ hiểu em đã buồn như thế nào. Nhưng em là em, cô đơn, nội tâm trong quá khứ. Anh là anh, là người luôn vô tư, sống hạnh phúc. Hạnh phúc đời em là anh, mất anh, sao em có thể hạnh phúc đây chứ? Anh là cả kí ức của em, giờ mất anh, kí ức như xóa nhòa... chỉ còn là bức tranh thấm đẫm nước mắt hay là đêm dài vô tận không tìm được lối ra.
Ngày ấy, nếu nói em nhường anh cho ai khác, chắc là em sẽ không đồng ý. Vì anh là của em, mãi mãi là như vậy. Nhưng giờ đã khác, nếu nơi đó đem cho anh tiếng cười, đem đến cho anh hạnh phúc hơn em... em sẽ buông tay. Nơi đây em đơn côi là đủ, mưa cứ rơi đi. Để nơi anh có ánh nắng ấm, nơi anh hạnh phúc hơn em...
Theo 24h
Chút tâm tình mùa thu trong em Em yêu cái se lạnh của mùa thu bởi nó khiến em biết hơi ấm và vị ngọt ngào của tình yêu . Hâm à! Mùa thu đến rồi đấy, em muốn chúng ta hẹn hò, em muốn cùng nhau tay trong tay đi dạo phố, sẽ đi đến tất cả những nơi đã ghi dấu bao nhiêu kỷ niêm, những nơi đã...