Chỉ vì ‘chiêu bẩn’ của người tình cũ, tôi đã đánh mất người vợ vàng mười
Tôi không ngờ cái ngày tôi quyết định kí vào đơn ly hôn, từ bỏ người vợ mình đã tận tâm theo đuổi suốt mấy năm trời lại là ngày tôi phải hối hận cả đời này.
Đã 4 năm trôi qua kể từ ngày tôi vướng vào nỗi đau ấy, tôi vẫn không nguôi được nỗi nhớ thương vợ con. Tôi không thể mở lòng yêu bất cứ người đàn bà nào khác và cũng cảm thấy mình không có tư cách nào cả. Tôi nhớ vợ, nhớ con mà không dám gặp, không thể gặp…
Ngày tôi nói với vợ rằng tôi yêu cô ấy hơn tất cả… cô ấy đã gật đầu đồng ý làm người yêu của tôi. Tin vui ấy khiến tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trần gian này. Ngay cả quá khứ với người đàn bà cũ của tôi, cô ấy cũng không để tâm nữa. Cô ấy tin rằng tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy và tin rằng, quá khứ của tôi đã ngủ yên. Tất cả những gì trong quá khứ đã là kỉ niệm, tôi chỉ yêu người con gái hiện tại và hứa sẽ trân trọng yêu thương cô ấy cả đời.
Ngày tôi nói với vợ rằng tôi yêu cô ấy hơn tất cả… cô ấy đã gật đầu đồng ý làm người yêu của tôi. (ảnh minh họa)
Hơn 2 năm làm vợ chồng, chúng tôi đã có với nhau một cô con gái, cuộc sống hạnh phúc vô cùng. Đối với vợ con, tôi là người chồng người cha tốt. Đối với tôi, cô ấy là người vợ tuyệt vời, không có gì chê trách cả. Nhiều lúc tình cũ vẫn còn đeo bám tôi nhưng cô ấy luôn tin tưởng và chỉ nói với tôi một câu: “Anh đã chọn em và em cũng đã chọn anh làm chồng, em tin anh là người chồng chung thủy”.
Video đang HOT
Những ngày tháng đó, sau khi sinh con, vợ tôi chăm chút bản thân mình hơn, ăn diện hơn. Cô ấy còn đẹp và mặn mà hơn cả những ngày trước khi chúng tôi lấy nhau. Tôi cảm thấy yêu và tự hào về vợ rất nhiều…
Chỉ là sau đó vài tháng, tôi bỗng nhận được một bức thư mật và khi vừa mở ra, tôi đã vô cùng hốt hoảng. Bức ảnh bên trong chính là vợ tôi và một người đàn ông lạ đang ôm ấp nhau trong nhà nghỉ. Tôi hoa mắt, chóng mặt không đứng vững. Chính xác đó là khuôn mặt của vợ tôi rồi.
Không cần biết ai đã gửi bức ảnh đó, tôi vội vàng mang bức ảnh về nhà và ném vào mặt vợ. Tôi chửi bới cô ấy bằng những lời xúc phạm, lăng mạ. Tôi mắng cô ấy là người đàn bà vô liêm sỉ, là kẻ lăng loàn… Tôi đuổi cô ấy ra khỏi nhà và lập tức kí vào đơn ly hôn đã viết sẵn. Tôi không tin cô ta có thể làm việc như thế. Mặc cho vợ tôi khóc lóc nói rằng đó là trò dối trá, cô ấy bị oan, tôi cũng không thèm nghe một lời. Tôi đã bị những chứng cứ đó làm cho mờ mắt, không còn muốn nghe bất cứ câu nói nào nữa. Tôi chung thủy còn vợ thì sao…?
Không cần biết ai đã gửi bức ảnh đó, tôi vội vàng mang bức ảnh về nhà và ném vào mặt vợ. (ảnh minh họa)
Vợ tôi khóc lóc bỏ nhà đi, mang theo đứa con gái của mình… Tôi vừa khóc vừa hận bản thân mình ngu muội tin người đàn bà đó… Nhưng sau nửa năm ly dị, sự thật bại lộ. Lúc này tôi mới phát hiện vợ tôi bị oan thực sự khi cô người yêu cũ đã hả hê cười vào mặt tôi. Cô ta đã phá vỡ được gia đình hạnh phúc này. Bức ảnh đó chính là sản phẩm của photoshop, chỉ là khuôn mặt của vợ tôi chứ không phải là thân hình của cô ấy. Ngẫm lại tôi thật nông nổi, vô dụng…
Vợ tôi có nốt ruồi son ở sườn, nhưng bức ảnh này dù lộ cả thân hình cũng không hề thấy điều đó. Vậy mà tôi lại tin tất cả là sự thật. Vợ tôi ra đi không một lời giải thích, có lẽ vì cô ấy đã quá thất vọng khi chồng không thèm tin mình. Tôi đau xót nhận ra mình thật là ngu muội vì tin một bức hình mà để mất người vợ vàng mười.
Sau tất cả những lời tôi nói, tôi nào còn tư cách để nói lời xin lỗi? Đã mấy năm trôi qua, đến giờ nỗi đau ấy vẫn đau đáu trong lòng. (ảnh minh họa)
Từ đó tới giờ tôi không dám mở mồm nói một câu với vợ cũng không dám gọi điện hỏi thăm con. Sau tất cả những lời tôi nói, tôi nào còn tư cách để nói lời xin lỗi? Đã mấy năm trôi qua, đến giờ nỗi đau ấy vẫn đau đáu trong lòng. Tôi thực sự là kẻ đê tiện, chính là tôi cả đời này cũng không đáng hai chữ “thứ tha”.
Theo eva.vn
Chồng 67 tuổi nhất quyết từ chối ý định có con cùng tôi
Anh luôn động viên và bảo chỉ cần mình tôi thôi là đủ. Còn tôi có tham lam quá khi muốn có cả anh và con?
Ảnh minh họa
Tôi ngồi viết những dòng này mà trong lòng rất rối, một điều tưởng chừng là điều hiển nhiên với bất cứ đôi vợ chồng nào thì với chúng tôi lại là dấu hỏi lớn. Tôi 25 tuổi, anh 67 tuổi. Anh là người nước ngoài đang định cư ở Việt Nam. Chúng tôi kết hôn được hai năm và có một cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Tôi biết khi đã nói về tuổi tác của cả hai thì không ít người sẽ không tin chúng tôi là một cặp, hay ít nhất không phải một đôi đến với nhau vì tình yêu.
Chúng tôi gặp nhau 7 năm trước khi anh có chuyến du lịch ở Việt Nam, còn tôi mới là một cô sinh viên vừa kết thúc năm nhất đại học. Ngay từ đầu cả hai đều thấy điểm đặc biệt ở nhau, rồi hiểu mình đã dành cho nhau những tình cảm chân thành, sâu thẳm nhất. Tôi và anh bất chấp gia đình, xã hội, khác biệt chủng tộc, tôn giáo, văn hóa, nguồn gốc để đến với nhau. Cả hai yêu xa được 3 năm đến khi anh nghỉ hưu, đó cũng là lúc tôi ra trường, kiếm được một công việc làm ổn định với mức lương khá. Vì yêu, cả hai không thể ở xa nhau mãi khi anh chỉ qua Việt Nam thăm tôi mỗi năm vài lần. Anh quyết định mua một căn hộ ở Việt Nam sau khi nghỉ hưu và chúng tôi đăng ký kết hôn.
Hôn lễ chỉ có hai đứa và vài người bạn thân chúc phúc, bố mẹ tôi biết chuyện đã kịch liệt phản đối. Tôi không thể để hạnh phúc này vụt qua, rồi bố mẹ sẽ hiểu khi thấy chúng tôi thương nhau, hết lòng sống vì nhau. Anh hiện làm cho một tổ chức phi chính phủ của nước anh tại Việt Nam. Anh vẫn phong độ và năng động, trẻ hơn tuổi thực rất nhiều. Trước kia anh làm quản lý sản xuất tại một công ty xuất bản. Sau khi nghỉ hưu với mức lương hưu khá, cộng với những khoản đầu tư trước đây của anh, công việc của tôi cũng có thu nhập khá nên nhìn chung chúng tôi có cuộc sống khá thoải mái. Anh chưa từng trải qua cuộc hôn nhân nào trước khi cưới tôi, cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc.
Gần đây tôi bắt đầu khát khao được làm mẹ, sinh cho anh một đứa con. Hằng đêm khi gần gũi tôi tưởng tượng hình ảnh một sinh linh đang hình thành, kết tinh cho tình yêu giữa chúng tôi. Tôi khao khát có có con với anh vô cùng. Còn anh, ngay từ đầu đã bày tỏ quan điểm là không muốn có con, hỏi tôi có chấp nhận được không. Tôi đồng ý vì hiểu mình không thể sống thiếu anh. Không phải anh không yêu tôi, có điều anh nhận thức được tuổi tác của mình, anh nói chỉ muốn sống trọn vẹn với mình tôi. Anh sợ nếu sau này không còn thì tôi sẽ nặng gánh nuôi con một mình, thêm với việc tôi sẽ khó tìm được người thương hai mẹ con.
Về phần đứa trẻ, do mồ côi cha từ năm 12 tuổi nên anh hiểu được khó khăn và thiếu thốn khi lớn lên mà không có cha ở bên. Anh luôn động viên và bảo chỉ cần mình tôi thôi là đủ. Còn tôi, có phải đang quá tham lam chăng? Có phải do tôi không biết mãn nguyện khi đã có anh mà muốn có thêm thành viên mới trong gia đình khiến cho anh thêm dằn vặt? Tôi không chia sẻ với anh những tâm tư gần đây của mình vì không muốn anh thêm nặng lòng. Xin được chia sẻ câu chuyện lên đây để nhẹ nỗi lòng mỗi đêm.
Theo docbao.vn
Hạnh phúc 25 năm phút chốc tan biến sau một lần chồng nhập viện vì lý do nhạy cảm khiến cả nhà tôi ô nhục không để đâu cho hết Tôi nào ngờ cuộc sống của gia đình mình đã hoàn toàn bị đảo lộn chỉ sau một biến cố không thể tưởng tượng nổi. Vợ chồng tôi năm nay đều đã bước sang độ tuổi 60 với cuộc hôn nhân 25 năm mà theo tôi cảm thấy là khá viên mãn. Các con tôi đều trưởng thành có công việc ổn định,...