Chỉ vì 1 tiếng ‘em’
Chỉ vì một từ em mà chị đã xao lòng. Chỉ thiếu một từ em mà chị cảm thấy hụt hẫng, người đâu mà khô như ngói.
Chồng thức suốt đêm chăm sóc vợ ốm, sáng ra hỏi: “Hôm nay thấy thế nào? Còn đau không?”. Người ấy đến thăm, hỏi: “Hôm nay em thấy thế nào? Còn đau không em?”.
Chồng hì hụi nấu cho vợ bát cháo, bưng đến, nói: “Ăn đi cho toát mồ hôi…”
Người ấy đến đúng lúc bát cháo còn để trên bàn, bảo: “Em ăn đi kẻo nguội…”
Sáng thấy trời trở gió, chồng đưa cho cái áo khoác bảo: “Trời lạnh đấy…”
Người ấy nhìn thấy quấn kín mít trong đống áo quần, hỏi: “Có lạnh không em?”
Chỉ thêm một từ “em” mà sao nghe lòng cứ rưng rưng. Người ấy thật dịu dàng, thật trìu mến, thật đáng yêu.
Chỉ thiếu một từ “em” mà thấy lòng lạnh tanh, ngao ngán thấy ông chồng thật khô khan, cục mịch.
Chỉ vì một từ em mà chị đã xao lòng. Chỉ thiếu một từ em mà chị cảm thấy hụt hẫng, người đâu mà khô như ngói.
Chị thật chóng quên. Trước kia anh đâu có thế. Nhưng…
Anh vừa hoàn thành công trình được nghiệm thu xuất sắc, vội lao về nhà để đưa vợ đi nhà hàng chiêu đãi, mặc cho đồng nghiệp í ới rủ rê đi nhậu, nhưng gặp ngay nét mặt lạnh lùng của vợ:
- Hôm nay thất nghiệp hay sao mà giờ này đã về…
Nguội cả niềm vui.
Vui quá vì nhận được một hợp đồng béo bở, về thấy vợ đang lúi húi nấu cơm, thương vợ quá nên bàn:
- Em tìm thuê lấy người giúp việc cho đỡ vất…
Vợ cau có:
Video đang HOT
- Sợ vợ vất vả hay thích có bà bé trong nhà?
Tình yêu vụt tắt.
Có hôm tự nhiên nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa thấy yêu vợ lạ lùng, chẳng kìm được lòng đến bên vợ hôn một cái. Vậy mà vợ quay ngoắt lại, giương mắt lên hỏi:
- Hôm nay lại làm gì nên tội hả? Anh khai ngay. Hôm nay anh gặp lại người yêu cũ phải không?
Nói là vì yêu vợ quá thì vợ lại phì vào mặt bảo: “Đừng giả dối, đừng đán.h trống lảng…”. Buồn cả người.
Có hôm công việc không suôn sẻ, vừa mệt, vừa chán, chỉ mong được về nhà nằm nghỉ bên vợ con cho quên hết sự đời, vậy mà vừa mở cửa, mới bước được có một chân vào nhà vợ đã nhìn lom lom hỏi:
- Hôm nay cãi nhau với con nào hả? Sao mặt mũi trông như thất tình vậy?
Cứ nghĩ, giá như vợ chỉ hỏi một câu: “Anh có chuyện gì mà trông mệt thế?”, chắc sẽ bật khóc mà nói: “Không có em chắc anh không sống nổi…”.
Vợ bước từ phòng tắm ra, trông vợ mát mẻ cứ như thiên thần, yêu thật là yêu, chạy ra ôm vợ vào lòng, ghé tai nói khẽ: “Em xinh thật là xinh. Thơm thế, cứ như được ướp bằng ngàn loài hoa ấy…”.
Vợ hất tay, nguýt dài: “Đừng có tán, tính chuyện vớ vẩn hả… người ta đang mệt đây, để cho người ta yên”. Trăm ngàn tình yêu đều sun cả lại, cụt cả hứng.
Vợ đã vô tình biến chồng mình thành người chồng thành mảnh ngói khô khan.
Ngày sinh nhật vợ, nhân có tiề.n thưởng, hứng chí mua cho vợ một bó hoa lan cực đẹp. Cầm bó lan đi đường bao cô gái phải trầm trồ khen, sướng run cả người, tin chắc vợ sẽ vui lắm đây. Vậy mà vợ chỉ nhìn bó hoa đã hỏi ngay: “Bao nhiêu tiề.n thế? Anh mua hay cô nào mua hộ?” Niềm vui chợt tắt.
Nhưng nào đã xong, vợ truy mãi đành phải nói giá bó hoa (mà chỉ là nửa giá thật thôi đấy), vợ giãy lên đành đạch tưởng bị đứt ruột, kêu rầm: “Kỳ sau đến ngày sinh nhật tôi ông cứ mua cho tôi con gà để tôi ôm là được, đừng có hoa hoét làm gì phí tiề.n…”.
Cứ thế mà những lời có cánh, những hành động ga lăng dần dần mai một, héo hon, khô đét.
Có nhiều lúc khao khát được nói những lời yêu thương, khao khát được bày tỏ tình cảm với vợ mà miệng chẳng dám nói lời ngọt ngào âu yếm, sợ phải nhìn ánh mắt nghi ngờ của vợ, sợ phải nghe vợ nói: “Đừng có mà giả tạo, đừng có mà nói điêu…”.
Vợ chẳng biết chính mình đã biến chồng thành mảnh ngói khô khan để rồi cứ thế mà hờn trách, xa rời chồng. Để rồi xao lòng với người đàn ông khác bởi một tiếng “em”…
Theo Afamily
Cười vỡ bụng với nhật ký 3 ngày chăm vợ ốm của chồng lười
Vợ tôi, một phụ nữ đảm đang ngoài công việc ở cơ quan thì với cô ấy, gia đình là quan trọng nhất. Từ ngày có cu Bin, dường như chưa bao giờ vợ ốm. Nhưng chiều hôm kia, vợ bắt đầu đổ bệnh...
Ngày thứ nhất
4h chiều, đang làm ở cửa hàng, chợt bất ngờ thấy vợ lao xe vội vã và để uỵch vào thềm nhà. Lúc ấy, chồng vẫn đang lúi húi sửa xe máy cho khách cũng thấy lạ vì vợ hôm nay đi làm về sớm quá.
Lạ hơn nữa là hôm nay mặt mũi vợ buồn so, trông chả có sức sống và tươi cười như mọi ngày gì cả. Thậm chí, vợ cũng chẳng thèm chào chồng và chỉ lí nhí chào qua vị khách đang ngồi mà lao thẳng vào nhà.
Khoảng 30 phút sau khi sửa xe cho khách xong, chồng vào nhà thì thấy nhà cửa lặng thinh. Biết là nhà đã có biến. Chồng vội trèo lên tầng ngó vào phòng ngủ thì đã thấy vợ nằm bẹp dí như con gián trên giường.
Chồng biết ngay là vợ lại bị ốm hoặc khó chịu trong người nên mới đi nằm ngay khi còn chưa kịp thay cả bộ quần áo công sở khoác trên người.
Chiều hôm kia, vợ bắt đầu đổ bệnh... (Ảnh minh họa)
Chồng tiến lại gần vợ, tay đưa lên xem trán vợ: "Trời ơi, vợ bị sốt hả? Để chồng đi lấy thuố.c cho vợ uống nhé! Nhưng trước khi uống thuố.c, vợ phảiăn tạm một bát cháo đã không là sẽ bị sốc thuố.c đấy". Vợ chỉ gật đầu nhẹ nhàng. Chồng lại lập cập đóng cửa hàng, lấy cặp lồng và chạy đi mua cháo cho vợ.
Cố ăn bát cháo và uống thuố.c hạ sốt xong và vợ lại đi nằm. Cu Bin thì loanh quanh bên mẹ, hỏi han và buôn chuyện mẹ ríu rít. Thi thoảng chồng để ý thấy vợ dù mệt vẫn ừ hoặc nói nhỏ nhẹ với con. Chồng vội đóng cửa hàng sớm hơn mọi ngày để lo cơm nước cho 2 bố con tối nay.
2 bố con vừa ngồi ăn vừa xem ti vi mà thấy nhà cửa thiếu không khí vui vẻ hẳn. Bố cứ giục giã Bin phải xúc và phải xúc. Thi thoảng Bi lại mang bát cơm vào phòng mè nheo với mẹ: "Mẹ xúc cơm cho con ăn với, bố chả chịu xúc cơm cho con ăn gì cả. Chán bố lắm!". Nghe thấy thế, bố lại quát Bi mang bát cơm ra và ăn.
Tối hôm đó, vắng tiếng nói cười của vợ, nhà mình cứ thấy thiếu vui vẻ thế nào ấy.
Ngày thứ 2
Sáng sớm tinh mơ, chồng trở dậy đã thấy vợ thức giấc từ đời nảo đời nao rồi. Đêm qua, chồng thương vợ lắm. Chồng dù buồn ngủ díu mắt nhưng vẫn chập chờn thức ngủ với những cơn sốt nóng sốt lạnh, nhiều lúc thấy vợ run cầm cập của vợ nữa. Thấy vợ ngủ khó chịu lúc thì co thật nhiều chăn đắp, lúc thì đạp hết cả chăn ra, chồng cũng mắt dắm mắt mở trở dậy lóng cóng chườm lạnh cho vợ và bắt vợ uống thuố.c bù nước.
Khoảng 4h sáng, cơn sốt của vợ mới dứt và vợ mới thiếp đi ngủ được tí xíu. Sợ vợ vẫn còn mệt mà phải cố dậy, nên 6h sáng chồng đã thức giấc - Hơn 1 năm rồi, chồng chưa bao giờ thức dậy sớm như thế này.
Chồng vội lồm cồm dọn bát đĩa - bãi chiến trường tối qua 2 bố con ăn cho gọn gàng rồi chạy vội ra trước cửa bảo cô Hoa bán thịt lợn để cho một quả bầu dục về ninh cháo bầu dục hành hoa cho vợ ăn. (Cũng may mà nhà mình ngay chợ).
Khi bưng bát cháo nóng hổi lên cho vợ, vợ cố gượng dậy ăn nhưng khi vừa đút một miếng vào miệng, chồng đã thấy vợ nhăn mặt. Chồng hỏi: "Cháo anh nấu không ngon à?". Vợ mỉm cười đầy ẩn ý: "Ngon lắm anh, chỉ có điều em đắng miệng quá!". Không tin lời vợ nói, chồng múc một thìa nhỏ ăn thì thấy cháo mặm ơi là mặn. Đúng là chồng đã quá vụng về rồi.
Từ sáng chồng đã chở cu Bin đến ngoại để gửi cho vợ được yên tĩnh nghỉ ngơi. Cả ngày hôm nay, chồng tuy làm ngoài cửa hàng nhưng thi thoảng nhân lúc không có khách vẫn để ý và chạy vào xem vợ thế nào. Vợ vẫn nằm bẹp, cơn sốt cũng chỉ còn âm ấm nhưng giờ vợ kêu đau đầu và đau khắp mình mẩy. Chồng lại chạy đi rửa tay, ngồi bóp đầu, bóp chân tay cho vợ đỡ mỏi mệt.
Vợ ốm, chồng thương mà chẳng biết phải chăm sóc thế nào cả. Chỉ biết giục vợ ăn nhiều và thật nhiều làm vợ nhiều lần phát cáu. Biết vợ thích ăn hoa quả hàng ngày, chồng mua hẳn 5 thứ quả nhét đầy vào tủ lạnh cho vợ ăn mà vợ cũng ăn nhấm nháp. Cả ngày vợ ăn như mèo khiến chồng nhìn thấy thế mà sốt ruột và thương vợ quá. Giá như chồng được là người ốm thay vợ!
Ngày thứ 3
Hôm nay, chồng thấy vợ đã bắt đầu nhúc nhắc đi lại trong nhà rồi. Nhưng vợ lại bắt đầu ho nhiều lắm. Chồng biết vợ vẫn còn chóng mặt, mệt mỏi trong người nhưng vì sốt ruột việc nhà nên vẫn gắng dậy.
Mà đúng là vợ sốt ruột là phải. Nhà cửa nhà mình mới có 2 hôm không có bàn tay vợ dọn dẹp, chả biết cu Bin bày bừa thế nào mà ngổn ngang hết cả mọi thứ. Chỗ thì vài cái áo thay ra chưa được đem đi ngâm, chỗ thì đồ chơicủa cu Bin ngổn ngang, chỗ thì cái bát... Thế mới biết, vợ đã phải nhặt nhạnh thế nào thì nhà cửa nhà mình mới luôn được tinh tươm đến vậy.
7h sáng, chồng thức dậy và chạy ngay ra chợ mua cho cu Bin một bát cháo sườn để ăn sáng. Nịnh nọt mãi, Bin mới chịu dậy để ăn. Bin vốn lười ăn, cho Bin ăn một bát cháo mà chồng cũng phải mất cả tiếng đồng hồ. Thế mà chỉ mới vài ngày trước, chồng vẫn tự nhiên quát vợ ầm ầm là chiều con quá nên con mới ăn lâu. Giờ tự nhiên thấy vợ bị mắng oan thế!
Vợ lại cười, nụ cười thật hiền
Cho Bin ăn xong, chồng lại gọi Bin vào nhà tắm rửa tay, lau miệng một lần nữa rồi tất tả chở Bin đến lớp. Cô giáo Bin chạy ra đón các con chắc cũng thấy lạ hỏi: "Chị nhà hôm nay bị ốm hay sao mà anh đưa cháu đi vậy?". Chồng chỉ ậm ừ cho qua.
Về nhà, thấy vợ đã ngồi ở phòng khách. Vợ có vẻ tỉnh táo hơn 2 hôm trước. Thấy vợ cười nói bảo: "Em ốm thế này đã làm anh vất vả mấy hôm rồi". Chồng vui vẻ nói ngay: "Vợ ốm, vất vả thế nào anh cũng chịu được. Chỉ mong vợ luôn khỏe mạnh là chồng vui lắm rồi. Vợ mà ốm, nhà cửa nhìn phát kinh lên được ý". Nghe chồng nói vậy, vợ phá lên cười rúc rích.
Hôm nay vợ vừa mới chỉ đỡ hơn mà vợ đã nhận làm tất cả mọi việc trong nhà rồi. Chồng không chịu, bắt vợ nằm nghỉ ngơi tiếp nhưng vợ cứ một mực đòi nhận lại công việc. Chồng muốn giúp vợ lắm nhưng còn bận cửa hàng cửa họ nên vẫn bảo vợ: "Em mệt thì cứ nghỉ đi, lúc nào dọn dẹp được anh sẽ vào dọn. Em đừng có cố".
Vợ lại cười, nụ cười thật hiền. Đi ra ngoài cửa hàng mà chồng cứ thấy áy náy và nghĩ chồng đã vô tâm quá, chỉ biết đến công việc và lo kiế.m tiề.n mà chưa chú ý chăm vợ để vợ hay ốm thế này. Bà xã ơi, từ giờ chồng hứa sẽ chăm vợ nhiều hơn, chăm làm việc nhà nhiều hơn để vợ luôn khỏe mạnh cho cả nhà mình luôn vui vẻ và gọn gàng.
Theo Afamily
'Trụ cột' trong gia đình vẫn giật mình khi biết lương vợ... Tôi thật sự không tin vào tay mình, mắt mình: Tiề.n lương đợt 2 của vợ tôi là 18 triệu; tạm ứng đợt đầu 5 triệu đồng. Tôi lắp bắp: "Sao... sao...lương của em nhiều vậy?" Nhìn vợ trùm mền rên hừ hừ và run rẩy, tôi hết sức bực mình. Tự dưng rồi lại lăn đùng ra ốm là sao? Lớn đầu...