Chi tiết Tu-144 – Máy bay vận tải siêu thanh đầu tiên trên thế giới
Tu-144 là máy bay vận tải siêu thanh (SST) đầu tiên, được chế tạo dưới sự chỉ đạo của phòng thiết kế Tupolev Xô Viết do Alexei Tupolev (1925-2001) lãnh đạo.
Tupolev Tu-144 (Tên hiệu NATO: Charger) là chiếc máy bay vận tải siêu thanh (SST) đầu tiên, được chế tạo dưới sự chỉ đạo của phòng thiết kế Tupolev Xô viết do Alexei Tupolev (1925-2001) lãnh đạo.
Tu-144 lần đầu vượt bức tường âm thanh ngày 5 tháng 6 năm 1969, và vào ngày 15 tháng 7 năm 1969 nó trở thành chiếc máy bay vận tải đầu tiên vượt tốc độ Mach 2, và là chiếc máy bay chở khách bay nhanh nhất từng có.
Dự án phát triển chiếc Tu-144 bị cáo buộc có liên quan đến vụ gián điệp công nghiệp do Liên Xô thực hiện chống lại nhà sản xuất máy bay Concorde là Aérospatiale của Pháp, mặc dù chiếc Tu-144 đã được xuất xưởng trước Concord 1 năm.
Mặc dù được quảng cáo lần đầu tiên với công chúng vào năm 1965, nhưng đa phần thế giới vẫn không được nhìn kỹ chiếc máy bay mới cho tới khi một chiếc Tu-144 xuất hiện ở cuộc Triển lãm hàng không Paris. Không may thay, chiếc máy bay này lao xuống đất trước mắt báo chí thế giới và là một tai hoạ lớn cho chương trình của Xô viết.
Sau nhiều sửa đổi, gồm cả việc lắp thêm cánh mũi có thể thụt vào để cải thiện tính năng bay tốc độ thấp, thiết kế đường dẫn vào mới, tăng sải cánh, một thân máy bay được kéo dài hơn và bỏ ghế phóng của phi công vốn có ở mẫu đầu tiên, chiếc máy bay đã có vẻ đáng tin cậy.
Chiếc Tu-144 đầu tiên được đưa vào sử dụng vào cuối năm 1975 và bắt đầu một loạt các chuyến bay chở hàng và thư từ giữa Moskva và Alma Ata. Hai năm sau, việc vận chuyển hành khách cũng bắt đầu giữa các thành phố đó. Các chuyến bay đó chỉ kéo dài trong bảy tháng, tuy nhiên, vẫn trước khi xảy ra một tai nạn thảm khốc thứ hai dẫn tới việc kết thúc sự vận hành của loại Tu-144, những chiếc Tu-144 còn lại bị tống vào kho hay được trao cho các bảo tàng.
Video đang HOT
Kiểu mẫu duy nhất tiếp tục bay là kiểu Tu-144D được cải tiến, được sử dụng như một testbed nghiên cứu siêu thanh. Một trong những chiếc đó được cải tiến tiếp thành loại Tu-144LL có tiêu chuẩn và được vận hành hỗn hợp bởi Nga và Mỹ như một phần của chương trình Vận tải hàng không dân dụng tốc độ cao (HSTC) của NASA.
Chiếc Tu-144LL đã hoàn thành 27 chuyến bay nghiên cứu để tiến hành các cuộc thử nghiệm về các kỹ thuật động cơ siêu thanh, các hệ thống nhiên liệu, quản lý bay tân tiến, kỹ thuật giảm tiếng ồn, và các khái niệm khác nhằm làm cho các chuyến bay siêu thanh trở nên kinh tế và thân thiện hơn với môi trường. Chiếc Tu-144LL duy nhất sau đó được bán cho một nhà sở hữu tư nhân qua mạng eBay với giá 11 triệu đô la Mỹ năm 2001.
Phan Hoàng
Theo_Người Đưa Tin
Tận mắt các thiết kế ít biết của công ty Sukhoi Nga
Trong lịch sử hàng chục năm của mình, Công ty máy bay Sukhoi (Nga) đã tạo ra vô số thiết kế nhưng không mấy tiếng tăm trên thế giới.
Nhắc tới Công ty máy bay Sukhoi (Nga), người ta thường nghĩ ngay tới sản phẩm tiêm kích Su-27 huyền thoại, hay cường kích Su-24, Su-25, Su-17/22 đáng sợ. Tuy nhiên, có lẽ ít người biết rằng còn vô số sản phẩm máy bay Sukhoi khác trong suốt hàng chục năm phát triển của hãng chế tạo máy bay lừng danh này. Chỉ có điều, chúng không nổi tiếng lắm và thậm chí còn là tội đồ. Máy bay ném bom hạng nhẹ Sukhoi Su-2 do Pavel Sukhoi ("cha đẻ" Công ty máy bay Sukhoi ngày nay) hợp tác cùng Andrei Tupolev phát triển cho Hồng quân Liên Xô từ những năm 1930. Loại máy bay mang được 400kg bom này được sản xuất 910 chiếc phục vụ không thành công trong CTTG 2. Biên chế từ năm 1937 nhưng tới 1942 nó đã bị thay thế trên tiền tuyến bằng Il-2 hay Tu-2. Máy bay Sukhoi Su-7 được phát triển cho nhiệm vụ không chiến tầm gần tầm thấp từ giữa những năm 1950. Tuy nhiên, chúng được đánh giá là không thành công với nhiệm vụ không chiến mà sau đó phải chuyển sang vai trò thứ 2 - cường kích. Khoảng 1.800 chiếc Su-7 được sản xuất từ 1957-1972 nhưng đa phần là mẫu cường kích Su-7B. Dù được xuất khẩu tới hơn 10 quốc gia nhưng Su-7 không tạo ra được tiếng vang nào vượt hơn ông lớn MiG. Máy bay tiêm kích đánh chặn mang tên lửa Sukhoi Su-9 được phát triển và đưa vào sử dụng năm 1959. Có khoảng 1.150 chiếc được chế tạo cho Không quân Liên Xô, nhưng đây cũng không phải là thiết kế thành công của Sukhoi khi mà nó gặp hạn chế nhiều điểm, bộ vũ khí kém cỏi. Nhìn chung, Su-9 thua kém xa về nhiều mặt so với thiết kế tiêm kích MiG-21 huyền thoại. Máy bay đánh chặn Su-11 là bản nâng cấp từ Su-9 với cánh tam giác, trang bị radar Oryol và động cơ cực khỏe AL-7F-1 cho vận tốc leo cao, trần bay khá tốt. Tuy nhiên khi đưa vào phục vụ năm 1964, Su-11 đã gây ra không ít vụ tai nạn, cũng như gặp vô số nhược điểm (không thể đánh chặn máy bay tầm thấp), cho nên chỉ có 108 chiếc được chế tạo phục vụ hạn chế tới năm 1983 thì nghỉ hưu. Xét trên nhiều góc độ thì so với Su-9/11, tiêm kích đánh chặn siêu âm Sukhoi Su-15 là thiết kế thành công về mặt kĩ thuật của Phòng thiết kế Sukhoi. Ví dụ như máy bay có thể đạt tốc độ tới Mach 2,5, trang bị bộ radar mạnh mẽ cùng tên lửa không đối không dẫn đường bằng radar hiện đại. Tuy nhiên, Su-15 lại dính một vết nhơ khó gột sạch. Từ năm 1978-1983, Su-15 đã bắn hạ 3 máy bay chở khách, nghiêm trọng nhất là vụ năm 1983 - bắn rơi chiếc Boeing 747 của Korean Airlines khiến 246 hành khách thiệt mạng. Ngoài thiết kế chiến đấu cơ không thành công, Công ty máy bay Sukhoi còn tham gia lĩnh vực phát triển máy bay thế theo, nhưng chúng cũng không quá nổi danh trên thế giới. Trong ảnh là mẫu thiết kế máy bay nhào lộn Su-26 đạt tốc độ 450km/h, tầm bay 800km. Chiếc máy bay này đã đạt được không ít thành công tại các giải đấu toàn thế giới và châu Âu. Máy bay nhào lộn hai chỗ ngồi Su-29. Máy bay nhào lộn Su-31. Công ty máy bay Sukhoi còn tham gia các dự án phát triển máy bay chở khách. Mà nổi tiếng nhất là mẫu thiết kế máy bay đang gặt hái được nhiều hợp đồng trên thế giới dù rằng nó cũng có "vết nhơ" - vụ tai nạn năm 2012 ở Indonesia khi đang trong chuyến bay biểu diễn. Vụ việc khiến cho 37 hành khách thành viên phi hành đoàn 8 người thiệt mạng. Máy bay vận tải Su-80 được phát triển từ cuối những năm 1990 được kỳ vọng là có thể thay thế các loại máy bay vận tải hạng nhẹ An-24/26, An-28, An-40. Đáng lưu ý, Su-80 trang bị động cơ của Mỹ General Electric CT7-9B. Chỉ có vẻn vẹn 8 chiếc được sản xuất phục vụ hạn chế ở một vài hãng hàng không tư nhân và lực lượng biên phòng Kazakhstan.
Nhắc tới Công ty máy bay Sukhoi (Nga), người ta thường nghĩ ngay tới sản phẩm tiêm kích Su-27 huyền thoại, hay cường kích Su-24, Su-25, Su-17/22 đáng sợ. Tuy nhiên, có lẽ ít người biết rằng còn vô số sản phẩm máy bay Sukhoi khác trong suốt hàng chục năm phát triển của hãng chế tạo máy bay lừng danh này. Chỉ có điều, chúng không nổi tiếng lắm và thậm chí còn là tội đồ.
Máy bay ném bom hạng nhẹ Sukhoi Su-2 do Pavel Sukhoi ("cha đẻ" Công ty máy bay Sukhoi ngày nay) hợp tác cùng Andrei Tupolev phát triển cho Hồng quân Liên Xô từ những năm 1930. Loại máy bay mang được 400kg bom này được sản xuất 910 chiếc phục vụ không thành công trong CTTG 2. Biên chế từ năm 1937 nhưng tới 1942 nó đã bị thay thế trên tiền tuyến bằng Il-2 hay Tu-2.
Máy bay Sukhoi Su-7 được phát triển cho nhiệm vụ không chiến tầm gần tầm thấp từ giữa những năm 1950. Tuy nhiên, chúng được đánh giá là không thành công với nhiệm vụ không chiến mà sau đó phải chuyển sang vai trò thứ 2 - cường kích. Khoảng 1.800 chiếc Su-7 được sản xuất từ 1957-1972 nhưng đa phần là mẫu cường kích Su-7B. Dù được xuất khẩu tới hơn 10 quốc gia nhưng Su-7 không tạo ra được tiếng vang nào vượt hơn ông lớn MiG.
Máy bay tiêm kích đánh chặn mang tên lửa Sukhoi Su-9 được phát triển và đưa vào sử dụng năm 1959. Có khoảng 1.150 chiếc được chế tạo cho Không quân Liên Xô, nhưng đây cũng không phải là thiết kế thành công của Sukhoi khi mà nó gặp hạn chế nhiều điểm, bộ vũ khí kém cỏi. Nhìn chung, Su-9 thua kém xa về nhiều mặt so với thiết kế tiêm kích MiG-21 huyền thoại.
Máy bay đánh chặn Su-11 là bản nâng cấp từ Su-9 với cánh tam giác, trang bị radar Oryol và động cơ cực khỏe AL-7F-1 cho vận tốc leo cao, trần bay khá tốt. Tuy nhiên khi đưa vào phục vụ năm 1964, Su-11 đã gây ra không ít vụ tai nạn, cũng như gặp vô số nhược điểm (không thể đánh chặn máy bay tầm thấp), cho nên chỉ có 108 chiếc được chế tạo phục vụ hạn chế tới năm 1983 thì nghỉ hưu.
Xét trên nhiều góc độ thì so với Su-9/11, tiêm kích đánh chặn siêu âm Sukhoi Su-15 là thiết kế thành công về mặt kĩ thuật của Phòng thiết kế Sukhoi. Ví dụ như máy bay có thể đạt tốc độ tới Mach 2,5, trang bị bộ radar mạnh mẽ cùng tên lửa không đối không dẫn đường bằng radar hiện đại. Tuy nhiên, Su-15 lại dính một vết nhơ khó gột sạch. Từ năm 1978-1983, Su-15 đã bắn hạ 3 máy bay chở khách, nghiêm trọng nhất là vụ năm 1983 - bắn rơi chiếc Boeing 747 của Korean Airlines khiến 246 hành khách thiệt mạng.
Ngoài thiết kế chiến đấu cơ không thành công, Công ty máy bay Sukhoi còn tham gia lĩnh vực phát triển máy bay thế theo, nhưng chúng cũng không quá nổi danh trên thế giới. Trong ảnh là mẫu thiết kế máy bay nhào lộn Su-26 đạt tốc độ 450km/h, tầm bay 800km. Chiếc máy bay này đã đạt được không ít thành công tại các giải đấu toàn thế giới và châu Âu.
Máy bay nhào lộn hai chỗ ngồi Su-29.
Máy bay nhào lộn Su-31.
Công ty máy bay Sukhoi còn tham gia các dự án phát triển máy bay chở khách. Mà nổi tiếng nhất là mẫu thiết kế máy bay đang gặt hái được nhiều hợp đồng trên thế giới dù rằng nó cũng có "vết nhơ" - vụ tai nạn năm 2012 ở Indonesia khi đang trong chuyến bay biểu diễn. Vụ việc khiến cho 37 hành khách thành viên phi hành đoàn 8 người thiệt mạng.
Máy bay vận tải Su-80 được phát triển từ cuối những năm 1990 được kỳ vọng là có thể thay thế các loại máy bay vận tải hạng nhẹ An-24/26, An-28, An-40. Đáng lưu ý, Su-80 trang bị động cơ của Mỹ General Electric CT7-9B. Chỉ có vẻn vẹn 8 chiếc được sản xuất phục vụ hạn chế ở một vài hãng hàng không tư nhân và lực lượng biên phòng Kazakhstan.
Theo_Kiến Thức
Vũ khí siêu thanh nguy hiểm của Nga Tên lửa siêu thanh Yu-71 của Nga mang theo đầu đạn hạt nhân có thể đạt tốc độ tới 11.000 km mỗi giờ và gần như không thể đánh chặn. Nga thử nghiệm tên lửa siêu thanh Yu-71 ngày 26/2. Ảnh: Ibtimes Theo Ibtimes, Nga đang phát triển một tên lửa siêu thanh có thể mang đầu đạn hạt nhân để xuyên thủng...