Chỉ sau khi trải qua, bạn mới thực sự ngộ ra những sự thật về tình yêu này!
Có những sự thật về tình yêu mà bạn chỉ có thể cảm nhận và thấu hiểu được khi đã từng trải qua những trải nghiệm đó.
Tình yêu là cảm xúc mãnh mẽ nhất. Nó có thể xóa tan mọi bất an trong lòng bởi sự yêu thương, cảm thông. Nó có thể khiến bạn phải bật khóc vì hạnh phúc và có lúc trái tim như vỡ tan ra từng mảnh vì đâu khổ.
Bạn đã trải qua bao nhiêu cung bậc cảm xúc của tình yêu? Liệu bạn đã đủ thấu hiểu về nó. Thực tế,chẳng ai có thể hoàn toàn hiểu và kiểm soát được tình cảm. Dưới đây là 10 sự thật về tình yêumà bạn chỉ có thể hiểu khi đã từng trải qua.
Để thực sự yêu, bạn cần phải tin vào bản thân trước tiên
Khi bạn không thể tin tưởng chính mình thì bạn không thể tiếp cận được tình cảm trong sáng và chân thật nhất. Bởi khi bạn không tin vào cảm xúc của bản thân, bạn sẽ chẳng thể cảm nhận được đâu là tình yêu đáng trân trọng và bạn cần dành sự quan tâm.
Tình yêu không chỉ có lãng mạn
Tình yêu có thể rất khó khăn, phức tạp và thậm chí còn gây ra những tổn thương cho bạn. Nó không hề mơ mộng và lãng mạn như trong những bộ phim hay quyển sách mà bạn xem.
Thực tế, bạn sẽ phải chứng kiến những khuyết điểm của nửa kia và học cách chấp nhận nó. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa bạn sẽ bớt yêu một người chỉ bởi vì họ không hoàn hảo.
Video đang HOT
Tình yêu là chấp nhận mọi thứ về nhau
Khi yêu thật sự, bạn sẽ dễ dàng bỏ qua và chấp nhận những khuyết điểm của đối phương. Bạn sẽ chẳng hề ca thán một câu khi người ấy có trót ăn mặc không gọn gàng, quần áo có hơi nhăn bởi bạn hiểu con người họ và sẵn sàng bỏ qua những điều mà bản thân bạn có thể chịu được. Đó là một hành động tuyệt vời của tình yêu đích thực.
Tình yêu là sự kiểm soát
Bất cứ ai yêu thật lòng đều muốn được chiếm hữu người ấy làm “của riêng”. Đây không phải là cảm xúc sai trái, nó chỉ đơn giản chứng tỏ bạn dành tình cảm cho nửa kia rất nhiều. Tuy nhiên, nên tiết chế sự kiểm soát ở mức vừa phải, đừng khiến người bạn yêu cảm thấy bị gò bó, mất tự do. Hãy tin tưởng và họ sẽ chứng minh họ xứng đáng với bạn.
Tình yêu khiến bạn sống thật
Khi yêu, bạn sẽ không ngại ngần nhờ giúp đỡ và hỗ trợ lại nửa kia vì bạn thực sự cần và quan tâ tới họ. Bạn cũng dễ dàng bộc lộ cảm xúc vui, buồn,giận hờn một cách tự nhiên, sẵn sàng thừa nhận điểm mạnh, yếu của bản thân. Đây là điều tuyệt vời của tình yêu, nó khiến bạn sống thật với đúng con người bạn, không hề che giấu hay “làm màu”.
Tình yêu thật sự không có rào cản
Khi bạn yêu một người thì màu da, tôn giáo, giới tính của họ không phải điều quan trọng. Tình yêu thật sự không cần lý do. Chỉ đơn giản là hai con người yêu nhau, muốn chia sẻ, gắn bó và cảm thấy hạnh phúc khi bên nhau.
Tình yêu xóa tan nỗi bất an
Tình yêu khiến con người trở nên dũng cảm hơn, không còn sự sợ hãi bởi bên cạnh bạn luôn có một người sẵn sàng che chở, động viên, ủng hộ bạn.
Tình yêu đích thực là khi bạn yêu và được yêu. Nhưng trước tiên hãy bắt đầu bằng việc yêu chính mình, bởi nếu bạn không thể yêu bản thân, thì làm sao bạn có thể yêu ai khác?
Theo Thùy Dương (Dịch từ Yourtango) (Khám Phá)
Kết hôn không phải để báo hiếu, sống thật tốt cuộc đời của chính mình là sự báo hiếu lớn nhất
Tóm lại, tôi, 30 tuổi và trai với tôi không phải là tất cả! Và đừng ai nói với tôi, không lấy chồng là bất hiếu. Tôi nghĩ, bậc làm cha mẹ nào khi sinh con ra đều muốn con thành đạt về mọi mặt,...
Bài viết "30 tuổi vẫn ế, chẳng có gì là to tát. Trai đâu phải là tất cả?" được rất nhiều sự ủng hộ của bạn nữ nhưng cũng không ít phản đối của bạn nam. Có một bạn nam (chắc mới đọc cái tựa, chưa kịp đọc nội dung) đã vào comment rằng "Trai không phải là tất cả chỉ vì bạn không coi lời cha mẹ mong mỏi ra gì.". Tôi đoán, cái "mong mỏi" mà bạn nhắc đến chính là chuyện lấy chồng sinh con. Để chắc chắn, tôi điện thoại hỏi mẹ "Mẹ, điều mẹ mong mỏi nhất ở con lúc này là gì". Chẳng đợi tôi nói xong, mẹ đã phán "Có thằng nào nó rước mày đi dùm mẹ". Tôi hỏi "Nếu bây giờ con nói với mẹ con sẽ lấy chồng, mẹ sẽ vui chứ?", mẹ tôi như bắt được vàng "Thật chứ? Sao hôm trước mới bảo ế mà? Mày mà lấy chồng, mẹ mày tổ chức tiệc 3 ngày. Già như mày có người lấy, tao vui còn không hết". Tôi lại hỏi "Mẹ, con cũng muốn lấy chồng nhưng hiện tại chẳng để ý ai. Mà mọi người bảo tuổi này rồi mà không lấy chồng là bất hiếu, không hiểu lòng cha mẹ. Hay con nhờ bạn con giới thiệu đại ai đó rồi mang về làm con rể mẹ nha". Mẹ tôi im lặng một lúc, chắc đang suy nghĩ dữ lắm, sau 1 phút mới nói, tất nhiên kèm tiếng thở dài "Thôi. Tưởng thế nào, lấy đại vậy thì thôi. Mẹ không cần mày báo hiếu kiểu đấy. Bố mẹ mày đây còn tìm hiểu 6 năm mới cưới. Lập gia đình mà không dựa trên tình yêu khó bền vững lắm con ạ. Già cũng được, trẻ cũng được, giàu cũng được, nghèo cũng không sao. Miễn sao con dẫn về đây một người mà con nói rằng con yêu người đó, người đó cũng yêu con, bố mẹ sẽ đồng ý. Còn nếu lấy ai đó để có chồng thì thôi. Thà mày cứ ế như thế đi, cũng là một cách báo hiếu cho bố mẹ rồi". Tôi thật muốn ôm mẹ vào lòng quá "Mẹ, vậy con tiếp tục ế không sao chứ? Không bất hiếu chứ?" Mẹ cười phớ lớ "Khùng hả con, hãy sống tốt cuộc đời của con đi, đó mới là báo hiếu. Còn lấy được chồng hay không, còn phải tùy duyên nữa. Trong xóm nhà mình, biết mấy đứa con gái bỏ chồng. Mẹ không muốn mày như thế, hiểu không?", Vâng, bậc tiền bối nhà tôi đã dạy thế, tôi nào không thể nghe theo.
Từ khi nào, lấy chồng sinh con trở thành thước đo của chữ hiếu vậy? Vì thế, đừng nói với tôi rằng, tôi ế là bất hiếu nhé! Tôi hờn cả thế giới đấy! Với lại, tôi chỉ nói "Tôi 30 tuổi, vẫn ế và thấy mình vẫn ổn" chứ không nói "Tôi 30 tuổi, tôi ế và tôi thề không lấy chồng". Biết đâu, tôi 31 tuổi và tôi có chồng thì sao. Chỉ là, hiện tại đối tượng phù hợp với tôi chưa xuất hiện mà thôi. Vì thế, tôi không việc gì phải xoắn. Mấy bạn ế giống tôi chắc cũng nghĩ thế nhỉ? Cứ xõađi, thanh xuân sắp qua rồi, tôi thấy mình chẳng có gì để hối tiếc cả.
Một số bạn nam khác lại comment rằng, tôi đang ngụy biện, đang tự an ủi mình, quá tự cao về bản thân nên ế là phải. Tôi không phản biện lại ý kiến của các bạn. Tôi chỉ muốn nói rằng, không phải ai muốn ế cũng ế được đâu. Giống như khi bạn muốn đi tu vậy. Đầu bạn đã được cạo trọc, đã khoác lên mình chiếc áo nâu nhưng tâm không tĩnh, trí không an, bạn sẽ không tu hành được. Biết đâu, các bạn nữ ủng hộ quan điểm của tôi, với khẩu hiệu "ế là tự do" nhưng thực ra trong tim của các bạn đang nhớ về ai đó. Chỉ là chưa nói ra hoặc không dám nói ra mà thôi, vậy chẳng phải là ế đâu.
Các bạn chỉ ế thật sự khi cả trái tim và lý trí không có bóng dáng của một ai cả. Nghĩa là bạn có muốn nhấc điện thoại nhắn cái tin " Đang làm gì đó" "Khỏe không?" hay gửi inbox trong facbook "Dạo này đẹp trai phết nhỉ" "Tập gym đâu mà bụng 6 múi rõ thế?" thì có lục hết danh bạ, list bạn bè cũng chẳng biết nhắn cho đứa quái nào. Tôi ế là như thế đấy. Chẳng thương ai mà cũng chẳng ai thương mình. Là tôi của 30! Hiện tại! Khi trái tim không rung động trước ai và lý trí cũng không nghĩ về ai. Thế nên, khi tôi nói "Tôi ổn" tức là tôi ổn thật. Không ngụy biện, không tự an ủi, không quá đề cao bản thân. Nghĩa là, tôi hài lòng với cuộc sống của chính mình.
Nhiều bạn lại lo lắng cho tôi, lấy chồng đi sau 33 tuổi sinh con khó lắm, nguy cơ dị tật cao. Tôi có chị bạn, 39 tuổi mới sinh con. Con vẫn đẹp, mẹ vẫn xinh như thường. Tất nhiên, sinh con sau 30 tuổi sẽ có nguy cơ cao hơn những đối tượng sinh trước 30 tuổi. Nhưng tôi không lo lắng lắm. Mọi người thường nói, con cái là trời cho. Nhưng tôi lại nghĩ khác. Hãy để một đứa trẻ ra đời khi bản thân người mẹ đã sẵn sàng. Nghĩa là họ đã chuẩn bị tốt về mặt vật chất (tiền bạc, chỗ ở, sinh hoạt...) và tinh thần (muốn làm mẹ).
Trong đó, cái ý nghĩ "muốn làm mẹ" là quan trọng nhất. Vì khi đó, tình thương của họ mới thật sự dành hết cho con. Còn nếu sinh vì sợ lớn tuổi không sinh được, sinh khi đang thiếu thốn về vật chất, sinh khi tuổi đang quá trẻ, sự nghiệp chưa ổn định... thì có thể sau đó sẽ nảy sinh rất nhiều vấn đề. Người mẹ có thể phải bỏ rơi con vì quá vất vả, vợ chồng ly hôn vì kinh tế lục đục, bạo lực gia đình khi vợ bị chồng coi khinh là ăn bám vì không có việc làm, sự nhẫn nhịn càng khiến người vợ rơi vào bế tắc. Báo chí đăng về những trường hợp này không hề ít... Tôi không muốn mình rơi vào bất cứ tình huống nào trên ấy.
Bởi vậy, tôi chỉ sinh con khi bản thân tôi đã sẵn sàng. Tôi đã từng nghĩ, nếu sau này tôi vẫn không yêu ai, không lấy được chồng tôi có thể làm mẹ đơn thân, nhận con nuôi. Trong một gia đình hoàn chỉnh, vai trò người chồng không thể thiếu. Nhưng với điều kiện hai vợ chồng phải hiểu nhau, tôn trọng nhau, thông cảm cho nhau. Nhưng nếu bản thân tôi không tìm được một người chồng như thế, thì tôi làm mẹ đơn thân. Giữa một đứa trẻ chỉ có mẹ nhưng được chăm sóc vàc giáo dục tốt và một đứa có đầy đủ bố mẹ nhưng suốt ngày phải chứng kiến bố mẹ chúng cãi nhau, thậm chí đánh nhau. Bạn sẽ chọn cách nào để nuôi dưỡng đứa trẻ ấy?
Cuối cùng, mọi người khi đọc bài của tôi, đã bị ngộ nhận về câu "Trai không phải là tất cả" nên đã sinh ra nhiều cuộc cãi vã nảy lửa giữa các bạn nam và bạn nữ. Một số bạn nam đã "nhảy dựng" lên chất vấn lại rằng tôi nói vậy là không coi bố, anh trai ra gì. Hoặc không có trai ai giúp tôi sinh con... Xin mọi người hãy bình tĩnh lại. "Trai" mà tôi nhắc đến ở đây là những đối tượng thuộc phạm vi yêu đương, một đối tượng quan tâm của những cô gái đang ế như tôi. Không phải tất cả những ai trên chứng minh nhân dân có ghi giới tính nam đều nằm trong chữ "trai" mà tôi muốn nhắc đến. Vì vậy, đừng hú gọi bố hay anh trai tôi vào đây.
Ví dụ, trong cuộc sống có rất nhiều vấn đề chúng ta cần quan tâm như học hành, công việc, bạn bè, đồng nghiệp, tình yêu... Nếu bạn là một người đang yêu, thì cái mối quan tâm đầu tiên thường dành cho hai chứ "tình yêu" ấy. Nghĩa là dù bận việc, bận học, hẹn hò với bạn bè, đồng nghiệp thì trí óc và con tim của bạn cũng đều hướng về người ấy. Luôn luôn muốn biết người ấy đang làm gì, đi với ai, có khỏe không, ăn được không, thích cái gì, ghét cái gì... Khi đó "trai" đối với những cô gái đang yêu gần như là "tất cả". Còn với một kẻ ế như tôi, không thương ai nhớ ai thì "trai" đúng là "không phải là tất cả". Tôi tự do làm tất cả những điều mình thích.
Tóm lại, tôi, 30 tuổi và trai với tôi không phải là tất cả! Và đừng ai nói với tôi, không lấy chồng là bất hiếu. Tôi nghĩ, bậc làm cha mẹ nào khi sinh con ra đều muốncon thành đạt về mọi mặt, công việc và cuộc sống. Nhưng điều họ mong mỏi nhất là con thật sự hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, không có sự gò bóp, áp đặt, chịu đựng hay thúc ép khi đưa ra bất cứ quyết định hay hành động nào. Như mẹ tôi đã nói, sống thật tốt cuộc đời của chính mình, chính là sự báo hiếu tốt nhất cho cha mẹ.
Theo PNVN
Chỉ có yêu thật sự mới có thể tự nguyện làm những điều này Có được một mối quan hệ yêu thương đúng nghĩa là một điều may mắn, nhưng bên cạnh đó cũng cần rất nhiều sự nỗ lực và vun vén từ hai bên. Có phải bạn rất nể phục và ấm lòng khi trông thấy ông cụ bà cụ dù đầu hai thứ tóc, vẫn nắm tay tình cảm bên nhau dạo phố? Vì...