Chị ơi, cho em yêu chị được không?
Em biết, giây phút em thốt ra lời này là giây phút em có thể mất chị vĩnh viễn.
Nhưng không có nghĩa là em không có quyền hi vọng, mong rằng nếu chị có tình cảm với em, chị sẽ cho em một cơ hội được ở bên cạnh chị. Em phải liều với tình cảm của mình, phải thổ lộ lòng mình dù rằng có thể em sẽ nhận được lời từ chối phũ phàng.
Không biết chị vô tâm hay chị cố tình làm lơ em, như không nhận ra sự chân thành mà em dành cho chị. Chúng ta đã quen nhau 3 năm. Thời gian đó quá dài để em hiểu được sự ngọt ngào trong từng lời nói của chị, sự tự tin trong phong cách nói chuyện, sự nhân hậu từ trái tim. Và cũng quá đủ để em nhận ra, chị thật sự là người con gái đáng yêu biết nhường nào. Em đã quyết chọn chị, bám theo chị, nhất định phải là người đàn ông của chị dù rằng chị hơn em 4 tuổi.
Chị đừng nghĩ người ta bảo &’tình yêu không phân biệt tuổi tác’ chỉ là lý thuyết thôi nhé. Có thật đó chị, người ta vẫn có thể yêu nhau thậm chí là người con gái hơn người đàn ông đến gần chục tuổi. Tại sao lại không có tình yêu như thế chứ, ai quy định làm em thì không được yêu chị, phải không?
Chị đừng nghĩ người ta bảo &’tình yêu không phân biệt tuổi tác’ chỉ là lý thuyết thôi nhé.(ảnh minh họa)
Chị có thể coi em là đứa trẻ con ngốc nghếch, rồi sẽ tặc lưỡi nếu ai đó phát hiện ra em thích chị, chị có thể sẽ cười mà rằng: “Gớm, yêu gì cậu ấy, có tí tuổi ấy mà”. Em biết, chị có quyền nghĩ thế, vì em kém chị những 4 tuổi cơ mà. Nhưng có lẽ chị không hiểu, trong chuyện tình cảm, em cực kì nghiêm túc chị nhé.
Video đang HOT
Em đã lớn, đã đủ trưởng thành để có trách nhiệm với bản thân và tình cảm của mình. Em đã thích chị từ rất lâu, từ cái ngày chị nhẹ nhàng cười khi em làm sai chuyện gì đó, từ cái ngày chị bảo em, &’mặc áo ấm vào không lanh’ và từ cái ngày chỉ nói rằng: &’chị buồn lắm, đi uống rượu cùng chị nhé’. Ánh mắt ướt ướt của chị khiến em cảm nhận được chị là người con gái đa sầu, đa cảm, sống nội tâm. Em nhớ chị từ những lần như thế. Bắt đầu cảm thấy càng ngày càng muốn nói chuyện, nhắn tin với chị. Nếu không có thì là đúng đã thiếu đi một việc quan trọng rồi.
Em yêu chị từ khi đó. Em bắt đầu ghét hành động lấy tay xoa đầu của chị dành cho em, giống như một đứa trẻ con vậy. Em không thích chị hay gọi em là nhóc, cũng không thích chị nói em &’đồ trẻ con’. Em đã cực kì nghiêm túc, đã biết quan tâm cảm giác của chị. Biết lúc nào chị buồn, chị vui để chia sẻ. Em đã biết nên làm gì những lúc chị khó chịu, giận dỗi, em còn hiểu từng suy nghĩ của chị.
Không đâu chị, em không làm tất cả những điều ấy để mong trở thành em trai của chị.(ảnh minh họa)
Em luôn hỏi chị những khi đi ngủ, những lúc chị chuẩn bị ăn cơm và tặng hoa chị vào tất cả những ngày em muốn, không cần là ngày lễ. Em có thể đến đón đưa chị dù cho chị ở nơi nào, có xa đến mấy. Cảm giác nhớ nhung cồn cào trong em càng ngày càng lớn và em hiểu, em đã yêu chị nhiều như thế nào.
Là con gái, em tin chị biết được tình cảm em dành cho chị. Chị cũng đón nhận nó một cách nhẹ nhàng nhưng chưa bao giờ chị dành cho em cử chỉ thân mật. Chị vẫn luôn nói bóng gió rằng, chị coi em là đứa em trai của chị.
Không đâu chị, em không làm tất cả những điều ấy để mong trở thành em trai của chị. Em muốn có được tình cảm của chị, đó là tình yêu, chứ không phải là thứ tình cảm chị em ích kỉ kia. Chị à, nếu thực sự chị có chút tình cảm nào với em, hãy đối diện với nó, đừng vì sĩ diện bản thân, đừng vì sợ thiên hạ dị nghị khi chị hơn em mấy tuổi mà làm em tổn thương. Hãy cho em cơ hội, hãy để em được yêu chị, quan tâm chị, lo lắng cho chị được không? Nếu chị đồng ý, hãy cho em một câu nói ngọt ngào, một cái nhìn âu yếm để em còn hi vọng, còn tiếp tục ở bên chị suốt chặng đường còn lại, được không?
Theo VNE
"Có thai với ai, tôi cũng không biết!"
Đến bây giờ, báo tin có bầu với người chồng sắp cưới của mình, nhưng thực sự, tôi cảm thấy rất hoang mang.
Tôi không biết mình nên làm thế nào nếu như một ngày, chồng tôi phát hiện ra đứa con đó không phải của anh. Nhưng chỉ là tôi dự tính như vậy chứ tôi chưa hề chắc chắn, con tôi không phải là con anh.
Nói như vậy, chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi là thứ đàn bà không ra gì. Tôi cũng cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình khi đã làm chuyện dại dột vậy. Tôi yêu một người, đó là người đàn ông sắp làm chồng tôi đây. Chúng tôi đã có cuộc tình 2 năm, thời gian 2 năm không phải quá ngắn nhưng cũng chẳng phải quá dài, nhưng nó cũng đủ để làm chúng tôi hiểu nhau và đi đến hôn nhân. Tôi thú nhận, những ngày mới yêu anh, tôi chưa chân thành. Tôi chọn anh cũng chỉ vì người đàn ông tôi yêu đã xa tôi và có người con gái mới.
Ngày đó, người tình cũ của tôi đi du học. Sau khi ra nước ngoài học và năm, bố mẹ anh có ý định cho anh ở lại đó và làm ăn luôn. Bố mẹ anh cũng nói, chúng tôi xa nhau, không có kết quả gì nên tốt nhất hãy chấm dứt chuyện tình cảm này. Tôi cũng vì thế mà đau lòng, tôi vẫn tin anh sẽ về bên tôi hoặc là cũng có cách cho tôi sang đó học hành. Nhưng rồi anh cũng biệt tăm. Sau này tôi nghe gia đình anh nói, anh đã có người tình mới.
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. (ảnh minh họa)
Vừa hận vừa thấy đau khổ, tôi cũng nghĩ, xa nhau thế có yêu cũng đâu có kết quả gì nên tôi nhanh chóng gật đầu yêu người sắp làm chồng tôi đây. Ngày đó, có lẽ tình yêu thì ít mà chuyện vì hận thì nhiều hơn. Tôi không muốn thua kém người cũ và để chứng minh cho gia đình anh biết, không có anh tôi sẽ nương tựa vào người mới, không thể sống buồn bã để người nhà anh coi thường được.
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. Chúng tôi cũng có quan hệ trước hôn nhân, vì anh tính có bầu trước mới cưới thì tốt hơn. Tôi cũng không ngại chuyện đó, tôi chấp nhận tất cả chuyện này vì xu thế thời nay là thế.
Nhưng trớ trêu thay, trước khi cưới được 1 tuần, người yêu tôi về nước. Anh ấy nói muốn gặp tôi một lần trước khi tôi lấy chồng. Anh ấy nói muốn xin tôi tha thứ và muốn nói lời chia tay tôi chính thức. Không hiểu sao, khi nghe giọng nói của anh, lòng tôi lại trào dâng cảm xúc. Kỉ niệm lại ùa về và tim tôi loại loạn nhịp. Có lẽ là chúng tôi chia tay nhau nhanh quá, chưa một lời từ biệt và nỗi hận trong tôi chưa thể át được tình cảm tôi vốn dành cho anh. Vì thế, tôi đã gật đầu gặp mặt anh, nghĩ đơn giản cũng chẳng có vấn đề gì vì dù sao tôi cũng sắp cưới.
Tôi không ngờ tình cảm anh dành cho tôi còn nhiều thế. Anh nói, anh yêu tôi chân thành nhưng vì nghĩ cho bố mẹ, với lại ở bên đó có tương lai hơn nên anh quyết định ở lại. Anh cũng có người yêu nhưng họ đã chia tay và những lúc như vậy, anh lại nhớ tôi da diết. Anh bảo muốn được qua đêm với tôi một lần, vì anh muốn đó là món quà cuối cùng chúng tôi dành cho nhau. Dù sao thì tôi cũng đi lấy chồng.
Không hiểu sao trong giây phút bấn loạn ấy, tôi lại quên mất mình sắp cưới, giống như anh là người yêu tôi, đang ngồi trước mặt tôi đây sẽ là người chồng của tôi. Tôi gật đầu, ngã vào lòng anh. Tới khi tôi giật mình vì hành động của mình thì tôi lại được anh động viên, chấn an tinh thần. Tôi nghĩ anh nói đúng: "Dù sao thì tôi cũng đã là gái có chồng, có gì đâu mà còn ngại. Một lần với người cũ cũng là kỉ niệm đáng nhớ". Tôi lao vào anh như thế, quên bản thân, quên liêm sỉ và sĩ diện. Sau đó, tôi lại trở về là người vợ chưa cưới mẫu mực của chồng mình.
Và quả thật, đó đúng là lần từ biệt cuối cùng của tôi. Vì sau này tôi biết, anh cũng lấy vợ ngay sau đó. Nhưng nỗi ám ảnh còn để lại trong tôi mới lớn. Sau lần ấy, tôi có bầu. Tôi cũng không biết cái thai là của ai, của anh hay của chồng tôi. Vì trước đó, tôi và chồng đã &'đi quá giới hạn' nhiều lần, cũng cùng khoảng thời gian đó, nhưng chúng tôi chưa thấy tín hiệu gì của chuyện có con. Lần này tôi mang thai, thực tình tôi không biết đó là con của ai. Cũng không loại trừ trường hợp là con của người kia.
Tôi hí hửng báo với chồng tin vui này, anh mừng lắm, hạnh phúc vô cùng vì sắp được làm bố. Nhưng tôi không biết, người cha thực sự của con mình là ai. Nếu có một ngày tôi bị phát hiện, hoặc đó là con của người cũ thì tôi có giữ nổi mái ấm này không? Hay là tôi nên thú nhận sự thật này trước với chồng để anh biết tất cả và hiểu, thông cảm cho tôi?
Theo VNE
Bị bạn bè chê xấu, anh đòi chia tay Chỉ vì một lời chê bai của bạn bè về hình thức của mình mà anh sẵn sàng bỏ tôi. Tôi và anh đã yêu nhau được hơn 2 năm. Tình cảm mặn nồng, tôi yêu anh chân thành và dành cho anh tất cả sự quan tâm. Vậy nhưng, giữa anh và tôi luôn có khoảng cách, chưa được gần gũi. Tôi...