“Chị nhường anh ấy cho em đi”
Anh say cô vì sự trẻ trung, ngây thơ và trong sáng, còn cô si mê anh vì sự từng trải, ga lăng và biết cô cần gì, muốn gì. Họ ở với nhau cả năm nay và cô ấy muốn tôi phải nhường chồng…
Tôi và anh vẫn được mọi người ví là một đôi trời sinh, ngay cả cái tên của hai chúng tôi ghép lại cũng tạo nên một loại hoa đẹp và quý phái. Chúng tôi quen biết nhau từ những ngày đầu bước vào cổng trường đại học. Tình yêu đó đơm hoa kết trái và đến hôm nay, trải qua 4 năm yêu nhau và 10 năm vợ chồng mặn nồng đầu kề tay ấp, chúng tôi đã có 2 mặt con và như các cụ xưa vẫn nói là có đủ nếp, đủ tẻ.
Tôi vẫn nghĩ mình là người hạnh phúc nhất khi có một người chồng luôn yêu thương, chăm sóc gia đình chu đáo, các con ngoan ngoãn, học giỏi. Nhưng có ai biết được chữ ngờ, cách đây một năm tôi phát hiện ra ngoài giờ hành chính về với vợ con, vẫn đóng vai người chồng, người cha mẫu mực anh còn có một mảnh trời riêng, một góc nho nhỏ của riêng mình mà sau này khi tôi phát hiện ra, anh đã thú nhận như vậy.
Một cô bé kém anh cả chục tuổi, bằng linh cảm của người phụ nữ khiến tôi để ý và biết được họ đã có quan hệ thân mật. Anh say cô vì sự trẻ trung, ngây thơ và trong sáng, còn cô si mê anh và thần tượng anh vì cho rằng anh là một người đàn ông tuyệt vời, người luôn xuất hiện trong những giấc mơ của cô. Anh từng trải, ga lăng và biết cô cần gì, muốn gì nên luôn luôn đáp ứng được những ước mơ và mong muốn của cô.
Video đang HOT
Suốt một năm qua họ chung sống với nhau như vợ chồng mà cho đến bây giờ tôi mới biết. Thỉnh thoảng, những ngày nghỉ cuối tuần anh nói phải đi công tác, những buổi tối phải đi tiếp khách, những buổi chiều về muộn vì bị tắc đường, vì phải làm thêm vì có hợp đồng mới… Nhưng anh vẫn chăm sóc vợ con chu đáo nên tôi tin anh và thương yêu anh hơn, tôi vẫn nghĩ rằng anh đã phải vất vả ngược xuôi lo cho cuộc sống của gia đình. Vì vậy, có miếng gì ngon tôi cũng bảo các con phải đợi bố về cùng ăn vì bố đang vất vả kiếm từng đồng tiền về nuôi các con ăn học.
Tối đến tôi và các con cùng đấm bóp, nhổ tóc sâu cho anh, các con hát cho anh nghe… vì sau một ngày dài làm việc vất vả để anh được giảm stress. Và rồi ngày phát hiện ra sự thật tôi đã bị mất phương hướng, rạn vỡ niềm tin và cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa cuộc đời. Anh thú nhận và xin tôi tha thứ, anh nói sẽ từ bỏ nhưng xin tôi thời gian rồi anh sẽ trở về bên tôi, rằng tôi và con là tất cả đối với anh. Nghe anh nói vậy tôi cảm thấy uất nghẹn trong lòng. Anh nói, với cô ấy đó không phải là tình yêu, rằng anh vẫn yêu tôi nhưng cô ấy thì như một cảm giác lạ, mà bản tính đàn ông lại thích khám phá cái lạ nên anh bị cuốn sâu vào cuộc chiến chinh phục cái lạ đó. Nghe thật nực cười.
Tôi thấy khinh bỉ anh, không còn sự tôn trọng nào dành cho anh. Tôi luôn gây chiến và thách thức anh. Nhưng anh vẫn nhẫn nhịn, vẫn ân cần khiến tôi càng cuồng điên. Chắc anh đã đến nói chuyện với cô gái kia rằng tôi đã biết chuyện nên cô ta đã gọi cho tôi và nói rằng: “Chị đã có anh trong suốt bao nhiêu năm rồi, bây giờ chị nhường anh ấy lại cho em đi. Chị không có anh nhưng có các con, còn em mất anh ấy là mất tất cả. Em sẽ không để mất anh ấy đâu. không bao giờ…”.
Tôi điếng người đi và thẫn thờ, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu? Nên giành lại người cha cho các con tôi hay để cho anh ấy ra đi mãi mãi?
Theo Vietnamnet
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...