Chỉ nhờ một cuộc điện thoại mà vợ phát hiện bí mật động trời chồng giấu kín suốt 3 năm qua
Vợ chồng em cưới nhau tính tới nay là tròn 5 năm, con nuôi đã tròn 3 tuổi. Anh ấy mang nó về bên em trong một đêm mưa gió. Khi ấy em đang bầu bí đứa con đầu lòng.
Anh bảo: “Người ta tìm thấy nó trong một bụi cây hoang bên đường. Anh xót ruột mang về nuôi. Cứu một người hơn xây 7 tầng tòa tháp em ạ”.
Vốn yêu trẻ con, lại thương người, em mặc nhiên đón nhận đứa nhỏ vào lòng chăm sóc. Mặc dù khi ấy còn đang bầu bí, em vẫn chẳng ngại đêm hôm bế ẵm chăm sóc nó. Chưa bao giờ em mảy may nghi ngờ về xuất thân của thằng nhỏ.
Còn chồng em, anh vẫn luôn thực hiện tốt nghĩa vụ, trách nhiệm của một người chồng, lúc nào cũng yêu thương chăm sóc vợ con.
Mấy năm nay, nhà 4 người chúng em dựa nhau sống, hạnh phúc quây quần. Người ngoài nhìn vào không ai nhận ra đứa lớn là con nuôi do anh nhặt về. Chính bản thân em cũng quên cả điều đó.
Chỉ cho đến chiều qua, đi làm về, vô tình đi ngang qua phòng làm việc của chồng, em bất ngờ nghe được cuộc điện thoại của anh với một người bạn cũ thì em mới điếng người nhận ra bao lâu nay mình bị chồng lừa:
- Ừ, thằng bé trộm vía khỏe mày ạ. Vợ tao không biết nên chăm sóc thằng bé kỹ lắm. Tao cũng không nghĩ chuyện tình một đêm của tao với cô gái đó lại để lại hậu quả như vậy. Vào cái đêm cô ấy sinh thằng nhỏ, bệnh viện gọi tới, tao cũng bàng hoàng. Nhưng thôi, giờ cô ấy cũng mất rồi, tao là bố thằng bé, tao phải có trách nhiệm nuôi dưỡng nó. Chỉ không dám để vợ tao biết…
Video đang HOT
Mọi chuyện là như vậy đó, hóa ra trước khi cưới em, anh đã tình một đêm với 1 người đàn bà khác. Cô ta có bầu, mất trong khi sinh con nên anh phải đón đứa trẻ về nuôi. Vậy mà anh lại dối em nói nhặt được thằng bé ngoài đường, để bắt em gắn bó với thằng nhỏ từng ấy thời gian không một chút nghi ngờ.
Cay đắng quá mọi người ạ, em biết phải làm sao với thằng bé đây, thật sự với nó em coi như chính giọt máu của mình. Nhưng cứ nghĩ tới những gian dối chồng đối xử với mình mà em lại uất nghẹn. Em không biết phải làm sao để những ngày tháng tiếp theo phải sống trong cùng một nhà với người chồng phản bội, với đứa con ngoài giá thú của anh ta.
Thật sự, em rối quá!
Theo M.C/Công lý & Xã hội
Làm mẹ hai không dễ
Ngày ngày nhìn chồng chống chọi với những cơn đau, thấy vợ cũ của chồng qua lại, còn nhiệt tình dẫn người về xem mua nhà, tôi uất nghẹn mà không nói được gì, trước mặt chồng tôi ráng vui vẻ để anh yên tâm.
Quyết định đến với nhau khi tôi hai lăm tuổi, tôi bị hầu hết mọi người phản đối, lý do chỉ vì anh đã có một đời vợ và con gái. Tôi còn quá trẻ để có thể làm mẹ kế cho một đứa trẻ con, dù con bé ở với mẹ.
Tôi không thấy vấn đề gì lớn, con anh anh có trách nhiệm thăm nom, khi đi thăm con, anh sẽ đi một mình, còn bị coi là mẹ hai hay dì ghẻ, tôi nghĩ mấy chuyện đó có khó gì. Không lẽ đã qua một lần đổ vỡ, người ta không có quyền được có gia đình mới, được hạnh phúc hay sao? Nếu chúng tôi thật lòng yêu thương nhau, mọi chuyện sẽ được xử lý tốt.
Chúng tôi yên ả bên nhau, chồng còn định sang năm sẽ cho con trai có em, tôi chẳng mong gì hơn. Ảnh minh họa.
Chắc đã từng qua một cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên chồng khá chăm chút cho vợ, cũng có thể tôi thua anh tám tuổi nên trong mắt anh tôi còn non nớt. Tôi được yêu chiều và tự do, cưới được một năm tôi sinh con trai, anh và họ hàng rất vui mừng. Bố mẹ tôi dường như cũng trút được nỗi lo. Chúng tôi yên ả bên nhau bảy năm, chồng còn định sang năm sẽ cho con trai có em, tôi chẳng mong gì hơn.
Nhưng đột nhiên chồng tôi mắc căn bệnh mang chữ K quái ác, lại giai đoạn cuối đã di căn. Từ thiên đường, tôi như rơi xuống địa ngục, bao nhiêu kế hoạch và ước mơ bỗng chốc tan tành. Chồng đón nhận tin với vẻ bình thản, anh nói chỉ tiếc không được ở cạnh mẹ con tôi lâu hơn. Anh bảotôi đừng chạy vạy vay mượn để rồi người mất tiền cũng hết, mẹ con đã vắng người chủ gia đình còn lâm cảnh nghèo khó.
Tôi bấn lên vì lời anh, làm trái ý thì anh không vui, còn cứ để vậy miệng lưỡi thiên hạ sao buông tha tôi. Đúng lúc đó vợ cũ của anh tìm tới và nói:"Cô tìm người bán nhà đi, chia đôi, phần cô cô muốn làm gì thì làm, còn phần anh Đông, con tôi cũng có phần trong đó".
Tôi kinh ngạc khi nghe chị nói. Ảnh minh họa.
Nghe chị ráo hoảnh, tôi kinh ngạc. Hồi anh chị ly hôn, anh đã để lại phần lớn tài sản cho hai mẹ con chị, căn nhà đang ở mua sau khi chúng tôi cưới nhau thật, nhưng anh chỉ góp chừng một phần ba, đa phần của bố mẹ tôi cho. Vậy mà nay chị tìm đến, không một lời hỏi thăm sức khỏe chồng cũ đã vội đòi chia tài sản.
Tôi nhíu mày:
"Chị lấy quyền gì đòi chia tài sản của anh Đông?"
"Thế cô lấy quyền gì mà đòi chiếm hết, cô là vợ, tôi cũng là vợ, một ngày vợ chồng thì còn vương mang cả đời".
"Tuyệt quá! Nếu chị xác định còn vương mang thì từ mai chị vào nuôi bệnh anh Đông nhé, anh ra viện chị đón anh ấy về nhà chăm sóc, tôi sẽ kêu người bán nhà và chia cho mẹ con chị một nửa!"
Tức quá thì nói cho bõ chứ làm sao tôi rời anh được. Tôi không biết nói với chồng thế nào, anh phần bệnh tật giày vò, đau đớn, phần còn lo vắng anh mẹ con tôi biết sống sao. Anh sợ tôi đã quen có anh bên cạnh, giờ còn một mình lại có con nhỏ. Tôi không dám hứa mình sẽ sống tốt, như thế khác nào nói anh yên tâm ra đi. Nay biết tình người lạnh lẽo anh sẽ chán nản bi quan thế nào.
Chị có nghĩ một ngày không xa, cô bé và con trai tôi sẽ mồ côi ba? Ảnh minh họa
Tôi lấy làm mừng vì chị đã dẫn con gái vào viện thăm ba, con gái đã ôm ba từ khi đến cho tới lúc về. Nhìn con bé, tôi xót xa nghĩ một ngày không xa, cô bé và con trai tôi sẽ mồ côi ba, người có trái tim nồng ấm.
Khi mẹ con chị về, tôi thấy chồng có vẻ nghĩ ngợi, anh buồn hẳn. Tôi đoán chị đã nói gì với anh, tôi không sợ chị thêu dệt thêm thắt, ý định của chị đủ làm kinh hãi người nghe rồi. Nhất là với người sắp đến bước cuối cùng.
Ngày ngày nhìn chồng chống chọi với những cơn đau, thấy vợ cũ của chồng lượn lờ qua lại, còn nhiệt tình dẫn người về xem mua nhà, tôi uất nghẹn mà không nói được gì.
Trước mặt chồng tôi ráng vui vẻ để anh yên tâm, anh đâu còn nhiều thời gian để buồn lo, nay mai bố mẹ chồng lên ở cùng tôi biết làm sao, tôi chỉ dám khóc khi về nhà bố mẹ.Bố tôi hay tin chỉ thở dài, mẹ tôi sau những tiếng khóc nấc nghẹn thương con thì bật lên lời oán trách: "Thấy chưa con, làm mẹ hai đâu dễ!"
Thanh Thủy
Theo Báo Phụ nữ
Bí mật của người đàn bà lạ trưa nào cũng ghé qua nhà tôi Tôi lấy chồng được 4 năm mới sinh được đứa con trai đầu lòng. Chẳng phải nói vợ chồng và gia đình hai bên đều vui lắm. Ngày tôi sinh xong, vừa từ viện về, bố mẹ chồng tôi đã làm luôn 30 mâm cỗ để ăn mừng đứa cháu đích tôn mà họ mong ngóng bao lâu nay mới có được. Những...