Chỉ nhận được tin nhắn ‘Đợi anh về’ khi báo tin có thai với người yêu
Báo tin có thai với người yêu, cứ nghĩ rằng anh sẽ đề nghị cưới mà cuối cùng chỉ nhận được một tin nhắn: “Đợi anh về!”.
Bất cứ người con gái nào rơi vào cái hoàn cảnh ấy cũng đều suy sụp thậm chí là ngã khụy chứ không phải không. Vì thế mà người con gái đó có thể cố gắng đến vậy đã là cả một kì tích. Anh với cô quen nhau không lâu, họ bên nhau đâu đấy được gần 2 năm thôi chứ không nhiều. Nhưng với cả hai thì đều là mối tình đầu nên họ trân trọng nhau lắm.
Tình yêu ấy bền đẹp đến vậy, tưởng rằng mình sẽ có được hạnh phúc ngay ngày ra trường. Vậy mà cô lại chẳng có được cái diễm phúc ấy. Ngày cô báo tin có bầu cho người yêu biết thì tưởng anh sẽ gọi bố mẹ xin cưới. Không thể ngờ rằng anh lại bỏ đi biệt tích chỉ để lại cho cô 1 tin nhắn duy nhất: “Đợi anh về!” rồi mất tăm hơi luôn.
Một người con gái đang mang thai thử hỏi nhận được tin nhắn như thế thì sẽ đau lòng đến mức như thế nào. Cô gần như kiệt quệ hoàn toàn. Nhưng cô cũng tin rằng chắc hẳn anh phải có lý do riêng của mình nên mới làm vậy. Bởi vì anh thật sự cho cô một niềm tin mãnh liệt lắm.
(Ảnh minh họa)
Mới ra trường mọi thứ đều khó khăn đến nghẹt thở với công việc mới. Tất cả mọi thứ đều mới khiến cô mệt mỏi đến khổ sở. Nhưng cô vẫn tần tảo, cố gắng gồng mình lên chỉ với câu nói đó, chỉ vì tin tưởng vào câu nói của anh chàng người yêu đã biệt tích của mình. Tự lực mang bầu, sinh con ra rồi nuôi con đến 9 năm ròng rã. Có những lúc cô có cảm giác gần như không còn có thể gắng gượng nổi nữa. Vậy mà mọi thứ cô vẫn cố gắng đến hết mình như vậy.
Cô đã chẳng còn hi vọng gì sẽ gặp lại anh nữa. Cái hi vọng nhỏ nhoi vào một ngày anh trở về bên mẹ con cô cũng đã tắt dần theo năm tháng. May mắn sao mà cô có con để làm chỗ dựa. Cuộc sống của mẹ con cô vẫn trôi qua từng ngày.
Cuộc sống của cô vẫn tiếp diễn mà không có anh bên cạnh. Thật không ngờ thời gian trôi qua, thấm thoắt đã 9 năm dài đằng đẵng ấy trôi đi. Cô đã gặp lại anh vào một ngày nắng đẹp. Anh đứng trước mặt cô rồi đưa cho cô chiếc nhẫn cầu hôn và quỳ xuống nói:
- Anh biết giờ anh mới trở về là một quãng thời gian quá dài để mẹ con em phải chịu vất vả. Nhưng anh về rồi, hãy cho anh cơ hội được chăm sóc mẹ con em, được làm điều mà đáng ra mình nên làm từ 9 năm về trước.
- Em, anh đi lâu quá nhưng em vẫn đợi anh về. Em cứ nghĩ sẽ không được gặp lại anh nữa. Cuối cùng mẹ con em cũng đã chờ được rồi.
- Ngốc này, anh đã nói đợi anh về thì anh sẽ về mà. Dẫu có hơi lâu nhưng anh cũng về với mẹ con em rồi. Từ nay trở đi mẹ con em sẽ không phải chịu khổ nữa.
- Dạ, em tin anh.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Họ đã ôm chặt lấy nhau trong hạnh phúc như thế. Tình yêu, thứ khiến con người ta có thể chờ đợi và hi sinh cả cuộc đời mình.
Chắc hẳn sẽ có nhiều người thắc mắc tại sao cô gái lại đồng ý cho chàng trai đã bỏ mình đi 9 năm ròng rã ấy cơ hội quay trở về. Chắc cũng không ít người trách cứ rằng bỏ người ta đi những 9 năm để người ta tự mình nuôi con khôn lớn giờ về nhận con thì quá dễ dành rồi thì phải.
Nhưng chỉ có người trong cuộc, chỉ có những người trong cuộc mới hiểu những gì mình đã làm. Người ta không thể nào nhìn thấy sự cố gắng của anh, sự vất vả của anh. Anh cũng nhịn đói nhịn khát để có được thành công này để có ngày trở về với mẹ con cô ấy. Người ta ở bên cô gái đó nên chỉ nhìn thấy những nỗ lực, những cố gắng đó của cô gái mà đâu nhìn thấy những thứ từ phía chàng trai.
Tin chắc chàng trai không thể nào khổ cực như cô gái được. Nhưng họ yêu nhau, họ tin tưởng ở nhau giống như niềm tin mà cô gái ấy đã dành cho chàng trai của mình suốt 9 năm trời chỉ bởi một tin nhắn. Có những thứ con người ta không thể nào lý giải được đặc biệt đó chính là tình cảm. Vì vậy mà cô và anh cần cuối cùng họ cũng có được hạnh phúc mà họ xứng đáng có, họ ở bên nhau, trở về bên nhau thế là đủ.
Theo Song Ngư/ Thể thao xã hôi
Báo tin có thai với người yêu 4 năm thì anh ta không nhận trách nhiệm
Tim cô đập rộn ràng khi nghe tiếng bước chân anh về. Nhưng rồi đập vào mắt cô là hình ảnh anh ôm hôn 1 cô gái cả 2 đang cố cởi đồ nhau ra để làm chuyện đó. Họ hôn nhau cuồng nhiệt đến mức...
Bước chân xuống sân bay, cơn gió lạnh lùa vào tóc khiến cô giật mình. Lâu lắm rồi cô mới về Hà Nội, mọi thứ ở đây đã thay đổi ít nhiều, cô cũng vậy. Cô đã trưởng thành nhiều hơn, điều quan trọng nhất là giờ đây cô đã làm mẹ và con cô đã được gần 5 tuổi.
Nhớ ngày nào mới gặp cô, anh luôn gọi cô là chú chim non, vì trong cô trong trẻo có giọng nói hay và rất đáng yêu nữa. Anh phải trồng cây si suốt nửa năm liền cô mới đổ, khi đó bên cô có rất nhiều anh chàng giàu có theo đuổi, nhưng cuối cùng cô lại chọn anh.
(Ảnh minh họa)
Mỗi ngày bên anh, cô lại khám phá thêm 1 điều mới mẻ thú vị. Khi đó anh nâng niu cô như 1 đóa hoa, anh đưa cô đến những nơi cô chưa đặt chân tới và ăn những món mà cô chưa từng ăn. Nhìn cô xuýt xoa khen ngon là anh thấy vui sướng vô cùng.
Họ đã có những tháng ngày yêu nhau thật đẹp đẽ, những lúc vùi đầu vào ngực anh cô luôn mân mê những sợi lông mọc 1 cách vô lối rồi hít hà mùi hương quen thuốc.
- Mùi cơ thể anh thơm quá.
- Mùi hương của em cũng rất dễ chịu, anh ngửi mãi chẳng chán, con người gì mà đáng yêu quá vậy.
- Thôi đi nịnh giỏi quá cơ.
Từ ngày anh chuyển về căn hộ chung cư ấy mọi đồ đạc trong nhà dường như đều do cô tự chọn. Từ chiếc cốc đôi in hình 2 đứa cho đến đôi dép đi trong nhà, đâu đâu cũng có hình bóng cô. 2 ban công xưa mới mua còn trống vậy mà giờ có bàn tay cô nó đã nở đầy hoa. Khi ấy anh luôn ôm cô vào lòng mà nói:
- Có vợ đảm thế này số tôi sướng quá.
- Anh chỉ cần đầu tư tiền mua hoa còn lại chăm sóc cứ để em.
- Nhất trí, miễn em thích là được.
Rồi đến năm tình yêu của họ tròn 4 tuổi, anh bắt đầu bận rộn với công việc hơn. Mỗi lần cô đến chơi nấu cơm xong đều phải chờ hàng tiếng đồng hồ anh mới về. Có hôm ngủ thiếp đi trên ghế sô pha, cô thấy anh về nhà trong tình trạng say khướt:
- Sao anh uống nhiều vậy, biết em đến sao anh lại về muộn thế.
Anh lạnh lùng gạt tay ra:
- Hỏi lắm thế, không thấy tôi đang mệt à.
Câu nói của anh khi say khiến trái tim cô đau nhói, anh giờ đây đã thay đổi thật rồi. Nhưng vì yêu nên cô tự trấn an:
- Khi say ai chẳng vậy.
Rồi những buổi hẹn hò cũng thưa dần, ngày trước lúc nào đến giờ cơm anh cũng gọi cho cô, nhắn tin cho cô mỗi khi rảnh còn giờ cô luôn chủ động nhưng chỉ nhận được những tiếng đổ chuông kéo dài, hoặc là tin nhắn "anh bận". Cô bặm chặt môi nước mắt lặng lẽ rơi, cô không hiểu từ bao giờ mà anh và cô lại trở nên xa cách như thế.
Nhiều đêm ngồi lặng lẽ nghĩ đến những kỉ niệm của 2 đứa cô lại vừa cười vừa khóc. Nếu trước đây ngày nào anh cũng đến tìm cô, không có cô anh thấy thiếu vắng thì giờ đây anh chỉ gọi cô đến khi anh cần. Biết vậy mà cô vẫn ngu ngốc chạy đến mà không hề để tâm mình đã buồn ra sao. Thỏa mãn xong anh lăn ra ngủ chứ chẳng tâm sự cùng cô như trước nữa, nằm bên cạnh người đàn ông mình yêu mà cô chỉ biết bặm chặt môi chẳng thốt nổi câu nào. Cảm giác cô đơn đến lạ.
Rồi 1 ngày cô phát hiện ra mình có bầu, cầm que thử trên tay mà cô bật khóc vì hạnh phúc. 4 năm yêu nhau là đủ rồi, đã đến lúc giữa 2 người cần có sự kết nói nhất định. Và biết đâu đứa con này là cầu nối khiến 2 người xích lại gần nhau hơn.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó cô trang điểm đẹp mặc chiếc váy màu thanh thiên mà anh mua tặng ngày sinh nhật rồi bắt taxi đến chỗ anh. Cô không gọi cho anh mà lẳng lặng chờ anh về, cô muốn anh ngạc nhiên.
Nhìn bàn ăn có bánh có nến và rượu cô mỉm cười hài lòng, cô nghĩ anh sẽ thích. 10 giờ đêm nghe tiếng anh mở cửa, ngồi trong bóng tối tim cô đập rộn ràng, nhưng rồi đập vào mắt cô là hình ảnh anh ôm hôn 1 cô gái cả 2 đang cố cởi áo nhau ra để làm chuyện đó. Họ hôn nhau cuồng nhiệt đến mức không biết đến sự tồn tại của cô. Chỉ khi cô bật bóng lên 2 người mới giật mình nhìn về phía phòng khách. Tim cô như có ai đó bóp nghẹt, miệng cô lắp bắp ú ớ thốt chẳng nên lời:
- Em đến đây làm gì hôm nay đi về Thanh Hóa cơ mà.
- Anh... sao anh... có thể làm thế với em. Anh có biết mình đã có con với nhau rồi không? Sao anh có thể...
Giọng cô nghẹn lại còn gã đàn ông mà cô yêu vẫn ôm eo cô gái kia rồi cất tiếng lạnh lùng:
- Ôi chuyện này đâu liên quan đến anh, anh chỉ muốn ngủ với em chứ có muốn làm chồng hay cha của con em đâu. Anh không dùng bao thì em cũng biết đường mà uống thuốc đi chứ, thế kỉ 21 rồi sao em vẫn ngu ngốc vậy.
- Anh là đồ khốn nạn.
- Chị về được chưa chúng tôi còn lên giường với nhau.
- Đồ đĩ..
Cô vung tay định tát cô ta nhưng anh nắm được đẩy cô ra xa khiến cô ngã nhào:
- Về đi tôi chán cô rồi, từ nay đừng đến đây nữa mai tôi sẽ thay khóa.
Nói rồi họ ôm nhau vào phòng bỏ mặc cô nằm khóc trên sàn nhà đầy nhục nhã. Cô không biết mình đã về nhà bằng cách nào chỉ biết rằng cô thực sự đau đớn và sốc nặng.
1 tuần sau cô đi siêu âm bác sĩ nói cái thai đã 11 tuần có tim thai rồi, tai cô ù đi cô bủn rủn không biết phải làm gì. Bỏ hay để nuôi, bỏ thì tội con còn để nuôi thì có tội với bố mẹ và cô sẽ bị người đời cười chê. Sau bao ngày suy tính cuối cùng cô gói đồ đạc và ra đi. Cô làm mẹ đơn thân, 1 mình sinh con và nuôi con nơi xa xứ. Nhưng tháng ngày vất cay đắng đó có lẽ cả đời này cô không quên nổi. Cảnh 1 mình đi xin sữa cho con rồi cùng con đi xin việc đi thuê trọ. Còn gã người yêu cô từng tôn thờ cũng đã cưới vợ ngay sau khi cô thông báo có bầu được 4 tháng.
Vậy đấy tình yêu đâu phải lúc nào cũng như mình nghĩ, đàn ông cũng vậy. Ngày hôm nay họ nếu yêu bạn nhưng chỉ là thời điểm đó thôi vì biết đâu ngày mai đã khác rồi. Con gái hãy thật tỉnh táo xin đừng quá mù quáng khi yêu vì như thế bạn chỉ tự chuốc niềm đau vào mình mà thôi.
An Nhiên/ Thể Thao xã Hội
Ý tốt của mẹ chồng khiến tôi mất con mãi mãi Chỉ vì mới cưới được hai tháng mà đã có thai 3 tháng, mẹ chồng cho tôi uống thuốc phá thai. Ngày hôm qua, trước lúc đi làm, mẹ chồng có cho tôi uống một ly sữa, không do dự gì tôi uống luôn. Đến công ty được một lúc, tôi đau bụng dữ dội đồng nghiệp thấy vậy liền đưa tôi đến...