Chỉ người thiếu bản lĩnh mới lún sâu trong tình đầu sai trái!
Nếu không quyết định dừng lại sớm nhất, mọi cánh cửa tương lai sẽ đóng sập lại ngay trước mắt bạn và sẽ chẳng chừa lại cho bạn bất cứ một cánh cửa nào khác đang mở ra đâu.
Bạn thân mến!
Theo dõi tâm tự với bao lầm lạc của bạn, tôi không hiểu vì sao bạn đã nhận thức được đó là điều sai trái rồi mà vẫn không chịu thức tỉnh bản thân mình thế? Ngược lại, bạn ngày càng lún sâu vào mối quan hệ sẽ chẳng đi đến đâu, thậm chí khi cái kim trong bọc lâu ngày lộ ra, người chịu thiệt thòi, dở dang cuối cùng sẽ làm bạn đấy!
Bạn thật thiếu bản lĩnh quá đi mất!
Bạn có biết không, hoàn cảnh của bạn hiện tại vừa đáng thương lại cũng vừa đáng trách nữa. Nhưng tôi trách cứ bạn nhiều hơn là thương bởi vì bạn thật là một người đàn bà đã bị u mê mà mù quáng chạy theo cái bóng của tình yêu rồi. Bạn thật là thiếu bản lĩnh quá đi mất!
Đầu tiên, bạn thiếu bản lĩnh ở chỗ không biết vượt qua được những khó khăn thử thách nhỏ nhặt trong tình yêu mà đáng lẽ ra nó sẽ kết thúc hạnh phúc bằng cuộc hôn nhân với tình đầu. Chỉ một chút thử thách về khoảng cách địa lý mà bạn đã vội xa mặt cách lòng luôn và vội lên xe hoa bắt đầu cuộc sống mới.
Video đang HOT
Bạn còn thiếu bản lĩnh ở chỗ khi đã có gia đình yên ấm mà vẫn lén lút qua lại với tình cũ chỉ vì một chút day dứt không đến được với nhau trong quá khứ. Không lẽ, một chút cảm xúc với người cũ của ngày hôm qua đã thuộc về quá khứ ấy lại lớn hơn được tình yêu thương của chồng bạn hiện tại? Bạn đã chẳng nghĩ chút nào đến gia đình yên ấm hiện tại của bạn phải không?
Chưa kể, khi biết được tình đầu lừa dối, bạn vẫn cứ mê mệt và lao vào như một con thiêu thân ngốc nghếch. Để rồi, bạn đi hết lầm lạc này đến lầm lạc khác, và cuối cùng đỉnh điểm của tội lỗi là bạn đã để có con với người ấy.
Tất cả tội lỗi giấu vụng đều sẽ bị trả giá đắt bạn ạ!
Bạn biết không, nếu bạn không tự tìm cách thoát ra được những tội lỗi này thì sẽ chẳng có ai có thể giúp tháo gỡ cho bạn được. Điều quan trọng để dừng lại và kết thúc mọi chuyện tội lỗi sẽ không đi đến đâu ấy chính là tùy thuộc vào bạn và chỉ bạn mà thôi.
Theo đó, bạn buộc phải thoát ra ngay khỏi ý nghĩ sai lầm bạn đang nghĩ: tự động viên an ủi chính bản thân vì đã có một phần của anh ở bên cạnh?! Tiếp đó, bạn cần ngừng dằn vặt, xỉ vả bản thân và tạo thêm thật nhiều bản lĩnh mới nhằm kiên quyết chấm dứt hành động tội lỗi này. Mọi việc sai trái ngày hôm nay là do chính bạn tạo nên vì thế tôi tin bạn sẽ có cách thoát ra khỏi nó nếu bạn cương quyết muốn thay đổi mọi chuyện.
Đúng là đứa bé sinh ra đâu có tội gì nhưng tự bạn buộc mình vào vòng xoáy không lối thoát ấy và cứ chỉ biết ngồi đó mà dằn vặt thì thật là thiển cận và ngốc nghếch hết biết. Bạn nên hiểu rằng tất cả những tội lỗi giấu vụng đều sẽ bị trả giá rất đắt đấy bạn ạ!
Và nếu không quyết định dừng lại sớm nhất, mọi cánh cửa tương lai sẽ đóng sập lại ngay trước mắt bạn đấy và sẽ không chừa lại cho bạn bất cứ một cánh cửa nào khác đang mở ra đâu.
Theo Afamily
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...