Chỉ một lần ăn trưa cùng mẹ chồng mà tôi thấm thía nỗi lòng của bà
Rồi dòng họ ở quê sẽ cho là chúng tôi hắt hủi mẹ.
Trưa nay mẹ chồng bỗng gọi tôi về ăn cơm cùng bà. Nhà tôi cách công ty 6km, không xa không gần nhưng tôi muốn nghỉ ngơi nên sẽ ăn cơm ở văn phòng rồi chiều tiếp tục làm việc. Song mẹ chồng đã gọi như thế thì tôi cũng lấy xe ra về.
Mẹ chồng tôi năm nay gần 70 tuổi nhưng vẫn rất minh mẫn, khỏe mạnh. Lúc tôi về thì chồng tôi cũng vừa đến nơi. Anh ngạc nhiên nhìn tôi. Sau khi biết anh cũng được mẹ gọi về ăn cơm trưa thì chúng tôi đều lo lắng, không hiểu bà có việc gì quan trọng.
Chúng tôi vào bếp thì đã thấy mẹ ngồi chờ với một bàn đồ ăn ngon. Tôi thì sốt ruột nhưng không dám hỏi. Mẹ chồng bảo cứ ăn xong bà nói. Thế nên vợ chồng tôi nơm nớp lo ăn bữa cơm trưa này, trong lúc ăn, bà còn tỉ mỉ gắp cho chúng tôi, động viên chúng tôi cố gắng ăn hết.
Video đang HOT
Đến khi dọn dẹp xong, mẹ chồng cười nói đây là lần đầu tiên ngồi ăn riêng cùng con trai và con dâu. Bình thường bà đều ăn trưa một mình. Tối thì cả nhà sum họp nhưng vì tôi phải lo cho con út (2 tuổi) nên sẽ ăn sau. Nay bà nói như thế, chúng tôi cũng buồn, song biết làm sao được, cả hai vợ chồng đi làm, 3 đứa con thì đi học với gửi nhà trẻ, thành ra ở nhà có mỗi mẹ chồng tôi.
Câu tiếp theo của bà mới khiến chúng tôi giật mình. Mẹ chồng bảo: “Nay thì mẹ thấy cũng không còn việc của mẹ nữa. Các cháu thì đi học cả ngày. Bé út cũng gửi nhà trẻ. Mẹ mà cứ cả ngày ở nhà ăn uống nằm dài thế này thì buồn lắm. Mẹ muốn lấy hết tiền tiết kiệm, cùng các bạn già đi du lịch 10 ngày rồi sẽ chuyển vào viện dưỡng lão sống cùng họ”.
Bà còn nói sợ tối các cháu về, ồn ào nhộn nhịp nên không nói với chúng tôi được, đành phải gọi chúng tôi về ăn cơm trưa cùng. Có về nhà lúc này tôi mới biết trong nhà vắng lặng, chỉ mình mẹ ăn trưa làm sao mà vui vẻ nổi. Nhưng để mẹ chồng vào viện dưỡng lão thì vợ chồng tôi cảm thấy không ổn. Họ hàng ở quê sẽ cho là chúng tôi hắt hủi mẹ. Huống chi chúng tôi bận rộn, cũng không thể vào thăm mẹ chồng thường xuyên được vì viện dưỡng lão ở khá xa. Chúng tôi thật không biết phải làm thế nào bây giờ nữa!
(hoangm…@gmail.com)
Đưa mẹ chồng đi ăn buffet nhưng bà chỉ ăn mỗi củ khoai rồi bế cháu đi loanh quanh, về đến nhà tôi đã khóc sau khi chợt hiểu ra
Giờ đây, con bé nhà tôi đã được 2 tuổi rồi nhưng chỉ gặp bà nội trên đầu ngón tay. Chỉ khi nào chúng tôi về quê cháu mới được gặp bà.
Tôi và chồng là bạn đại học. Khi biết là đồng hương cả hai chúng tôi đều rất vui và trò chuyện với nhau tự nhiên như thân thiết từ lâu. Trong khoảng thời gian đó, anh rất tốt với tôi, mỗi lần lễ Tết chúng tôi đều hẹn nhau để đi chung xe. Sau khoảng 2 năm thân thiết, anh tỏ tình và tôi đồng ý ngay lập tức chẳng suy nghĩ nhiều.
Vì có mối quan hệ từ trước nên ngay sau khi tốt nghiệp, bố mẹ hai bên đều ủng hộ đám cưới. Hai bên cũng góp tiền mua cho hai đứa một căn nhà ở thành phố để tiện đi làm. Nói chung cuộc sống không giàu sang nhưng đủ thoải mái.
Nhưng kể từ khi có nhà mới, mẹ chồng chưa một lần đến thăm, bà luôn lấy lý do sức khỏe ngại đi lại đường xá xa xôi. Đến khi tôi mang bầu có con thì cũng là mẹ đẻ một tay chăm sóc. Lâu dần, tôi có thành kiến với mẹ chồng vì cho rằng trong lòng bà không có đứa con dâu này và không quan tâm đến cháu nội.
Tôi từng tâm sự than thở nhiều với chồng về việc này nhưng anh bao biện rằng mẹ thường xuyên bị mệt lại say tàu xe nên rất sợ đi lại, phải thông cảm cho người già. Giờ đây, con bé nhà tôi đã được 2 tuổi rồi nhưng chỉ gặp bà nội trên đầu ngón tay. Chỉ khi nào chúng tôi về quê cháu mới được gặp bà.
Cách đây ít lâu, mẹ chồng bị bệnh nên chồng tôi phải về đón lên thành phố khám. Dịp này bà cũng ở nhà tôi để điều trị. Rất may bệnh tình của bà chỉ mất một thời gian ngắn là đỡ nhưng tôi vẫn có những suy nghĩ rằng mẹ chồng chỉ biết đến bản thân, lúc cần bà mới lên nhà tôi, còn bình thường bà chẳng bao giờ quan tâm.
Cuối tuần trước, thấy sức khỏe mẹ chồng ổn định hơn, chúng tôi đưa mẹ chồng đi ăn buffet. Khi bước vào, tôi thấy mẹ chồng rất vui khi nhìn thấy đầy rẫy những món ăn ngon. Tôi bảo mẹ chồng đi chọn đồ nhưng bà chỉ lấy một chút khoai lang để ăn.
Sau đó, con bé nhà tôi quấy khóc quá không để cho tôi ăn, tôi phát cáu lên. Tôi còn quát: "Ngồi ngoan đi, con chẳng bao giờ để mẹ ăn được bữa cơm ngon lành". Thế là nó lại càng khóc to. Lúc đó mẹ chồng chạy lại bế cháu đi loanh quanh ra ngoài chơi. Tôi quay ra ăn xong vẫn chưa thấy mẹ chồng trở lại, chúng tôi ngồi đợi một lúc thì thấy bà đưa cháu về, tôi bảo bà ăn tiếp nhưng bà từ chối không ăn nữa.
Trở về nhà, ban đầu tôi cho rằng hay do mẹ chồng không thoải mái với bữa ăn đó. Nhưng quay sang nhìn con bé nhà tôi, tôi mới sững người nghĩ rằng, thì ra mẹ chồng không ăn là vì muốn tôi ngồi ăn được thoải mái và thảnh thơi. Bà cố tình bế cháu ra ngoài để giúp tôi. Nghĩ đến đây, tôi chợt thấy mình có lỗi với mẹ chồng vô cùng, nước mắt tôi rưng rưng, trong lòng có cảm giác thật khó tả.
Xin giấu tên
Em dâu ngang ngược với nhà nội nhưng mẹ chồng vẫn phải chu cấp tiền hàng tháng vì một lý do bất ngờ Tôi không hiểu đã 3 năm trôi qua mà mẹ chồng vẫn day dứt vì chuyện cũ... Trong nhà này tôi thấy bất bình nhất là em dâu. Cô ấy chẳng bao giờ để tâm đến lời nói của các thành viên khác trong nhà mà chỉ biết làm theo ý mình. Sau khi tôi lấy chồng 2 năm thì em dâu về...