Chỉ một cốc nước gạo, có gì mà vợ tôi phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy
Phụ nữ bây giờ lạ thật, chẳng còn nhiều người có được những đức tính như ngày xưa. Tôi không nói đâu xa, chính vợ tôi cũng có nhiều lúc làm tôi thất vọng.
Đàn ông chúng tôi biết chứ, nhà nào cũng vậy, chuyện mẹ chồng con dâu có hiềm khích với nhau là điều không tránh khỏi. Nhà nào có con dâu khôn khéo, biết nhẫn nhịn thì hạnh phúc. Còn như nhà tôi, con dâu cứ hơn thua với mẹ chồng thì chỉ khiến chồng thêm mệt.
Trước đây vợ tôi có như thế đâu. Cô ấy cũng ngoan ngoãn, nghe lời tôi và mẹ. Nhà cửa êm ấm chẳng có tiếng va chạm nào. Tôi là con trai nên hiểu tính mẹ. Mẹ tôi đúng là có chút bảo thủ và hay nói nhiều, nhưng bà lại rất thương con cháu. Vợ tôi cũng từng bảo, cô ấy không chê mẹ chồng ở điểm gì trừ việc bà hơi cổ hủ, lạc hậu.
Vậy mà sau khi sinh con, vợ tôi như biến thành một con người hoàn toàn khác. Cô ấy nuôi con theo ý mình, thích gì làm đấy, thậm chí là cãi chả lại mẹ chồng. Quan điểm của tôi, nuôi con tất nhiên phải theo khoa học. Nhưng không phải lúc nào cũng răm rắp như thế. Mẹ là người đi trước, có kinh nghiệm hơn. Đáng lẽ vợ tôi phải học hỏi mẹ chồng mới phải.
Chỉ có chuyện bế con như vậy thôi mà cô ấy khóc lên khóc xuống. (Ảnh minh họa)
Chẳng biết vợ tôi học ở đâu rồi luyện ngủ cho con. Hôm đầu tiên, con tôi khóc ra rả cả ngày vì không được mẹ bế. Thấy cháu khóc như vậy, mẹ tôi xót ruột nên nói con dâu vài câu. Bà cũng không cho vợ tôi được luyện ngủ cho con nữa.
Video đang HOT
Ai đời lại có mẹ để con mới lọt lòng phải ngủ một mình? Trẻ con đứa nào cũng gắt ngủ, kể cả vợ tôi thức đêm bế con một chút thì sáng hôm sau tranh thủ lúc con ngủ cô ấy vẫn có thể ngủ bù. Chỉ có chuyện bế con như vậy thôi mà cô ấy khóc lên khóc xuống.
Vợ tôi còn trách tôi vô trách nhiệm, không thức bế con cùng vợ. Mẹ tôi không nỡ nói thẳng nhưng bà trách con dâu ích kỷ quá. Nếu tôi thức đêm thì lấy sức đâu để hôm sau làm việc? Tôi thấy mẹ mình nói đúng chứ không có gì là quá đáng cả.
Thời gian đầu, tôi thuê giúp việc về để đỡ đần vợ việc nhà. Tuy nhiên, mẹ tôi phân tích rằng bây giờ mới có đứa con, vợ tôi đã phải nhờ đến sự hỗ trợ của người khác thì sau này đông con cô ấy phải làm thế nào? Chưa kể bây giờ có con, nhiều khoản phải trả. Chúng tôi tiết kiệm được chút nào hay chút ấy.
Tôi thấy có lý nên nói người giúp việc nghỉ sau 1 tuần đến làm. Vợ tôi vì chuyện này mà bực tức với mẹ chồng. Cô ấy mặt nặng mày nhẹ với tôi, còn nói nếu tôi và mẹ tiếp tục thế này cô ấy sẽ bị trầm cảm. Tôi không dám nhận mình là người lãng mạn, nhưng cũng không tệ đến mức để vợ mình bị trầm cảm. Vậy mà cô ấy lại dọa tôi, lần này vợ tôi còn mang cả cái chết ra để dọa.
Chỉ một cốc nước gạo, có gì mà vợ tôi phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy. (Ảnh minh họa)
Lâu nay ai cũng biết gạo lứt có công dụng tốt cho cơ thể. Vậy nên mẹ tôi mới xay ra rồi làm nước gạo lứt cho cháu uống. Đúng ra trẻ con bú mẹ hoàn toàn thì không nên uống nước, nhưng mẹ tôi mới cho uống một chút thì cũng có làm sao đâu. Vậy mà khi vợ tôi phát hiện, cô ấy làm ầm lên rồi cứ thế ôm con khóc.
Tôi thấy vợ làm quá lên nên có nói cô ấy vài câu. Chỉ một cốc nước gạo, có gì mà vợ tôi phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy? Chuyện có thế mà vợ tôi đòi ra riêng. Cô ấy lu loa lên với tôi: “Tôi chịu đựng đủ rồi. Đêm tôi bế con một mình, ngày dậy làm việc. Nhưng chưa bao giờ mẹ con anh hài lòng. Nếu anh không quyết ra riêng, tôi và con sẽ chết cho anh xem”. Tôi cảm thấy bị xúc phạm nên đã lỡ tay tát vợ một cái. Chỉ chờ có thế, vợ tôi đùng đùng dọn đồ về nhà mẹ đẻ dù cách nhà tôi 300km.
Giờ chuyện cũng không nhỏ nữa. Mẹ tôi thì tính vậy chứ thương con cháu. Đụng đến lòng tự ái của bà nên nhưng vì cháu nên bà chấp nhận tha thứ cho vợ tôi nếu cô ấy ngoan ngoãn ôm con về xin lỗi. Vợ tôi lại cũng không vừa. Cô ấy bảo không ra riêng thì nhất quyết không về. Tôi khó xử quá, phải làm sao đây?
Theo Afamily
Tâm sự của đàn bà sau ly hôn: Vì con và bản thân mình mà sống
Đàn bà chọn nhầm gì cũng được nhưng tuyệt đối đừng chọn nhầm chồng. Đau nhất chính là ly dị khi đã có con.
Đàn bà ly hôn đau lắm chứ, buồn lắm chứ. Nhưng thật tâm tôi lại thấy lòng mình thanh thản. Bởi tôi đã rũ bỏ được gánh nặng, cắt đứt được những điều cứ khiến tôi dằn vặt, tổn thương lâu nay. Ôm con ra khỏi nhà chồng, tôi không thèm ngoái đầu nhìn lại cái nơi chỉ mang đến cho tôi toàn những tổn thương.
Chồng tôi cũng thương yêu vợ nhưng lại là một người quá nhu nhược và nghe lời mẹ. Anh là chồng tôi nhưng với mẹ, anh mãi mãi là một đứa trẻ chưa lớn. Mẹ chồng tôi lại chỉ có mình anh là con trai nên lại càng cưng như trứng mỏng. Chuyện lớn bé gì anh cũng đều hỏi và nghe theo ý mẹ. Mẹ anh có quyền tối thượng trong nhà. Bất kì ai cũng không được làm bà phật ý.
Nhiều khi tôi rất buồn phiền vì chồng chẳng bao giờ để ý đến suy nghĩ, xúc cảm của vợ nhưng ráng nín nhịn cho yên cửa yên nhà. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", mẹ chồng cứ liên tục can thiệp vào cuộc sống riêng của hai vợ chồng khiến tôi không thở nổi.
Vợ chồng tôi kế hoạch, định hai năm nữa sẽ sinh em bé. Vì chúng tôi còn rất trẻ, dự án của tôi càng dang dở. Nhưng mẹ chồng tôi bắt phải sinh em bé ngay trong năm vì hợp tuổi. Chồng tôi không muốn làm mẹ buồn nên đồng ý. Bất chấp việc sinh em bé là bao công việc, kế hoạch của tôi phải đổ sông, đổ biển.
Khi tôi mang thai, mẹ chồng bắt tôi kiêng cữ đủ điều. Bà bảo tôi không nên đi khám thai nhiều vì ảnh hưởng em bé. Tôi thèm ốc thì bà bảo không được ăn vì sinh em bé sẽ có nhiều đờm nhớt trong họng. Bà rất mê tín. Nhiều khi bầu bì ở nhà buồn chán, tôi muốn chồng chở ra ngoài hóng gió bà cũng không cho đi vì sợ người âm theo.
Đỉnh điểm là khi sinh con, tôi như bị giam hãm trong cái lồng do mẹ chồng đặt ra. Chồng tôi không được ở chung phòng với vợ. Đêm hôm mình tôi chăm con đến rộc người. Mẹ chồng tôi mấy tháng trời chỉ cho tôi ăn thịt heo. Tôi không thể nuốt nổi những món ăn bà bảo rằng lợi sữa. Bà bảo tôi chăm con theo cách dân gian. Con ho, con sốt không cần đi bác sĩ chỉ cần uống lá là khỏi. Có lần con tôi tiêu chảy nặng phải nhập viện cấp cứu bởi vì uống những thứ lá do mẹ chồng đưa. Tôi nghẹt thở, mệt mỏi đến không chịu được.
Chồng tôi sống vô cùng ích kỉ và vô tâm. Không biết vợ mình sống mệt mỏi như thế nào. Lúc nào anh cũng chỉ có mẹ. Lúc nào anh cũng bảo tôi ráng nghe lời mẹ cho bà vui lòng. Chưa bao giờ anh hỏi tôi cần gì, muốn gì. Anh chưa bao giờ cảm nhận được rằng tôi sống rất ngột ngạt và khổ sở từ khi bước chân vào nhà của anh. Tôi bảo anh dọn ra ngoài ở riêng, nếu cứ tiếp tục tôi không thể chịu đựng nổi. Tôi đau thắt ruột khi anh bảo: "Nếu đi thì hai mẹ con em đi, còn anh sẽ ở lại với mẹ".
Tôi bế con đi sau khi kí đơn ly hôn. Tôi biết chồng mình đã như thế thì vĩnh viễn tôi chẳng có ngày nào được yên ổn khi sống trong căn nhà đó. Bây giờ tôi sống vì con, vì chính bản thân mình. Hôn nhân như một cơn ác mộng, vĩnh viễn tôi không bao giờ muốn đặt chân vào lần nữa.
Theo Phunutoday
Nếu muốn người phụ nữ của mình ngoan, đàn ông nên làm theo cách này! Đàn ông nếu muốn người phụ nữ của mình ngoan, hiền, nhu mì và nghe lời. Đơn giản thôi, chỉ cần mạnh mẽ hơn cô ấy, kiên cường và bản lĩnh hơn cô ấy... Phàm là phụ nữ, càng mạnh mẽ và độc lập bao nhiêu, càng yếu đuối bấy nhiêu. Nhưng cái yếu đuối này sẽ không lồ lộ ra như những...