Chỉ mong một chút bình yên
Ngồi đọc mấy bài báo về kẻ thứ 3, bỗng dưng mình thấy buồn, thấy chơi vơi quá, mình sợ sự chia ly quá, rất sợ. Mình sợ cho cái gia đình bé nhỏ của mình, vì nó chông chênh quá.
Tại sao con người rắc rối vậy, sao lại yêu nhau rồi lại làm cho nhau đau khổ, rồi lại chia tay, sao không trân trọng nó nhỉ. Có lẽ do mình yếu đuối quá chăng.
Bây giờ mình đã bù đầu với công việc, nhưng những lúc ở 1 mình, mình vẫn hay nghĩ những chuyện đã qua, và sắp xảy ra, rồi lại khóc. Đi làm ở công ty mới, mọi người hỏi mình có chồng chưa, mình bảo rồi, mọi người không tin, cứ bảo có chồng rồi mà sao nhí nhảnh thế… Mình cảm thấy vui, vì với mọi người mình vẫn còn yêu đời lắm.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Còn với gia đình chồng, mình cảm thấy chán nản quá, họ vẫn yêu thương mình, nhưng cách sống của họ khác với gia đình bên mình quá, ít quan tâm con cái quá, nó làm gì kệ nó, tối về là được.
Sang năm mới rồi, vậy mà mình cứ ám ảnh, luôn luôn ám ảnh những chuyện anh ấy đã làm với mình, mình cứ sợ anh ấy sẽ không thay đổi được cái tính đào hoa, rồi mình sẽ lại khóc, chia tay ư? Với mình thật khó. Hy vọng năm nay mình sẽ được bình yên, và bình yên, chỉ vậy thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đang bước những bước đi chông chênh của cuộc đời
5 năm nay là khoảng thời gian mà hàng đêm nước mắt tôi luôn lăn trên má. Tôi đã không nghĩ và cũng chưa từng tưởng tượng ra rằng cuộc đời mình, số phận mình lại khốn cùng đến vậy.
Suốt khoảng thời gian qua tôi như sống trong vỏ bọc của sự giả tạo rằng mình là người hạnh phúc nhưng có ai biết được rằng trong suốt 5 năm qua cái con người vốn dĩ luôn vui vẻ luôn sôi nổi này đã không dưới 4 lần tìm đến cái chết. Để rồi nếu không có Th thì tôi đã không còn muốn hiện hữu trong cuộc đời này nữa.
Ảnh minh họa
Chồng tôi - sẽ không gọi là như thế nữa bởi chính con người ấy là tất cả nguyên nhân đẩy cuộc đời tôi vào mọi đau khổ nhục nhã ê chề. Tôi đã cố gắng hết sức nhưng rồi cũng phải nhận ra 1 điều rằng con ma trong con người ấy luôn thắng và chỉ có sự thõa mãn về tệ nạn đó là sự quan tâm hàng đầu của anh ta và rồi đến gia đình bên nội của con tôi cũng không mảy may xót xa cho cái thân phận hẩm hiu khốn cùng của mẹ con tôi để rồi sự hận thù cứ bủa vây lấy tôi khổ đau sứ dày xéo.
Khi tất cả tưởng như nhấn chìm con người tôi trong tuyệt vọng thì anh xuất hiện. Anh sưởi ấm tâm hồn tôi san sẻ khó khăn của mẹ con tôi và điều quan trọng tôi cũng yêu anh tha thiết. Nhưng rồi ông trời chẳng công bằng với tôi luôn muốn xé nát tim tôi khi hàng ngày tôi lại phải sống trong sự dằn vặt sự đấu tranh với lòng mình.
Tôi không muốn mình trở thành kẻ thứ 3 và tôi không muốn làm khổ bất cứ 1 người phụ nữ nào nhưng anh là tình yêu của tôi là niềm hy vọng của tôi. Tôi muốn lắm rời xa anh nhưng thấy lòng mình không đủ can đảm. Tôi đang thấy mình bước đi những bước chông chênh và vô định. Tôi phải làm sao đây ?
Theo Bưu Điện Việt Nam
5 bài học sau 18 năm kết hôn 18 năm chung sống không một lần xô xát, thành quả lớn nhất từ cuộc hôn nhân của gia đình anh Nhâm - chị Loan (Hoàng Hoa Thám, Hà Nội) chính là hai cậu con trai ngoan ngoãn, học giỏi. Trong buổi tiệc kỷ niệm 18 năm ngày kết hôn, cả hai rưng rưng xúc động khi kể về cuộc hành trình gần...