Chị luôn ở bên em
Năm nay, em vừa tròn hai mươi – độ tuổi đang căng tràn nhựa sống. Nhìn em vui vẻ hồn nhiên tận hưởng cuộc sống làm chị luyến tiếc thời tuổi trẻ. Em là người có cá tính mạnh mẽ, năng động, luôn tự quyết định mọi thứ.
Tính cách đó tạo cho em tâm thế thoải mái, dễ dàng đối mặt với mọi chuyện. Vậy mà, em đột ngột thay đổi từ ngày bắt đầu yêu. Cô gái trẻ trung vui tươi ngày nào trở thành người ủ dột, tâm tính thất thường…
Ở tuổi em, tình yêu đến là lẽ thường tình với nhiều điều ngọt ngào và mới mẻ. Nhưng từ ngày bước chân vào mối tình đầu, em không còn là em nữa. Những cảm xúc vui buồn của em hoàn toàn phụ thuộc vào người ấy. Em dường như không tự định hình được cách sống của mình. Em sẵn sàng từ bỏ món trà sữa yêu thích để chuyển sang cà phê đen vì người ấy muốn thế. Nhìn em nhăn mặt, cố nuốt từng ngụm cà phê đen đặc quánh để sau đó vật vờ không ngủ được mà chị thấy xót. Từ nhỏ đến lớn, em chẳng bao giờ dám chạy xe một mình quãng đường quá hai mươi cây số.
Video đang HOT
Giờ đây, nếu người ấy gọi, em sẵn sàng phóng xe giữa đêm từ Sài Gòn về Biên Hòa để gặp mặt. Em bỏ dần những bộ đầm dễ thương phù hợp với lứa tuổi để khoác lên mình bộ độ hip-hop hoàn toàn lệch tông. Vì người ấy thích con gái để tóc kiểu “sư tử” nhuộm vàng, em dễ dàng cắt bỏ mái tóc đen nhánh dài ngang lưng chăm chút bấy lâu. Thậm chí, chỉ vì em gọi điện thoại mà người ấy không nghe máy, em tức giận đá thúng đụng nia. Khi hai người giận nhau càng kinh khủng hơn, em bắt đầu bỏ ăn rồi khóc sướt mướt khiến ba mẹ lo lắng. Em còn xao nhãng việc học bởi người ấy thường xuyên rủ em đi chơi. Ngày trước, em luôn quan tâm đến mọi người thì giờ đây người ấy mới là mối bận tâm lớn nhất của em. Mẹ sốt mấy ngày liền, em không thèm lo lắng nhưng người ấy chỉ hắt hơi sổ mũi thì em đứng ngồi không yên. Điều chị băn khoăn lớn nhất là người ấy chưa từng tới nhà mình để chào ba mẹ…
Dù chị hiểu, tình yêu đầu không tránh khỏi chuyện dại khờ. Cuộc sống không thể thiếu tình yêu nhưng nó không phải là tất cả. Ở lứa tuổi em còn rất nhiều việc cần làm cho tương lai. Và quan trọng, em phải biết tình cảm người ấy dành cho mình đến đâu, đừng để yêu thương nghiêng về một phía sẽ rất dễ thiệt thòi. Tình yêu chỉ đẹp khi mang đến cho ta động lực để sống tốt chứ không phải thay đổi theo chiều hướng xấu. Hơn nữa, mỗi người ghi dấu ở đời bằng những nét riêng biệt, đừng đánh mất những gì mình có chỉ vì người khác muốn thế. Không ai thương mình bằng chính bản thân mình đâu em.
Chị không có ý trách móc, chỉ mong em tỉnh táo để nhìn nhận lại mình. Chị luôn ở bên em…
Theo VNE
Vợ hồi xuân,... hồi hộp
Ngày trước, mấy lão bạn anh hay dọa: "Vợ mà hồi xuân là ông khổ đấy nhé!". Nghe vậy, anh chỉ cho là tầm phào, bụng thầm nhủ: "Vợ hồi xuân tức là trẻ lại, vậy thì sướng chứ sao lại khổ?". Không ngờ, đến khi vợ thực sự bước vào giai đoạn hồi xuân, chồng mới "biết đá, biết vàng".
Vợ chồng bao nhiêu năm, anh đã quen với cái vẻ ngoài giản dị của em. Ai ngờ, vừa hồi xuân là em thay đổi cái rụp, làm cả ba cha con anh choáng váng. Em chưng diện, chăm chút nhan sắc kỹ hơn. Nếu em làm đẹp, chưng diện một cách vừa phải, phù hợp với lứa tuổi thì anh chẳng có gì để than vãn; thậm chí còn mừng, còn khuyến khích. Đằng này, em chưng diện, em làm đẹp toàn theo kiểu quá lố, khiến anh đau đầu hết sức.
Mỗi ngày em hồi xuân là mỗi ngày cha con anh hồi... hộp, vì không biết hôm nay vợ mình - mẹ mình sẽ diện bộ cánh theo "trường phái" thời trang nào. Hôm nay em mặc bộ đầm ba bốn màu sặc sỡ, hôm khác em lại chơi bộ đồ của mấy em gái tuổi teen, đến nỗi con gái phải thốt lên: "Mẹ còn teen hơn con!". Teen với sặc sỡ còn đỡ, có khi em còn hứng lên, diện đồ theo "trường phái gợi cảm". Nói thật với em, nhìn em - đã gần lên chức bà ngoại - mặc cái áo mỏng tang theo kiểu xuyên thấu, hay cái áo hai dây thiếu trước hụt sau, anh chẳng thấy gợi cảm gì hết mà chỉ muốn nổi da gà...
Từ ngày em hồi xuân, cái tủ mỹ phẩm của em to hơn hẳn. Em tậu cơ man nào là son, là phấn, là sữa, là kem... đủ loại. Lúc trước, đi đến chỗ nào mang tính chất trang trọng em mới trang điểm. Còn bây giờ, em trang điểm mọi lúc mọi nơi. Ra đầu ngõ mua bó rau em cũng phải dặm phấn, tô son. Thậm chí, nhiều khi ở nhà em cũng trang điểm, chẳng hiểu để làm gì?
Nhưng anh khổ nhất là cái vụ đi sửa sắc đẹp của em. Em xăm lông mày, xăm môi, rồi sửa mũi, hút mỡ bụng. Thậm chí, cái vòng 1 em cũng đi nâng cấp. Kết quả là đẹp đâu anh chưa thấy, chỉ thấy vợ mình ngày càng lạ hoắc. Đấy là chưa kể đến chuyện tốn kém tiền bạc. Từ ngày em siêng đi thẩm mỹ viện, ngân quỹ gia đình hao hụt thấy rõ...
Anh bực lắm, cũng góp ý em nhiều lần, hồi xuân thì hồi xuân, làm đẹp thì làm đẹp, nhưng phải đúng mực, hợp với lứa tuổi. Khổ nỗi, hễ anh nói là em giận, vì giờ em đã đổi tính, nhí nhảnh hơn, "teen" hơn ngày xưa, nên rất dễ giận, dễ hờn. Nói đụng đến, là dỗi ngay: "Tôi hiểu mà, già rồi, làm gì cũng đâu bằng được mấy em gái trẻ. Anh chán tôi cũng phải". Mà giờ em dỗi cũng y hệt như lúc mới cưới, cũng mặt mũi lạnh tanh, cũng không thèm nói chuyện, cũng bỏ cơm bỏ nước. Anh phải dỗ chán dỗ chê, em mới hết giận. Nhiều khi dỗ em, anh thấy mình cũng đang... hồi xuân, trở về cái thời trai trẻ, tìm cách làm lành với cô bạn gái hay hờn dỗi.
Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời. Giờ anh hết dám "phản kháng", chỉ biết cố gắng chịu đựng, hy vọng qua một thời gian, vợ anh sẽ về lại "vị trí cũ". Chứ em cứ hồi xuân như vầy hoài, chắc anh "lão hóa" sớm...
Theo Dantri
Hẹn hò online: "Ngã ngửa" gặp mặt! Có nàng hẹn hò online xinh như thiên thần, làn da trắng sáng mịn màng nhìn chỉ muốn hôn thì ngoài đời mặt chi chít mụn to mụn nhỏ. Người ta hay ví với mồ mả, nghĩa địa cũng không ngoa. Mỗi lần nhìn xung quanh mình toàn "cá sấu" với "hà mã", Long (Cầu Giấy, Hà Nội) lại lắc đầu ngán ngẩm...