Chỉ là cơn say nắng
Anh! Chắc rằng anh không bao giờ đọc được những suy nghĩ của em thế này đâu, và em cũng thực sự không muốn anh biết được những dòng tâm sự của em.
Anh à! Anh có biết từ ngày anh xuất hiện trước mặt em thì cuộc đời em đã bước sang một trang mới. Em đã yêu, đã có người yêu, và sắp lấy chồng nữa. Người yêu của em là một người tốt, yêu em thật lòng nhưng sao ở bên anh ấy em vẫn thấy thiêu thiếu một điều gì đó mơ hồ mà em không sao định nghĩa được…
Và anh ơi! anh đã đến lấp đầy khoảng trống đó trong em. Em biết trong anh cũng có một thứ tình cảm nào đó dành cho em nhưng vì em đã có người khác nên anh không nói ra, anh coi em là bạn, một người bạn tốt.
Anh biết không? Chúng em yêu nhau đã 4 năm rồi. 4 năm không phải là dài nhưng trong khoảng thời gian đó trong em chưa bao giờ có một hình ảnh của một người khác ngoài người yêu em.
Video đang HOT
Nhưng anh đến đã đảo lộn mọi thứ của em. Giờ đây, em luôn nghĩ đến anh, hình ảnh của anh tràn ngập trong em. Em thấy mình thật tệ và thật tội lỗi, em có cảm giác như mình đang phản bội người yêu em.
Nhưng có một điều quan trọng hơn, anh ạ, rằng em vẫn sẽ ở bên người yêu của em, dù rằng em có yêu anh nhưng tình cảm đó chắc chỉ là nhất thời thôi, em hy vọng là như thế, em không muốn sau này mình phải ân hận vì quyết định của ngày hôm nay.
Em sẽ nhớ đến anh, em sẽ chỉ coi anh là một người bạn tốt thôi. Hãy là người bạn lớn của em anh nhé.
Chúc anh mọi sự tốt lành.
Bạn của anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cơn say nắng của em
"Mình chỉ say nắng một tuần thôi". Vậy mà không phải thế, đã quá một tháng rồi mà sao không thể tắt đi cái nắng thiêu đốt trái tim em.
Anh như có một ma lực nào đó khiến em phải đến bên anh dù chỉ bằng những cái nhìn rất lạnh, những câu nói bâng quơ không chủ đề, những tin nhắn không phải để quan tâm đến em. Vậy mà em đã tự mình huyễn hoặc những điều đó thành "sự quan tâm của anh " đối với em.
Những khi không gặp anh, không được nghe anh nói, không được nhìn thấy anh, không được nhắn tin cho anh, em như người bị thiếu mất điều gì đó mà em không thể tự lý giải được vì sao mình lại như thế. Ngày nào nhắn tin cho anh mà em nhận lại tin nhắn từ anh thì em như người được tiếp thêm sức lực và sự tự tin em vui và hân hoan suốt cả ngày. Vậy mà những tin nhắn đó đến với em thật khó khăn. Em đã bao lần tự nói với mình "Phải rời xa anh thôi, phải biết là anh không thể là của mình và anh chưa bao giờ dành một phút để thật sự nghĩ đến mình đâu".
Em đã nghĩ nhiều lắm, đau khổ vì biết mình cũng yêu anh nhiều như một tình yêu thực sự chứ không phải là cơn say nắng nữa. Đau vì những lúc thấy anh đau hay mệt mỏi, những lúc thấy anh căng thẳng vì công việc hay vì những điều trong cuộc sống mà em cảm thấy anh đang bế tắc. Em không biết vì sao anh lại đi chơi với em, vì sao anh lại hôn em như là đang yêu em vậy, nhưng anh lại khuyên em nên trở về với gia đình. Mâu thuẫn quá, có những lúc em nghĩ đến anh và buồn, buồn lắm. Buồn như không thể có cách nào thoát khỏi điều đó. Em mệt mỏi và thấy mình tủi thân kinh khủng, em không đuợc phép đòi hỏi ở nơi anh bất cứ điều gì vì thế em chỉ còn biết hy vọng, hy vọng có một ngày anh nghĩ đến em...em đã từng hỏi anh "mối quan hệ của mình là gì anh nhỉ?" anh bảo "giống như tình nhân" nhưng em thấy mình đến với nhau không giống như những đôi tình nhân khác.
Chính vì vậy em cảm nhận được nụ hôn của anh ngọt ngào lạ kỳ và nóng bỏng như cái nắng mùa hè. Lúc mới gặp, anh chưa làm em có cảm giác yêu như bây giờ. Phải chăng chính sự mạnh mẽ, chín chắn và thẳng thắn của anh làm em thêm yêu và khao khát anh nhiều đến thế. Đến một ngày em nhận được lời đề nghị bằng tin nhắn của anh "mình qua đêm đi". Em ngỡ ngàng, giận anh và tủi thân kinh khủng. Lòng tự trọng của em tự nhiên chiến thắng được tất cả những rung động trong em. Suy nghĩ rằng mình không đáng bị đối xử như một đứa con gái hư hỏng thế, có lẽ với anh em chỉ là một đứa con gái hư hỏng và tồi tệ. Một lời từ chối anh em đã nói ra mặc dù thực tâm em cũng không hoàn toàn khẳng định mình sẽ không bao giờ để xảy ra chuyện đó với anh.
Có lúc em thấy mình thật tệ, một người phụ nữ rất tồi tệ. Em đánh đổi rất nhiều để được bên anh, em đã cho đi rất nhiều để nhận được những gì nào? Nhận được cái cảm giác hụt hẫng như một kẻ bị bỏ rơi, em không có quyền được bên anh khi em buồn, khi em cần sự chia sẻ, khi em cần một lời an ủi, động viên, hoặc quan tâm cho những mệt mỏi trong cuộc sống của mình. Em cũng không có được nó, em chới với trong một biển tình cảm, một biển nhớ nhung, và cứ khi nào em có cảm giác mình sắp sửa chết chìm trong đó thì anh lại đến bên em, và rồi em lại quên đi tất cả giận hờn ấy. Và đôi khi em cảm thấy mình chỉ là một thứ đồ chơi của anh.
Anh phiêu lưu, bay bổng, mọi quan tâm của anh cũng chỉ dừng lại ở một mức nào đó. Em thì khác, em cần sự chia sẻ, em cần một bàn tay ấm, bóp thật nhẹ, thế cũng đủ cho em có thêm nghị lực vượt qua mọi khó khăn này. Em cần dù chỉ là một câu hỏi rằng hôm nay em có mệt lắm không ? nhưng rồi em cũng không có được. Em ngốc quá, có vậy mà mãi không thể tự mình thoát ra được những cảm xúc yêu thương, không hiểu và không muốn tin rằng mình chỉ là một chút gì để anh vui vẻ, để anh giải khuây thôi. Tình yêu, sự chân thành của em không đủ để làm anh có thể thay đổi, làm anh xúc động và làm anh yêu em hơn. Có thể em thật kém cỏi, em không bằng tất cả những người con gái khác đến với anh trước em, nhưng chỉ có điều em đủ tự tin để nói rằng em yêu anh rất nhiều, yêu điên cuồng và cháy bỏng. Em sẵn sàng đánh đổi tất cả để được bên anh.
Cho đến hôm nay đã tròn ba ngày (thời gian không phải là dài đúng không anh? thế mà với em đó là cả một khoảng thời gian khó khăn và mệt mỏi và nó dài lắm anh biết không? thế nhưng em đã làm được điều mà anh mong rồi đấy. Em không nhắn tin, không gọi điện và không được nghe giọng nói của anh. Em nhớ anh đến quay quắt, tưởng chừng như bất cứ cuộc điện thoại nào đến cũng là anh gọi cho em, bất cứ tin nhắn nào cũng là của anh gửi cho em và em đã thất vọng. Sự thất vọng khi chờ mong anh dường như đã là một điều gì đó quen thuộc với em. Vậy mà em vẫn mong, mong anh dành cho em một chút sự quan tâm dù chỉ là "say nắng".
Chắc là không thể rồi em biết điều đó mà. Em còn muốn viết cho anh nhiều lắm nhưng có lẽ anh đã hiểu được phần nào những suy nghĩ trong em. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì em vẫn luôn mong anh được bình an, hạnh phúc và thành công. Còn một điều em mong nữa là anh hãy giữ gìn sức khỏe và đừng hút thuốc uống rượu nhiều anh nhé. Em vẫn yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em vẫn không tin Mình đến với nhau thật đơn giản phải không anh, cũng có thể là do mình yêu nhau quá dễ dàng nên chia tay cũng thật nhanh phải không anh... Mình quen nhau cũng thật tình cờ, em vẫn nghĩ là mình có duyên với nhau. Ngày ấy, chỉ gặp và nói chuyện với anh vài lần, vậy mà anh nói anh yêu...