Chị hàng xóm hay nói xấu tôi nhưng bán hàng ế lại gọi mẹ tôi “mua hộ”
Đúng là ở đời nhiều khi muốn hiền lành cũng không được mình cứ hiền một cái là người ta bắt nạt mình ngay được.
Tôi lấy chồng cách đây 7 năm, bố mẹ chồng tôi hiện đang định cư nước ngoài, từ ngày lấy chồng đến giờ tôi gặp ông bà đúng 3 lần.
7 năm đó là 7 năm đầy biến động của vợ chồng tôi, không phải vì xích mích 2 vợ chồng, cũng chẳng có mâu thuẫn nào giữa mẹ chồng nàng dâu, tất cả đều là vì vợ chồng chúng tôi hiếm muộn, mong cầu con mãi mà vẫn lận đận.
Nhưng cuối cùng thì ông trời cũng thương xót mà cho chúng tôi một mụn con, giữa năm ngoái tôi cấn bầu, hiện tại vẫn đang ở nhà với con. Vì hiếm muộn nên vợ chồng tôi cũng đã chuẩn bị kinh tế vững vàng, bố mẹ hai bên cũng hỗ trợ rất nhiều nên ngay từ lúc bầu đến tháng thứ 7, tôi và chồng quyết định sẽ để tôi nghỉ làm ở nhà một thời gian cho đến khi sinh nở an toàn, con cái cứng cáp.
Cũng may là chồng tôi làm kinh tế giỏi nên mặc dù không còn khoản thu nhập từ tôi thì gia đình vẫn sống khá thoải mái, chưa phải dùng đến t.iền tiết kiệm nên tôi càng yên tâm ở nhà với con.
Khi tôi gần sinh bé thì bố mẹ chồng bên kia gọi điện về cho thông gia, nhờ vả ông bà chăm sóc con dâu và cháu nội cho. Mặc dù kể cả bố mẹ chồng tôi không gọi thì mẹ tôi vẫn sẽ chăm sóc con cháu, nhưng chỉ bằng một cuộc gọi ấy, mẹ tôi thấy mình được tôn trọng và coi trọng.
Kể từ đó mẹ tôi chuyển hẳn sang nhà tôi ở cùng vợ chồng tôi. Có con nhỏ tôi không thể tưởng tượng ra lại có nhiều việc phải làm đến như vậy, nếu không có sự hỗ trợ của bà ngoại bé thì đúng là tôi không biết phải xoay sở thế nào.
Mặc dù mẹ tôi ở cùng với vợ chồng tôi nhưng tôi không bao giờ phải lo cho bà bất cứ chuyện gì, thậm chí đi chợ mua đồ ăn hàng ngày tôi đưa t.iền bà còn không cầm. Mẹ tôi lúc nào cũng bảo có t.iền thì cất đi cho cháu bà chứ bà nhất quyết không cầm t.iền của vợ chồng tôi.
Thường thì tôi sẽ cố gắng đi mua thực phẩm đủ cho cả tuần để bà không phải chi t.iền, thế nhưng thỉnh thoảng bà vẫn mua đồ về nhà dù tôi có cản như thế nào bà cũng không nghe.
Video đang HOT
Gần nhà tôi có chị hàng xóm, hơn tôi vài t.uổi thôi nhưng tôi và chị cứ như người thuộc hai thế hệ khác nhau. Tôi sống theo khoa học hiện đại bao nhiêu thì chị vẫn như người thời bao cấp, điện thoại cũng không biết dùng. Không chỉ vậy, chị còn bảo thủ không bao giờ chịu cập nhật hay tìm hiểu về những tiến bộ của xã hội.
Mấy lần tôi cho con đi dạo chơi quanh xóm, chị cứ nhìn thấy lại bắt đầu bài ca sao không mặc quần áo dài tay cho con trong khi trời nắng chang chang giữa tháng 6. Chị cũng rất hay soi mói chuyện tôi chăm con, hay cho con đi chơi, kể cả lần tôi đưa con đi du lịch lúc bé mới 6 tháng cũng bị chị mang đi khắp nơi để chê bôi.
Đợt gần đây chị mở quầy bán thịt lợn ngay tại nhà. Khu nhà tôi đã có mấy quán thịt lợn bán lâu năm rồi, vừa yên tâm về chất lượng mà giá cá cũng có tính cạnh tranh nên chị cũng hay ế hàng.
Một lần mẹ tôi đi dạo qua đó, thấy chị còn ít thịt thì bà lại tặc lưỡi mua ủng hộ. Lúc ấy bà cũng chỉ nghĩ là đằng nào cũng phải mua thì mua cho hàng xóm cũng không sao.
Thế nhưng kể từ hôm đó, ngày nào chị cũng vào bấm chuông nhà tôi hỏi có lấy thịt không, mấy lần đầu mẹ tôi cũng cả nể gật đầu lấy một ít.
Nhà tôi có con nhỏ, nhiều khi nghe tiếng chuông là thằng bé tỉnh giấc nên sau đó tôi cắt luôn điện của chuông cửa. Cứ tưởng như vậy là xong, ai ngờ chị lại đứng ở dưới nhà gọi tên mẹ tôi oang oang, chị gọi to đến mức mà cả mấy nhà xung quanh cũng nghe thấy.
Đồ chị đem vào toàn là đồ ế, không ai mua, toàn thịt đầu thừa đuôi thẹo chị phơi nắng đến giữa trưa rồi mới mang vào. Chưa hết, chị còn bán rất đắt, mang tiếng “nhờ lấy hộ” nhưng vẫn bán giá cao hơn giá bình thường.
Hôm vừa rồi chị còn thản nhiên treo 1 túi thịt to trước cửa nhà tôi vì hôm ấy cả nhà tôi đi chơi không có ai ở nhà, đến tối về thì thịt ôi thiu, bốc mùi kinh khủng. Tôi mang sang trả thì chị còn nhảy dựng lên đổ tại nhà tôi không cất nên hỏng giờ còn đổ vạ cho chị.
Lúc này thì tôi không thể hiền lành nổi nữa, mặc kệ cho chị đứng nói to ầm ĩ để gây sự chú ý của người khác, cố tình để tôi ngại mà phải lấy. Chị nhầm rồi, mẹ tôi có thể nhịn cho xong chuyện nhưng tôi thì không.
Tôi đợi mọi người xúm lại đông như chị mong muốn rồi nói hết toàn bộ những gì chị đã làm, ai nghe xong cũng bảo chị hàng xóm đã vô lý còn thích làm ầm ĩ lên, sai rồi thì nhận đi. Thế là chị uất ức lắm, cầm túi thịt vứt vào tủ lạnh rồi kêu không bao giờ bán cho nhà tôi nữa. Nghe thế, tôi lại mừng quá.
Thật đúng là ở hiền nhưng toàn gặp phiền toái!
Mẹ chồng khen chị hàng xóm giỏi giang mỗi tháng kiếm được 50 triệu, tôi tức quá từ bếp xông lên trút hết nỗi lòng khiến bà co rúm
Bản thân thì không giỏi hơn ai nhưng mẹ chồng tôi lại thích so sánh tôi với người khác.
Mấy năm đầu sau cưới, vợ chồng tôi sống và làm việc ở thành phố. Ngày đó chúng tôi đã dự định mua căn hộ chung cư vừa phải để đỡ khỏi thuê phòng trọ. Khi mẹ chồng bị bệnh, bố chồng khỏe nhưng lười nhác, không muốn làm bất kỳ việc gì, thậm chí lấy viên thuốc cho bà uống cũng phải mất nửa tiếng.
Các chị chồng thuyết phục em trai cho vợ về quê chăm sóc ông bà. Tôi không muốn về chút nào, bởi về đó tôi sẽ mất 4 năm học đại học và làm việc trái nghề. Nếu tôi không về chồng nói anh ấy sẽ bỏ việc về quê làm để phụng dưỡng bố mẹ t.uổi già.
Thu nhập của chồng gấp 3 vợ, tài chính trong nhà phụ thuộc hoàn toàn vào anh ấy. Anh mà bỏ việc thì gia đình mất nguồn thu nhập cao. Trước sức ép của chồng, cuối cùng, tôi quyết định đưa con về quê nội sống và tìm việc khác.
Từ ngày có con dâu về chăm sóc, sức khỏe mẹ chồng tốt lên rất nhiều. Mẹ chồng tôi tuy khó tính nhưng rất thương các cháu. Công việc mỗi ngày của tôi rất vất vả, dậy từ 5h sáng chuẩn bị cơm nước cho cả nhà và đồ ăn cho con buổi trưa. Sau đó đi làm đến gần 7h tối mới về.
Ở nhà bố mẹ chồng chỉ chơi với các cháu, đợi tôi về nấu ăn. Bữa tối nhà tôi lúc nào cũng 9h mới xong. Sau đó tôi cố gắng thu dọn nhà cửa nhanh nhất có thể để các con ngủ sớm tốt cho sức khỏe.
Tuy làm việc nhiều thế nhưng tôi không bao giờ kêu ca phàn nàn nửa câu. Bởi trong suy nghĩ của tôi cho rằng ông bà trông coi các cháu để con dâu đi làm là tốt lắm rồi, còn những việc khác cố chút là được.
Mẹ chồng thường hay khoe con trai làm nhiều t.iền và chê con dâu t.iền làm chỉ đủ nuôi bản thân. Tôi biết đó nhưng không nói vì sợ mẹ con mâu thuẫn. Thế nên tôi luôn chọn im lặng mỗi khi bị mẹ chồng chê trách nói xấu.
Ảnh minh họa
Hôm chủ nhật vừa rồi, lúc tôi đang nấu dưới bếp, 2 ông bà ngồi nói chuyện về con dâu trong phòng khách. Bà bảo:
"Bằng t.uổi con dâu mình, vậy mà Thoa con dâu bà Thục mỗi tháng kiếm được 50 triệu. Còn con dâu nhà này thì kém cỏi không muốn nói nữa. Chỉ khổ con trai mình có mắt mà như mù, lấy phải người vợ tầm thường".
Lần này tôi không thể chấp nhận được sự c.oi t.hường của mẹ chồng. Tôi bức xúc chạy ra phòng khách đáp lại ngay. Tôi bảo chị Thoa mỗi tháng kiếm được 50 triệu nhưng lại để cho bố mẹ chồng ra đồng làm từ sáng sớm đến tối muộn mới về. Mỗi lần bác Thục đi viện chỉ có bác trai chăm sóc, chẳng bao giờ thấy mặt con dâu ở bên cạnh.
Tôi tuy lương thấp nhưng bố mẹ được ngồi trong điều hòa mát lạnh cả ngày lẫn đêm mà không mất đồng t.iền điện. Mỗi lần ông bà đi bệnh viện, con dâu và con trai thay nhau chăm sóc, t.iền viện phí không phải mất đồng nào. Hằng ngày bố mẹ thích ăn gì thì con dâu làm cho, còn bác Thục muốn ăn ngon chắc gì chị Thoa đã rảnh mà nấu nướng. Con dâu có nhiều điểm tốt mẹ không nhìn ra mà khen ngợi, toàn khen nhà hàng xóm, trong khi đó họ chẳng biếu bà một đồng nào.
Uất tức bao lâu nay, tôi đã trút hết trong một phút. Mẹ chồng co rúm lại không phản pháo một lời. Còn bố chồng gật gù khen tôi nói đúng và nhắc bà xin lỗi con dâu. Nhưng bà tảng lờ, vội chạy đến ôm cháu cho bớt ngượng ngùng.
Từ sau hôm đó, tôi giận chẳng muốn nói với mẹ chồng và bà cũng tránh mặt tôi. Phải chăng tôi nói hơi có chút hỗn hào với mẹ chồng?
Nghe chị hàng xóm nói 2 câu, mẹ chồng tôi đùng đùng đòi về quê Sự tọc mạch của chị hàng xóm khiến mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu lên đến đỉnh điểm. Tôi rất ác cảm với người hàng xóm này, nhưng chưa biết xử lý ra sao. Tháng 5/2019, vợ chồng tôi chuyển đến sống ở chung cư sau gần 2 năm thuê trọ. Được sống trong căn nhà của mình, tôi hạnh phúc lắm, trong...