Chị hàng xóm 15 năm không có con vẫn được chồng yêu chiều, tôi hỏi bí quyết thì chị cười: “Cái gì cũng có lý do của nó!”
Tôi hỏi chị chấp nhận điều đó ư, chị thở dài và gật đầu. Cả hai chúng tôi cùng im lặng, rồi chị chia sẻ với tôi…
Sau hơn 7 năm làm lụng, tiết kiệm và được 2 bên hỗ trợ vợ chồng tôi cũng mua được căn chung cư để ở, ổn định cuộc sống. Về nhà mới, hàng xóm mới, nếp sống mới… mọi thứ đều khiến tôi hài lòng. Tầng tôi ở, hàng xóm thân thiện, tổ bụng lắm. Mới tới, mà nhà này nhà kia đã giúp đỡ mọi thứ rồi.
Tính vợ chồng tôi hướng ngoại, hay giao lưu nên làm cơm mời hàng xóm đến để ra mắt, làm quen luôn. Hơn 10 hộ, tôi ấn tượng và ngưỡng mộ nhất vợ chồng chị Lan – nhà đối diện. Anh chị kết hôn được 15 năm, họ rất yêu thương, hiểu nhau. Nhìn cách anh chăm chút, quan tâm vợ tôi thấy chị thật may khi có người chồng tốt như thế. Nhưng số phận lại trớ trêu, anh chị đến tận bây giờ vẫn chưa có con. Điều này càng khiến tôi ngưỡng mộ tình yêu của họ hơn.
Về nhà mới một thời gian, tôi hay trò chuyện với chị Lan và ao ước được một người chồng tử tế đúng nghĩa như anh Hòa (chồng chị ấy). Chị ốm, anh tự tay vào bếp nấu cháo, bón cho chị ăn từng thìa. Lo lắng khi chị sốt cao và những ngày lễ, kỷ niệm không bao giờ quên tặng hoa và quà vợ. Anh chị cũng chỉ đi làm văn phòng, điều kiện bình thường nhưng cách họ thương nhau khiến tôi ao ước. Giá như vợ chồng tôi tình cảm như thế.
Vài lần vợ chồng tôi cãi nhau to, tôi chán sang nhà tâm sự với chị. Tôi kể lể, than vãn, thậm chí là nói xấu chồng mình. Rồi so bì chồng không bằng một anh Hoà. Chị thở dài nói nửa vời khiến tôi khó hiểu: “Cái gì cũng có lý do của nó”. Tôi không thắc mắc, vì sợ chị cho rằng nhiều chuyện, hai chị em cũng chưa thân lắm.
Video đang HOT
Cho đến một hôm, tôi và chị cùng xem phim, nội dung nói về người chồng tệ bạc, đã n.goại t.ình lại còn b.ạo h.ành vợ về tinh thần nhưng người vợ vẫn cam chịu. Tôi tức mà nói sao không bỏ quách đi, anh Hòa đúng là mẫu đàn ông mà mọi cô vợ ao ước. Chị Lan may mắn mới được làm vợ anh. Lần này, tôi tò mò hỏi thẳng chị bí quyết chị được chồng chiều. Chị cười, nhìn xa xăm rồi nói với tôi: “Chồng chị cũng từng ra ngoài kiếm con đấy!”.
Giật mình trước lời chị nói, tôi chưa từng nghĩ có một ngày anh lại phản bội chị. Hay chị khó có con, anh ra ngoài kiếm con nhưng bất thành? Vợ chồng chị chỉ cố tỏ ra là một gia đình hạnh phúc mà thôi? Tôi hỏi lại chị: “Chị chấp nhận điều đó ư?”. Chị lại thở dài và gật đầu. Cả hai chúng tôi cùng im lặng, rồi chị chia sẻ với tôi.
Chị bảo, trước đây anh nghĩ không đẻ được là do vợ dù chị đã đi khám còn anh thì cương quyết không, nên ra ngoài tìm cách ai ngờ chẳng có. Sau đó anh sợ mới đi khám thì hóa ra nguyên nhân là ở anh. Biết sự thật, chị chọn cách ở lại bên anh chứ không rời xa. Chính vì thế nên anh luôn cảm thấy có lỗi, muốn bù đắp thiệt thòi cho vợ. Anh đã thay đổi hoàn toàn sau lần đi khám đó.
Hoá ra mọi việc là như vậy, tôi gặng hỏi vì sao chị lại lựa chọn ở lại, chị bảo vì chị có t.uổi rồi và thương anh nên không muốn dứt áo ra đi. Chị sợ tái hôn rồi lại bất hạnh, gặp người không tốt. Anh chị không sinh được con nhưng đang chờ đợi cơ hội được nhận nuôi một em bé nào đó để an ủi nhau.
Tôi gật đầu hiểu ra tất cả. Đằng sau sự yêu thương, quan tâm kia chị phải chịu nỗi bất hạnh không được làm mẹ. Sự lựa chọn của chị, tôi cũng tôn trọng. Anh chị sẽ có con, chỉ khác một chút là đ.ứa b.é không phải ruột thịt thôi. Bây giờ từ ngưỡng mộ tôi lại thấy thương chị và cảm thấy may mắn khi vợ chồng tôi có 2 cháu, gia đình nhiều lúc trục trặc nhưng sau tất cả chúng tôi vẫn có nhau.
(vy…@gmail.com)
Lần đầu tiên chứng kiến bố chồng "dạy con", tôi choáng váng hoảng sợ
Không thể dạy được chồng, tôi muốn trả chồng cho bố mẹ anh ấy dạy lại.
Lúc mới quen chồng, tôi si mê vẻ đẹp trai lịch lãm của anh. Ngày đó anh nói là làm kinh doanh cho một công ty, lương tháng 20 triệu, tôi đã tin thật. Tôi còn cho rằng bản thân may mắn, lấy được người đàn ông tuyệt vời.
Sau khi lấy nhau, tôi mới phát hiện ra anh ấy có một tính cách tồi tệ mà không người vợ nào chấp nhận nổi. Anh đã nói dối tất cả để cưới được tôi làm vợ. Tất cả những món quà hay t.iền đầu tư cho thời yêu nhau đều do mẹ anh ấy cho.
Tôi nói sẽ bỏ qua tất cả cho chồng, miễn sao những ngày tháng tới anh ấy đi tìm việc làm. Nhưng anh lấy đủ mọi lý do để từ chối đi làm như áp lực, sợ không làm được việc, sợ bị người khác c.oi t.hường...
Hằng ngày chồng tôi không ăn chơi phá phách, chăm chỉ làm việc nhà và rất chiều chuộng vợ. Nhưng đổi lại, một mình tôi đi k.iếm t.iền chỉ đủ trả t.iền thuê phòng trọ và chi tiêu trong gia đình. Sau này mà có con, tôi không biết lấy t.iền đâu mà chi tiêu hằng ngày.
Không thể khuyên nổi chồng, tôi đã gọi điện cho bố mẹ chồng để nói về tình hình của anh ấy. Tôi bảo là rất muốn sinh con nhưng chồng không chịu đi làm, có con rồi biết lấy gì mà sống. Nếu năm sau mà chồng không chịu làm việc, sẽ đường ai nấy đi, tôi không thể lo cho anh ấy cả đời được. Tôi đã khóc rất nhiều trong lúc nói chuyện. Bố chồng chốt lại đúng một câu là tôi đưa chồng về quê để bố dạy dỗ.
Hai tháng trước, vợ chồng tôi về quê. Vừa bước vào sân, bố chồng từ trong nhà lao ra với cây roi trên tay, ông đ.ánh t.ới t.ấp vào chồng tôi và đuổi anh ấy ra đường. Vợ chồng tôi hoảng sợ, không biết đã xảy ra chuyện gì mà bố nổi giận đến vậy.
Chồng tôi đứng giữa sân để bố đ.ánh, sau đó anh bảo cả đời này chưa bao giờ bị ăn đòn, vì cớ gì mà bố mạnh tay với anh ấy. Mẹ chồng đứng ra can ngăn hai bố con và kéo chồng tôi vào trong nhà nói chuyện kẻo hàng xóm cười cho.
Bố rất tức giận khi biết chồng tôi ra thành phố 7 năm mà không kiếm nổi việc làm. Càng tức hơn khi biết mẹ chồng đã cho t.iền chồng tôi trong suốt thời gian đó. Cứ nghĩ sau khi lấy vợ và cắt viện trợ, chồng tôi sẽ chịu đi k.iếm t.iền, nào ngờ lại ăn bám vợ. Bố không chấp nhận có người con trai hèn hạ, sống ỉ vào người khác như thế.
Trước áp lực của bố, cuối cùng chồng tôi đã chịu đi làm. Hiện tại anh đang làm bảo vệ cho một công ty, lương tháng tuy không cao nhưng đủ nuôi bản thân anh ấy và dư một chút ít t.iền là tôi mừng lắm rồi. Nếu không có lời nói của bố chồng, chắc giờ này gia đình tôi đã tan nát. Nhưng lương chồng có như vậy, tôi vẫn chưa dám sinh con. Thật không biết phải làm sao nữa!
Vợ chồng suýt l.y h.ôn sau khi dọn ra ở riêng 1 tháng Mới ở riêng một tháng mà tôi đã thấm thía nỗi khổ tâm của mẹ chồng rồi. Tôi cũng như nhiều người phụ nữ khác, cũng thích ở riêng cho thoải mái. Bố mẹ chồng tôi hiền lành, chân chất và chịu khó lắm. Tất cả công việc trong nhà, ông bà đều phân chia nhau làm như thời chưa cưới tôi về...