Chị gái nuôi em 18 năm, em trai thành ông chủ, kết hôn không mời chị, trưởng thôn giận dữ nói ra thân phận của anh
Tại một ngôi làng nhỏ có hơn 20 gia đình sinh sống. Hầu như mọi nhà đều ở trong hoàn cảnh nghèo khó, nhưng nghèo nhất phải kể đến nhà của Minh Cường. Minh Cường chưa từng nhìn thấy mặt cha mẹ, cậu được chị gái nuôi ăn học cho đến lúc trưởng thành. Mặc dù gia đình nghèo khổ nhưng chị gái Minh Thúy luôn nhường em trai những món đồ tốt nhất, cho em được đến trường.
Rồi khi Minh Cường lớn hơn một chút, để kiếm tiền lo ăn học cho em, Thúy đã theo người trong thôn ra thị trấn làm công để gửi tiền về nuôi em. Cô muốn em trai đi học, lớn lên làm người có văn hóa thì mới có tương lai tốt.
Cứ như vậy, Thúy đã một mình nuôi em khôn lớn. Tốt nghiệp trung học phổ thông, kết quả học tập tốt, tuy nhiên Minh Cường lại không nói gì với chị mà dừng học để đi làm công kiếm tiền. Khi biết sự thật, Minh Thúy rất giận dữ, cô bảo Minh Cường quay về học tiếp.
Thế nhưng Minh Cường đã cương quyết nói với chị: “Chị bảo em học nữa để làm gì, quay lại chỉ để người khác chê cười. Vì chị vất vả nuôi em đi học nên em cũng không dám chểnh mảng mà học hành chăm chỉ. Nhưng vì em không có tiền nên bạn bè cười chê. Chị không hiểu cảm nhận của em chút nào cả. Thôi chị không phải nói nữa, em không về đâu”.
Nói xong, cậu cúp điện thoại khiến Minh Thúy thẫn thờ. Cô nghĩ, tới bây giờ cô mới biết em trai mình lại nghĩ như vậy.
5 năm trôi qua, Minh Cường đã trở về làng, đây là lần đầu tiên cậu quay về ngôi làng nghèo nhưng lại trông thật khác. Cậu ngồi xe hơi và có vệ sĩ đi theo bảo vệ.
Nhìn Minh Cường như vậy, trong tâm mọi người đều biết, nếu chỉ đi làm công ăn lương thì dù cậu có cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể trở thành ông chủ giàu có như vậy được. Tuy nhiên, trong quá trình làm công cho người ta, một lần cậu đã mạo hiểm cứu mạng ông chủ thoát khỏi cái chết. Chính vì điều này, ông chủ đã cảm kích cậu, hơn nữa ông cũng không có con cái nên đã nhận cậu làm con nuôi. Năm trước ông chủ bị bệnh qua đời, tất cả gia tài đều do cậu thừa kế và thế là cậu trở thành ông chủ trẻ giàu có.
Lần này về quê cũ, Minh Cường tỏ rõ khí thế ngút trời, mua rất nhiều lễ vật để tặng bạn học cũ. Cậu muốn nói với các bạn rằng, giờ đây Minh Cường không còn là thằng nghèo kiết xác như xưa nữa.
Thấy vậy, trưởng thôn cũng phải thốt lên: “Bây giờ, cháu thật lợi hại, chắc hẳn phải cảm ơn Minh Thúy rồi. Ngươi biết không, Minh Thúy thực sự …” Lời chưa nói hết, Minh Thúy đã vội ngăn lại: “Trưởng thôn…”
Minh Cường lại nói: “Công lao của chị ư? Ha ha, chị ngoài việc để cháu bị cười nhạo ra thì không có gì hết”.
Nghe vậy, trưởng thôn rít lên: “Ngươi…”, nhưng rồi ông nhìn Minh Thúy một chút và không nói thêm lời nào nữa.
Rồi Minh Cường trực tiếp xây cho chị một ngôi nhà lớn đẹp đến mức khiến nhiều người trong thôn ao ước. Sau khi xây xong, cậu cậu nói với chị gái: “Cha mẹ để lại nhà tranh rách nát, giờ sửa lại, căn nhà này dành cho chị ở. Em cũng không tranh với chị. Đây là 170 triệu đồng trả lại tiền nuôi ăn học cho chị”. Nói xong Minh Cường liền rời đi. Cậu để lại chị một mình sống ở căn nhà đó.
Kể từ đó, hai người trở thành xa lạ, Minh Cường không còn quan tâm đến chị gái nữa, còn Minh Thúy thì không dám tìm gặp em. Mọi người đều nhìn thấy nhưng không ai dám nói, chỉ trách Minh Cường giờ là ông chủ trẻ giàu có.
Thế rồi, Minh Cường lại trở về quê lần nữa. Cậu dẫn theo người vợ mới kết hôn về quê gia mắt họ hàng và bạn bè. Mặc dù đã tổ chức tiệc cưới ở thành thị rồi nhưng lần này cậu lại muốn tổ chức lại lần nữa. Tuy nhiên, người duy nhất Minh Cường không mời lại chính là chị gái Minh Thúy.
Video đang HOT
Trong ngày hôn lễ, trưởng thôn nhìn quanh không thấy Minh Thúy đâu nên đã hỏi Minh Cường: “Chị gái cháu đâu, sao vẫn chưa tới?”
Minh Cường trả lời: “Cháu không mời chị tới”.
Trưởng thôn giận dữ nói: “Cô ấy là chị ngươi đó”.
Nghe thấy Trưởng thôn nói vậy, vợ Minh Cường thốt lên: “Sao cơ? Anh còn có chị gái nữa à? Anh Cường, sao anh nói mình chỉ là cô nhi lẻ loi. Chị gái anh sao rồi?”
Không ngờ, Minh Cường lạnh lùng đáp: “Không có gì, anh không có người chị này”.
“Ngươi… ngươi… ngươi đúng là một người không có lương tâm. Ngày hôm nay… ngày hôm nay ta sẽ thay Minh Thúy dạy ngươi bài học”. Trưởng thôn tỏ vẻ rất giận dữ nói. Bỗng từ đằng xa có tiếng Minh Thúy vọng đến: “Trưởng thôn! Đừng”.
Trưởng thôn nói: “Minh Thúy à, cháu xem, cháu đã nuôi một kẻ lòng lang dạ sói vô lương tâm rồi. Biết thế này sớm không nên nhặt nó về nuôi. Không được, ta là không nín được, chuyện này, ta phải nói cho cái thằng vô lương tâm này biết”.
Lúc này, Minh thúy muốn ngăn cũng không ngăn được.
Trưởng thôn nhìn chằm chằm Minh Cường vừa nói vừa đấm vào ngực mình: “Ngươi nói cũng không sai, ngươi xác thực là cô nhi lẻ loi một thân một mình. Minh Thúy không phải chị gái ruột của ngươi. Ban đầu, người trong thôn thấy ngươi được bọc trong mảnh vải rách bỏ đầu làng, mọi người thương cảm nhưng vì quá nghèo nên không ai nhặt lên. Còn Minh Thúy hiểu được cảm thụ của một cô nhi nên đã ôm ngươi vào lòng. Lúc đó Minh Thúy mới 12 tuổi. Khi Minh Thúy ôm ngươi vào lòng, thật kỳ lạ là ngươi lập tức nín ngay nên đã đem về nuôi dưỡng, nhường cho ngươi được đi học.
Cuộc sống nghèo khổ và khó khăn, nhưng Minh Thúy chưa từng than vãn, hơn nữa còn nói: “Cậu bé này là cô nhi, cháu cũng là cô nhi, khi ở bên nhau thì không còn là cô nhi nữa”. Minh Thúy đã nhất quyết nuôi để ngươi có thành tựu như bây giờ. Ngươi cho là ngươi ra ngoài làm việc mới có thành tựu như thế sao? Đó là Minh Thúy đã bắc chiếc cầu làm người cho ngươi. Không ngờ giờ đây ngươi lại trở thành người không có lương tâm như thế. Ngươi còn là một con người sao?”
Lúc này, Minh Thúy đứng ở bên cạnh cũng đã không cầm được nước mắt.
Nghe tới đây, Minh Cường đứng ngây người, giờ đây cậu mời hiểu rõ nguồn gốc mọi chuyện…
Nguồn Internet
Chị gái đồng ý qua đêm với lão đại ca để xóa nợ cho em trai
Không muốn bị bọn xã hội đen đánh em mình thừa sống thiếu chết, Liên gạt nước mắt ngủ với lão đại kia 1 đêm đã xí xóa hết nhưng sau đó thì...
Xong việc về nhà thì Liên sốc thấy thứ này (ảnh minh họa)
Mồ côi bố mẹ từ nhỏ nên 2 chị em Liên ở với bà nội. Nhưng năm Liên học lớp 12 thì bà mất khiến Liên phải nghỉ học đi rửa bát, lượm rác kiếm tiền nuôi em. Cuộc sống cơ cực khiến Liên dần trưởng thành hơn, cô làm cả ngày lẫn đêm chỉ mong sao có tiền nuôi thằng em đang học lớp 10 của mình được đâu vào đấy.
Trái với tính cách của chị thì Tuấn lại nghịch ngợm và luôn muốn bỏ học đi làm. Liên đã phải khóc, mắng, thậm chí đánh em cấm nó bỏ học thì Tuấn mới chịu học hành tử tế. Và rồi Tuấn cũng học hết cấp 3 và đỗ vào 1 trường đại học ở trên tỉnh. Sợ em trai lên phố ăn chơi, lơ là việc học Liên cũng chuyển tới đó làm và trông chừng em luôn
Thấy cô chị chịu khó, thương em như vậy cả xóm trọ ai cũng quý chị em Liên. Cứ tưởng Tuấn sẽ chăm chỉ học hành, nhưng lúc là sinh viên năm 2 thì nó dở chứng ăn chơi đùa đòi với đám bạn. Bỏ học, rượu bia, gái gú... đủ loại. Đau đầu vì thằng em trai bất trị, không ít lần Liên phải vào bar lôi em về nhà trước ánh mắt của bao người hiếu kỳ. Và tất nhiên để có tiền ăn chơi như vậy Tuấn phải đi vay lãi của bọn xã hội đen.
Chỉ biết vay tiền không biết trả, số tiền Tuấn nợ đã lên tới 500 triệu cả gốc lẫn lãi trong 1 thời gian ngắn. Thế rồi 1 ngày nọ vừa đi làm về, Liên tái mặt trước cảnh 5,7 tên giang hồ cầm gầy gộc đến nhà mình đánh Tuấn. Thấy em trai bị trói và đánh thâm tím hết người ngợm, Liên sợ hãi vừa hét vừa lao vào ôm lấy Tuấn.
Dừng tay lại, ai cho các người đụng đến em thôi (ảnh minh họa)
- Dừng tay lại, ai cho các người đụng đến em thôi. Thằng bé còn nhỏ dại, đừng hành hạ nó như vậy??
- Ai đây?? - Tay đại ca hất hàm hỏi Tuấn.
- Chị gái tôi. Các người đừng đụng vào chị tôi. Các người muốn đánh, muốn giết tôi cũng được. - Tuấn mếu máo cầu xin lão đại kia.
- Chị gái mày à, em này ngon đấy. Tao chợt nảy ra ý định này khá hay mà có lợi cho cả 2. Chỉ cần chị em mày đồng ý là ok.
- Ông muốn gì?? - Liên hỏi.
- Em trai mày nợ tao 500 triệu nhưng chưa trả 1 xu, nên bọn này phải xử theo luật giang hồ. Nếu cô em chịu ngủ với anh đây 1 đêm anh xóa nợ cho, thế nào không phải ai cũng có giá 500 triệu/ đêm đâu. Vì anh thích em, nên em mới hên như vậy đó.
- Tôi, tôi không đời nào bán thân nhất là với những kẻ như ông.
- Được, vậy tụi mày xử thằng em nó đi bao giờ có tiền thì dừng lại.
Được đại ca ra lệnh, bọn tay chân liền giơ gậy gộc lên định đánh Tuấn thì Liên ôm chặt lấy em trai khóc nấc lên mà hét.
- Tôi làm, tôi làm được chưa?? Các người không được đụng đến em tôi.
- Chị... Đừng mà chị, em làm cứ để em chịu đi.
- Bà, bố mẹ đã dặn chị phải bảo vệ em. Chị không để ai làm hại em đâu, sau lần này thì đừng làm chị khổ vì em nữa.
- Tốt, giờ thì theo anh lên xe đi hưởng thụ nào cô bé.
Gã lão đại kia nháy mắt lũ đàn em rồi kéo Liên đi ngay. Vừa vào tới nhà nghỉ lão ta đã đẩy Liên xuống giường mà cởi đồ ra để lộ hình xăm con hổ trước ngực khiến Liên sợ xanh mặt. Nhắm mắt để gã đó "thỏa mãn" Liên đau đớn, uất hận vì không ngờ lần đầu tiên của mình lại vào tình cảnh này. Vậy là hết, hết thật rồi.
Được ân ái gái trinh, lão đại kia sung sướng mà âu yếm Liên lên bờ xuống ruộng tới chán chê thì thôi. Xong việc, hắn ta mỉm cười sung sướng khi thấy giọt máu trinh rơi trên ga giường còn Liên thì chỉ biết khóc và khóc mà thôi. Hơn 6h sáng hắn ta mới thả cho Liên về nhà. Lê những bước chân nặng nề, đau đớn về nhà mà cô như kẻ mất hồn. Liệu sau lần này thằng em bất trị của cô có tỉnh ngộ và đừng làm khổ chị nó nữa không??
Về đến nhà, Liên choáng váng khi thấy xóm trọ vắng tanh không 1 bóng người. Và điều làm cô ngạc nhiên hơn cả là 1 túi bóng đen tiền to đùng toàn tờ 500 ngàn đặt nằm chình ình trước cửa nhà cô. Nghĩ thằng Tuấn lại ngựa quen đường cũ, đi ven nặng lãi món tiền lớn này về Liên khóc thét lên vì giận em và cảm thấy bất lực, chán nản khi nó không biết nghĩ cho chị. Nhưng vừa mở cửa phòng vào thì cô tái mặt thấy gã lão đại ở trong đi ra tay cầm 1 bó hoa hồng quỳ xuống.
- Liên, lấy anh nhé. Anh sẽ lo cho em, sẽ khiến em hạnh phúc.
- Anh làm cái gì vậy?? Thân xác tôi anh đã chiếm rồi, anh còn muốn chơi trò gì nữa đây?? Tôi phải làm gì để anh tránh xa chị em tôi ra. Anh cầm đóng tiền dơ bẩn này của anh về đi, đừng làm hại em tôi nữa. Cuộc đời tôi đã nhục nhã lắm rồi.
- Bình tĩnh nghe anh nói nào Liên. Thực ra chuyện Tuấn vay lãi, ăn chơi sa đọa chỉ là 1 vở kịch anh nhờ nó diễn để lừa em mà thôi. Tuấn không hư hỏng đâu, anh để ý và yêu em từ lâu rồi. Muốn có em nên anh buộc phải dùng cách bỉ ổi này. Đằng nào đêm qua em cũng thuộc về anh rồi, lấy anh nhé. Số tiền kia là quà xin lỗi của anh. Anh nghĩ với 1 tỷ thì em có thể mua cho Tuấn 1 ngôi nhà chung cư ở tạm.
- Anh ấy nói đúng đó chị. Xin lỗi chị vì em đã lừa chị. Anh ấy không phải giang hồ đâu, chuyện tối qua chỉ là dàn dựng hết mà thôi. Anh ấy thương chị lắm, chị nhận lời đi. Chị vất vả vì em nhiều rồi, giờ đến lúc chị đi tìm hạnh phúc cho mình đi chứ??
- 1 vở kịch và tôi là con rối của các người ư?? Anh yêu tôi mà lại làm "chuyện đó" với tôi à??
- Anh xin lỗi, nếu không làm cái chuyện bất đắc dĩ ấy sao anh có thể khiến em nhận lời cưới được.
Quá sốc về chuyện này, Liên không thể trả lời được chuyện này ngay. Cô đuổi gã lão đại và cả thằng em trai mất dạy của mình ra ngoài đóng cửa suy nghĩ. Sau hôm đó Liên ngấm ngầm điều tra về thân thế của tay lão đại đấy thì mới dám tin lời hắn nói là đúng. Hắn là con nhà đại gia, hiện đang làm giám đốc chi nhánh ở ngoài Hà Nội và mọi người quen biết hắn đều nói hắn là người tốt, dễ chịu. Thế này thì Liên có nên chấp nhận cưới hắn ta hay không??
Theo blogtamsu
Gần 30 năm che chở chị gái, phút cuối trên giường bệnh em trai tiết lộ bí mật đầy xúc động Nếu trên đời này có một mối quan hệ sâu sắc và tồn tại mãi mãi, thì đó là mối quan hệ giữa tôi và em trai mình. Dù có dùng bao nhiêu từ ngữ, tôi cũng không thể diễn tả hết sự biết ơn của mình. Ảnh minh họa Chúng tôi lớn lên từ trang trại ở một ngôi làng xa xôi...