Chị gái đã ly hôn, tôi cũng muốn làm theo nhưng sợ mẹ lại khổ
Tôi không muốn tiếp tục đóng kịch với mọi người rằng tôi vẫn ổn, vẫn hạnh phúc.
ảnh minh họa
Hôn nhân không hạnh phúc, nhưng tôi không đủ can đảm ly hôn vì sợ làm mẹ đau khổ thêm lần nữa. Trước đó chị tôi từng đổ vỡ một lần, khi chị kết hôn lần hai, mẹ phải đi năn nỉ từng người tới dự đám cưới. Gia đình, dòng họ tôi không có truyền thống ly hôn. Tôi biết trong họ hàng có người không hạnh phúc với chồng nhưng vẫn cố chịu đựng vì con.
Giờ tôi cảm thấy mình không chịu đựng được nữa. Tôi muốn được giải thoát cho mình. Tôi không muốn tiếp tục đóng kịch với mọi người rằng tôi vẫn ổn, vẫn hạnh phúc. Tôi đã đề nghị chuyện ly hôn với chồng nhưng anh luôn im lặng. Tôi có cảm giác mình đang nói chuyện với bức tường. Đã từ lâu, chúng tôi không nói chuyện với nhau. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên. Xin chân thành cảm ơn.
Ngân
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Ngân thân mến,
Video đang HOT
Không biết vì lý do gì khiến bạn cảm thấy không thể tiếp tục hôn nhân? Bạn chỉ nói muốn ly dị với chồng và điều băn khăn là không đủ can đảm ly hôn vì sợ làm mẹ buồn. Như vậy là bạn đã quyết định sẽ ly hôn? Bạn nói dòng họ mình không có truyền thống ly hôn. Thực ra chẳng có dòng họ nào có truyền thống ly hôn cả. Ly hôn là bước đi bất đắc dĩ, là lựa chọn cuối cùng mà người trong cuộc phải quyết định. Nói vậy để thấy rằng không ai cổ vũ việc ly hôn, dù bản chất của ly hôn không phải là việc làm xấu xa, tồi tệ.
Nếu đã quyết, bạn nên tìm cách thuyết phục mẹ. Hãy nói cho mẹ hiểu chỉ khi không còn cách nào khác bạn mới phải lựa chọn bước đường này; bạn đã cố gắng nhiều nhưng không thể cải thiện được tình hình hôn nhân; bạn đã đắn đo rất lâu mới đưa ra quyết định. Hãy thử hỏi mẹ xem mẹ muốn bạn sống thoải mái, vui vẻ, tràn đầy năng lượng, hay sống héo mòn từng ngày chờ tới già; liệu bà có nỡ vì danh dự mà bất chấp niềm vui, sức khỏe, cuộc sống của bạn? Rồi bạn phân tích cho mẹ hiểu những cái hại khi cố sống trong hôn nhân không hạnh phúc. Rằng có thể bạn sẽ chịu đựng được vài tháng, vài năm, nhưng đến một lúc nào đó bộc phát ra còn kinh khủng hơn; hoặc có thể bạn sẽ bị u uất, stress, thậm chí là trầm cảm, ảnh hưởng tới sức khỏe; có thể ảnh hưởng không tốt tới con bạn khi phải sống trong gia đình không hạnh phúc.
Bạn cũng có thể nhờ những người dễ thông cảm, hiểu chuyện thuyết phục mẹ. Không biết chị gái bạn vì sao ly dị chồng và đến với người thứ 2 có hạnh phúc không? Nếu ổn bạn hãy thử nhờ chị thuyết phục mẹ cùng mình. Dù sao mẹ bạn có tư tưởng cũ nên khó chấp nhận việc liên tiếp 2 người con gái ly dị chồng. Trong trường hợp bất đắc dĩ, bạn có thể ly thân chồng trước, sống tách hoàn toàn để bản thân được thoải mái, mọi người quen dần và sẽ giải quyết ly hôn vào thời điểm thích hợp.
Còn việc bạn bàn chuyện ly hôn với chồng, vì sao anh ấy im lặng? Vì không muốn ly hôn hay còn lý do nào khác? Nếu bạn đã có quyết định thì hãy cứ chủ động giải quyết mọi việc. Bạn vẫn có thể đơn phương ly hôn nếu chồng không chịu hợp tác.
Ngoài ra, hãy rút kinh nghiệm từ chị bạn. Nếu thực sự có ngày 2 vợ chồng bạn ly dị, bạn gặp được người khác phù hợp, nên cân nhắc việc tổ chức tiệc cưới như chị. Bạn có thể làm mâm cơm nho nhỏ, ấm cúng trong gia đình. Chúc bạn suy nghĩ kỹ và khéo léo.
Theo Vnexpress
Bị bố mẹ từ mặt vì ly hôn chưa được 1 năm đã có bầu với tình mới
Cuộc hôn nhân đổ vỡ của tôi bị bố mẹ tôi coi là nỗi nhục nhã lớn nhất đối với gia đình tôi. Chính vì vậy, khi biết tôi có con với người mới ông bà đã ra sức ngăn cản và ép tôi bỏ con.
Vì gia đình, tôi đã kéo dài cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình suốt nhiều năm (Ảnh minh họa: IT)
30 tuổi, tôi quyết định dắt đứa con 5 tuổi ra tòa để kết thúc cuộc hôn nhân không hạnh phúc khéo dài hơn 6 năm của mình. Để đi đến quyết định này, tôi đã phải đau đớn, dằn vặt bản thân mình và chịu đựng suốt 4 năm, kể từ lần đầu tiên tôi phát hiện chồng mình ngoại tình.
Gia đình tôi thuộc gia đình nề nếp, gia giáo. Bố tôi là bộ đội về hưu hàm cấp tá, mẹ tôi là giáo viên. Các anh chị tôi cũng đều học cao có bằng cấp và địa vị xã hội. Bản thân tôi từ nhỏ cũng có tiếng học giỏi, ngoan ngoãn. Khi tôi lấy chồng, bố mẹ cũng hãnh diện với mọi người vì chồng tôi cũng là một người có trí tiến thủ, là giảng viên của một trường ĐH danh tiếng, có nhà, có xe trên thành phố. Đối với họ hàng, làng xóm, gia đình tôi luôn được coi là hình mẫu để mọi người nhìn vào, noi theo. Chính vì vậy, việc tôi thất bại trong hôn nhân bị gia đình tôi coi là nỗi nhục nhã lớn nhất.
Lần đầu phát hiện anh ngoại tình, tôi đã đau khổ về nhà khóc lóc với bố mẹ tôi và nói chuyện sẽ ly hôn. Chính bố mẹ tôi là người khuyên tôi bỏ qua và chấp nhận, níu kéo chồng. Ngoài lý do vì con tôi, ông bà còn nói tôi hãy vì gia đình, vì thể diện của bố mẹ.
Và tôi tha thứ... nhưng "ngựa quen đường cũ", anh vẫn dấu diếm tôi qua lại với người tình. Suốt 2 năm sau đó cuộc hôn nhân của tôi đi vào ngõ cụt. Tôi sống bên chồng như cái xác không hồn, còn anh ở với mẹ con tôi chỉ vì trách nhiệm. Không tình cảm, thiếu tôn trọng nhau, chúng tôi thường xuyên cãi vã mệt mỏi. Cuối cùng, tôi bỏ cuộc, tự viết đơn ly hôn và không báo gì cho bố mẹ tôi biết. Anh đồng ý ký vào đơn trước khi bay đi nước ngoài học lên tiến sĩ với cô bồ của anh.
Khi bố mẹ tôi biết chuyện ông bà cũng đã rất sốc và vô cùng đau khổ nhưng vẫn giấu diếm mọi người xung quanh. Vì sĩ diện, ông bà chỉ nói với mọi người con rể ra người ngoài học tiến sĩ mỗi lần mẹ con tôi về quê mà không có chồng đưa đón.
Rồi tôi gặp anh sau khi ly hôn được vài tháng.
Anh cũng có một cuộc hôn nhân đổ vỡ như tôi, nhưng anh chưa có con riêng. Mãi sau này chúng tôi mới biết chúng tôi ra tòa ly hôn cùng một ngày. Cuộc hôn nhân của anh cũng kết thúc với cùng một lý do: vợ anh ngoại tình với người yêu cũ.
Sự đồng cảm đã kéo chúng tôi lại nhanh chóng. Anh thường xuyên qua lại và chăm sóc, những khó khăn với tôi và con trai tôi. Cuối tuần, anh cũng tranh thủ thời gian đưa mẹ con tôi đi chơi công viên, vườn thú để bù đắp những thiếu thốn tình cảm của người cha ở đứa con trai bé bỏng mới 5 tuổi của tôi. Tôi cảm phục vì điều đó và cảm nhận được ở anh một chỗ dựa vững chắc. Những nỗi đau về cuộc hôn nhân đổ vỡ trước đó cũng dịu dần...
Rồi có thai... Anh mừng rỡ khôn xiết khi nhận được tin này. Anh đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh và lên kế hoạch sớm làm đám cưới. Bố mẹ anh cũng rất vui mừng, ngay cả khi biết tôi đã có một đời chồng và một đứa con riêng. Có lẽ cái thai trong bụng tôi là sự cứu vãn và hi vọng lớn lao của bố mẹ anh về hạnh phúc của cậu con trai duy nhất.
Anh đã về quỳ gối xin bố mẹ tôi cho cưới nhưng đã bị mẹ tôi đuổi thẳng (ảnh minh họa: IT)
Nhưng, mọi việc không như những gì chúng tôi mong muốn. Khi bố mẹ tôi biết chuyện, ông bà đã ra sức ngăn cản tôi. Mẹ tôi - một giáo viên, một người phụ nữ suốt đời sống vì các chuẩn mực đã không tiếc lời mắng nhiếc, sỉ vả tôi bằng những lời lẽ cay nghiệt nhất. Bà cho rằng tôi là đứa không ra gì, là đứa không biết suy nghĩ khi mới ly hôn chồng được 1 năm đã có thai với người khác.
Bà nói tôi làm thế không khác nào nhổ vào mặt bố mẹ khi ông bà vẫn chưa công khai với mọi người chuyện tôi ly hôn. Nếu sau này mọi người biết chuyện chả khác nào vì tôi lăng loàn, có bầu với người khác nên mới bị chồng bỏ. Bà kiên quyết từ tôi nếu như tôi còn giữ lại đứa bé trong bụng.
Vì yêu tôi, thương con, anh đã về nhà tôi quỳ gối xin bố mẹ tôi cho cưới. Đáp lại, ông bà đã đuổi thẳng cổ anh ra khỏi nhà. Tôi đau khổ, chới với không biết phải làm thế nào nữa... Nỗi đau cũ chưa qua, nỗi đau mới lại đến. Tôi đã sai hay bố mẹ tôi quá hà khắc? Tôi phải làm sao đây? Hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Dantri
Người vợ mê muội bỏ chồng tốt để theo bồ trẻ, nào ngờ bị lừa mất cả chì lẫn chài Tôi cảm thấy vô cùng nhục nhã với những người xung quanh, với bố mẹ, với chồng. Tôi đã từng có một người chồng tốt, nhưng lại không biết trân trọng, ngu muội chạy theo bồ trẻ để rồi bị lừa mất cả chì lẫn chài. Tôi là người xinh xắn và rất thông minh. Ngay từ nhỏ, tôi luôn học giỏi, đỗ...