Chị em trải lòng cuộc sống vợ chồng sau hôn nhân
Vì thực tế sẽ không ai có thể “cảnh báo” tường tận giúp chị em biết hết những điều này. Do đó chỉ sau khi kết hôn, có được sự trải nghiệm họ mới thực sự biết đến.
Trịnh Phương Hà – 34 tuổi, thiết kế web chia sẻ: “Phụ nữ luôn ngập trong các áp lực”
“Tôi đã bắt đầu cuộc hôn nhân của mình khá suôn sẻ như ‘quy trình’ phổ biến của hầu hết các cặp đôi: cả hai yêu nhau, được gia đình hai bên đồng ý, tổ chức đám cưới.
Sau khi kết hôn, về gia cảnh nội – ngoại, hai bên đều khá cân bằng nên nói chung chúng tôi không phải đối mặt với những lời nói xấu, chê bai gì của bên này đối với bên kia. Vợ chồng tôi cũng có nhà riêng ngay sau khi cưới nên mọi thứ gần như không phải lo lắng gì nhiều.
Cứ ngỡ điều kiện vật chất và tinh thần đủ đầy như thế thì không có gì sốc sau khi kết hôn. Nhưng tôi đã lầm. Sau một thời gian chung sống, tôi nhận ra người phụ nữ luôn phải làm nhiều việc hơn gấp nhiều lần so với chồng (kể cả chồng tôi là người rất chăm chỉ). Đây là ‘quy luật’ chung của các cuộc hôn nhân.
Rồi tôi nghĩ lấy được người chồng tâm lý như thế, lại được sống riêng thì tôi sẽ được tùy ý làm những gì mình thích. Song điều này cũng không đúng sự thật.
Là phụ nữ, bạn sẽ chẳng thể thoải mái bỏ nhà đi chơi xa khi không yên tâm về chồng con mình. Chẳng hạn như việc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, rồi đối nội đối ngoại… Chỉ đơn giản là đi một ngày thì bạn vẫn phải lo lắng không yên.
Tôi nghĩ đây là tâm lý tự nhiên của phụ nữ rồi. Sẽ chẳng ai nói với bạn điều này trước khi kết hôn cả. Thực ra với phụ nữ, lấy chồng nghĩa là mọi trách nhiệm, lo toan, nỗ lực… đều dành hết cho gia đình. Thành ra chúng ta tự gây áp lực cho chúng ta mà thôi”.
Bùi Thảo Linh – 28 tuổi, chuyên viên quan hệ công chúng: “Phụ nữ buộc phải thay đổi để phù hợp với chồng”
“Ban đầu tôi có cảm giác hôn nhân sẽ là cuộc lột xác ngoạn mục để cả hai có thể thay đổi vì người mà chúng ta yêu thương. Tuy nhiên, đó là suy nghĩ thật ‘mông muội’ của tôi trước khi kết hôn” – Thảo Linh cho biết.
Cô gái trẻ này còn nói: “Sau khi kết hôn, tôi nhận ra rằng thay đổi một con người đã trưởng thành là việc bất khả thi. Dẫu vậy, người đóng vai trò làm vợ vẫn luôn phải thay đổi. Không thay đổi được tích cách mình nhưng phải thay đổi cách ứng xử với chồng.
Mẹ bạn cũng không thể dạy bạn phải thay đổi thế nào, ứng xử ra sao bởi đó không phải là người sống cùng chồng bạn, hơn nữa mỗi hoàn cảnh lại có sự khác nhau. Lúc này bạn cần nhẫn nhịn một chút, lúc khác bạn lại cần ra oai một chút.
Video đang HOT
Người phụ nữ nào biết điều tiết cách ứng xử của mình phù hợp với chồng nhất cũng là người giữ cho mái ấm của mình yên bình và bản thân họ cũng được hạnh phúc nhất”.
Trước khi kết hôn, người phụ nữ nào cũng có những nhìn nhận rất khác về hôn nhân (Ảnh minh họa).
Minh Lan – 35 tuổi, biên dịch viên: “Lấy chồng là lấy cả nhà chồng”
“Trước khi kết hôn, tôi không biết lấy chồng là phải lấy cả nhà chồng. Mặc dù lối sống của gia đình chồng tôi không quá xa lạ nhưng phải ‘lấy’ cả nhà họ nhà chồng thì chẳng cô gái nào thoải mái.
Đàn ông thì khác, mối quan hệ và trách nhiệm với nhà vợ của họ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Còn phụ nữ, kể cả sống cùng hay không sống cùng bố mẹ chồng thì trách nhiệm với nhà chồng vẫn cực kỳ nặng nề.
Sau khi kết hôn, bạn sẽ luôn phải suy nghĩ xem việc bạn làm, cách bạn ứng xử có được lòng anh em, bố mẹ chồng… hay không”.
Phạm Tuyết – 31 tuổi, quản lý nhân sự: “Bị kiểm soát cả đời”
“Sau khi kết hôn, tôi nghĩ sẽ gỡ bỏ được sự kiểm soát gắt gao từ mẹ mình. Tôi sẽ không phải gọi điện thoại về thông báo tôi đang ở đâu và giờ nào sẽ về nhà, sẽ không bị đánh thức vào mỗi sáng chủ nhật khi đang say sưa ngủ nướng…
Nhưng không ngờ sự kiểm soát đó chỉ thay đổi chủ nhân mà thôi. Nó chuyển từ mẹ đẻ sang chồng tôi. Anh ấy chính là người gọi điện hỏi han tôi xem đã về chưa, đi đâu, đi với ai…
Nói chung là cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ thoát khỏi sự kiểm soát. Và khổ hơn là mức độ kiểm soát của chồng còn gắt gao hơn cả mẹ đẻ. Và chắc chắn sau này, tôi sẽ tâm sự và trải lòng mình cho con gái biết tất cả những điều này khi con đã khôn lớn”.
Xuân Cúc – 34 tuổi, nhân viên kinh doanh phần mềm: “Hôn nhân là nơi rèn luyện kĩ năng ăn nói”
“Không ai nói với tôi rằng hôn nhân sẽ là điều kiện tuyệt vời để tôi luôn có một người trò chuyện vào bất cứ thời gian nào. Nếu bạn đến với chồng từ tình yêu thì việc giao tiếp sau khi kết hôn vẫn hoàn toàn khác. Sự đối thoại giữa hai vợ chồng tốt sẽ trở thành nền tảng cho một cuộc hôn nhân bền vững. Và đây cũng là điều mà các cặp đôi nên ưu tiên hàng đầu.
Có một số điều bạn không còn phải giữ kẽ, ngại ngùng nữa mà có thể thoải mái chia sẻ với người ấy. Tuy vậy, cũng có một vài điều cấm kị dành cho các bà vợ mà lỡ phạm phải thì sẽ dễ gặp rắc rối to. Trong đó có việc đáng lưu ý nhất là nói thật lòng mình về nhà chồng.
Những điều này sẽ chẳng ai nói với bạn trước khi kết hôn bởi mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Chỉ người trong cuộc mới rút ra được điều nên nói và những gì cần im lặng”.
Theo Xinhxinh
Có được chồng hờ hững cũng như không
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Sau một thời gian làm vợ chồng, sống chung với nhau, đủ để hiểu rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh chúng ta. Anh và em nên tự nhìn nhận lại, để sống với nhau tốt hơn. Tất cả những niềm vui, nỗi buồn, giận hờn... đều là 1 cái đáng để nhớ. Em trân trọng tất cả những gì thuộc về gia đình mình, em yêu gia đình nhỏ của em, nó là quan trọng nhất. Em không biết gia đình là như thế nào trong anh nhưng anh hãy đểm lại từng ngày, từng tháng trôi qua, anh đã chia sẽ gì đối với gia đình chưa?
Anh là người sôi nổi, vui vẻ, mang lại niềm vui cho tất cả mọi người. Chính vì thế mà mọi người đều yêu quý anh. Điều làm em khó chịu là các cô gái có thể khoác vai anh, ôm eo anh, ôm hôn anh. Em cứ ngỡ mình là người thừa vậy. Ngày xưa anh còn độc thân thì anh có thể vui vẻ với tất cả mọi người. Nhưng nay anh đã có em, vậy mà anh vẫn sợ các cô gái khác buồn vì sự hiện diện của em? Anh vẫn đến với họ khi họ cần, anh vẫn chăm sóc họ như ngày nào. Vị trí của em nằm ở đâu ???
Anh hiểu nghĩa "trách nhiệm với gia đình" là sao không? Đâu phải anh làm được nhiều tiền, cho em tiêu xài thoải mái là tròn trách nhiệm đâu? Cái em cần là sự quan tâm, chăm sóc, sự chân thành, lòng yêu thương của anh kìa. Anh chỉ dành thời gian cho bạn bè, các mối quan hệ của anh thôi, anh không có một chút nào dành cho vợ con, gia đình cả. Anh nghĩ anh đã làm tròn trách nhiệm của một người cha, một người chồng chưa ?
Trong 1 đám đông, sẽ không ai nhận ra em là vợ anh cả, có thể họ sẽ nhìn ra một ai khác là "người thân nhất" của anh. Và lúc đó, em không là gì của anh hết.
Em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau (Ảnh minh họa)
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Em có dịp nói chuyện với 1 người bạn sắp cưới của anh. Anh ấy nói "Chắc sau này ít gặp lại em, vì tháng tới, anh cưới vợ, phải dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Có lẽ 1 năm chỉ có thể gặp nhau 1, 2 lần thôi", nghe bạn mình nói vậy, tự nhiên em thấy chạnh lòng. Cũng vì điều đó mà anh đã nhăn nhó, khó chịu... chúng mình giận nhau chỉ vì mình đến trễ 15 phút, khiến anh trễ hẹn với bạn.
Anh có thể để em bơ vơ trong một buổi tiệc và anh đi vui vẻ, cười giỡn với bạn bè. Anh có thể dối em để hẹn hò cà phê, ăn uống, xem phim với 1 cô bạn nào đó? Anh có thể nhẹ nhàng, từ tốn, dễ thương với tất cả mọi người nhưng luôn gay gắt, khó chịu, quát nạt em. Em nghĩ mình giống một người chỉ có cương vị là vợ anh thôi chứ chẳng có cái gì cả?
Những lần hẹn hò, đi chơi với em, anh chẳng mang lại cho em cảm giác yêu thương nữa. Mà nó giống như nghĩa vụ anh phải đi. Em mang đến cho anh cảm giác buồn chán vậy sao? Em không muốn tiếp tục cái thái độ hờ hững của anh hiện nay nữa...
Tất cả những điều anh mang đến cho em, có phải nó quá lớn đến nỗi em không thể tiếp tục được nữa? Yêu anh, yêu bằng tất cả những gì em có, nhưng anh đã phụ tình em bằng 1 hành động mà khiến em như trở thành người đã chết.
Em không biết phải nói như thế nào để bày tỏ hết nỗi lòng em hiện nay. "Có chồng hờ hững cũng như không!"
Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh? (Ảnh minh họa)
Lúc em sốt nằm cả ngày ở nhà, vậy mà anh vẫn đi chơi với bạn đến tận khuya mới về.
Lúc em đi làm về mệt đến nỗi muốn tắt thở, thế mà vẫn phải dọn dẹp, lau chùi nhà cửa, anh ngồi xem ti vi.
Lúc em giận anh, ra ngồi ngoài sân đến 2 giờ sáng, muỗi cắn sưng cả chân nhưng anh vẫn nằm trong chăn êm nệm ấm ngon giấc.
Lúc em giận anh, nằm khóc một mình, thế mà anh cũng không thèm quan tâm.
Lúc nào cũng chỉ có 1 mình em với em. Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh?
Đã lâu lắm rồi, em thèm cảm giác được nuông chiều, em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau. Nhưng có vẻ xa xỉ quá anh nhỉ? Anh vẫn nói em thế! Giờ em cũng không biết em đang như thế nào, và em cần gì nữa? Có phải do vợ chồng mình không hợp nhau?
Theo VNE
Nỗi niềm của một gái bao hoàn lương Tôi phải làm sao lúc này? Rời bỏ anh thì tôi không đủ sức mạnh, nếu tiếp tục bên cạnh anh thì một ngày anh cũng gạt bỏ tôi ra khỏi cuộc đời mình... Năm 2005 tôi đang học Cao đẳng Du lịch ở Hà Nội. Đó là thời gian có những biến cố kinh khủng trong gia đình tôi, mẹ tôi ốm...