Chị đừng buồn khi anh ấy đến với em
Chị đừng buồn khi anh ấy tìm đến em, bởi một điều bất biến rằng trước khi đến với em, anh ấy là của chị. Chị đừng nói em cướp chồng chị, có vẻ như chị đang đổ tội cho em đấy, chính chị là người đã xô anh ấy đến với em cơ mà.
Em chẳng xinh đẹp được như chị với những bộ cánh đắt tiền, son phấn loè loẹt, đi xe đẹp. Em chỉ là một người rất đỗi bình thường, bình thường đến mức chị gọi em là đồ bẩn thỉu mà dám sờ vào người chồng chị. Nhưng chị ạ, bẩn thỉu nó cũng có cái giá trị riêng, chắc gì những bộ cánh của chị đã hoàn toàn sạch sẽ.
Chị bảo thật không ngờ anh lại đến với một con đàn bà như em, nhưng có lẽ ở đó anh ấy mới thực sự là bản thân mình, được sống một cuộc sống của một người làm chủ gia đình.
Anh sinh ra trong khó khăn gian khổ, phải cố gắng lắm mới bám trụ được nơi thành phố. Không ngừng cố gắng để đến bây giờ anh được làm đến chức nọ chức kia. Em biết rằng cuộc sống của chị sung túc từ nhỏ, chắc tuổi thơ của chị chưa bao giờ biết đến những ngày nắng gắt khi những giọt mồ hôi chan vào đất ở vùng quê anh với bao nhiêu nỗi vất vả để bố mẹ cho anh nên người mấy chục năm trời.
Lúc con ốm con đau, chị kêu ông bà nội, chăm cháu không cẩn thận thì chị lại trách móc ông bà kém hiểu biết nên chị không thích ở cùng. Khi chị lấy anh mọi thứ đã quá hoàn hảo, có tiền, có địa vị, cái đó với chị là đương nhiên được hưởng. Vậy mà khi anh ấy gửi tiền về quê giúp đỡ bố mẹ thì chị lại nhảy đổng trời lên kêu bố mẹ anh là đồ ăn bám, chị có biết tiền đó là do anh làm ra và đây là lúc anh phải báo đáp công sinh thành?
Chị lớn lên ở thành phố, chị biết ăn diện. Là con gái duy nhất trong gia đình, chị được chiều chuộng hết mực, mọi người cần đến chị chứ chị không cần ai, cái tư tưởng ấy cứ đeo bám chị suốt cho đến lúc lấy chồng. Người ta nói “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Dỗi chồng chị chỉ muốn đập phá tất cả cho bõ tức, kể cả lúc anh bị bệnh chị cũng đem cả nồi thuốc ra mà đổ ngoài sân, chị đã bao giờ nghĩ nếu anh có chuyện gì thì chị sẽ ra sao khi tiền chị đi làm không đủ cho chị mua sắm?
Anh đi làm về mệt nhoài vất vả, chị không một lời động viên an ủi. Thay vào đó chị trách anh vô trách nhiệm với gia đình, không quan tâm đến con cái để một mình chị phải xoay xở không hết việc. Nhưng đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. Chị chê anh không biết lãng mạn chở chị đi chơi vào mỗi tối, đến phố cổ ăn món nọ món kia mua cái gì chị thích nhưng lúc đó chị có hiểu rằng anh chỉ muốn nghỉ ngơi sau một ngày mệt nhọc?
Rồi chị sà vào vòng tay của những người có thể đáp ứng được cho chị những nhu cầu ấy. Những bữa cơm chị nấu cho chồng con thưa dần rồi mất hẳn…
Video đang HOT
Chị chặn đường để dằn mặt “con đàn bà đã cướp chồng của mình” rằng “còn trẻ hãy kiếm cho mình một tấm chồng cho tử tế” nhưng hai chữ “tử tế” ấy cũng vô vàn lắm chị ạ. Chị đã từng câu nghe “sức mạnh của sự tử tế” chưa? Em nghĩ rằng chị không có. Chưa hả giận, chị đến cơ quan anh để phanh phui mọi chuyện, nhưng điều đó hẳn có ích gì một khi anh chỉ muốn trốn chạy khỏi cái không khí ngột ngạt ấy?
Dường như chị vừa ghen vừa tức tưởi với cái hạnh phúc mà em và chồng chị đang có. Em nghĩ rằng, đàn ông cũng là một con người, có nhu cầu được quan tâm chăm sóc, được chở che, được cảm thông và được hiểu. Điều đó, anh đã không có khi còn ở với chị.
Theo Dân Trí
Chết lặng khi biết tin nhắn tinh vi của chồng tôi trong Facebook
Anh ôm chặt lấy tôi xin lỗi rối rít. Thì ra bấy lâu nay anh lừa dối tôi chỉ vì hết cảm xúc.
Chào bạn đọc tâm sự,
Lâu lắm rồi tôi mới có thể trải lòng ra với mọi người. Chỉ mong có thể vơi đi nỗi buồn, thất vọng và đau đớn tột cùng của mình.
Tôi và chồng tôi hiện tại đã có với nhau hai đứa con. Để có con, chúng tôi đã trải qua nhiều ngày tháng đủ cung bậc cảm xúc.
Khi mới mang thai đứa đầu, gần 7 tháng thì tôi bị sảy thai. Con mất nhưng phải 1 ngày sau tôi mới được chồng cho biết. Tôi đau đớn đến mức ngất xỉu vào viện cấp cứu mấy lần. Có nỗi đau nào hơn người mẹ mất đi đứa con mà gần 7 tháng bên mình, mình chăm chút, trò chuyện hằng ngày và rồi rời xa mình mãi mãi...
Ngày đó, chồng tôi cũng đau đớn vô cùng. Thương vợ, anh luôn cười khi nhìn thấy tôi nhưng kỳ thực là đang giấu tôi nước mắt trong lòng. Anh chăm chút tôi từng chút một cho đến khi cả hai nguôi ngoai nỗi đau mất con.
Rồi 6 tháng sau, thấy trong người có cảm giác khó chịu, luôn thấy buồn nôn với các thứ mùi xung quanh, nghi ngờ có thai tôi lại đến viện siêu âm và được thông báo đã có thai nhưng chưa có tim thai, hẹn 4 tuần nữa quay lại.
Tôi vui mừng gọi điện cho anh. Anh sung sướng xin nghỉ làm đến đón tôi về. Cả ngày hôm đó anh chăm chút tôi từng chút một. Anh soạn sửa lại nhà cửa, mua cháo bồ câu cho tôi ăn. Đến bây giờ nghĩ lại tôi vẫn hạnh phúc đến rơi nước mắt.
Thế nhưng 4 tuần sau khám lại, bác sĩ thông báo không có tim thai. Lần này chẳng còn sức, chẳng còn nước mắt mà khóc nữa rồi. Anh ôm tôi câm lặng trong đêm. Rồi công việc của anh gặp trục trặc, anh phấn đấu lên làm phó giám đốc nhưng thời đời cứ thấy ai hơn mình là ghen ghét và tìm cách hạ bệ. Đám làm cùng anh vu vạ cho anh giấu sếp chạy cửa ngoài, anh bị cho xuống làm nhân viên. Qúa bức xúc, anh viết đơn thôi việc. Thời gian này quá khó khăn với anh, chưa kiếm được việc mới mà công ty cũ có công văn gửi các đơn vị liên quan về anh hết.
Khó khăn chồng chất khó khăn, đã có thời điểm cả tôi và anh ra ngoài làm thêm đủ thức việc để kiếm sống và quên đi nỗi đau mất con.
Tôi chết lặng vào lại máy và dò tin nhắn cuối cùng của anh với đứa kia. "AohgnonnTVthcnn" - Anh ơi hẹn gặp nhau ở nhà nghỉ Tường Vân 3 giờ chiều nay nhé, thấy anh đáp luôn là "unenl" - ừ nhớ em nhiều lắm.
Rồi hình như bên cạnh nỗi tuyệt vọng, chúng tôi lại may mắn khi tôi tiếp tụccó thai đôi. Lần này, tôi xin nghỉ hẳn công việc từ tháng thứ 2. Cả nhà chăm tôi từng chút một. Cuối cùng thì tôi đã sinh đôi một trai, một gái. Niềm vui như vỡ òa.
Hình như các con cũng mang may mắn đến cho bố mẹ. Chồng tôi sau khi mở một tiệm cơ khí nhỏ đã ăn nên làm ra và cuối cùng mở hẳn một công ty tư nhân. Thời thế đến, chẳng mấy mà công ty lớn mạnh. Những kẻ quay lưng với anh trước đây giờ lại tìm đến ngon ngọt và hợp tác.
Tôi xin nghỉ hẳn chỗ làm về phụ giúp anh làm sổ sách cho công ty. Cuộc sống tưởng chừng đã viên mãn nếu như không có ngày hôm đó.
Khi anh đang mải mê giới thiệu sản phẩm cho đối tác, tôi vào laptop của anh nghịch chơi. Mở Facebook ra định vào nói chuyện với mấy người bạn cũ, không ngờ anh chưa thoát tài khoản.
Vào phần tin nhắn, thấy anh toàn liên lạc với đối tác hoặc bạn bè trên Face, không có gì làm lạ.
Bất ngờ, tôi thấy một ô chát với tài khoản có tên Thỏ Ngọc (Luôn Bên Anh), tôi vào thì thấy toàn tin nhắn viết tắt kiểu như: anekadlgdgnn, eyanlasnededcn... Kéo xuống thì thấy anh cũng đáp lại tin nhắn tương tự.
Nghi ngờ có gì mờ ám, tôi thử lên mạng và vào diễn đàn tâm sự thì thấy các mẹ chia sẻ với nhau kiểu tin mờ ám này của chồng và đều luận ra chồng đang cặp với gái trẻ.
Tôi chết lặng vào lại máy và dò tin nhắn cuối cùng của anh với đứa kia. "AohgnonnTVthcnn" - Anh ơi hẹn gặp nhau ở nhà nghỉ Tường Vân 3 giờ (th = tan giờ) chiều nay nhé, thấy anh đáp luôn là "unenl" - ừ nhớ em nhiều lắm.
Tôi bần thần cả người. Quyết định đi theo anh từ lúc đó. Chào đối tác xong, anh vẫn ăn trưa và ngủ trưa như bình thường. Đến 2 giờ chiều, anh dậy tắm rửa và bảo ra ngoài gặp bạn. Tôi vờ cười bảo anh về sớm còn tiếp khách chiều. Anh vừa ra khỏi ngõ, đứa em họ đã chờ sẵn chở tôi chạy xe theo. Đúng là anh xuống xe ở nhà nghỉ Tường Vân sâu trong một hẻm nhỏ. Thỏ Ngọc xuất hiện, nhìn "con hồ ly tinh" đó, tôi choáng ngợp khi thấy cô ta chỉ đáng bằng tuổi cháu tôi mà có thể đi quyến rũ chồng người khác như thế.
Tôi câm lặng đứng đợi anh 2 tiếng ngoài đường. Anh với con bé đó vừa ra ngoài đã thấy tôi đứng đó, bối rối đẩy con bé kia xuống xe, anh đứng như trời trồng trước mặt tôi không nói gì. Tôi im lặng không nói gì, tôi cố giữ bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng nỗi đau như đang cào xé tâm can. Tôi muốn khóc, muốn hét thật to cho nhẹ bớt nỗi lòng nhưng không thể. Tôi chỉ muốn đưa con đi thật xa để quên hết nhưng nếu đi rồi con tôi sẽ không còn bố, tôi lại dâng ngôi nhà thấm cả mồ hôi nước mắt cùng anh xây lên hay sao? Xin hãy giúp tôi.
Theo Phunutoday
Thảm hại chỉ vì... đánh ghen Chồng chị có nhân tình, chị dựng một màn đánh ghen cho thỏa cơn giận. Thế nhưng cái kết cục chị nhận được, đúng là có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra được... Biết được chính xác chồng mình đang tòm tem với em đồng nghiệp cùng công ty, chị như muốn phát điên. Cô ả kia cũng chồng con đề...