Chị dâu tương lai đến chơi ngủ lại cùng anh trai, hôm sau tôi thay ga gối mà giật mình
Anh tôi là người đàn ông đầu tiên của chị, chắc hẳn chị cũng có chút phụ thuộc, khó dứt khoát với anh.
Anh tôi và chị dâu tương lai đã làm lễ ăn hỏi. Dù chưa đăng kí và tổ chức đám cưới chính thức nhưng như vậy cũng đủ coi chị là con cháu trong nhà. Đám cưới của họ đã được ấn định là 2 tháng nữa.
Chị dâu là người hiền lành, dễ mến, dù chỗ trọ của chị không quá gần nhưng hễ rảnh là chị lại về nhà tôi nấu cơm cho mọi người thưởng thức tài nghệ của mình. Bố mẹ tôi cực kì ưng ý cô con dâu này, đi đâu cũng khen con trai mình tốt số, có được người vợ hiền.
Lúc trước chưa làm lễ ăn hỏi, dẫu trời mưa gió chị cũng không bao giờ ngủ lại. Hai tuần trước chị đến chơi, mẹ bảo chị cứ ở lại đi, chị đã là vợ anh tôi rồi, khi ấy chị mới đồng ý. Anh chị dĩ nhiên là ngủ chung 1 phòng.
Lúc trước chưa làm lễ ăn hỏi, dẫu trời mưa gió chị cũng không bao giờ ngủ lại. (Ảnh minh họa)
Sáng ra anh chị phải đi từ sớm vì bên nhà chị dâu có việc gấp. Bà nội chị ấy nhập viện trong đêm. Anh tôi đưa vợ sắp cưới đi. Là cuối tuần nên tôi quyết định tổng vệ sinh nhà cửa. Nghĩ đến chăn gối trong phòng anh tôi đã lâu không giặt nên tiện thể tôi vào gom đi giặt hộ.
Video đang HOT
Ai ngờ vừa lật chăn lên mà tôi hoảng hồn nhìn vết tích trên ga giường. Có vài vệt máu đỏ rõ mồn một. Tuy vậy tôi nghĩ chắc chị dâu đến tháng nên không để tâm nữa.
Hôm qua chị dâu lại đến nhà tôi ăn cơm. Ăn xong, chị đột ngột hỏi tôi còn băng vệ sinh không, chị đang cần dùng. Tôi buột miệng hỏi chị:
- Ơ, 2 tuần trước chị vừa đến kì mà, sao giờ lại có tiếp? Nếu vậy chị phải đi khám luôn đi, không đều đặn là thể hiện cho sức khỏe sinh sản không tốt đâu chị ạ.
Tôi cũng chỉ có ý tốt nhắc nhở chị, chứ không phải chê chị sau này khó có con. Chị dâu lúng túng bảo kì của chị vẫn đều, 2 tuần trước chị không hề đến tháng.
Càng nghĩ càng thấy bất thường, tôi bèn nói thẳng chuyện mình nhìn thấy dấu vết trên ga giường cách đây 2 tuần. Tôi hỏi chị vậy là thế nào, nếu có chuyện gì thì chị có thể tâm sự với tôi.
Chị dâu đỏ hoe mắt kể anh tôi trong chuyện đó rất mạnh bạo, không hề để ý đến cảm xúc của vợ. Nhiều lần chị bị như vậy, đã từng khuyên nhủ nhưng anh không thay đổi. Thành ra chị rất sợ mỗi khi anh đòi gần gũi.
- Anh ấy là người đàn ông đầu tiên của chị. Chị không thể chia tay được… nhưng chị sợ lắm…
Chị dâu không kiềm chế được mà khóc thút thít. Tôi giật mình khi biết bí mật riêng tư của họ. Không ngờ anh tôi nhìn bề ngoài hiền lành, ít nói mà lại hung hăng, vô tâm như vậy.
Anh ấy không thay đổi, rồi để mất người vợ như chị dâu thì đáng tiếc lắm. (Ảnh minh họa)
Chị dâu chiếm được cảm tình của cả gia đình tôi bởi vẻ ngoài dễ thương, tính tình hiền lành, chăm chỉ, biết quan tâm đến mọi người. Để chị phải chịu ấm ức, tôi vừa thương chị lại thấy giận anh trai ghê gớm.
Anh tôi là người đàn ông đầu tiên của chị, chắc hẳn chị cũng có chút phụ thuộc, khó dứt khoát với anh. Nếu là người khác bị đối xử như vậy, chắc chắn họ đã đòi chia tay không do dự. Càng như thế, tôi lại càng thấy thương chị dâu hơn.
Song dẫu sao đây cũng là chuyện riêng tư của họ. Dù là tôi hay bố mẹ đứng ra khuyên nhủ cũng rất tế nhị. Anh ấy không thay đổi, rồi để mất người vợ như chị dâu thì đáng tiếc lắm. Mà nếu cứ để chị sợ hãi thế này, anh tôi bực mình lại sinh nông nổi, cặp kè người khác bên ngoài để thỏa mãn thì mọi thứ tan nát hết. Theo mọi người tôi nên làm thế nào trong tình huống này?
Đến thăm chị gái, thấy bát mì tôm trên bàn mà tôi đau xót
Tôi gọi điện cho bố mẹ chồng chị để kể hết sự việc. Sau đó, tôi lại kể cho bố mẹ mình để tổ chức họp gia đình gấp.
Ảnh minh họa
Chị gái tôi hơn 40 tuổi mới lấy chồng. Anh rể là người cùng làng, cũng ế vợ vì không chịu làm ăn. Hồi chị đòi cưới, tôi đã khuyên bảo chị thà lấy chồng muộn còn hơn lấy nhầm chồng nhưng chị không nghe. Có lẽ là do áp lực từ những câu hỏi vô thưởng vô phạt của mấy cô hàng xóm, họ hàng nên chị cũng muốn nhanh nhanh lấy chồng. Đám cưới diễn ra chóng vánh, gọn nhẹ vì không có lễ đưa dâu rước họ. Anh chị chỉ tổ chức tiệc cưới ở nhà hàng, mời bạn bè đến chung vui, chứng kiến họ thành đôi.
Đúng như tôi dự đoán, cuộc hôn nhân của chị gái mình không mấy hạnh phúc. Chồng chị rượu chè bê tha, đàn đúm bạn bè. Một mình chị đi làm, gánh gồng kinh tế của cả nhà. Cũng may bố mẹ tôi đã xây nhà riêng cho chị trước khi chị lấy chồng, nếu không chắc cả đời chị cũng không mua được căn nhà để ở.
Giờ chị gái tôi đang mang bầu mà anh rể vẫn không thay đổi. Hôm qua, chị gọi điện cho tôi, nhờ tôi mua giúp chị hộp cháo dinh dưỡng, chị bệnh không nấu ăn được mà cũng không ăn được đồ chồng nấu. Tôi đem hộp cháo đến rồi sửng sốt khi thấy bát mì tôm nở bung bét đặt trên bàn.
Tôi hỏi chị đây có phải là đồ ăn do chồng chị nấu không? Chị miễn cưỡng gật đầu, mặt buồn thiu. Tôi lại hỏi anh rể đã đi đâu rồi? Chị nói anh ta nhận điện thoại rủ đi nhậu của bạn bè nên đi từ sáng đến giờ. Vợ mang bầu lại đang bệnh, vậy mà anh ta lại có thể bạc bẽo đến mức chỉ nấu tô mì cho vợ ăn chứ không nấu được bát cháo loãng? Một người đàn ông vô trách nhiệm như thế chẳng xứng đáng làm chồng làm cha.
Tôi gọi điện cho mẹ chồng chị, tức tối kể hết những thói xấu của anh rể cho họ nghe. Sau đó, tôi báo cho bố mẹ tổ chức họp gia đình gấp. Tôi không đành lòng nhìn chị gái sống khổ sở với người chồng vô tâm như thế.
Trong buổi họp gia đình, bố tôi thẳng thừng nói nếu như con rể không tu chí làm ăn, thương vợ thương con thì ông sẵn sàng nuôi con gái, nuôi cháu ngoại. Ông cũng nói luôn căn nhà vợ chồng chị đang ở là do ông xây, đất vẫn do ông đứng tên nên ông có quyền đuổi con rể ra khỏi nhà bất cứ lúc nào. Anh rể tôi trên người vẫn còn nồng nặc mùi men, lắp ba lắp bắp xin lỗi, hứa hẹn thay đổi.
Nhưng đêm đó, tôi lại nghe chuyện anh ta mắng chửi vợ. Chị gái lại trách tôi can thiệp sâu vào cuộc sống vợ chồng chị ấy. Tôi chẳng biết mình sai ở đâu nữa khi tôi đang cố gắng giúp đỡ chị có cuộc sống tốt đẹp hơn. Chẳng lẽ giờ tôi bỏ mặc cho chị sống đau khổ, chị mới vừa lòng sao?
Cụ ông 90 tuổi đạp xe hai tiếng mỗi ngày, bất chấp nắng mưa để đến thăm vợ Dù cho vất vả, cụ ông vẫn muốn tiếp tục đạp xe đến thăm vợ của mình trong những ngày tháng tiếp theo. Mọi người vẫn thường suy nghĩ rằng chỉ khi còn trẻ, ta mới dám yêu và bất chấp mọi thứ để đến với người mình yêu. Còn khi về già, tình yêu sẽ dần trở thành tình thân, tình cảm...