Chị dâu mới sinh, tôi chở mẹ đến nhà thăm nhưng ngồi chơi cả nửa tiếng đồng hồ chị cũng không thèm tiếp
Ngày chị dâu sinh con, mẹ tôi ốm nên không thể vào viện chăm cháu nội được, vì vậy khi mẹ vừa khỏi ốm tôi đã chở bà đến thăm hai chị ấy ngay. Tôi không ngờ chị lại thờ ơ bỏ mặc mẹ con tôi ngồi ngoài phòng khách.
Ngay từ khi mới yêu nhau, mẹ tôi đã không ưa chị dâu vì chị ấy xấu hơn anh trai tôi rất nhiều, ngăn cản không thành nên đành để hai người lấy nhau.
Về sống chung với gia đình được một tháng thì chị ấy xin ra ở riêng và bố mẹ tôi cũng không phản đối gì mà còn cho 2 cây vàng làm vốn. Lúc đó giữa mẹ chồng và nàng dâu chẳng có hiềm khích gì cả.
Thế nhưng từ khi ra ở riêng, chị dâu luôn tỏ ra hậm hực thù hằn với mẹ tôi, chị trách là khi tôi lấy chồng mẹ cho 3 cây vàng, còn anh chị ra ở riêng được có 2 cây, như thế là đối xử thiên vị.
Nhà tôi giáp nhà bố mẹ đẻ nên hai đứa con thường xuyên gửi ở bên đó. Mỗi lần chị dâu đến chơi đều tỏ ra rất khó chịu, thậm chí còn xúi mẹ tôi trả cháu ngoại về cho bà nội. Trong khi nhà bà nội cách nhà tôi những hai cây số nên không tiện gửi cháu. Tôi nghe được giận lắm nhưng không muốn gia đình là đề tài béo bở cho hàng xóm buôn chuyện nên chỉ im lặng cho xong.
Đúng ngày chị dâu sinh con đầu lòng thì mẹ tôi ốm không thể vào viện chăm cháu nội được, tôi thì vừa đi làm, vừa chăm mẹ và có ghé thăm chị dâu 3 lần.
Sau khi chị dâu xuất viện được vài ngày thì mẹ tôi cũng khỏi ốm, tôi liền chở mẹ đến thăm chị vì bà rất mong được nhìn thấy mặt cháu. Đến nhà thì anh trai đi làm chưa về, chỉ có chị dâu với cháu ở trong phòng.
Về sống chung với gia đình được một tháng thì chị ấy xin ra ở riêng và bố mẹ tôi cũng không phản đối gì mà còn cho 2 cây vàng làm vốn. (Ảnh minh họa)
Hai mẹ con tôi đang định vào phòng ngủ ôm cháu thì chị dâu lạnh nhạt bảo: “Mẹ và cô cứ ngồi ở ngoài chút đi đã, vừa đi đường bụi bặm như thế, cháu lại sinh non dễ bị bệnh. Khi con sinh, bà không đến, sao không chờ tới ngày đầy tháng cháu thì tới”.
Video đang HOT
Lời của chị dâu rất hỗn hào và có ý tứ trách móc chuyện mẹ tôi không đến viện thăm chị lúc đẻ. Tôi cũng giải thích rõ ràng với chị khi còn trong viện, thật không ngờ chị lại lấy chuyện đó ra để đay nghiến mẹ tôi.
Nhưng vì cháu nên hai mẹ con tôi đều nhường nhịn và ngồi ngoài phòng khách. Thế mà cả nửa tiếng đồng hồ chẳng thấy chị dâu ra tiếp, chỉ nghe thấy nói chuyện điện thoại với ai đó mà mãi chẳng dứt. Sốt ruột quá tôi bảo mẹ đi về nhưng bà cứ khuyên tôi bình tĩnh rồi ngồi như tượng ở ghế salon khiến tôi bất lực.
Ngồi chán chê, tôi giận dỗi đứng lên gọi to vào phòng ngủ, bảo chị dâu rằng tôi về. Đến lúc này chị mới ôm con bước ra để mẹ tôi nhìn mặt cháu nhưng vẫn không cho bà bế. Thế mà mẹ tôi không chê trách một câu nào, thậm chí còn say sưa ngắm cháu.
Về đến nhà tôi kể hết mọi chuyện cho bố nghe và yêu cầu ông bà chỉnh đốn ngay lại cô con dâu đi. Bố tôi gạt đi bảo là một điều nhịn chín điều lành, mỗi người nhịn đi một tí thì gia đình yên ổn.
Đúng là vợ chồng già, suy nghĩ sao mà giống nhau thế, theo mọi người tôi có nên vạch trần sự hỗn hào của chị dâu để anh trai biết không?
Sinh xong nấu cơm sống, vợ bị chồng mắng té tát nhưng ngay lập tức nghệt mặt vì lời chỉnh đốn của mẹ đẻ
Sau sinh người vợ bị chồng đối xử vô tâm nhưng may được mẹ chồng hậu thuẫn nên cô cũng phần nào cảm thấy được an ủi.
Hôn nhân cần sự vun vén của 2 người thì mới mong có được hạnh phúc trọn vẹn. Thế nhưng không phải ai cũng may mắn lấy được người đàn ông như ý.
Mới đây, một cô vợ đã lên mạng xã hội than thở về sự vô tâm của chồng.
Bài viết gây xôn xao mạng xã hội.
Nguyên văn bài chia sẻ như sau:
"Lấy phải chồng vô tâm, cuộc sống hôn nhân mệt mỏi lắm các chị ạ. Chồng em kiếm ra tiền nên luôn cho mình cái quyền áp đặt người khác phải tuân thủ theo ý mình. Cưới xong em muốn sinh con ngay mà anh không chịu, anh nói muốn lo cho sự nghiệp, không vướng víu vào con cái sớm. Vậy là em phải kế hoạch hơn 2 năm.
Sự nghiệp như ý rồi anh mới để vợ đẻ. Trộm vía, cũng may 'thả' cái em dính bầu ngay. Biết tin sắp làm bố, anh cũng tỏ ra vui mừng song với vợ anh chẳng ân cần hơn được chút nào. Em bầu bí anh không quan tâm, hỏi han nửa lời. Cứ cuối tháng nhận lương anh chuyển vào tài khoản vợ 10 triệu, với anh như thế là hết nhiệm vụ. Thi thoảng em kêu mệt, đau lưng, đau bại, anh chỉ chép miệng: 'Đau thì đi vào viện khám. Anh có phải bác sỹ đâu mà kêu với anh'.
Thậm chí ngày em nhập viện sinh anh cũng không có mặt đón con. Hôm đó, anh nói bận đi ký hợp đồng với khách hàng. Con em là mẹ chồng đón tay. Gần 10 tiếng sau khi con chào đời, anh mới xuất hiện.
Khổ nhất những ngày ở cữ, con em khóc hết 3 tháng, ngày ngủ đêm quấy khóc mà chỉ 2 mẹ con đánh vật với nhau. Chồng đi tối ngày, đêm về mệt anh ngủ một mạch tới sáng chẳng quan tâm vợ con thế nào. Mẹ đẻ em ở xa không lên chăm được, mẹ chồng thì vẫn đang phải đi làm. Bà chỉ đỡ em được 1 tuần là phải về.
Tháng đầu con ti ít, em bị tắc sữa sốt 40 độ vẫn phải ôm con thức cả đêm. Nhiều lúc mệt mỏi, em cằn nhằn với chồng nhưng anh dửng dưng lắm, không 1 lời động viên, chỉ lạnh lùng buông câu: 'Anh lo kiếm tiền nuôi gia đình chưa đủ mệt hay sao mà về em còn hành'.
Không chỉ thế, mỗi lần đi làm về, thấy việc nhà cửa vợ làm không đúng theo ý mình là anh không tiếc lời trách móc. Những lúc ấy em tủi thân, chỉ biết ôm con khóc.
Cuối tuần trước mẹ chồng em lên thăm cháu. Có bà lên, em nhờ bà bế con cho để dọn nhà cơm nước. Tối anh về, em mau mải dọn cơm. Chẳng hiểu thế nào mở nồi cơm ra lại còn nguyên gạo ngâm nước. Chồng em nhìn vậy, quát thượng: 'Cô làm ăn cái kiểu gì thế, ở nhà có mỗi bữa cơm nấu không lên hồn là sao? Đúng là vô tích sự'.
Em nghệt mặt vừa tủi thân, vừa xấu hổ với mẹ chồng. Anh vẫn đỏ mặt tía tai trách mắng vợ. Song mẹ chồng em nhẹ nhàng đặt cháu vào nôi, kéo con trai ra phòng bên đanh giọng: 'Con bỏ ngay cách ăn nói như vậy với vợ đi. Là chồng mà sao con không tâm lý, hiểu vợ 1 chút.
Phụ nữ chửa đẻ là quãng thời gian vất vả, cực nhọc vô cùng nên rất cần sự quan tâm, chia sẻ của chồng. Con nghĩ lại xem, từ ngày vợ con sinh tới giờ, con đỡ đần được nó được ngày nào chưa? Hay con chỉ đi sớm về muộn mặc vợ một mình chăm con, lo mọi việc.
Mẹ mới lên từ sáng, để ý thấy vợ con có biểu hiện mệt mỏi, căng thẳng sau sinh lắm rồi đó. Ngay như việc nấu cơm quên không cắm điện kia cũng là 1 biểu hiện. Con là chồng nó nhưng con có quan tâm để ý gì vợ đâu.
Lẽ nào con không biết phụ nữ sau sinh bị căng thẳng, mệt mỏi quá sẽ dẫn tới trầm cảm, vô cùng nguy hiểm? Nếu con biết quan tâm, đỡ đần vợ thì nó đã không như vậy'.
Nghe mẹ chồng nói bên kia phòng mà nước mắt em lã chã rơi. Nói thật, đúng là em mệt mỏi nhưng cũng không nghĩ tới việc mình bị trầm cảm. Có điều sau khi đẻ xong đầu óc em cứ nhớ nhớ quên quên, giặt quần áo thì quên không cho xà phòng, nấu cơm quên không cắm điện, hay đi chợ quên ví, nấu canh không cho mắm muối.
Nhiều lúc thấy tủi thân cứ ngồi khóc một mình. Buồn là chồng em chưa bao giờ hiểu điều ấy. Em nói, anh lại bảo em sinh sự này kia. May có mẹ chồng em nói giúp nỗi lòng của em cho anh hiểu.
Chồng em lúc ấy mới ngây người, nín lặng không nói gì. Lúc sau anh mang nồi cơm ra cắm lại. Đến đêm đợi vợ cho con ngủ xong, tự nhiên chồng ôm em vào lòng thủ thỉ nhận sai, hứa về sau sẽ thay đổi".
Câu chuyện sau khi đăng tải đã nhận về rất nhiều lượt bình luận của cư dân mạng. Đa số khen ngợi cô vợ trẻ may mắn khi có được mẹ chồng tâm lý. Chồng không tốt thì đã có mẹ chồng chỉnh đốn và đúng là kết quả quá như ý nguyện. Nhờ mẹ chồng góp lời mà anh chồng đã thay đổi nhanh chóng, nhận ra mình cần yêu thương quan tâm mẹ nhiều hơn.
Người ta vẫn nói "hôn nhân như canh bạc". Và phụ nữ đã lấy tất cả thanh sắc tình yêu, sự hi sinh của mình chỉ mong đổi lại được sự quan tâm, chia sẻ của chồng. Bởi vậy nếu không may lấy phải người chồng vô tâm thì coi như họ đã "trắng tay" thua cuộc. Mong rằng các đấng mày râu hãy hiểu suy nghĩ, mong muốn ấy của người phụ nữ bên cạnh mình mà không phụ lòng họ.
Bài viết hiện đang nhận rất nhiều sự quan tâm của cư dân mạng.
Học cách yêu bản thân Chắc chắn không có ai muốn nhìn thấy bản thân ngày một thụt lùi. Vì thế, muốn làm mình hôm nay tốt hơn ngày hôm qua, bạn phải học cách yêu bản thân. Yêu bản thân, đối với phần lớn chúng ta, thật sự là một thử thách khó khăn và đôi khi sẽ cảm thấy không thể làm được. Tất nhiên là...