Chị đang ngủ nhưng nắm trong tay là cây kéo đỏ đầy máu, nguyên bộ váy ngủ đỏ hết!
Chị tôi bị đa nhân cách. Tôi vừa thương vừa sợ. Gia đình tôi biết phải xử lí thế nào vì chị tôi còn trẻ. Tôi không muốn nhìn chị chôn chặt cuộc đời trong bệnh viện tâm thần hay trại dành cho người rối loạn nhân cách.
Nói sơ về chị tôi. Chị gái tôi năm nay 26 tuổi rồi, thành công xinh đẹp tài giỏi đúng kiểu “ con nhà người ta” nên bố mẹ tôi tự hào lắm. Từ nhỏ đến lớn chị tôi luôn sống theo ý bố mẹ, không than vãn, không cãi lại, đam mê – ước mơ – hoài bão đều gạt bỏ vì bố mẹ. Chị cứ thế mà sống như một cỗ máy. Chị luôn hiền lành như thế, luôn im lặng luôn dịu dàng như thế mà bây giờ đã thay đổi rồi.
Tôi còn nhớ như in ngày mà chị cãi lại và to tiếng với bố mẹ. Chị khóc rất nhiều, chị vừa khóc vừa nói như hét “Tại sao bố mẹ lại đối xử với con như thế? Từ bé đến bây giờ con đã quá mệt mỏi rồi. Con luôn sống theo ý bố mẹ thế mà bây giờ con chỉ muốn được 1 lần làm theo ý mình cũng không được sao?”.
Chị có người yêu. Người yêu là anh gần nhà đẹp trai – đàn giỏi hát hay – chững chạc nên chị thương lắm. Đương nhiên là quen trong sự lén lút vì bố mẹ tôi khó khăn, không chấp nhận anh ấy vì công việc lương không cao (Chị tôi lương cao lắm nhé, 1 tháng hơn 30 triệu). Thế nên giữa chị và anh ấy là 1 sự chênh lệch vô cùng lớn.
Chạy vào phòng check camera, cả gia đình tôi kinh hãi khi phát hiện người cầm kéo cắt cây, giết cho là chị gái
Bố mẹ tôi ngăn cấm, tình yêu không thể giết chết 1 con người nhưng nó có thể giết chết 1 tâm hồn. Bố mẹ tôi bán nhà, chuyển công tác chuyển đi nơi khác sinh sống, chị tôi như hóa điên, khóc lóc, gào thét trong vô vọng vì chị bị bố mẹ tôi trói lại nhốt trong phòng.
Tôi thương chị nên lén mở cửa nhưng bị bố biết và tôi bị đánh, tôi đành bất lực. Thế rồi chị tôi trở lại bình thường, vẫn dịu dàng như thế, nhưng trầm lắng 1 cách đáng sợ. Chị cứ như 1 hồn ma không cảm xúc. Bố mẹ tôi vẫn lo nhưng nghĩ chuyển đi rồi không có gì nên thả chị tự do.
Video đang HOT
Chị cứ trốn trong phòng, ít ăn ít uống, ban đêm tôi lại nghe chị thút thít. Tôi xót vô cùng, nhưng phận làm con tôi không biết làm thế nào, chỉ biết vào phòng tâm sự với chị mặc dù chị tôi không quan tâm.
Sáng ngày hôm đó tôi dậy sớm ra chăm sóc cây cảnh hộ bố. Tôi như muốn hét lên vì cây nhà tôi bị cắt trụi, lá vụn rơi khắp sân. Tôi gọi bố ra và ông tức điên chạy vào xem camera ai làm. Thì ra là chị tôi làm đấy.
11h đêm, chị mặc bộ đồ ngủ cầm cây kéo đi từ từ xuống sân, cắt trong sự điên cuồng, cắt “phập phập” không thương tiếc. Tôi với bố vô cùng bất ngờ. Bố tôi rất nóng, ông xem xong chạy sòng sọc lên phòng chị. Tôi sợ nên chạy theo bảo “thôi bố ơi có gì từ từ nói”.
Bố tôi vừa mở cửa phòng thấy chị đang ngồi nhìn ra cửa sổ thì ông lôi chị dậy tát bốp bốp vào mặt chị. Ông quát: “Tại sao mày lại cắt cây cảnh của tao? Mày bị điên à L?”. Tôi can không kịp, mẹ tôi đi chợ nên không có ở nhà. Chị tôi kiểu bất ngờ không hiểu chuyện gì và ngồi thụp xuống khóc. Bố tôi ra ngoài, tôi cũng ra ngoài vì ở đấy cũng không giúp gì được.
Tối đó tôi qua hỏi thử vì sao chị làm vậy. Chị một mực chị khẳng định không làm. Tôi bất ngờ thật sự, tôi biết tính chị bình thường không bao giờ nói dối. Tôi biết chắc là điều đó nhưng vẫn lo lắng. Tôi định sáng hôm sau nói với bố thì ông đột ngột đi công tác 2 ngày, mẹ tôi vẫn không biết gì nên tôi giấu đi.
Ngày bố về, nhà nấu nướng vui vẻ, chị vẫn trốn trong phòng nhưng vì vui nên tôi không muốn nhắc đến chuyện mấy hôm trước. Thế mà sáng hôm sau tôi như khóc thét lên khi phát hiện con chó của tôi bị đâm chết, đâm lòi cả ruột. Tôi khóc rồi gọi bố mẹ xuống, bố tôi sững sờ, mẹ tôi sợ nên đi vào trong.
Con chó sống vớigia đình tôi 3 năm rồi, gia đình chuyển đi nó cũng đi theo, vậy mà nó có tội tình gì lại bị giết. Bố mẹ lo rằng nhà có trộm nên lật đật chạy lên phòng chị. Chị đang ngủ nhưng nắm trong tay là cây kéo đỏ đầy máu, nguyên bộ váy ngủ đỏ hết. Bố mẹ tôi như ngã quỵ xuống đất.
Chạy vào phòng check camera, cả gia đình tôi kinh hãi khi phát hiện người cầm kéo cắt cây, giết cho là chị gái
Tôi không tin chạy ào vào phòng bố xem camera và tôi như chết lịm khi trong camera là chị tôi mở cửa cầm cây kéo đứng trước phòng bố mẹ tôi. Chị mở không được nên lững thững đi xuống nhà. Thấy con chó nằm và chị ra tay. Vì cây và chó đều ở ngoài nhà nên gia đình tôi ngủ không nghe tiếng động.
Tôi thật sự sợ hãi, tôi không biết nói gì và không biết nói với ai vì thương chị lắm. Bố mẹ tôi rất sợ, chị vẫn không biết gì cả. Mẹ thì khóc suốt, mẹ trách bố vì đã gây ra nông nỗi này.
Tôi phải làm gì đây? Tôi biết đa nhân cách rất nguy hiểm nhưng không muốn nhìn cuộc đời chị tôi chấm dứt….
Minh Anh/emdep.vn
Vừa nhìn thấy chồng của chị gái đưa từ nước ngoài về,tôi ôm ngực choáng váng còn mẹ thì...
Cả tôi và mẹ đều chẳng thể ngờ lại gặp anh trong hoàn cảnh éo le đến thế này. Chắc chắn anh cũng ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy chúng tôi.
Nhìn thấy chồng của chị gái tôi choáng váng...
Tôi năm nay 30 tuổi, công việc ổn định, thu nhập ổn định duy chỉ có điều tôi chưa yêu ai. Thực ra không phải tôi không muốn lấy chồng mà tôi từng có một mối tình sống chết cách đây 5 năm. Tôi yêu anh ấy và anh ấy cũng yêu tôi, chúng tôi đã trải qua 2 năm yêu đương vô cùng hạnh phúc.
Cứ ngỡ sẽ có một cái kết hoàn hảo thì anh nói anh phải đi nước ngoài học nâng cao trình độ mà anh đi đi luôn, chẳng thèm tin tức gì cho tôi. Tôi cứ chờ cứ đợi anh cho đến tận bây giờ. Tôi vẫn linh cảm sẽ có một ngày mình được gặp lại anh thế nhưng tôi chẳng thể nào ngờ tôi lại gặp anh trong hoàn cảnh éo le đó.
Nhà tôi có 2 chị em gái, chị tôi vốn là một cô gái hiện đại và sính ngoại. 23 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học và đi làm 1 năm, với số tiền tích cóp cộng với tiền bố mẹ tôi cho chị tôi sang Pháp lập nghiệp. Thời gian đầu chị em vẫn còn liên hệ nhưng sau dần thì ít hơn chỉ thỉnh thoảng mới nói chuyện vì chị bận làm và cũng là trái múi giờ.
Bẵng đi bao nhiêu năm, đợt này chị nói về cùng chồng, anh rể tôi cũng là người Việt Nam. Hai người đã sống như vợ chồng bên đó và hiện chị đang mang bầu 4 tháng. Đợt này về là ra mắt 2 họ nội ngoại và đăng ký kết hôn.
Cả nhà tôi vui lắm, vẫn biết chị thích sống bên trời Tây nhưng bao nhiêu năm xa cách thấy chị cũng tìm được bến đỗ nên cũng mừng cho chị. Hôm đó mẹ tôi chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon, chị tôi nói không cần ra sân bay đón vì anh chị sẽ ghé nhà anh trước rồi mới qua nhà tôi.
Vừa nhìn thấy bóng dáng anh ở ngoài cửa, tôi run rẩy đứng không vững còn mẹ tôi thì khóc lớn và ngất đi ngay sau đó. Anh có lẽ đã hiểu lý do chỉ còn chị. Trong lúc chờ mẹ khỏe lại, anh có lẽ đã nói với chị tất cả. Trái đất này thật tròn, hai người họ lại có thể gặp và yêu nhau.
Phản ứng như vậy vì mẹ biết, tôi đã yêu anh đến mức nào và đau khổ vì anh ra sao. Tôi ở vậy đến bây giờ cũng là chờ anh nhưng giờ anh ấy và chị tôi đã là vợ chồng làm sao mẹ tôi và tôi có thể chấp nhận sự thật này.
3 hôm sau, chị tôi không về thăm nhà nữa, chị chỉ nhắn 1 tin cho tôi và nói "chị xin lỗi nhưng quả thật chị không biết đó là người em đã từng yêu. Có lẽ anh chị không thể ở lại Việt Nam, nhất định chị sẽ sống hạnh phúc, anh ấy cũng rất xin lỗi em".
Đọc xong tin nhắn tôi chỉ biết khóc, cùng lúc tôi mất đi chị, mất đi người tôi yêu. Tôi hiểu chị làm thế vì chị cũng rất yêu anh hơn nữa, chị lại còn đang có bầu, nhưng phải mất bao lâu, tôi mới có thể quên đi anh đây...
Theo Phunutoday
Đàn bà thà sống một mình vui vẻ còn hơn có chồng vô tâm Khi chưa cươi chông, chi tôi vui ve biêt bao nhiêu, con bây giơ, sau 2 năm kêt hôn, chi tiêu tuy suôt ngay ngâp chim trong nươc măt. Sau khi lây chông chi tôi chim ngâp trong đau khô (Anh minh hoa). Chi tôi tưng đươc mênh danh la hoa khôi phô nui. Chi tưng la muc tiêu theo đuôi cua biêt...