Chị đã hết thời… thì để chồng chị, tôi dạy
Tôi tưởng anh ta tốt đẹp thế nào… chứ thế này thì còn xanh lắm, nên… vợ hết thời như chị cứ để anh tôi dạy.
Tôi đã định thích chồng chị, vì anh ta khá thông minh, tinh ý và nhiều chiêu trò. Chồng chị thì đích thực là một gã đàn ông có khả năng hấp dẫn những cô gái. Thế nhưng, chị ạ… loại người như chồng chị “ăn vụng tứ tung mà không biết chùi mép” tôi gặp nhiều rồi, cho đi cũng nhiều rồi…
Tôi chỉ để yêu chơi thời gian thôi, chứ cướp giống ấy của chị về làm gì cho rác nhà.
Chị không phải chạy vạy tứ tung để kéo tay một gã khốn nạn như thế về làm chồng mà vỗ ngực ra oai với thiên hạ “hạnh phúc gia đình” để tôi cười vào mặt cho. Đàn bà mà ngu thế thì không có tiếng nói đâu.
Thú thực anh nhà – chồng chị cũng nói yêu tha thiết không chỉ với tôi đâu mà còn nhiều lắm, rải rác lắm. Đã không có tầm bao quát thì lớn giọng… thị uy. Tôi sắc sảo, tinh tường nhưng đôi khi cũng mềm mại trong tình yêu và dễ cho mình cái quyền được ngu xuẩn tin lời đường mật lắm… thế nên cứ để tôi sống trong đường mật thời gian:
“- Anh yêu em, chúng ta sẽ đi song song cuộc đời nhau nhé.
- Cô ấy (vợ) như một con hổ, như một người đàn ông (mặc dù trông chị cũng nữ tính đấy).
- Cô ấy vô tâm lắm, có biết gì đâu.
- Em rất thông minh và luôn khiến tôi phải chao đảo”.
Video đang HOT
Quyền được ngả vào yêu thương bất tận mà chẳng cần tính toán thiệt hơn… tự cho mình ngã vào tình yêu, ai cấm được tôi nhỉ. Gã chồng bảo bối của chị tưởng đã lừa được tôi, còn chị thì ra cái vẻ ghê gớm bóng gió… như sắp ăn thịt tôi đến nơi. Xàm!
Chồng chị, tôi tính hô “biến” cách đây mấy tháng rồi, biến như chưa từng tồn tại. Nhưng vẫn ra cái vẻ khéo léo khiến anh ta phải day dứt… đến giờ không buông nổi tôi ấy chứ.
Đành rằng: “Anh có người khác rồi thì bảo em chứ, hết yêu em phải bảo em chứ, em ra đi để anh hạnh phúc. Nên sớm về với vợ con anh nhé, mình có duyên nhưng không có phận, em hiểu và chẳng hề trách móc gì đâu, dẫu nhiều đắng cay”, chia tay mà vẫn tôn trọng tôi hết lời vì mấy lời tử tế dễ nói như không.
Biết thế, nên phận vợ luôn phải chạy theo giữ chồng như chị đừng dai dẳng, thỉnh thoảng dằn mặt đến gớm chẳng khác nào mụ la sát… Tôi sợ gì chị cho cam, thế nên đừng để tôi phải cáu… Làm vợ thì nên khôn ngoan với bồ của chồng, chị hiểu không? Phải là người buông chứ đừng đuổi theo.
Cứ thử hẹn hò với một người đàn ông ngoài chồng đi, cứ thử hấp dẫn quyến rũ rồi để mặc chồng chị như tôi đi…. chị sẽ mới lạ trong mắt anh ta. Nóng bỏng, tử tế, quyền lực, quyến rũ… nhiều đàn ông mê mệt mà phải biết cách để chồng nhìn thấy mà tự động tối ngày để chồng xách túi chạy theo lo giữ vợ.
Chứ đàn bà lỗi thời như chị cứ ngồi mà long nhong chiều chuộng “một dạ bảo vâng” với chồng, rồi tất bật chạy theo bồ của chồng để ra cái vẻ dằn mặt là ngu… khiến chẳng những bồ mà chồng cũng vừa khinh vừa nản.
Tôi tâm sự thật, thời buổi này toàn vợ ngu ngốc như chị thì lấy đâu ra lũ xéo xắt, héo hon cặp kè… chịu buông, chúng còn muốn vênh mặt trêu ngươi chị chẳng hết. Nóng giận là tôi đạp đổ hết đấy… Tôi đã tử tế thì phải biết hướng mà đi, liệu cơm mà gắp mắm.
Thưa chị, tôi còn hấp dẫn, còn trẻ, còn quyến rũ, còn bận lấy chồng, bận để chồng giữ tôi, nên không có thời gian để rỡn và ghen tuông với vợ chồng nhà chị nữa. Loại chồng chẳng ra chồng, vợ chẳng ra vợ,… tôi khinh.
Biết điều thì rộng đường thênh thang!
Theo Phunuonline
Chồng chị đấy em cứ đến mà nhặt về nhưng hãy nhớ là chị vứt đi chứ không phải nhường
"Em à! Chiều nay không phải vợ anh đâu, là cô ta nhận nhầm người đấy. Ừ anh làm gì đã có vợ đâu. Anh nhớ em lắm". Chị mở tung cửa và bước vào, anh lắp bắp không nói nên lời. "Khốn nạn thế là cùng, hãy cút cho khuất mắt tôi" và rồi...
Chuyện xảy ra cách đây cũng hơn nửa năm rồi, trong thời gian đó chị chẳng bao giờ nhắc lại chuyện cũ nhưng tim chị vẫn đau và sự phản bội chồng dành cho chị chưa 1 lần nguôi ngoai. Sau lần đó chị tự dặn mình là phải biết yêu thương bản thân hơn, bơ đi khi cần và không cần quá tốt, quá chu đáo với ai cả.
Chị còn nhớ như in cái ngày hôm đó, ngày mà anh tay trong tay tung tăng với cô bồ nhỏ bé của mình đi mua sắm, rồi còn đút cho nhau ăn từng miếng kem nữa. Nhìn họ cứ như cặp vợ chồng mới cưới vậy, trước mặt chồng chị hất cốc nước vào mặt anh khiến cả hai người đó bừng tỉnh. Chị nhìn họ bằng ánh mắt căm giận rồi quay lưng bỏ đi.
Chị đau khổ vô cùng vì gã chồng bội bạc (Ảnh minh họa)
Tối ấy anh xin lỗi chị hết lời, anh bảo đó chỉ là cô em gái kết nghĩa, anh nói chị đừng hiểu lầm. Chị không nói gì chỉ bỏ lên phòng, nói đúng hơn là chị đau và uất hận không thốt nên lời. Nhiều khi chị chỉ muốn đánh đấm chồng mình cho hả giận. Đêm đó chị ôm gối qua phòng con ngủ, nhưng khi đã nằm được 30 phút chị nhớ ra mình chưa cầm điện thoại theo để hẹn giờ đưa con đi học nên quay lại phòng lấy. Đúng lúc này chị chết trân khi nghe được: "Em à! Chiều nay không phải vợ anh đâu, là cô ta nhận nhầm người đấy. Nghĩ đến anh lại thấy tức, tự dưng lại hất nước vào mặt mình... Ừ khi đó anh chạy theo cô ta là muốn mắng cho cô ta 1 trận ấy mà. Ừ anh cũng nhớ em lắm".
Chị mở tung cửa và bước vào, anh lắp bắp không nói nên lời. "Khốn nạn thế là cùng, hãy cút cho khuất mắt tôi". Chị hét lên nước mắt ứa ra, lúc này anh không còn lời nào để biện minh. Dù vậy anh vẫn chai mặt van xin chị nói mình đã sai rồi, chị đau khổ không lời nào diễn tả hết.
Sau lần đó chồng chị đi làm về sớm hơn hẳn đã vậy còn hay mua quà tặng vợ. Chị vẫn giận nhưng không còn chì chiết anh nữa có lẽ là vì quá quen với cảm giác bị phản bội rồi. Chị cho anh thêm cơ hội để sửa sai vì con chị cần có bố, chị không muốn chúng sống cảnh không có cha.
Khi anh thấy chị đã hết giận thì anh lại tòm tem trở lại với cô bồ cũ. Họ vẫn hẹn hò đi nhà nghỉ, nhưng đợt này anh khôn ngoan hơn, toàn tranh thủ đi buổi trưa còn tối thì anh bảo với cô ta anh bận làm dự án. Có hôm anh đang tắm thì cô bồ gọi đến, chị thấy số máy lạ nên cầm lên nghe:
- Alo, anh à, mấy hôm rồi không hẹn hò, em chán quá. Anh đến đây đi, em đang ở nhà nghỉ chờ anh rồi nè. Hôm nay cuối tuần chiều em chút đi.
Chị căm giận tột độ.
- Chồng chị đang tắm em à! Em thèm đến mức "nằm phơi" ra ở nhà nghỉ chờ sẵn vậy à?
- Chị... chị là ai hả?
- Em có phải là cô gái bị chị hất cốc nước vào mặt hôm bữa không? Nếu thế thì chị nghĩ đầu óc em có vấn đề thật rồi, cặp với người có vợ mà cũng không biết hay em giả bộ không biết. Nhân tiện đây chị cũng muốn nói với em chồng chị đấy em đến mà nhặt về. Nhưng hãy nhớ rằng là do chị vứt đi chứ không phải nhường. Em nằm đó chờ nhé, anh ta sẽ ra sớm thôi.
Đến nước này chị chẳng còn tha thiết gì nữa (Ảnh minh họa)
Nghe tiếng vợ nói chuyện điện thoại, anh chạy ra và rồi mặt cắt không ra máu khi thấy vợ cầm điện thoại của mình. Chị nhìn anh với đôi mắt đỏ ngầu, đầy căm giận. Trước mặt anh chị ném vỡ chiếc điện thoại tan tành, chị quẹt nước mắt bỏ đi.
Chị vừa khóc vừa viết đơn, viết xong chị ném toẹt vào mặt anh rồi xếp đồ vào vali. Khi này anh quì van xin chị nhưng tất cả đều vô nghĩa. Chị ôm con qua nhà chồng trình bày hết mọi việc. Bố chồng chị tức giận cho cậu con trai 1 trận, họ hết lời khuyên ngăn níu kéo chị. Nhưng chị đứng dật gạt nước mắt rồi nói: "Sức chịu đựng và lòng vị tha của con người cũng có giới hạn bố mẹ à! Con không muốn sống với người chồng như vậy 1 phút giây nào nữa. 2 cô em gái kết nghĩa, 1 cô em họ và 3 cô đồng nghiệp là quá đủ rồi".
Mặc cho anh ôm chân chị van xin thì chị vẫn nhất quyết bước đi, đứa con lẽo đẽo theo mẹ. Nó không chịu ở cùng bố, chị ôm con vào lòng và lên xe bỏ đi. Lần này anh trắng mắt ra thì đã quá muộn, còn chị chị biết cuộc sống rồi sẽ còn nhiều chông gai, nhưng chị sẽ cố gắng sống vì con, đau vì sự phản bội như vậy có lẽ là quá đủ rồi.
Theo Một Thế Giới
Nhìn những vết bầm tím dưới thắt lưng của chồng, tôi hiểu ra vì sao dạo này anh về sớm Tôi vô tình nhìn thấy những vết bầm tím ở chỗ ấy của chồng, từ dưới thắt lưng đến cả bộ phận sinh dục đều có vết bầm. Tôi hỏi chồng tại sao anh lại bị như vậy? Anh bảo do anh bị ngã nhưng rồi... Nhìn những vết bầm tím ấy tôi như ngầm hiểu ra mọi vấn đề và kể từ...