Chị của tôi
Mọi năm, cứ tầm tầm cuối đông, lúc nào chị cũng lên thăm tôi mang theo một mớ khăn len chị đan. Cái chị tặng cho tôi, cái chị bảo tôi mang tặng bạn bè. Chị khéo tay, chiếc khăn len nào chị đan cũng xinh xắn. Mùa đông này tôi không được quàng khăn len mới của chị. Nơi chị ở cỏ đã xanh một góc trời.
Ảnh minh họa
Chị hơn tôi bốn tuổ.i, vừa sinh ra đã xấu xí hơn người. Ngay cả bố mẹ tôi cũng không biết chị giống ai mà xấu lạ lùng như vậy. Tuổ.i thơ của chị ngụp lặn trong nỗi tủi hờn mặc cảm vì b.ị ch.ê bai, bởi vì lũ trẻ con vô tâm và miệng lưỡi người lớn cũng vô cùng độc ác. Không ai hiểu rằng những lời nói vô tâm như những lưỡi dao cứ cứa vào nỗi mặc cảm của chị.
Học đến lớp bảy, dù tư chất khá thông minh chị vẫn kiên quyết đòi nghỉ học. Chỉ bởi bạn bè chẳng đứa nào muốn ngồi cạnh chị, chơi cùng chị. Như thể chúng sợ nếu gần chị sẽ bị cái xấu lây sang. Dù cha mẹ hết lời động viên, thầy cô cũng đến nhà khuyên nhủ nhưng không thay đổi được quyết định của chị.
Chị có một đam mê đó là những cuộn len đủ sắc màu. Toàn bộ thời gian rảnh chị đều dùng cho chúng. Chị xấu, nhưng những ngón tay chị thì lại rất thon dài và mềm mại. Những chiếc áo, chiếc khăn chị đan cũng vô cùng xinh xắn. Và có lẽ nhờ len mà nhiều người gần chị hơn. Lũ trẻ con mới lớn tối nào cũng đến nhà nhờ chị dạy đan khan. Người lớn cũng thường tìm chị mua một vài món để dùng hoặc làm quà tặng. Những chiếc khăn chiếc mũ chị đan lúc nào cũng cháy hàng, vì nó không giống bất cứ thứ đồ nào ở chợ. Người ta thích đồ chị đan, và dần như quên đi chị rất xấu.
Nhưng bọn con trai thì không thế. Họ chẳng quan tâm đến khăn len quàng cổ. Họ gọi chị là chị của Thị Nở, ý là về độ xấu thì Thị Nở cũng phải gọi bằng chị. Tuổ.i chớm đôi mươi, bạn bè cùng trang lứa bận rộn hẹn hò thương nhớ. Có đứa bạn chị đã lên xe hoa. Nhưng chị chẳng biết thế nào là một ánh mắt dịu dàng, một lời nói ngọt ngào mà chỉ là những lời tán tỉnh trêu đùa ác ý.
Năm ấy tôi mười bảy tuổ.i, chị đã bước qua hai mươi. Một trưa hai chị em nằm võng mắc sau hè. Tôi hốt hoảng khi nghe chị thú nhận chị đã yêu một người. Chị yêu ai không yêu lại đi nhớ thương một chàng trai đẹp nhất xóm. Chị xấu chứ không phải chị không biết yêu cái đẹp. Chị tôi hiền lành, tính tình có chút lãng mạn. Chẳng ai đán.h thuế những giấc mơ. Trong giấc mơ con gái của chị chắc chắn cũng có chàng hoàng tử tuấn tú chứ không phải chàng cóc xấu xí. Chị hỏi tôi có bao giờ thấy xấu hổ khi nghe người ta ch.ê ba.i chị mình không? Tôi ôm chị và nói rằng: Dù cả thế giới có không yêu chị thì em vẫn yêu chị. Lúc đó tôi thấy chị khóc. Và tôi cũng khóc.
Video đang HOT
Tôi đỗ Đại học. Trước ngày nhập học hai chị em thức suốt đêm trò chuyện. Chị kể những ngày tôi còn bé tí, hai chị em hay đi bắt cào cào, rồi trèo lên cây nhãn bắt ve. Có lần tôi trèo bị ngã toác đầu, chị bị bố đán.h đòn vì em đã dại mà chị lớn rồi còn chơi dại. Tôi nhớ những trưa hai chị em lôi những hộp phấn mẹ giấu trong ngăn tủ ra ngồi trang điểm. Chị trang điểm cho tôi, soi gương nhìn xinh rất lạ. Tôi trang điểm cho chị, càng lúc càng thấy chẳng giống chị, chẳng giống ai, như một mụ phù thủy hay ác ma nào đó. Vậy là tôi dùng khăn lau hết, không cho chị soi gương.
Tôi lên thành phố, quen bạn quen bè, bận học bận chơi, chỉ về thăm nhà vào những dịp tết lễ, vẫn thấy chị bận rộn với những cuộn len đủ sắc màu. Những mùa đông thường là vào những mùa thi nên tôi ít về. Chị thường bắt xe lên phòng trọ thăm tôi, đưa cho tôi rất nhiều khăn len, để cho tôi dùng và tặng thầy cô bè bạn.
Một sáng tôi nhận được điện thoại của bố, giọng bố ngắt quãng: “Con về nhà nhanh lên, chị con…” Tôi về nhà, quãng đường chưa bao giờ lại xa xôi đến thế.
Chị nằm đó, mắt nhắm nghiền, tĩnh lặng giữa những tiếng khóc, tiếng nhốn nháo xôn xao. Ai đó nói rằng chị ra đi mang theo một sinh linh trong mình. Là ai? Ai đã gieo niềm đau cho chị? Tôi nhớ mấy tháng trước chị lên thăm, chị vui lắm. Chị nói rằng người con trai chị yêu chẳng hiểu bằng cách nào biết được chị thầm yêu trộm nhớ. Lúc đầu anh ta còn tỏ ý khinh miệt, sau đó lại giả lả trêu đùa, sau đó lại khen chị bề ngoài xấu xí nhưng tâm hồn đẹp. Chị khát khao yêu thương nên dễ dàng tin những lời dịu ngọt. Không có gì độc ác bằng việc bỡn cợt tình cảm chân thành của người khác. Có lẽ chị đã hạnh phúc lắm khi ngỡ mình được yêu mà không hay rằng người ta mang dã tâm đến với chị. Có lẽ khi phát hiện ra mình có thai, chị bị ruồng rẫy và hắt hủi đến cùng quẫn nên mới ra cơ sự này. Trong đa.u đớ.n tôi hoang mang suy đoán vậy. Nhưng dù gì đi nữa thì chị cũng đi rồi. Chị chọn cách kết thúc nỗi đau bằng dòng sông lạnh ngắt của mùa đông giá.
Tôi đã chẳng cách nào gặp mặt được người đó, có lẽ vì họ cố tìm cách tránh mặt. Nhưng thôi, dù sao thì chị tôi cũng mất rồi. Cuộc đời anh ta từ đó về sau chắc chắn cũng không thể thanh thản mà sống. Anh ta đã giế.t một lúc hai người, một người yêu anh ta và một người là con của anh ta. Cái giá anh ta bỏ ra cho sự tàn nhẫn của mình không hề rẻ. Còn chị tôi, dù sao chị cũng đã sống, tin và yêu thật lòng. Chị hạnh phúc vì khờ dại và khổ đau cũng vì khờ dại.
Lại đã là mùa đông. Những cuộn len đủ sắc màu vẫn được mẹ tôi cất giữ cẩn thận. Những sợi len chắc hẳn nhớ lắm đôi bàn tay của chị. Những chiếc khăn chị đan còn dang dở, bao lần tôi cầm cây đan chỉ được vài mũi đan là nước mắt đã nhòe mờ. Nếu tôi quan tâm đến chị nhiều hơn, có thể tôi đã hiểu được tâm tư chị. Và tôi sẽ nói rằng chị hãy cứ mạnh mẽ lên mà làm mẹ, mạnh mẽ mà sống như chị đã từng. Nhưng ai cũng có những lựa chọn cho cuộc đời mình. Chị kết thúc ở kiếp này để bắt đầu ở một kiếp khác. Và ở nơi đó tôi hi vọng rằng chị sẽ xinh đẹp hơn.
Theo Dân Trí
Phát điên vì trót mang thai với người yêu của chị gái
Chị gái tôi đang hạnh phúc bên cạnh người đàn ông tuyệt vời. Còn tôi mang trong mình đứa con của anh, ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong nhìn hai người hạnh phúc.
Chị gái tôi là người xinh đẹp, giỏi giang nên có khá nhiều chàng trai theo đuổi. Trong số đó, anh là người hay đến nhà tôi nhất. Anh là kỹ sư công nghệ thông tin với công việc ổn định và thu nhập khiến nhiều người phải mơ ước. Anh thường đến nhà chơi với chị tôi vào những buổi tối và ngày nghỉ cuối tuần. Cái dáng thư sinh, khuôn mặt hiền từ cùng nụ cười tỏa nắng của anh có sức hút kỳ lạ đối với tôi.
Dù vậy, chị tôi dường như chẳng mấy để ý đến tình cảm của anh. Chị vẫn mải miết với cuộc tình cùng chàng giảng viên đại học kém chị ba tuổ.i. Chị tôi thường bỏ anh lại một mình mà đi hẹn hò với bạn trai hoặc đi chơi cùng bạn bè. Dường như chị đang cố gắng để cho anh hiểu rằng, chị không thể thuộc về anh.
Ảnh minh họa
Nhưng anh dường như không để ý đến điều đó. Anh vẫn đến nhà tôi thường xuyên, thỉnh thoảng vẫn tặng những món quà nhỏ nhắn, đầy ý nghĩa cho chị. Dù lần nào cũng bị từ chối nhưng anh vẫn không nản lòng. Sự kiên trì của anh khiến cả bố mẹ và tôi cảm thấy quý mến. Dần dần, anh trở thành một người bạn của cả gia đình.
Những lúc chị bỏ đi chơi với bạn, anh thường hướng dẫn tôi học. Giọng nói cuốn hút cùng cách nói chuyện dí dỏm của anh hấp dẫn tôi. Đôi khi, tôi cố tình hỏi bài vở để được anh chỉ bảo, để được nói chuyện cùng anh. Cũng nhờ có anh, học lực của tôi tiến bộ nhanh chóng.
Cùng với sự tiến bộ trong học tập, tình cảm của tôi cũng lớn dần lên. Tôi yêu anh lúc nào không biết. Nhìn ánh mắt buồn rầu của anh khi thấy chị tôi đi chơi với bạn tôi vừa thấy thương, vừa có cảm giác ghen tỵ. Lắm lúc, tôi có một mong muốn ích kỷ rằng: chị tôi sẽ không bao giờ yêu anh, để tôi có thể có được anh mãi mãi.
Thế rồi, ước muốn ấy của tôi cũng thành hiện thực. Tối hôm đó, sau khi đi chơi về và vẫn thấy anh ngồi đợi mình, chị tôi tỏ vẻ bực tức và nói với anh rằng chị đã có người yêu và mong anh đừng theo đuổi chị nữa. Những lời nói có phần phũ phàng của chị tôi khiến anh gần như suy sụp. Anh gượng cười chào mọi người rồi loạng choạng ra về.
Sợ có chuyện gì xảy ra với anh, tôi đã lén đi theo. Hôm đó, anh uống rất nhiều rượu. Có lẽ, anh nghĩ rượu có thể giúp anh quên đi nỗi thất vọng đang đè nặng trong lòng. Anh vừa đi vừa ngã dúi dụi trên đường về. Không đành lòng, tôi lao đến dìu anh về phòng trọ của anh trong một con ngõ gần đó.
Nhìn thấy tôi, anh luôn gọi tên chị gái tôi và hớn hở khi được tôi đưa về. Biết anh đang quá say nên tôi cũng không giải thích cho anh. Về đến phòng, anh vừa khóc vừa giãi bày tình cảm với chị tôi. Rồi anh ôm chặt tôi vào lòng. Tôi đáp lại nụ hôn vụng dại và chếnh choáng hơi men của anh. Tôi vừa lo sợ vừa hạnh phúc khi được trao cái "lần đầu tiên" ấy cho anh. Sau cuộc ân ái, anh lăn ra ngủ ngon lành. Tôi lặng lẽ trở về trong niềm hạnh phúc cùng hi vọng sẽ có được anh.
Kể từ hôm ấy, anh vẫn đến nhà tôi. Cả tôi và gia đình đều vẫn chào đón anh như chưa có chuyện gì xảy ra. Anh vẫn dõi theo chị tôi. Nhưng anh không còn thụ động nhìn chị tôi bỏ đi một cách phũ phàng như trước nữa. Sự chủ động và quyết liệt của anh khiến cho bố mẹ tôi vui mừng còn tôi thì ngậm ngùi nuốt lệ.
Hơn ba tháng trôi qua, chị tôi đã chia tay chàng phi công trẻ và quay về với anh. Sự quan tâm của anh cũng những tác động của bố mẹ khiến chị tôi xiêu lòng. Anh hạnh phúc như vớ đượ.c vàn.g khi chị nhận lời yêu anh.
Anh vẫn đối xử với tôi như chưa hề có cái đêm định mệnh ấy. Có lẽ, với anh đó chỉ như là một giấc mơ mà thôi. Cũng có thể, trong giấc mơ cay nghiệt ấy, anh đã lầm tưởng tôi chính là chị.
Đa.u đớ.n hơn, tôi mới phát hiện mình đang mang trong mình giọt má.u của anh. Cái thai đã được ba tháng tuổ.i. Nhìn kết quả siêu âm mà tôi như điên dại.
Nếu giữ lại cái thai và nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra, tôi sẽ phá nát hạnh phúc của anh và chị. Còn nếu âm thầm giữ lại cái thai thì tương lai của tôi coi như cũng chấm dứt. Và sau này, nếu sự thật bị phơi bày, anh và tôi sẽ đối mặt như thế nào với dư luận. Còn phá bỏ cái thai, với tôi đó là một hành động tội ác không thể nào tha thứ!
Độc giả Thanh Hương/Theo VietNamNet
"Em đòi hỏi trách nhiệm ư? Vậy thì chỗ phá thai uy tín đây" và cái kết đúng luật nhân quả "Em lưu lại địa chỉ này, còn đây là 500 ngàn, phí phá thai cho em đó. Đừng có gọi hay tìm đến nhà anh, vô ích thôi. Chúng ta từ đây không còn gì để nói với nhau nữa". ảnh minh họa Vân và Chiến yêu nhau đã được 3 năm, cả hai là bạn học từ thời Đại học. Chiến là...