Chỉ có cảm giác với trai Tây
Tôi không còn ham muốn với chồng sắp cưới mà chỉ thấy hạnh phúc khi bên trai Tây.
Hai bên gia đình giục cưới, bản thân bạn trai tôi cũng rất nôn nóng chuyện lập gia đình nhưng tôi thực sự muốn suy nghĩ lại về đám cưới. Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã vui vẻ mà chào đón một đám cưới viên mãn cho tình yêu của hai đứa. Nhưng kể từ sau khi chuyện đó xảy ra, tôi không nghĩ mình sẽ hạnh phúc khi bên anh nữa.
Tôi năm nay 28 t.uổi. Tôi đã yêu anh hơn 4 năm và cũng đã chung sống với anh như vợ chồng. Hai đứa ở quê lên thành phố lập nghiệp, quen nhau, yêu nhau nên chúng tôi đã quyết định dọn về sống thử cùng nhau. Thấm thoát mà đã hơn 3 năm kể từ ngày hai đứa tôi sống chung. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thay đổi nếu như không có ngày tôi gặp người đàn ông ngoại quốc đó.
Anh đối xử với tôi rất tốt, yêu thương tôi và tôi rất trân trọng điều đó. Tôi luôn nghĩ anh sẽ là một người chồng tuyệt vời. Thú thực, cũng đã có khoảng thời gian tôi lo sợ sống chung với nhau như thế này, có ngày nào đó anh bỏ tôi thì không biết tôi sẽ ra sao. Nhưng giờ đây thì tôi lại đang phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này. Tôi nhận ra mình không còn cảm giác khi bên anh.
Tôi thực sự sung sướng và hạnh phúc khi ở bên người tình ngoại quốc của mình (Ảnh minh họa)
Cái lần thay đổi cuộc sống và suy nghĩ của tôi là đợt tôi đi công tác cách đây nửa năm. Lần đó, đoàn của tôi đi có 2 nữa, 1 sếp là nam giới, người nước ngoài. Do say quá nên lần đó tôi và sếp đã lên giường với nhau. Tôi từng nghĩ mình sẽ phải hối hận, sẽ phải xỉ vả bản thân mình khi tôi tỉnh dậy vì tôi đã phản bội anh dù tôi không cố ý đi chăng nữa. Nhưng kì lạ thay, khi tôi tỉnh, cái cảm giác đọng lại trong tôi là sự mới lạ và hạnh phúc. Tôi như được sống những giây phút thú vị nhất trong đời. Anh là người đàn ông tốt nhưng anh sống quá đơn điệu và nhàm chán. Nhất là chuyện chăn gối, lúc nào anh cũng lặp đi lặp lại một kiểu. Anh từng nói với tôi với anh chuyện quan hệ t.ình d.ục chỉ đơn giản là để sinh con cái và là một trách nhiệm mà thôi. Còn người đàn ông ngoại quốc này mang tới cho tôi sự mới mẻ vô cùng. Tôi thích thú và muốn được trải nghiệm nó.
Kể từ cái lần đó, tôi và người đàn ông ngoại quốc ấy cặp kè với nhau. Tôi bị cuốn hút mạnh vào mối tình vụng trộm ấy. Càng ở bên sếp tôi càng nhận thấy rằng tôi được sống một cuộc sống như mình mong muốn, được tự tin thể hiện bản thân mình. Tôi không phải lúc nào cũng khép nép, cố tỏ ra mình chính chuyên, ngoan hiền, lên giường “chờ chồng”. Tôi có thể thoải mái thể hiện nhữn gì mình thích. Anh ấy luôn cho tôi cơ hội được “bùng nổ”. Tôi thấy như thế mới thực sự đáng sống.
Video đang HOT
Tính tới giờ đã gần nửa năm kể từ khi tôi phản bội anh để có quan hệ với người đàn ông ngoại quốc đó. Tôi cảm thấy mình chỉ có cảm hứng khi ở bên người này, còn với anh tôi không có cảm giác gì. Tôi thực sự chán nản cuộc sống đơn điệu khi bên anh, tôi không muốn cưới nữa. Tôi muốn chạy theo người đàn ông Tây đó. Tôi nhận ra rằng một người phụ nữ hiện đại như tôi không thích hợp để làm vợ một người có tư duy cổ như “chồng” tôi. Anh lúc nào cũng chỉ muốn tôi thành dâu hiền, dâu thảo mà không quan tâm xem tôi thích gì và muốn sống ra sau.
Chuyện t.ình d.ục không phải là thứ yếu mà là điều rất quan trọng trong hôn nhân. Nếu cả đời sống bên người chồng mà không có cảm giác gì khi cùng nhau lên giường thì hôn nhân đó cũng là một dạng bi kịch. (Ảnh minh họa)
Xin mọi người đừng vội nghĩ tôi là người ham hố chuyện chăn gối. Thời đại mới rồi, chúng ta cần phải sống thật thoải mái. Chuyện t.ình d.ục không phải là thứ yếu mà là điều rất quan trọng trong hôn nhân. Nếu cả đời sống bên người chồng mà không có cảm giác gì khi cùng nhau lên giường thì hôn nhân đó cũng là một dạng bi kịch. Mà những thứ đó tôi đã có với anh – một sự chán chường. Chỉ có ở bên người đàn ông ngoại quốc đó tôi mới thăng hoa được.
Giờ đây tôi đang đau đầu suy nghĩ xem mình có nên cưới anh hay không? Thực sự yêu nhau 4 năm cũng là một khoảng thời gian không hề ngắn, anh yêu thương và trân trọng tôi. Nhưng ở bên anh tôi không có cảm giác tuyệt vời nên tôi không muốn cưới. Song bỏ anh tôi cũng không lỡ. Tôi phải làm gì đây, hủy hôn hay chấp nhận sống bên người chồng mà mình không còn cảm giác?
Theo VNE
Em hạnh phúc không khi lấy chồng Tây?
Anh biết, ngày đó anh say sưa học ngoại ngữ cũng chỉ vì em có mơ ước làm hướng dẫn viên du lịch.
Mỗi người có một đam mê, một nghề, anh không cản trở ai cả. Anh cũng không có ý ngăn cản em, chỉ là anh góp ý với em, muốn em suy nghĩ thật kĩ. Làm hướng dẫn viên du lịch nghe có vẻ thích thú nhưng với con gái, nó rất vất vả. Em có thể phải đi rất nhiều nơi, với sức của em, chắc gì em đã chịu được.
Nhưng em vẫn kiên quyết theo cái nghề ấy, em bảo, làm nghề đó năng động con người, có thể nói được ngoại ngữ như gió và sau này, nếu không làm nữa thì có nhiều cơ hội để tìm việc khác hơn. Em nói không sai, anh cũng không phủ nhận chuyện đó, nhưng với tư cách là người yêu em, anh thật lòng không muốn em phải vất vả như vậy.
Con gái làm phóng viên và hướng dẫn viên du lịch là điều anh không hài lòng nhất. Bởi phụ nữ là phải ở nhà, chăm chồng chăm con chu đáo. Em cứ đi liên miên, cứ vài tuần đi một lần mấy ngày thì anh làm sao chịu nổi. Anh ở nhà đợi em giống như người vợ chờ chồng.
Anh đã nói với em nhiều lần như vậy, nhưng em vẫn không nghe. Thì anh tôn trọng em, tôn trọng công việc của em. Vô tình, vì yêu em, anh đã đổi vai, đã là người đàn ông giống như người phụ nữ, cứ chờ đợi em sau những chuyến công tác dù chỉ để đón đưa nhau. Chúng mình đã yêu được 3 năm, thời gian đó cũng khá dài để hiểu và yêu thương nhau. Anh vì không có cách nào khiến em thôi yêu thích công việc đó nên đành chấp nhận. Nhưng anh muốn chúng mình có một đám cưới, khi đó, em sẽ có bầu và như vậy, có thể vì bận bịu chăm con mà em sẽ quên việc đó đi. Rồi dần dần, hi vọng, em sẽ nghĩ cho con, cho gia đình này mà bỏ nghề, theo con đường khác.
Nhưng em nhất định không đồng ý cưới. Em nói, muốn chờ đợi thêm thời gian nữa, muốn đi làm, tích cóp kinh nghiệm, vốn sống và tích t.iền, khi đó em mới lấy chồng. Em bảo anh cho em thêm 2 năm nữa, vì em muốn được bay nhảy, được đi đây đi đó. Khi đó, em sẽ cưới anh, và đó cũng là lúc em bỏ nghề.
Nhưng em nhất định không đồng ý cưới. Em nói, muốn chờ đợi thêm thời gian nữa, muốn đi làm, tích cóp kinh nghiệm, vốn sống và tích t.iền, khi đó em mới lấy chồng. (ảnh minh họa)
Có lẽ, anh đã quá dễ dãi với em khi chấp nhận yêu cầu đó. Và anh không biết rằng, chấp nhận chuyện này là cơ hội cho em xa anh, là lý do khiến chúng mình vĩnh viễn xa nhau.
Em đã khác từ những ngày em lao vào công việc, say mê và quên cả người yêu. Anh yêu em, lẽ ra phải được em quan tâm chiều chuộng, nhưng giờ thì, anh giống như một gã khờ, chỉ biết trông ngóng và chờ đợi người yêu. Còn em càng ngày càng lạnh lùng, khó chịu với anh. Lâu rồi, anh không được một lời động viên, an ủi của em.
Rồi một ngày, khi anh nhắc lại chuyện cưới xin, em nói, em không muốn lấy anh. Anh bẽ bàng trước mặt bao người, anh thảng thốt hỏi em tại sao. Em nhẹ nhàng, em đã có người mới. Đó là một người ngoại quốc, người mà em đã gặp trong những cuộc hành trình chỉ của riêng em. Em nói, em có ước mơ được xuất ngoại, được ra nước ngoài sống. Em học ngoại ngữ cũng vì những khát khao ấy, giờ người ta nói yêu em, có thể lo thủ tục cho em sang nước ngoài và chung sống cùng người ta, em không đành lòng từ chối.
Em muốn lấy chồng Tây, như thế, sau này con cái em sẽ đẹp hơn, có cuộc sống tốt hơn. Sống ở nước mình em đã chán, em muốn có được một thế giới mới, một cuộc sống sang trọng và hiện đại hơn, chỉ có người đó mới lo được cho em. Còn lấy anh, em mãi chỉ chôn vùi đời mình, mãi chỉ sống với người chồng chỉ biết đi làm, kiếm lương 3 cọc 3 đồng, cho vợ vài đồng lo t.iền sữa cho con. Người đàn ông ngoại quốc kia giàu, có thể cho em nhiều t.iền, cho em một cuộc sống xa hoa.
Em bảo, nếu em làm dâu nước ngoài, bố mẹ em sẽ được nhờ, cả họ nhà em được nhờ. Cứ ai ra nước ngoài cũng giàu hết, nên có em, sau này gia đình em sẽ có nhiều cơ hội hơn. Và em sẵn sàng nói lời chia tay tôi.
Đó, một người đàn ông hết lòng yêu thương, chấp nhận em, chờ đợi em để cuối cùng nhận được những thứ này đây! Em bỏ tôi theo người chỉ vì hám danh, hám lợi. Em không thương tiếc, không luyến lưu, không đoái hoài gì tới tôi cả. Em cho rằng tôi là một người chỉ là vui qua đường sao. 3 năm tình nghĩa giờ em phủi sạch. Em lấy chồng Tây trong tiếng gieo hò hạnh phúc của mọi người, chỉ có riêng tôi đứng lặng nhìn em, buồn không tả.
Em à, giờ em bên thế giới ấy, có hạnh phúc không, có sang trọng không? Có lẽ em đang được sống trong nhung lụa nhỉ, nhưng cả đời này, em chỉ có một người chồng như vậy, em sẽ cô đơn, sẽ là con người hoàn toàn mới, quên hết người cũ và cả anh.
Thôi thì chúc em hạnh phúc, mong em sống đúng với sự lựa chọn của mình. Tạm biệt em!
Theo VNE
“Anh đã từng làm như thế với ai chưa?” Năm nay tôi 29 t.uổi, bà xã nhỏ hơn 5 t.uổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 tháng, bà xã và tôi trước khi cưới chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Đây chính là điều làm cho sau ngày cưới chúng tôi rất háo hức khám phá nhau. Tuy vậy, có vẻ như bà xã tôi thuộc tuýp người cổ điển: cô...