Chị chồng tôi tiết kiệm tới mức keo kiệt
Anh chị ăn chung 2 bữa mỗi ngày với nhà tôi, đồ ăn do tôi mua, anh chị cứ đến ăn thả ga và còn gói đem về.
Vợ chồng tôi sống cùng với cha mẹ chồng và đứa cháu 4 tuổi, con của chị chồng. Chắc hẳn mọi người cũng đoán được chuyện tôi muốn kể liên quan tới chị chồng. Chị lấy chồng được 5 năm. Từ khi cưới đến khi cháu tôi lên 2 tuổi, mẹ con chị sống với gia đình chồng tôi. Dù đã có con nhưng hình như anh chị vẫn chưa lớn. Anh chị đi làm về, ăn uống, xem tivi rồi vào phòng riêng lên mạng, chơi game bỏ mặc cháu tôi ngủ với ông bà ngoại. Nhiều đêm cháu giật mình quấy khóc, cha mẹ tôi lo lắng dỗ dành còn anh chị vẫn ngủ. Dù ăn chung nhưng chưa bao giờ anh chị mua được con cá hay miếng thịt cho cả nhà, cũng chẳng mua con tôm con tép cho con của họ.
Khi cháu tôi lên 2 tuổi, chị về nhà chồng ở. Anh chị vẫn gửi cháu ở nhà ông bà giữ, chiều lại đón về. Dù về nhà chồng nhưng chị vẫn ăn cơm 2 bữa ở nhà tôi, chi phí sinh hoạt là do vợ chồng tôi lo. Trong khi đó, đồ ăn thức uống tôi mua cho cả nhà thì anh chị ăn thả ga và còn gói đem về. Về phần anh rể, chẳng bao giờ vào thăm cha mẹ tôi, cũng không có gói thuốc hay quà gì cho cả nhà. Có thể nhờ vậy mà anh chị có tiền gửi ngân hàng, còn vợ chồng tôi chẳng có gì cả.
Video đang HOT
Nói về mẹ chồng, khi tôi chuẩn bị món gì ngon cho cả nhà là y như rằng chiều hôm ấy anh chị lại vào. Tôi nhớ một lần làm gà nấu cháo thì mẹ chồng tôi dọn cho anh chị ăn trước, sau đó vợ chồng tôi ăn chỉ xương với xương. Tôi nghĩ sống tiết kiệm tốt nhưng tiết kiệm tới mức keo kiệt là không chịu nổi. Chồng cũng hiểu cho tôi, anh biết nhưng không nói. Tình cảm gia đình là điều quý báu, mỗi người cùng nhau vun đắp, cư xử đúng mực thì mới thuận hòa được. Có phải tôi đã quá tính toán và ích kỷ không?
Theo Vnexpress
Bạn trai lương tháng nghìn đô nhưng lại tiết kiệm từng nghìn một
Sau hôm đó mình cãi nhau và mình đòi chia tay anh. Anh thì nói mình ích kỉ, coi trọng vật chất và sĩ diện với bạn bè " Bọn họ ăn uống hát hò, thì họ phải tự trả sao anh và em lại phải trả , các em sinh viên chưa kiếm ra tiền nên lúc nào cũng tiêu đồng tiền một cách dễ dãi tùy tiện".
Mình hét luôn vào mặt anh ta rằng " vâng còn kiểu người coi đồng tiền quan trọng hơn cả người yêu như anh thì cứ ôm tiền mà sống đến già đi".
Mình hiện đang là sinh viên hiện tại mình có yêu một anh hơn mình 8 tuổi đang làm cho một công ty nước ngoài. Tuy anh không đẹp trai nhưng bù lại nói chuyện rất có duyên và đặc biệt là khả năng nói Tiếng Anh như gió của anh làm mình phục sát đất, anh có thu nhập khá cao nói chung trong mắt mình anh khá hoàn hảo duy chỉ có một điểm ở anh khiến mình vô cùng băn khoăn không hiểu là anh có yêu mình thật lòng hay không vì từ lúc hẹn hò tới giờ anh chưa bao giờ đưa mình đi chơi xa hay đến những nơi hàng quán sang trọng mà quanh đi quẩn lại chỉ là cơm hàng, bún, phở vỉa hè và nơi hẹn hò thường xuyên là công viên, bờ hồ những nơi không mất phí.
Tuy có hơi thấy anh keo kiệt một chút nhưng bù lại ở bên anh mình được thoải mái ( Ảnh minh họa)
Có lần đi chơi ở hồ tây hai đứa khát quá mình bảo anh hay chúng mình ngồi tạm quán nước vỉa hè gần đó uống thì anh liền bảo mình đứng đợi rồi lấy xe chạy ào ra hiệu tạp hóa nào gần đó mua chai nước lọc lạnh cho mình và bảo " Mấy người bán nước vỉa hè chém kinh lắm hôm nọ anh đi với bạn uống có cốc nước chanh mà chém tận 25k , anh em mình uống nước này vừa mát lại đảm bảo chất lượng và giá cả em ạ"- lúc đó mình chỉ biết gật đầu nhìn anh cười trừ . Mình cũng không phải là người tham về vật chất hay nặng nhẹ mấy chuyện này nhưng yêu nhau đến hơn một năm rồi mà mỗi lần sinh nhật hay ngày lễ lớn anh chỉ tặng mình bó hoa nhỏ và tấm thiệp chứ tuyệt nhiên không có món quà nào trong khi các bạn cùng phòng mình quà lớn, quà nhỏ đủ cả.
Tuy có hơi thấy anh keo kiệt một chút nhưng bù lại ở bên anh mình được thoải mái, anh lại là người khá am hiểu các vấn đề xã hội khiến mình thực sự rất phục nên chuyện tình cảm của chúng mình vẫn xuôn chèo mát mái cho đến hôm sinh nhật tuổi 22 của mình vừa qua, mình và các bạn trong phòng quyết định nấu một bữa cơm khá là thịnh soạn, mình mời anh và thêm một số bạn trong lớp đến dự.
Trong khi các bạn mình tặng hoa và quà thì vẫn như sinh nhật năm ngoái anh mang đến một bó hoa tặng mình. Ăn uống no say bỗng các bạn mình nảy ra sáng kiến là đi hát karaoke , chả mấy khi có dịp lại là sinh nhật mình nữa nên mình cũng muốn quẩy tới bến và người yêu mình cũng nhiệt tình ủng hộ.
Thế là bọn mình ra quán gần nhà hát hò và mang theo cả chiếc bánh sinh nhật nữa, bọn bạn mình thì cứ nhấm nháy nhau là hôm nay có người đỡ đầu rồi nên cứ ăn chơi tẹt ga thôi.Đến lúc thanh toán tiền hát hết gần 1 triệu nhưng anh vẫn ngồi điềm nhiên chả có động tĩnh gì cả, thấy thế mình ngại quá lại phải lấy tiền ra trả nhưng do phải chi tiền mua đồ cho bữa ăn trước đó nên trong ví mình không đủ tiền, các bạn mình biết ý hè nhau đóng góp lại và bảo hôm nay sinh nhật mình để chúng nó chi trả khoản này cho.Mình ngượng đến chín cả mặt trong khi anh vẫn điềm nhiên ngồi đó chờ bọn mình thanh toán rồi về mà nào có phải anh nghèo nàn túng thiếu thì đã đành đằng này lương tháng của anh đến trên hai chục triệu mà anh lại nỡ đối xử với mình như thế. Sau hôm đó mình cãi nhau và mình đòi chia tay anh. Anh thì nói mình ích kỉ, coi trọng vật chất và sĩ diện với bạn bè " Bọn họ ăn uống hát hò, thì họ phải tự trả sao anh và em lại phải trả , các em sinh viên chưa kiếm ra tiền nên lúc nào cũng tiêu đồng tiền một cách dễ dãi tùy tiện".Mình hét luôn vào mặt anh ta rằng " vâng còn kiểu người coi đồng tiền quan trọng hơn cả người yêu như anh thì cứ ôm tiền mà sống đến già đi". Đã 1 tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra anh ta vẫn chưa thèm liên lạc với mình .Theo các bạn mình có nên chia tay với anh ấy hay chủ động nhắn tin xin lỗi rồi quay lại vì mình vẫn còn yêu anh ấy nhiều lắm.
Theo Iblog
Trước khi mất, má lấy từ trong bịch vải vụn 2 cây vàng chia cho 7 đứa con... Có người phê phán nói má keo kiệt quá. Chồng tôi phản bác, má tiết kiệm để cho ai? Không ai trả lời nhưng tất cả đều biết. ảnh minh họa Nhà tôi chuẩn bị đám giỗ má chồng. Tôi là dâu trưởng nên phải quán xuyến hết công việc này. Việc chuẩn bị phải lo từ hôm trước, kiểm tra bàn ghế,...