“Chị chỉ mượn chồng của em, chị sắp hết xuân rồi!”
Khi mối quan hệ vợ chồng tôi đang căng thẳng, chị ta gọi điện cho tôi và nói với tôi rằng: “Em yên tâm, chị chỉ mượn tạm chồng em thôi, không lâu đâu, chị sắp hết tuổi xuân rồi”.
Tôi năm nay 37 tuổi, lấy chồng được 8 năm và có một con trai. Nói chung số tôi cũng muộn chồng nhưng anh là người tốt tính và hiền lành. Ai cũng khen tôi tốt số, mặc dù lập gia đình muộn mà tìm được người tử tế. Tôi cũng mừng thầm trong bụng và vun vén cho hạnh phúc của gia đình.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, sau khi tôi sinh cháu thì hầu như tôi không còn cảm hứng khi quan hệ chăn gối với chồng. Mặc dù tôi rất cố gắng nhưng hình như chẳng đạt đến kết quả gì, những đêm nồng ấm bên nhau cứ thưa dần thưa dần. Ban đầu anh còn chịu khó âu yếm, rồi đưa tôi đi khám, sau thấy tôi cứ trơ trơ như khúc gỗ, anh nản dần rồi có nhiều hôm anh chuyển ra ngủ riêng. Ban đầu thực sự tôi rất buồn, nhưng sau cũng tặc lưỡi vì nghĩ rằng như thế mình còn đỡ khổ hơn là phải vất vả từ chối anh.
Thế rồi chỉ khoảng gần 1 năm sau, tôi thấy anh hầu như không còn ngủ cùng tôi nữa. Tôi thấy lạ là một người như anh mà không gần vợ lại không có cảm giác gì thì thật là vô lý. Tôi đã đi tìm hiểu, đọc tin nhắn của anh thì mới biết được một sự thật phũ phàng: anh đang có người tình khác.
Bao nhiêu ngày chờ đợi, theo dõi anh, tôi bất ngờ phát hiện ra anh cặp kè với một người phụ nữ lớn hơn anh…12 tuổi. Thật không thể tưởng tượng được, chị ta là giám đốc của một xưởng may, hiện giờ đang ở một mình, chồng và con trai chị ta đang ở nước ngoài.
Tôi đã đem việc đó ra hỏi chồng tôi, sau một hồi lúng túng. Anh đã thú nhận về mối quan hệ đó, tôi đã hỏi anh rằng tại sao bao nhiêu cô gái đẹp anh không đi, lại đi quan hệ với người phụ nữ như vậy. Anh trả lời tôi rằng, dù chị ta lớn tuổi nhưng lại là người vô cùng có kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu. Chị ta luôn làm cho anh cảm thấy được thỏa mãn, và hơn hết, chị ta không đòi hỏi bất cứ một thứ gì, tiền không, tình không, chỉ là vấn đề nhu cầu tình dục.
Mấy hôm sau, khi mối quan hệ vợ chồng tôi đang căng thẳng, chị ta đã gọi điện cho tôi, khi tôi vừa bắt máy, chị ta giới thiệu tên luôn và nói với tôi rằng: “Em yên tâm, chị không lấy mất chồng của em, cũng không làm ảnh hưởng gì đến gia đình em cả, chỉ mượn tạm chồng em thôi, không lâu đâu, chị sắp hết tuổi xuân rồi”.
Video đang HOT
Giờ đây tôi đang cảm thấy hết chịu đựng nổi với cả chồng và người đàn bà kia. Tôi nên làm thế nào?
Đào Thị H. (Long An)
Trả lời của chuyên viên tư vấn:
Chào chị!
Tôi hiểu rằng lúc này chị đang có rất nhiều tâm trạng phức tạp. Ngoại tình thông thường không phải là một lựa chọn mà là một sự si mê. Chồng của chị, có lẽ anh ấy cũng biết được những gì anh ấy đang làm, và nó có ảnh hưởng gì đến mối quan hệ gia đình. Nhưng đôi khi chính những vấn đề khúc mắc về chuyện quan hệ chăn gối lại là cản trở cho việc quyết định chấm dứt mối quan hệ kia.
Tôi chưa thấy chị kể về việc tình cảm của anh đối với chị trong thời gian này ra sao, tôi không rõ chồng chị còn yêu chị nữa không khi anh ta đang có quan hệ với người phụ nữ kia, nhưng có lẽ anh ấy đang không muốn rời bỏ gia đình mà anh ta đang vun đắp. Bản thân anh ta cũng như người phụ nữ kia đều xác định rõ ràng: đến với nhau vì nhu cầu dình dục. Đây là những hiệu ứng thực sự quan trọng, nó tác động trực tiếp đến chồng chị và thực sự rất khó để chống lại sự cám dỗ đó.
Tuy nhiên, những mối quan hệ ngoại tình bắt nguồn từ nhu cầu tình dục thì thường không diễn ra quá dài, bởi trong đó không có cảm giác của tình yêu, và mối quan hệ đó có phải là sự say mê một cách thực sự hay không thì còn do chính người trong cuộc nữa.
Cả chị và anh ấy lúc này có lẽ đang trải qua nhiều biến cố trong cảm xúc, vì vậy nên chưa xác định được điều cần nhất trong lúc này là gì, quay lại hay từ bỏ, hay sẽ làm một hành động gì cụ thể. Tuy vậy, tôi mong chị giữ bình tĩnh nếu chị muốn giải quyết một cách trọn vẹn và êm đẹp.
Trước hết, chị đã có sự chủ quan khi nhận định về vấn đề chăn gối vợ chồng, với chị có thể không phải là chuyện quan trọng nhưng với anh ấy thì lại không như vậy. Tình dục không chỉ mang lại sự thỏa mãn về mặt thể xác, mà hơn hết, đó là sự chăm sóc âu yếm và đồng điệu cả về mặt tâm hồn. Chị cần thấy được điều quan trọng khi cả hai vợ chồng chị đang còn rất trẻ, chị cần đến các bệnh viện để tìm ra nguyên nhân và điều trị.
Còn về mối quan hệ kia, chính người phụ nữ đã xác nhận, chồng chị và họ không hề ràng buộc về mặt tình cảm, vậy vấn đề là nếu anh ấy không bị thiếu thốn về mặt tình dục, có thể anh ấy sẽ thay đổi. Vấn đề là nằm ở sự cố gắng và sự nỗ lực của cả hai trong quá trình vun đắp hạnh phúc gia đình.
Mọi chuyện đều có thể xảy ra, và mọi chuyện đều có thể giải quyết. Nếu chị xác định được rõ ràng điều chị muốn, thì việc tìm ra nguyên nhân và giải quyết không phải là quá khó khăn
Chúc chị sớm tìm ra hướng tốt nhất để giải quyết cho vấn đề hôn nhân của mình!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc vay mượn
Tôi sẽ trả lại anh cho người con gái ấy, tôi đã mượn chồng của người ấy quá lâu, tôi đã đánh cắp trái tim của anh. Hạnh phúc vay mượn của ai thì sẽ phải trả về người đó.
Trong những năm du học ở nước ngoài tôi đã gặp anh, tôi bị cuốn hút bởi đôi mắt tình cảm và nụ cười ấm áp của anh, mặc dù tôi biết lúc đó anh đang chung sống với 1 người con gái có thể xem là thanh mai trúc mã của anh. Tôi biết điều đó nên chỉ dám âm thầm yêu anh và ngưỡng mộ ao ước được như cô gái đó.
Thời gian cứ thế trôi qua, 1 năm rồi 2 năm, thời gian có thể làm mọi thứ thay đổi nhưng nó lại vô tình làm cho tình yêu tôi dành cho anh lớn lên. Tôi biết và thực lòng tôi cũng không muốn chen vào làm người thứ 3 trong chuyện tình của anh. Nhưng nỗi buồn xa xứ, sự bất đồng về ngôn ngữ trong những năm đầu xa quê hương làm tôi rất buồn và dường như tôi bị trầm cảm. Những lúc như thế anh lại nhẹ nhàng đến bên tôi an ủi tôi kể cả lúc tôi ốm đau, hay cảm thấy chán nản vì chương trình học quá nặng.
Anh chưa bao giờ bỏ rơi tôi cho dù bên cạnh anh là người con gái ấy. Và dần dần tôi nhận ra tình yêu của tôi dành cho anh không phải là tình đơn phương mà anh cũng có yêu tôi. Thực sự lúc đó tôi rất ngỡ ngàng với hạnh phúc tưởng chừng như sẽ không bao giờ có. Nhưng mặt khác tôi lại đau lòng và suy nghĩ rất nhiều vì người bạn gái của anh rất thân thiện với tôi. Tôi không muốn cô ấy phải chịu đau khổ.
Tôi đã trốn tránh anh, tôi quyết định chọn cho mình con đường đúng nghĩa là người thứ 3 cho dù có đau khổ, cho dù nỗi nhớ anh giày vò trong tâm trí. Nhưng có lẽ ông trời luôn trêu ngươi số phận, bởi vậy lúc tôi muốn rời xa anh thì cũng là lúc anh không thể kiềm chế nổi cảm xúc của anh. Tôi đã rất đau như ai đó cầm dao cứa vào trái tim tôi khi thấy anh gần 1 tuần trời liên tiếp đứng dưới khu nhà tôi, nhìn anh như thế mà tôi tan nát.
Có lẽ tôi không nên yếu lòng vào đêm mưa ấy, khi anh cô độc trong mưa gió, trái tim tôi đã không còn nghe theo lý trí nữa. Tôi đã từ bỏ hết danh dự, lòng tự tôn, sự tội lỗi để đến bên vòng tay anh, người tôi yêu rất nhiều... Những ngày tháng sau đó tôi và anh bên nhau như hình với bóng. Tôi không biết anh đã như thế nào với người con gái ấy, chỉ biết rằng 1 thời gian ngắn sau anh đã chọn cách ra đi khỏi ngôi nhà đó.
Càng ở bên anh chúng tôi dường như càng thấy hạnh phúc, bởi có lẽ chúng tôi thực sự là một nửa của nhau cho dù trong lòng tôi lúc nào cũng áy náy và cảm thấy có lỗi với người con gái ấy. Tình yêu là không có tội, chỉ có người biết yêu mới là tội lỗi.
Năm tháng qua đi, 2 năm chung sống bên nhau cũng là lúc tôi tốt nghiệp. Chúng tôi đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Có lẽ chỉ còn cần 1 cái đám cưới nữa thôi là tôi chính thức có được 1 danh phận, 1 cái kết có hậu cho chuyện tình gian khổ. Nhưng có lẽ cuộc đời không ai đoán trước được, nó như con xúc xắc không biết điểm dừng sẽ ở con số mấy. Mẹ anh không chấp nhận tôi vì tôi và anh chung sống với nhau ở nước ngoài, mẹ anh cho rằng tôi là 1 người con gái không tiết hạnh.
Tôi rất đau khổ, chúng tôi có ý định bỏ trốn hay có con trước để gia đình anh chấp nhận tôi, nhưng lúc đó mẹ anh lại ngã bệnh vì bệnh tim cho nên tôi cho anh 1 lối thoát để anh làm tròn chữ hiếu. Ngày anh đám cưới với người bạn thanh mai trúc mã ấy, nước mắt tôi không còn có thể rơi thêm nữa. Nhìn anh bên 1 người con gái khác mà trái tim tôi tan nát, cõi lòng tôi chết lịm. Có lẽ đây là cái giá phải trả cho những việc trước đây của tôi, hạnh phúc vay mượn của ai thì sẽ phải trả về người đó. Tôi đau, tôi buồn nhưng tôi không oán trách vì tôi biết tôi yêu là tôi chấp nhận và không hối tiếc bất cứ 1 điều gì.
Từ đây tôi sống những ngày âm u không nắng, không anh...
Tôi đã quyết định chuyển sang 1 thành phố khác để sống, để bắt đầu 1 cuộc sống không có anh. Tôi đã chuẩn bị tốt tâm lí để 1 mình bước tiếp quãng đời còn lại, cho dù trái tim này đã chết nhưng tôi vẫn phải sống vì mẹ và những người thân yêu của tôi. Nhưng tôi không ngờ rằng sau ngày anh cưới được 1 ngày thì anh đi tìm tôi và anh khóc rất nhiều, anh nói không thể sống mà không có tôi.
Chúng tôi ôm nhau khóc không biết bao nhiêu lâu, liệu kiếp trước chúng tôi có làm gì sai mà kiếp này chúng tôi phải chịu đau đớn thế này? Tôi lại tiếp tục đóng vai trò là người thứ 3 khi anh quyết tâm cùng tôi chuyển qua thành phố khác sống. Ở 1 nơi không có ai biết chúng tôi và tôi và anh vẫn ngọt ngào như lúc ban đầu, chỉ là trong lòng đều tự hiểu mình lại mang thêm 1 tội lỗi vì chữ yêu.
Lại 2 năm trôi nữa lại trôi qua, mỗi 1 ngày trôi qua tôi lại tự hỏi không biết đến bao giờ tôi mới thoát khỏi cược sống như thế này? Bao giờ tôi mới thực sự có anh và 1 gia đình trọn vẹn? Tôi đau khổ nhưng tôi không muốn xa anh, tôi không muốn từ bỏ tình yêu của mình. Tôi yêu anh rất nhiều thậm chí hơn cả bản thân tôi. Nhưng cái ngày tôi không mong chờ nhất rồi cũng đến.
Mẹ anh đã tìm đến và mắng chửi tôi thậm tệ, tôi không dám đi làm vì mọi người bàn tán. Nhưng giọt nước cuối cùng cũng tràn ly, tôi quyết định rời xa anh vì mẹ anh đến nhà tôi mắng chửi, làm cho mẹ tôi đau khổ rất nhiều. Từ bé bố mẹ tôi đã ly dị cho nên tôi rất thương mẹ tôi. Tôi có thể chịu nhục, chịu đau khổ nhưng tôi không thể làm mẹ tôi bị tổn thương. Tôi đã chọn cách ra đi để thoát khỏi những tháng ngày dằn vặt, trăn trở.
Tôi sẽ trả lại anh cho người con gái ấy, tôi đã mượn chồng của người ấy quá lâu, tôi đã đánh cắp trái tim của anh. Tôi ra đi để mong anh có thể tìm về bình yên bên gia đình, mọi tủi nhục tôi xin chịu hết, tội lỗi này mình tôi gánh là đủ rồi. Nếu định mệnh đã an bài cho chúng tôi chia lìa thì không nên khiến anh phải đau khổ vì tôi thêm nữa.
Tôi không oán hận anh mà thật tâm tôi chúc anh hạnh phúc, bởi vì tôi yêu anh rất nhiều, tôi chấp nhận người tôi yêu xa tôi mà được nụ cười hạnh phúc thật sự còn hơn là đau khổ bên tôi, anh đau tôi còn đau hơn gấp trăm lần.
Em đã buông tay rồi, anh đã đi về phái mặt trời chưa?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chị ta van xin người yêu tôi... "ngủ cùng" Chị ta thẳng thắn nói với người yêu tôi rằng, "Hãy coi chị như là cave vậy, miễn sao em chấp nhận ngủ cùng chị". Tôi năm nay 25 tuổi, là một cô gái xinh xắn và hiện đại. Ngày còn đi học, tôi cũng là một trong những hot girl của trường. Vì tính cách của tôi khá ngang ngạnh, bướng bỉnh...