Chị chỉ cần kí đơn ly hôn, tôi sẽ đưa cho chị 300 triệu
Nghe cô bồ bảo kí đơn sẽ đưa cho mình 300 mà Phượng choáng váng. Cô không tin nổi có ngài mình lại rơi vào hoàn cảnh oái ăm này càng không tin chồng sẽ làm như vậy.
Từ ngày đẻ đứa thứ hai, Phượng phải tự lo toan mọi chuyện trong nhà. Hà – chồng Phượng không có nhiều thời gian rảnh rỗi ở nhà, anh đi suốt. Tầm tháng, hơn tháng lại về nhà đưa cho vợ ít tiền nuôi con. Lần nào chồng về Phượng cũng vui sướng thiết đãi anh những món chồng thích. Hơn năm nay, anh bận đi công tác để Phượng héo úa ở nhà, nhiều đêm cô ôm con khóc.
Đợt vừa rồi, Hà về bảo với Phượng là anh sẽ đi làm nốt tháng này rồi chuyển hẳn ra Bắc làm cố định, không phải đi công tác xa nữa. Hà chấp nhận mức lương thấp để được gần vợ con. Nghe chồng nói như vậy, Phượng vui lắm. Cuối cùng gia đình cô cũng được đoàn tụ, được ăn bữa cơm gia đình vào mỗi tối với nhau.
Rồi một hôm vừa đón con về nhà, Phượng thấy người phụ nữ lạ nào đứng ở trước cổng nhà cô. Dựng xe xuống Phượng nhẹ nhàng hỏi người phụ nữ kia cần sự giúp đỡ gì từ cô không.
- Xin lỗi, cô tìm ai vậy. Tôi có thể giúp gì được cho cô?
- Không biết cô có phải Phượng, vợ anh Hà không?
- À vâng, chính là tôi đây ạ. Chị là gì với anh Hà, và tìm tôi có việc gì vậy?
- Chị có thể cho tôi vào trong nhà nói chuyện cho tiện được không?
- À vâng, mời chị vào.
Video đang HOT
Bảo con lên nhà chơi, Phượng lấy nước mời người phụ nữ kia uống.
- Chị uống đi cho mát, rồi chúng ta nói chuyện.
- Tôi nói luôn cho đỡ mất thời gian của hai bên nhé.
- Vâng, chị cứ nói đi.
- Nói thật với chị, tôi là nh.ân tình của anh Hà – chồng chị.
- Chị nói sao cơ?
- Chị không tin tôi thì có thể hỏi chồng chị. Tôi là Thảo, người miền Nam. Tôi và chồng chị đã qu.a lại với nhau được gần năm nay rồi, hiện tại tôi đang mang bầu của chồng chị được hơn 2 tháng. Khi biết tin tôi có thai anh ấy r.ũ b.ỏ con mình, định về Bắc với chị. Nhưng tôi yêu chồng chị, và tôi muốn đứa con của tôi phải có cha. Thế nên hôm nay tôi đến để…
- Để bắt đền chồng tôi ư? Xin lỗi cô, tôi không dễ để mắc lừa đâu.
- Vậy chị có cần tôi cho xem cái này không. Tôi sợ chị sẽ choáng đó.
Cô ta đưa điện thoại mở sẵn chế độ ảnh cho Phượng xem. Những bức hình n.óng b.ỏng, â.n á.i của chồng Phượng và cô ta khiến Phượng cực kỳ choáng váng, cầm điện thoại trên tay mà cô run đến rơi nó.
- Vậy bây giờ chị tin rồi chứ? Không lẽ tự nhiên tôi đến vu vạ cho gia đình chị.
- Cô muốn gì? – Phượng gào lên.
- Tôi muốn chị ly hôn với chồng, còn đây là số tiền để bù đắp và cũng coi như mua lại chồng chị. Chị thấy thế nào?
- Mua… mua chồng tôi ư?
- Tại tôi yêu anh ta, nên bắt buộc tôi phải làm thế vì tương lai của con tôi thôi. Tôi nghĩ với 300 triệu này chị bán người chồng ph.ản b.ội của mình với giá đó là quá hời rồi.
- Tôi sẽ không bao giờ đồng ý bất cứ điều gì với cô. Cô đừng hòng phá hoại hạnh phúc gia đình tôi.
- Tôi cho chị một tuần để suy nghĩ cái gì có lợi cho chị nhất. Nói cho chị biết trước, nếu như chị không đồng ý ly hôn và nhận số tiền này, tôi sẽ có cách để chồng chị tự ly hôn với chị mà chị không nhận được bất cứ thứ gì. Chị suy nghĩ cho kỹ đi.
Người phụ nữ đó đứng dậy ra về, Phượng cũng chẳng buồn nhìn theo cô ta. Nhưng những gì cô ta mang đến là một cơn á.c mộng kinh hoàng với Phượng. Cô không dám tin đây là sự thật, chồng cô có người phụ nữ khác trong lúc đi công tác ư? Cô ta còn trơ trẽn mang cả tiền đến mua chồng cô.
Phượng cười cay đắng, nhìn nắm tiền để trên bàn mà cô thấy đau đớn và ghê tởm bao nhiêu. Đời cô cũng có một ngày người ta mang tiền đến để mua chồng mình, bắt mình ly hôn để nhận tiền đền bù 300 triệu này ư?
Suốt mấy hôm nay Phượng như người mất hồn, cô chẳng làm được việc gì. Cô cứ nghĩ mãi về chuyện nhân tình của chồng đến nhà bắt cô bỏ chồng và nhận tiền. Thực sự cô thấy mình đang rơi vào vực thẳm, khi người yêu thương mình lại phản bội mà cô không hề hay biết. Còn cô nhân tình kia ngang nhiên ra điều kiện với Phượng. Cô không biết mình phải làm gì để trả lời cô ta. Liệu Phượng có nên nhận 300 triệu kia và ly hôn, hay cứ cố chấp giữ chồng mình bằng được.
Có bức thư đặt trên đơn ly hôn
'...Giá như anh bớt đi một chút sỹ diện hão thì có thể cuộc hôn nhân của chúng ta dẫu không hạnh phúc thì cũng có thể cứu vãn được. Lấy nhau đã hơn 20 năm, em hiểu rõ hơn ai hết về chồng mình. Anh tốt tính, vui vẻ, hòa đồng, yêu vợ, thương con dù có chút hồ đồ, thích bông phèng và nhược điểm lớn nhất của anh là... sỹ diện hão.
Ngày mới cưới nhau, vợ chồng sống trong căn nhà chật hẹp, tiền của chẳng có gì mà anh cứ kéo bạn về ăn uống, kệ em phải lo. Thậm chí, anh còn cho bạn ở nhờ, khi nhà chỉ có một phòng, vợ chồng mình nằm trên giường, bạn anh ngủ dưới đất. Một chút riêng tư của vợ chồng trẻ cũng không có thế mà anh vẫn vui vẻ chấp nhận. Ngay cả lúc bạn anh sàm sỡ với em, em bố trí để anh bắt quả tang mà rồi vì sỹ diện hão với bạn, anh cũng bỏ qua nỗi hổ thẹn bị xúc phạm của em.
Chúng ta có con, hai đứa trẻ thiên thần. Ai nhìn vào cũng thấy anh là người chồng hạnh phúc, có vợ đẹp, con khôn. Vợ chồng mình đều chịu khó làm lụng, chi tiêu tiết kiệm, kinh tế khá giả dần lên, tính sỹ diện hão của anh càng có dịp phát huy, anh cho bạn bè vay tiền, bị quỵt, anh cũng lờ đi. Một số người lợi dụng anh, nại ra tai nạn nọ kia, nhờ anh giúp là anh đưa tiền cho người ta ngay.
Bất cứ ở đâu anh cũng tỏ ra là người hào phóng, từ tranh trả tiền ăn uống đến "bao trọn gói" một chuyến du lịch. Mà, anh làm những chuyện đó không hề hỏi em lấy một câu, cứ tiêu pha thôi, mặc dù tiền ấy là của chung, mặc dù chúng ta chưa giàu có gì, vợ anh và con anh phải sống chắt chiu, thua chúng, kém bạn ở nhiều thứ. Anh không đếm xỉa đến như một lẽ tự nhiên mà lạ thay, anh yêu vợ, thương con mà sao lại hành động thế, như một kẻ vô tình vậy.
Đỉnh điểm là có người phụ nữ vờ yêu anh để bòn rút anh, khi sự việc vỡ lở, cô ta đã moi được của anh một số tiền. Đến nước ấy mà anh còn bảo vệ cô ta, bảo không bị lợi dụng gì để vớt vát tý sỹ diện hão. Em chịu anh rồi!
Và, lỗi ở em nhưng một phần cũng do anh, em có người đàn ông biết chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với em. Em đã cố tình để cho anh chứng kiến mối tình vụng trộm, bất chính đó. Em đã hy vọng rằng anh nổi giận, anh đập phá, đòi ly hôn, tung hê mọi thứ. Nhưng anh vẫn bình thản như không. Em biết giải thích thế nào về thái độ đó, là anh hèn hay hoàn toàn vô cảm?
Bởi em không chấp nhận được cả hai thứ đó ở một người đàn ông là chồng em nên em chủ động viết đơn ly hôn và em biết là anh sẽ ký, đồng ý với em, vì em tin rằng một lần nữa, tính sỹ diện hão của anh sẽ thắng. Vợ anh".
Vợ đòi ly hôn khi tôi đề nghị mua nhà Tôi 48 tuổi, vợ kém 4 tuổi, ở tỉnh, cả hai kinh doanh tự do. Thu nhập của tôi khoảng 20 triệu một tháng, thu nhập của vợ gấp 2-3 lần tôi, chưa kể khoản thu bất thường của cả hai. Cưới nhau hơn 20 năm, cuộc sống chúng tôi tương đối êm đềm dù tính tôi chỉn chu, hướng nội, còn tính...