“Chị chê tôi quê mùa bẩn thỉu đúng không?”
Một hôm đang ăn cơm, bà liền nhè miếng cơm nhai dở trong miệng mình ra mớm cho cháu. Tôi kinh hãi hét lên: “Mẹ cho cháu ăn như thế vừa mất vệ sinh vừa dễ lây bệnh cho cháu đấy”. Tôi vừa dứt câu thì mẹ chồng òa lên khóc.
Mấy lâu nay nhà tôi rối rắm ngột ngạt như mớ bòng bong. Mẹ thì giận con, chồng thì giận vợ, vợ thì cảm thấy bất mãn với cả chồng và mẹ chồng, thực sự là vô cùng mệt mỏi.
Chuyện là dạo trước, công việc tôi quá bận rộn, đi sớm về muộn. Hai con nhỏ, đứa lên hai đứa lên ba lúc nào cũng phải gửi cô giáo trông thêm giờ. Hôm đón sớm, hôm đón muộn, nhìn chúng nó mong mẹ rất thương. Ông bà ngoại thì vẫn còn đi làm không nhờ được, bà nội lại ở quê xa xôi quá.
Tôi có bàn với chồng, hay là thuê người giúp việc. Nhờ bạn bè giới thiệu, tôi quyết định thuê người với mức lương 5 triệu một tháng, có kinh nghiệm chăm trẻ và thâm niên giúp việc nhà.
Một lần chồng tôi gọi điện về quê, có kể với mẹ chồng là nhà sắp có giúp việc. Sau khi biết số tiền phải trả cho việc thuê người mỗi tháng là 5 triệu, mẹ chồng tôi quyết định: “Vợ chồng con tiền bạc cũng chẳng dư giả gì. Thôi, đừng thuê người, để mẹ cho người ta mượn ruộng rồi mẹ lên trông con cho, coi như vừa giúp các con, vừa đỡ một khoản tiền. Ở quê mà làm cho ra từng ấy tiền cũng bạc mặt đấy con ạ”.
Thế là chồng tôi dẹp bỏ ý định thuê người của tôi, hồ hởi về quê đón mẹ lên. Tôi dù không muốn cũng phải đành chấp nhận.
Tuy nhiên càng sống chung tôi càng thấy tôi và mẹ chồng không hợp. Mẹ chồng tôi làm gì cũng theo kinh nghiệm các ông các bà, làm gì cũng chậm chạp, đặc biệt là nhiều khi chăm cháu rất không vừa ý tôi.
Video đang HOT
Đầu tiên là bà bảo chồng tôi mua về một chiếc võng, nói để ru cháu ngủ. Tôi nói mẹ chồng, trẻ nằm võng rung lắc dễ ngủ, mình nhàn nhưng là làm hại cháu vì khoa học chứng minh trẻ em ngủ võng hỏng xương sống nhưng mẹ chồng lại bảo “Chồng con hồi bé suốt ngày ngủ võng, giờ vẫn khỏe mạnh thông minh đấy thôi”.
Thứ nữa là cứ đến bữa ăn là ba bà cháu dắt nhau đi ăn rong khắp hang cùng ngõ hẻm, vừa cho cháu ăn vừa buôn chuyện với hàng xóm, tôi nói mấy lần bà đều nói đi vậy nó ăn nhanh hơn. Báo hại mỗi lần tôi cho con ăn nó đều đòi đi ra ngoài không chịu ngồi một chỗ. Đỉnh điểm nhất là một hôm đang ăn cơm, bà liền nhè miếng cơm nhai dở trong miệng mình ra mớm cho cháu. Tôi kinh hãi hét lên: “Mẹ cho cháu ăn như thế vừa mất vệ sinh vừa dễ lây bệnh cho cháu đấy”.
Tôi vừa dứt câu thì mẹ chồng òa lên khóc: “Tôi có bệnh tật gì đâu mà lây bệnh. Ngày xưa tôi nuôi chồng chị, suốt ngày nhai cơm cho nó, nó vẫn khỏe mạnh đấy thôi. Là chị chê tôi quê mùa bẩn thỉu đúng không?”.
Chồng tôi thấy mẹ khóc thì quay sang mắng chửi tôi, nói tôi “cậy mác thành phố” nên coi thường mẹ anh, cũng chẳng khác gì coi thường gốc gác của anh.
Tôi thực sự không ý gì, chỉ là không thể chịu nổi cái cách bà chăm con tôi theo kiểu ấy thôi. Tôi định sẽ thuê người giúp việc, còn mẹ chồng thích ở chơi bao lâu thì ở. Nhưng chồng tôi khăng khăng không chịu, nói làm như vậy khác nào đuổi mẹ về quê.
Thế chẳng lẽ tôi cứ để bà chăm con tôi theo cách của bà dù biết rằng không tốt hay sao? Tôi thà bỏ mấy triệu ra thuê ô sin mà được việc còn hơn không mất tiền mà chuốc bực bội vào người như vậy.
Ánh Nguyệt
Theo Dân Trí
Còn chưa hết cữ, tôi đã bị chồng lôi về bằng được, biết người đang nằm chờ mình ở nhà, tôi chỉ muốn chết đi cho nhẹ nợ
Khi tôi sinh con, mẹ chồng đến xem một chút rồi mau miệng đuổi khéo tôi về nhà ngoại. Vậy mà bây giờ, họ lại muốn tôi về.
Tôi đang vô cùng thất vọng về người mà mình vẫn gọi là chồng mọi người ạ. Mới kết hôn được hơn một năm nhưng tôi đã trải qua bao nhiêu uất ức, khổ cực khi sống với chồng.
Chúng tôi đến với nhau qua mai mối. Chỉ vì bố mẹ tôi không muốn con gái bước sang tuổi 30 mới lấy chồng. Vì thế, ông bà đã thúc ép tôi phải lấy một người mà ông bà cho rằng phù hợp. Đám cưới của tôi diễn ra chỉ sau 3 tháng quen biết. Gia đình nhà chồng tôi không giàu có, nhưng cũng khá giả so với những nhà xung quanh. Chỉ có điều ngay từ khi tôi về làm dâu đã nảy sinh vô vàn vấn đề.
Chồng tôi rất trẻ con. Anh không quan tâm đế vợ, đã vậy còn răm rắp nghe lời mẹ. Nếu như những gì mẹ anh nói là đúng thì tôi không bàn cãi. Đằng này mẹ anh luôn hằn học tôi, cho rằng tôi vào được gia đình ấy là một sự may mắn.
Suốt thời gian mang bầu, tôi phải làm việc nhà không ngơi nghỉ. (Ảnh minh họa)
Suốt thời gian mang bầu, tôi phải làm việc nhà không ngơi nghỉ. Đến nỗi khi bố tôi đến chơi, ông còn phải thở dài và thừa nhận bản thân ân hận khi gả con gái cho một gia đình như vậy.
Ngày tôi sinh con, cứ ngỡ cả nhà chồng sẽ hạnh phúc đón về. Không ngờ ngay sau khi có giấy ra viện, mẹ chồng tôi đã nhờ vả thông gia chăm sóc con dâu và cháu nội. Vì là máu mủ nhà mình nên bố mẹ tôi đồng ý để tôi về ở cữ nhà ngoại. Bố tôi còn cảm thấy vui vẻ vì chí ít cũng được lo cho con gái.
Những ngày tôi ở cữ, mẹ chồng đến chơi được vài lần. Lần nào bà cũng ngồi một lúc rồi ra về. Có bữa đến chơi, vừa bế cháu chưa được 10 phút mà mẹ chồng tôi đã than đau lưng rồi trả lại con cho tôi bế.
Mấy ngày trước, chồng đùng đùng đến nhà mẹ vợ, lôi cổ tôi về. Anh bảo mẹ chồng tôi bị ngã trong nhà vệ sinh nên gãy chân, hiện tại không có ai chăm sóc cả. Chồng tôi thì bận đi làm cả ngày, thuê người giúp việc lại tiếc tiền nên mẹ chồng tôi không cho. Vậy là tôi, mới sinh con chưa được 20 ngày đã phải khăn gói về nhà chăm sóc mẹ chồng gãy chân.
Mới sinh con được 20 ngày nhưng tôi đã phải khăn gói về nhà chồng. (Ảnh minh họa)
Hôm qua tôi ốm sốt, vậy mà vẫn phải chạy đi chạy lại giữa phòng mẹ chồng và bế con. Khi chồng về, tôi nói anh thuê người giúp việc theo giờ. Vậy mà chưa gì mẹ chồng tôi đã lên tiếng, bà bảo nếu nhà tôi thuê người giúp việc thì thiên hạ sẽ chê cười, bảo tôi là con dâu mà không biết chăm mẹ chồng.
Thật sự tôi đã cố gắng nhưng mệt mỏi quá mọi người ạ. Bây giờ ngày nào với tôi cũng là cực hình. Làm việc không tốt thì bị mẹ chồng chửi. Trong mắt mẹ chồng, tôi không khác gì osin trong nhà. Sáng nay tranh thủ lúc con ngủ, tôi cũng chợp mắt làm con suýt rơi từ trên tay xuống. Mới chỉ vài hôm mà tôi đã cảm thấy kiệt sức rồi, tôi nên làm gì đây?
Theo Helino
Giảng viên đại học ngoại tình vì lý do không ngờ Mỗi khi đi công tác, tôi luôn mua son phấn, sữa tắm, váy áo cho vợ, nhưng em chẳng muốn sửa soạn. Tôi năm nay 40 tuổi, là giảng viên đại học. Vợ tôi làm kế toán. Chúng tôi cùng quê. Ngày tôi học thạc sĩ, em mới học đến lớp 12. Nhà tôi và nhà em cách nhau chỉ mấy căn. Em...