Chỉ cần một cái ôm…
Bởi một cái ôm đôi khi còn giá trị hơn nhiều lời nói được thốt ra.
Mỗi khi khóc, không cần an ủi nhiều, chẳng cần hỏi han nhiều… chỉ cần vòng tay và ôm vai thôi. Lúc ấy, sẽ bớt đi những nức nở vì trái tim đã ấm áp hơn và bờ vai cũng được giữ chặt hơn.
Sắp xa nhà, rời ra vòng tay bố mẹ để đến một chân trời mới. Đừng chỉ chúc những điều lớn lao, cũng đừng chỉ dặn dò, nhắc nhở và nhất là đừng khóc. Khi ấy, chỉ cần ôm một cái thôi để người đi được hiểu rằng mình luôn được yêu thương, che chở và luôn có một vòng tay giang rộng bất cứ khi nào mình cần.
Ngay cả những khi lo lắng, bất an, không phải cứ động viên là tốt nhất. Khi ấy, cần lắm một cái ôm để mình thêm vững dạ, để hiểu rằng dù mình có quyết định ra sao, kết quả thế nào thì vẫn luôn có ai đó ủng hộ, tin tường nơi mình.
Video đang HOT
Để chia sẻ niềm vui cùng nhau cũng đâu cần tán tụng, khen ngợi quá nhiều nhỉ? Chỉ cần ôm một cái hay vỗ lên vai cũng đủ để biết rằng mọi người đang tự hào như thế nào về mình.
Giận hờn, cãi vã có thể làm mình thêm hiểu nhau nhưng cũng có thể khiến mọi chuyện thêm rắc rối. Khi ấy, chỉ cần một cái ôm thôi – một cái ôm chân thành để xóa đi những nghi ngờ và kéo gần lại khoảng cách vô hình.
Một cái ôm làm bạn tốn không ít năng lượng và cả những suy tư. Vì không phải ai cũng có thể khiến bạn vòng tay ra và ôm. Ôm một ai đó vào lòng là bạn đang truyền cho họ hơi ấm từ trái tim mình và giúp họ tìm thấy sự bình yên.
Nếu được, hãy giang tay và ôm lấy mọi người.
A hug is an amazing thing -
It”s just the perfect way
To show the love we”re feeling
But can”t find the words to say.
It”s funny how a little hug
Makes everyone feel good
In every place and type,
It”s always understood.
And hugs don”t need new equipment,
Special batteries or parts,
Just open up your arms,
And open up your hearts.
(A simple hug, Johnny Ray Ryder Jr.)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em yêu anh bằng nước mắt
Em chỉ biết quan tâm anh bằng lời nói, hỏi han, đứng từ xa nhớ và nghĩ về anh, trăn trở vì anh và những gì đang xảy ra trong cuộc sống của anh. Em biết anh thương em và mỗi lúc đi cạnh em, em biết anh không muốn em khóc lóc hay yếu đuối.
Em sống phiêu diêu trong chính tâm hồn mình, sống như mình muốn, yêu như mình mơ, yêu hết lòng mà không màng tới miệng lưỡi thế gian, không màng tới lý trí. Em sống bằng tình cảm, bằng trái tim, bởi em nghĩ mình chỉ được sống một lần, trái tim em chỉ có một, cuộc đời ai cũng chỉ có một lần. Vậy nên em cứ hành động như mình thích, làm những điều cho rằng sẽ hạnh phúc với mình, sẽ mang lại bình yên cho mình.
Em đã bước đi, em đã yêu, yêu anh hết mình và cứ như thế em sẽ không bao giờ khoác lên mình chiếc áo cưới trắng tinh, không bao giờ có thể tung bó hoa trong ngày cưới của em, không bao giờ được nghe tiếng thì thầm: "Em, hãy làm vợ anh nhé". Vì yêu anh em chấp nhận làm tình nhân của anh!Anh biết không? Đôi khi em nghĩ, việc quen biết và yêu thương anh quả là một hình phạt dành cho em. Vì từ khi yêu anh đến bây giờ em luôn sống trong sự xen lẫn của hạnh phúc va đau khổ, của niềm vui và nỗi buồn, của nụ cười và nước mắt, của hân hoan và sợ hãi. Quả thật, em yêu anh bằng nước mắt. Em chẳng thể làm được gì cho anh cả, không thể chăm sóc cuộc sống của anh, sức khỏe anh, không thể chia sẻ niềm vui nỗi buồn với anh mỗi ngày, càng không thể giúp được gì cho anh trong công việc.
Em chỉ biết quan tâm anh bằng lời nói, hỏi han, đứng từ xa nhớ và nghĩ về anh, trăn trở vì anh và những gì đang xảy ra trong cuộc sống của anh. Em biết anh thương em và mỗi lúc đi cạnh em, em biết anh không muốn em khóc lóc hay yếu đuối, em cũng biết anh luôn cố gắng tránh những xúc động đó của em và anh luôn cố lảng sang những niềm vui, nhưng anh hiểu được bao nhiêu phần đau khổ trong những giọt nước mắt và những lời nói của em?
Em có thể không giúp được gì cho công việc của anh, nhưng trong mỗi lần cầu khẩn trước đấng linh thiêng, em luôn mong mỏi điều tốt đẹp cho anh và em sẵn sàng bằng lòng với một sự đánh đổi nếu cần thiết, vận may hạnh phúc nào đó của em cho vận may và hạnh phúc của anh. Và em vẫn muốn được một lần nói với anh: Dù có chuyện gì xảy ra xin anh hãy tin rằng em yêu anh, hôm qua, hôm nay và cả về sau này nữa.
Em có thể không chăm sóc được cuộc sống của anh, nhưng trong đêm em vẫn thường trăn trở: hình dáng, nụ cười, giọng nói và những nếp nhăn trên vầng trán của anh. Có thể em chẳng nấu cho anh những bữa ăn đủ chất hay kéo tấm chăn trong đêm đông lạnh giá cho anh được ấm áp nhưng tiếng nói, hơi thở, ánh mắt anh trong suy nghĩ của em như một phần không thể thiếu. Đến bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu em cũng thấy mình cần có anh đến nhường nào.
Em có thể chỉ biết nói yêu anh, chỉ biết dặn dò anh tự chăm sóc mình, chỉ biết quan tâm anh bằng lời nói, nhưng sâu thẳm trong những lời nói đó là niềm đau vô cùng tận, vì em chẳng thể làm gì thiết thực hơn một câu nói, một lời dặn dò.
Ai từng yêu mà không mong muốn mang lại điều tốt đẹp cho người mình yêu, không mong được chăm lo cho từng miếng ăn, giấc ngủ của người ấy? Ai không thấy nhói đau khi họ ốm yếu, mệt mỏi bất trắc? Hơn ai hết, em chỉ đứng từ xa nhìn anh, dặn dò, quan sát và em chỉ có thể nói: không thể làm gì và cũng chẳng biết phải làm gì cho cuộc sống của người em yêu. Em đáng thương quá phải không anh?
Nếu có thể, em sẵn sàng đánh đổi tất cả để được bên anh, chăm sóc anh, chia sẻ cùng anh, chỉ ước sao có thể giảm bớt những lo âu trong những nếp nhăn trên vầng trán anh, giảm bớt đi màu vàng mệt mỏi trong đôi mắt của anh. Giá như em có thể đánh đổi!
Tình yêu với em là gì nếu không phải là chiếc kim nhiều góc cạnh găm ở trong tim được điều khiển bởi tất cả những âm thanh, hình ảnh về anh? Cuộc đời anh, hơn mấy chục năm qua đã sống, đã có lúc nào anh muốn chết đi vì cảm giác cơ thể bị tra tấn bởi những trăn trở về cuộc sống của một ai đó không anh?
Cái dáng trầm ngâm, thinh lặng của anh khi bị sức ép công việc đè nặng, đôi vai dường như có một viên đá rất lớn đè lên, ánh mắt mệt mỏi, vầng trán nhăn nhó, sự căng thẳng bao quanh anh thành một kết giới vô hình mà chính anh không tìm được lối ra và em chỉ biết im lặng và nhìn anh.
Những lúc ấy, song song với cảm giác bất lực khó khăn của người mình yêu là cảm giác khao khát đánh đổi bất cứ thứ gì mình có để gánh nặng ấy vơi bớt, để kết giới ấy bị tan chảy, để nụ cười anh lại hiên hoà trên môi, để hơi thở anh, anh mắt anh trở lại bình thường. Nhưng lần nào em cũng chỉ biết im lặng, em không làm được gì và không có cơ hội để đánh đổi những thứ ấy cho anh, đơn giản chỉ vì em là tình nhân!
Em ở cạnh anh, yêu anh bằng tất cả những rung cảm của một người con gái, em yêu anh trong điên cuồng, trong vô vọng, em vẫn biết "Đôi tay em không thể ôm trọn hạnh phúc khi đôi chân em đang giẫm đạp lên hạnh phúc của người khác". Em xin lỗi, nhưng mong anh hay hiểu cho em và để em được yêu anh, được làm người tình của anh, anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ cần anh hạnh phúc... Chỉ cần anh hạnh phúc thì dù anh chọn Gấu hay chọn gia đình Gấu đều vui, chỉ cần anh biết một điều là Gấu yêu anh, trước đây, bây giờ và mãi về sau, với Gấu thế là đủ rồi. Anh! Giờ đây cứ nghe ai nhắc đến tên anh trước mặt Gấu là nước mắt từ sâu thẳm trong tim lại...