Chỉ cần lấy và sinh con cho người chồng “gay”, tôi sẽ có tất cả
Sinh ra trong gia đình nghèo, tôi hiểu nỗi nghèo khó nó là thế nào. Nhưng vì quá ham đổi đời tôi đang phải gồng mình trả giá cho những ngày tháng sa đọa.
Tôi lao vào học, tôi biết đó là con đường duy nhất của mình. Nếu đỗ đại học, tôi sẽ được đến Hà Nội, vùng đất có thể giúp tôi đổi đời. Với quyết tâm của mình, tôi luôn cố gắng nỗ lực học hành dù vẫn phải đầu tắt mặt tối cùng bố mẹ làm lụng. Tôi tranh thủ mọi lúc rảnh rỗi để có thể học.
Và trời cũng không phụ lòng người khi tôi thi đỗ vào một trường đại học khá có tiếng tại Hà Nội. Gom góp tất cả tiề.n trong nhà và vay mượn thêm hàng xóm, họ hàng thì bố mẹ cũng lo được cho tôi đủ tiề.n học phí và bắt đầu cuộc sống tại thủ đô hoa lệ.
Có tiề.n, tôi thay đổi hẳn, tôi thường xuyên cùng bạn trai xuất hiện tại những vũ trường, quen với việc mua sắm hàng hiệu bằng tiề.n của bạn trai và công việc PG giờ đây cũng chỉ là đi làm cho vui. (Ảnh minh họa)
Ngày nhập học, nhìn bạn bè được xe đưa xe đón trong khi tôi phải một thân một mình làm mọi thứ càng thôi thúc ở tôi quyết tâm phải thay đổi vận mệnh. Ngay sau khi ổn định mọi thứ, tôi bắt đầu hành trình đi kiế.m tiề.n trang trải cho việc học hành và nuôi sống chính mình ở cái mảnh đất mơ ước của tôi.
Cũng nói thêm, tuy chân lấm tay bùn từ nhỏ nhưng tôi vẫn sở hữu nhan sắc khiến nhiều người say đắm. Gương mặt trái xoan, làn da trắng cùng vóc dáng cao ráo giúp tôi đủ trở thành hotgirl trong lớp đại học. Được bạn bè giới thiệu, tôi bắt đầu làm thêm công việc PG để kiế.m tiề.n.
Những đồng tiề.n đầu tiên kiếm được của 1 tháng làm PG bằng số tiề.n bố mẹ tôi làm ruộng cả nửa năm trời. Có tiề.n, tôi bắt đầu mua sắm quần áo, đồ dùng cho mình. Với nhan sắc xinh đẹp, tôi dễ dàng có cho mình bạn trai là một chàng công tử giàu có ở trường.
Có tiề.n, tôi thay đổi hẳn, tôi thường xuyên cùng bạn trai xuất hiện tại những vũ trường, quen với việc mua sắm hàng hiệu bằng tiề.n của bạn trai và công việc PG giờ đây cũng chỉ là đi làm cho vui. Tôi chấp nhận đán.h đổi đời con gái của mình để có tiề.n thỏa mãn những đam mê vật chất của bản thân.
Và mối tình đó cũng không kéo dài quá nửa năm, bạn trai chia tay tôi vì đã “hết hứng”. Tôi lao vào những cuộc tình tiếp theo những người khá giả nhưng không mấy người rộng rãi chi tiề.n cho tôi như người đầu tiên. Vì thế, để phục vụ những nhu cầu xa xỉ của mình, tôi đã phải vay nợ quá nhiều.
Sau 4 năm học đại học, tôi ra trường với tấm bằng trung bình vì đã dành toàn bộ thời gian cho việc ăn chơi, bay nhảy. Nhan sắc sớm tàn phai theo những cuộc chơi, số tiề.n nợ của tôi cũng lên tới cả trăm triệu, con số mà tôi không thể ngờ đến.
Video đang HOT
Chỉ cần chấp nhận lấy và sinh cho anh một đứa con là tôi sẽ có tất cả. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ sinh con với một chàng gay. (Ảnh minh họa)
Thay vì đổi đời như mình từng mong ước, tôi gánh trên vai số nợ mà không biết sẽ làm thế nào để trả thì tôi quen anh. Anh cũng làm quen với tôi như bao người khác, anh thành đạt, giàu có và rất lịch sự. Từ khi tôi bước chân ra Hà Nội, anh có lẽ là người đàn ông tử tế nhất tôi từng gặp.
Thế nhưng, tôi sững người khi biết rằng anh làm quen với tôi không phải vì tình yêu mà muốn tôi kí hợp đồng hôn nhân. Anh hiểu rõ hoàn cảnh của tôi, anh hoàn toàn không có cảm xúc với phụ nữ và chỉ muốn cưới một người vợ để cho gia đình yên ổn. Anh sẽ trang trải cho tôi toàn bộ số nợ, lo cho tôi một khoản đủ để làm lại cuộc đời sau khi chia tay.
Thời hạn hợp đồng sẽ là 3 năm. Nhưng có một điều kiện, trong 3 năm đó tôi phải sinh cho gia đình anh một đứa con. Nếu làm được điều ấy, tôi sẽ có rất nhiều tiề.n và có tất cả. Thế nhưng, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ phải sinh con với một chàng gay và rồi b.ỏ co.n để lấy một số tiề.n.
Dù yêu tiề.n, yêu vật chất nhưng với tôi những thứ đó vẫn quá sức tưởng tượng. Tôi không biết phải làm sao, chấp nhận yêu và sinh con với anh hay oằn lưng để gánh khoản nợ cả trăm triệu mà chưa có cách nào giải quyết? Tôi đã đổi đời hay hại đời mình khi lên chốn đô thị phồn hoa này đây?
Theo tintuc
Nửa trái dưa hấu và bài học sâu sắc về tình nghĩa vợ chồng
Vào buổi trưa một ngày nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh, không ngờ bên trong có nửa quả dưa hấu mát lạnh, tôi mừng rỡ lấy ăn.
Đúng lúc này vợ tôi cũng trở về, vừa đi vào cửa nhà cô ấy vừa than thở: "Chế.t khát mất, nóng chế.t mất!", mở tủ lạnh ra, cô ấy ngẩn cả người ra.
Tôi bảo với vợ là miếng dưa hấu đó tôi ăn rồi, nét mặt cô ấy thoáng một chút không vui, vội vã cầm ly đi rót nước uống, vừa nhấc ấm nước lên, bên trong cũng không còn một giọt nào.
Thế là cô ấy đột nhiên phát cáu: "Anh cũng không biết đun lấy một chút nước, về nhà lâu như thế làm gì ?" Tôi cũng giận dữ: "Sao cái gì cũng đều là tại tôi thế?" Vì chuyện này mà hai chúng tôi chiến tranh lạnh mất một tuần mới hòa giải được.
Thứ bảy, tôi một mình trở về nhà bố mẹ tôi, họ vừa thấy tôi liền hỏi: "Sao một tuần nay bố mẹ không nhìn thấy vợ con rồi?" Tôi liền đem câu chuyện giận dữ kể cho họ nghe từ đầu đến cuối. Mẹ tôi nghe xong liền trách mắng tôi, làm việc không nên chỉ có nghĩ đến bản thân mình mà không để ý đến người khác.
Không chỉ đơn giản là một nửa quả dưa hấu nhưng ẩn chứa sau nó là cả một ý nghĩa về tình yêu vợ chồng sâu sắc. (Ảnh minh họa)
Tôi không cho là đúng: "Chỉ là ăn hết nửa quả dưa hấu thôi mà, có cái gì ghê gớm đâu."
Bố tôi vừa cười vừa nói: "Con không cần phải biện bạch cho bản thân nữa, ngày mai là chủ nhật, cả hai đứa cùng tới đây một chuyến."
Ngày hôm sau, tôi cùng vợ chở con trở lại nhà bố mẹ tôi.
Vừa vào cửa, bố tôi liền sai tôi đi mua dấm chua, đợi đến lúc tôi mua trở về, bố tôi nói vợ tôi đã đưa con ra ngoài rồi, nói xong bố tôi liền bê ra một nửa quả dưa hấu đưa cho tôi rồi nói: "Nhìn con nóng quá đầu chảy đầy mồ hôi rồi, mau ăn miếng dưa hấu giải khát đi."
Nửa trái dưa hấu cũng chừng bốn năm cân, ông đưa cho tôi một cái thìa: "Ăn không hết thì để phần thừa còn lại cho vợ con về ăn", tôi cầm lấy cái thìa rồi ăn lấy ăn để, ăn chưa đến một nửa, bụng đã căng lên rồi.
Lúc cả nhà ăn cơm, bố tôi mang ra hai miếng dưa hấu đặt lên bàn rồi nói với tôi: "Con xem xem chúng có gì khác nhau?"
Tôi rất bối rối, cẩn thận nhìn đi nhìn lại, một nửa là tôi vừa mới ăn, một nửa còn lại cũng là đã được ăn, nhìn một lúc lâu, cũng nhìn không ra kết quả gì, đành phải lắc đầu.
Bố tôi chỉ vào miếng dưa hấu nói: "Một nửa này là con ăn, còn nửa kia là vợ con ăn, bố đều nói cho hai đứa là, "nếu như ăn không hết, thì để phần thừa còn lại cho người kia ăn". Con nhìn vợ con ăn như thế nào? Là dùng thìa xúc từ bên cạnh rồi vào phía bên trong, ăn hết một nửa, nửa còn lại để nguyên không động tới. Nhìn miếng của con xem, bắt đầu xúc từ chính giữa, ăn hết phần thịt ở chính giữa, để phần bên cạnh cho người khác ăn, người nào mà chẳng biết phần thịt ở chính giữa ngọt chứ? Từ việc nhỏ này mà xét thì thấy vợ của con có tấm lòng hơn con nhiều."
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ lên.
Bố tôi nói ý tứ sâu xa: "Cả một đời của hai người, liệu có thể có bao nhiêu việc to tát? Tình cảm vợ chồng thể hiện ở chỗ nào? Là thể hiện ở một giọt dầu, một thìa cơm, một thìa canh trong cuộc sống hàng ngày. Lần trước con vì việc ăn dưa hấu mà cãi nhau với vợ, lại còn bao biện hót như khướu, điều đó rõ ràng là con không đúng. Nếu như đổi lại là vợ con về nhà trước, nhất định nó sẽ để phần cho con một nửa."
"Đừng xem đây là việc nhỏ, nó có thể phản ánh ra tấm lòng của một người, bên trong miếng dưa chứa đựng một bài học lớn về cách ứng xử trong gia đình, khi trái tim đã nguội lạnh, con phải từng chút từng chút sưởi ấm cho nó, mỗi ngày đều luôn nhớ ủ ấm cho nó. Ngược lại khi trái tim đang ấm áp, con từng muỗng từng muỗng nước lạnh đổ vào nó thì một ngày nào đó nhất định sẽ khiến nó nguội lạnh."
"Con thử suy ngẫm xem, nếu như vợ con cũng giống như con, làm mọi việc đều không nghĩ đến con nữa, lâu dần, con sẽ thấy thế nào?"
Thực sự là một câu nói thức tỉnh một người trong mộng như tôi, tôi bỗng nhiên phát hiện ra rằng, thường ngày khi trở về nhà, đôi dép được để gọn gàng, nước trà đã để sẵn trên bàn, chiếc ô được để sẵn ngoài cửa ra vào khi trời mưa, đó đều là thể hiện tình cảm yêu thương của vợ tôi, nhưng còn tôi thì sao, lại cứ tùy tiện, coi như không nhìn thấy, không hiểu được những điều đó mà còn suy bụng ta ra bụng người.
Hạnh phúc không phải là ở trong một căn nhà lớn bao nhiêu mà là bên trong căn nhà có bao nhiêu tiếng cười hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Nghĩ ra những điều đó, tôi hổ thẹn vô cùng, tôi vội vàng bưng sủi cảo đã lạnh ra đưa cho vợ: "Cái này không còn nóng nữa rồi, em ăn trước đi!"
Vợ tôi cười: "Anh chỉ giả bộ một chút trước mặt bố mẹ thôi."
Bố tôi cũng cười: "Có thể hạ quyết tâm đóng giả như thế cả đời thì là người chồng tốt rồi."
Tình yêu thương phải được thể hiện qua lại giữa đôi bên với nhau, hãy cảm thông với một nửa của bạn, đừng cho rằng mọi chuyện là họ cố tình gây sự với mình, mà hãy suy ngẫm tìm sai sót của bản thân mình.
Hạnh phúc không phải là ở trong một căn nhà lớn bao nhiêu mà là bên trong căn nhà có bao nhiêu tiếng cười hạnh phúc.
Hạnh phúc không phải là lái một chiếc xe rất sang trọng, mà là người lái xe có thể bình an trở về nhà.
Hạnh phúc không phải là yêu một người vô cùng xinh đẹp, mà là yêu một người có vẻ mặt cười sáng lạng.
Hạnh phúc không phải là nghe được bao nhiêu lời nói ngọt ngào, mà là lúc tổn thương có thể có người nói với bạn rằng: "Không sao cả, có anh ở đây rồi."
Theo Tintuc
Này những gã trai thời "trung cổ", ai bảo con gái cứ lên bar là "hỏng" Những cô gái mà các anh vẫn thấy lên bar vui cười đấy, thật ra họ rất cô đơn và ngoan hiền. Ngay sau khi bài viết "Kiểu phụ nữ thích bar sàn, lấy về chỉ tổ rước họa vào thân" được đăng tải, ban biên tập nhận được rất nhiều phản hồi từ độc giả, đồng ý có, phản biện cũng có....