Chỉ cần được yêu thương thì khổ bao nhiêu vợ cũng chịu được
Thứ duy nhất trên đời chẳng thể mua được đó là tình cảm và sự chân thành dành cho nhau. Vậy nên, dù có khó khăn, khổ cực đến nhường nào thì chỉ cần được yêu thương trọn vẹn, vợ vẫn có thể chịu đựng được.
Chỉ cần được yêu thương vợ có thể chịu đựng được mọi thứ (Ảnh minh họa)
Ngày đầu tiên chồng đưa vợ về ra mắt gia đình, mẹ chồng lắc đầu thở dài buồn thườn thượt. Chẳng phải vì vợ có điều gì sai sót mà mẹ đang lo lắng cho tương lai của hai vợ chồng, mẹ sợ chúng ta chẳng thể hòa hợp được mà sống, sợ vợ chẳng thể vì chồng mà chịu nhiều khó khăn, khổ cực.
Mẹ bảo đôi bàn tay mềm mại, trắng ngần kia của vợ sao có thể nấu cho chồng những bữa cơm ngon. Đôi chân chẳng thể đi xuống nền đất kia sao có thể sẵn sàng chạy đến bất cứ nơi đâu cùng chồng. Và vì vợ là tiểu thư con một gia đình khá giả, từ bé đã quen ăn sung mặc sướng sao có thể cam chịu những điều khó khăn, đồng lòng cùng chồng vượt qua những thử thách ấy. Mẹ còn chân thành nói nhỏ với vợ rằng: Bác biết là chúng con yêu nhau nhưng nếu không thể chắc chắn rằng chịu mọi khó khăn, khổ cực cùng nhau thì không nên đến với nhau từ ban đầu. Cháu có khả năng tìm được người yêu thương cháu và hơn con trai bác nhiều lần để lấy. Bác rất quý cháu nhưng cũng sợ cháu vất vả và lo cho tương lai, hạnh phúc của hai đứa sau này.
Chồng biết không, chẳng hiểu khi ấy vợ lấy đâu ra nhiều nghị lực, can đảm để nói lại với mẹ chồng tương lai rằng: “Cháu có thể chịu được tất cả mọi khó khăn, khổ cực chỉ cần cháu được yêu thương và trân trọng.”. Có lẽ câu nói ấy là một lời lừa khá mạo hiểm. Thế nhưng, với những gì chúng ta đã từng trải qua và với tình yêu của chồng, vợ đã tin rằng mình vượt qua được mọi thứ.
Biết tính chồng, vợ đã từ chối mọi sự giúp đỡ của bố mẹ khi đi lấy chồng. Vợ từ ở căn biệt thự rộng lớn để cùng chồng ở trong căn phòng trọ bình thường nhất. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống hoàn toàn khác khiến không ít lần vợ choáng ngợp.
Video đang HOT
Vợ chẳng còn được mua sắm thoải mái mỗi khi lĩnh lương, chẳng còn có thời gian để tụ tập bạn bè và tiêu sài thoải mái. Ngược lại, vợ về nhà cần mẫn nấu từng bữa cơm nóng sốt cho chồng, tính toán chi tiêu từng khoản một sao cho phù hợp nhất. Là sâu cả trong gia đình, vợ phải cùng chồng có trách nhiệm chăm sóc, báo hiếu với bố mẹ ở quê. Gánh một phần trách nhiệm nuôi các em ăn học nên người.
Có những khi nghĩ đến tương lai cứ mãi đầy những khó khăn như vậy, vợ cũng thấy nản lòng. Thế nhưng, chính chồng là người luôn đứng bên cạnh để động viên và tiếp thêm sức mạnh cho vợ.
Đó là những khi chồng tranh thủ đi làm về sớm để giúp vợ đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Là những khi chồng dành thời gian đi chọn cho vợ bó hoa hồng hay những quà tặng nhỏ thôi nhưng đầy ý nghĩa. Rồi chẳng đêm nào chồng quên ôm vợ khi đi ngủ để vợ cảm nhận được tình yêu thương của chồng. Cũng chẳng bao giờ chồng quên hôn vợ mỗi khi ra khỏi nhà, trước khi đi ngủ… Tất cả chỉ đơn giản, nhỏ nhoi thôi nhưng vợ thấy ấm lòng và hạnh phúc lắm.
Bù đắp lại những hy sinh, vất vả mà vợ phải trải qua, bố mẹ chồng xem vợ như con cái trong nhà, hết mực yêu thương và chăm sóc. Các em chồng giờ đã học hành thành đạt, ai cũng yêu quý và nể trọng vợ. Hơn hết là vì yêu và thương vợ, chồng đã cố gắng làm việc để có thể cho vợ một cuộc sống tốt hơn rất nhiều.
Nếu có ai đó hỏi vợ rằng nếu được chọn lựa lại, vợ có chọn chồng không thì vợ vẫn tự tin nói rằng: vợ vẫn chọn chồng, người đàn ông tuyệt vời. Dù có khó khăn vất vả đến đâu, chỉ cần được yêu thương trọn vẹn và chân thành thì vợ sẽ vẫn sẽ làm được mọi thứ.
Theo blogtamsu
Tôi nợ vợ ngàn lời xin lỗi, cảm ơn và cả cuộc đời
Đến khi nằm trên giường bệnh để giành giật sự sống từng ngày, vợ tôi vẫn lo lắng, vẫn động viên và dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Tôi thấy mình thật vô dụng và nhỏ bé trước tấm lòng của vợ - người phụ nữ tuyệt vời trong cuộc đời tôi.
Nhìn vợ gầy ốm và xanh xao trên giường bệnh mà lòng tôi đau như cắt. Em đang phải oằn mình chống trọi với bệnh tật để giành giật với sự sống vô cùng mong manh mà tôi chẳng thể làm được gì. Giá như tôi có thể đau thay em, chịu đựng thay em thì lòng tôi còn nhẹ nhàng và thanh thản hơn. Tại sao ông trời lại bất công với chúng tôi đến như vậy?
Tôi và vợ kết hôn đã được hơn 10 năm. Chúng tôi đã có hai con, 1 trai, 1 gái. Dù 10 năm chẳng được gọi dài đối với đời người nhưng đối với chúng tôi đó là chặng đường dài. Khoảng thời gian ấy, chúng tôi đã cùng nhau trải qua những khó khăn, thất bại, những hạnh phúc, ngọt ngào. Và ngay thời điểm này đây, chúng tôi phải đối mặt với sự cách xa mãi mãi. Đã có đôi lúc tôi muốn hét lên thật to với cô ấy, rằng tôi vẫn luôn nợ em lời cảm ơn, lời xin lỗi và hơn hết là cả cuộc đời này. Tôi chỉ ước mình có cơ hội để khiến em hạnh phúc hơn, để bù đắp những vất vả, thiệt thòi mà em vì tôi phải chịu đựng suốt bao năm qua.
Khi đến với nhau, tôi là giám đốc một công ty tư nhân. Thực ra, công ty ấy là do bố mẹ tôi để lại cho tôi. Chính vì vậy mà vấn đề tiền bạc, kinh tế tôi không bao giờ phải lo lắng. Tôi sợ vợ vất vả mà đi làm lại chẳng kiếm được bao nhiêu tiền nên đã bảo vợ là bỏ việc để ở nhà chăm chồng, chăm con. Vợ tôi vì không muốn là tôi buồn lòng nên cũng đồng ý và ở nhà làm tròn nhiệm vụ của mình.
Thế nhưng, khi kinh tế bị khủng hoảng, công ty của tôi bỗng lâm vào tình trạng nợ nần chồng chất vì làm ăn thua lỗ. Dù đã tìm đến các mối quan hệ và nhận sự giúp đỡ từ nhiều phía nhưng công ty của tôi vẫn bị phá sản. Khỏi phải nói là tôi đã đau đớn và sốc đến mức nào. Không những thế, tôi còn bị bố mẹ trách mắng, trì triết vì công sức của ông bà gây dựng đã bị tôi phá nát. Tôi chán chường, thất vọng nên lao đầu vào rượu chè, tụ tập với đám bạn bè.
Khi ấy, người duy nhất ở bên cạnh tôi, động viên và chăm sóc tôi hết mực và vợ tôi. Cô ấy đã tìm việc để đi làm trở lại để có tiền nuôi tôi và trang trải cho cả gia đình. Chưa một lần tôi nghe vợ trách móc, coi thường hay nói bất cứ lời nào khiến tôi thêm buồn bực. Ngược lại, vợ tôi luôn ân cần, dịu dàng và từng bước vực tôi dậy. Em luôn biết tạo động lực cho tôi, tạo cho tôi cảm giác mọi thứ qua đi thật nhẹ nhàng chứ không hề kinh khủng. Mãi sau này tôi mới biết, để có thể lo cho tôi va các con thời điểm khó khăn ấy, vợ tôi đã phải làm đủ mọi việc từ rửa bát, quét nhà thuê. Ấy vậy mà, chưa bao giờ vợ kêu ca hay phàn nàn với ai bất cứ điều gì.
Không chỉ có thế, vợ tôi còn tận dụng những mối quan hệ của mình và gia đình bên vợ để tìm cho tôi một công việc phù hợp, để tôi cân bằng lại cuộc sống và ổn định tâm lý sau cú sốc. Dần dần tôi đã tìm lại được niềm vui và niềm tin vào cuộc sống. Tôi lại bắt đầu lại từ đầu với hai bàn tay trắng.
Thế rồi, để có thể tạo điều kiện tốt nhất cho tôi gây dựng lại sự nghiệp, vợ tôi đã chạy vạy khắp nơi lo tiền, làm đủ mọi việc vất vả để kiếm tiền. Mọi việc từ chăm sóc con, nuôi con, lo cho gia đình nội ngoại đều do một tay vợ tôi lo lắng. Tôi chỉ có việc lo làm ăn, gây dựng lại sự nghiệp.
Vợ tôi đang hàng ngày giành giật sự sống (Ảnh minh họa)
Sau 4 năm làm việc cật lực, tôi đã lại có mọi thứ. Tuy không thể so sánh được với trước đây nhưng những gì tôi có được khiến nhiều người ngưỡng mộ. Khi ấy, tôi đứng trên bục vinh quang do chính mình tạo nên mà thấy mãn nguyện và hạnh phúc vô cùng. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ quên được công lao, sự hy sinh, vất vả của người vợ ngoan hiền, đảm đang.
Trớ trêu thay, khi chưa kịp hưởng thụ những ngày tháng hạnh phúc, sung sướng thì vợ tôi phát hiện bệnh ung thư. Căn bệnh ấy có thể cướp đi mạng sống của vợ tôi bất cứ lúc nào. Tôi đã không tiếc tiền đưa vợ đi Mỹ, Singapore để chữa trị nhưng các bác sĩ đều lắc đầu bó tay. Ôm vợ trong lòng mà tôi nghẹn ngào không thể thốt nên lời. Thấy cô ấy đau đớn, quằn quại mà lòng tôi như có hàng trăm nghìn mũi dao đâm thấu.
Ấy vậy mà, khi nằm trên giường bệnh, oằn mình chống lại những cơn đau, vợ tôi vẫn luôn cố tỏ ra vui vẻ, lạc quan để động viên và an ủi tôi. Tôi chỉ biết ôm mặt khóc vì bất lực trước những gì đang xảy ra. Tôi không đành lòng nhìn vợ ngày ngày chết mòn đi như vậy nhưng cũng không biết phải làm gì hơn.
Giá như có một phép màu để vợ tôi có thể bình thường trở lại như trước kia thì tôi nguyện sẽ chấp nhận mọi khó khăn, vất vả nhất. Cả đời này tôi chưa làm được gì cho vợ nhưng đã nhận quá nhiều sự hy sinh. Tôi nợ người vợ tuyệt vời và duy nhất của cuộc đời mình lời xin lỗi đã khiến em phải khổ cực, vất vả. Ngàn lời cảm ơn vì em đã đến bên tôi, cho tôi có được như ngày hôm nay. Và tôi nợ em cả cuộc đời này!
Theo Blogtamsu
Chia tay vì không có con, vừa ly dị xong tôi mới biết mình đang mang thai với chồng Có lẽ chuyện gì đến cũng đã đến, một ngày anh đứng trước tôi mà nói rằng anh muốn chia tay. Vì anh muốn có con nhưng tôi không sinh được, anh đã không chờ đợi được và đã quan hệ với người phụ nữ khác, hiện giờ cô ấy đã mang thai tháng thứ 3. Do tôi và anh yêu nhau không...