Chị à! hãy tự cởi trói cho mình khỏi cuộc hôn nhân đổ nát đó đi
Chị à! hãy tự cởi trói cho mình khỏi cuộc hôn nhân đổ nát đó đi. Tôi tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, chứ không ngờ vì …
Chị gọi điện cho tôi vừa khóc vừa kể: “Chị bị chồng đánh chỉ vì chị dám gọi điện cảnh cáo nhân tình của chồng”. Vừa thương vừa giận, tôi hỏi: “Thế chị định chịu đựng cuộc sống địa ngục này đến bao giờ?”. Chị buồn bã đáp: “Lần này chị quyết định ly hôn. Chị cũng đang nhờ người tư vấn thủ tục và phân chia tài sản sau ly hôn”.
Tôi mừng vì chị đã có một quyết định sáng suốt. Đây không phải là lần đầu tiên chồng chị ngoại tình cũng không phải chỉ với một cô gái. Trước đây là cô người yêu cũ, rồi đồng nghiệp ở cơ quan; lần này là một cô nhân viên phục vụ ở tiệm cắt tóc, gội đầu. Quen nhau trong một lần cơ quan anh đi biển, lúc đó cô ta đang phục vụ ở nhà hàng hải sản dưới Quảng Ninh. Cũng không hiểu dây dưa thế nào mà rồi không dứt được nhau. Cô gái đó cũng vì muốn dễ dàng qua lại với anh nên đã lên Hà Nội xin việc làm. Từ đó, hai người lén lút gặp gỡ. Khi mới nghe phong phanh, chị hỏi anh, anh chối bay chối biến. Nhưng khi chị bắt quả tang hai người hẹn hò đi ăn trưa với nhau, anh mới chịu nhận nhưng không phải là để hối cải mà là công khai đi lại với nhau và thách thức chị: “Chịu được thì ở, không chịu được thì ly hôn”.
Nhiều lần người đàn ông ấy xúc phạm chị – nỗi đau và căm hận vón thành cục nhưng chị đành ngậm đắng nuốt cay. Ngay cả khi đơn ly hôn đã viết sẵn nhưng chị ngần ngại không kí vì còn nhiều thứ ràng buộc.
Anh thích làm gì, đi đâu, gặp ai – chị không được can thiệp, không được biết và cũng không được hỏi (ảnh minh hoạ)
Chị cũng đã cố thay đổi bản thân để níu kéo chồng nhưng vô ích. Từ đó, dù có danh phận nhưng chị sống bên anh như một người vợ hờ. Anh thích làm gì, đi đâu, gặp ai – chị không được can thiệp, không được biết và cũng không được hỏi. Vài người bạn thân biết chuyện, họ xót cho chị và khuyên chị bỏ quách chồng cho nhẹ nợ nhưng chị vẫn không làm được. Có lẽ chị cứ chịu đựng như thế nếu không có giọt nước làm tràn li.
Tối đó, con chị bị sốt cao phải vào bệnh viện, chị bấm máy gọi cho anh về nhưng bất ngờ nhân tình của anh bắt máy rồi giở giọng trâng tráo với chị: “Anh ấy đang tắm rồi còn ăn tối với tôi nữa chưa về được đâu. Con của chị thì chị đi mà lo chứ chờ gì chồng!”. Lúc đó, chị cay sộc sống mũi nhưng vì sự an nguy của con nên chị cố kìm nén để lo cho con. Hôm sau, con xuất viện mà chồng chị cũng không về nhà, chị gọi thì máy không liên lạc được nên đành gọi thẳng vào máy của cô nhân tình. Uất ức, lần đầu tiên trong đời, chị thóa mạ người khác bằng những lời chợ búa như vậy. Và kết quả là chị lĩnh được một cái tát như trời giáng từ chồng. Ai cũng nghĩ chị sẽ chọn giải pháp ly hôn để thoát khỏi cuộc sống tồi tệ, bức bách.
Video đang HOT
Tôi vẫn tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự mất mát, thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, cả bố mẹ chị nữa, họ sẽ ra sao khi con gái mang tiếng bỏ chồng chứ không phải vì cái đống của treo trước mắt (ảnh minh hoạ)
Nhưng lâu không thấy tin tức của chị nên tôi chủ động gọi điện hỏi thăm. Chị cất giọng buồn buồn: “Chắc là chị không buông tay được đâu em ạ?”. Tôi hỏi: “Vì cái gì vậy chị?”. Chị thật thà thú nhận: “Cái nhà chị đang ở, sổ đỏ vẫn đứng tên ông bà nội chưa sang tên cho vợ chồng chị. Giờ bỏ nhau mà ra tòa phân chia tài sản, chắc gì chị đã có phần. Của chìm, của nổi, quỹ đen của anh ấy có những thứ chị vẫn chưa nắm được chẳng lẽ lại đi dâng cả chồng và của cho người ta?”. Tôi hụt hẫng cả người. Tôi vẫn tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự mất mát, thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, cả bố mẹ chị nữa, họ sẽ ra sao khi con gái mang tiếng bỏ chồng chứ không phải vì cái đống của treo trước mắt.
Thất vọng nhưng tôi vẫn cố hỏi chị một câu: “Chẳng lẽ ngần ấy năm chị bị đọa đày và cả tương lai của chị không đáng giá hơn khối tài sản ấy sao?”
Chị đã không trả lời. Và tôi biết chẳng có gì ràng buộc chị, chỉ là chị đang tự mua dây buộc mình. Cũng chẳng ai có thể giúp chị giải thoát cuộc sống ngột ngạt, bức bối hiện tại ngoại trừ việc chị tự mình cởi trói.
Theo Afamily
26 triệu chồng giấu ở trong bọc nilon và giọt nước mắt ân hận của cô vợ nóng như lửa
Thì ra anh âm thầm lập quỹ đen là vì muốn chị được nhàn hạ cho bằng bạn bè. Nước mắt chị dàn dụa khi nhìn anh và đọc những dòng chữ về kế hoạch của anh dành cho vợ.
Chị tần ngần trước trước hàng thịt, phải đắn đo mãi mới dám bước vào để mua một miếng thịt. Đã lâu rồi, bữa cơm của gia đình nhỏ chưa được cải thiện ngoài những món đạm bạc ngoài rau và trứng. Cùng lắm, chị mới dám mua một miếng thịt bò hay thịt lợn cho Bin để có thêm chất.
Chị là công nhân xưởng gỗ còn anh là tài xế cho một cửa hàng điện lạnh, kinh tế chẳng dư dả là bao. Lương hai vợ chồng chỉ đủ trang trải phí sinh hoạt gia đình, tiền đóng học phí cho con rồi các khoản linh tinh khác. Gần 6 năm sống trong căn nhà trọ tạm bợ, vợ chồng chị vẫn ao ước có ngày được sở hữu một ngôi nhà do mình làm chủ. Bởi thế tiền lương mỗi tháng, chị cố gắng tích cóp, nhịn ăn nhịn mặc để gửi ngân hàng tiết kiệm.
Ảnh minh họa
Hôm nay là chủ nhật, anh được mấy người bạn rủ đi cà phê nói chuyện phiếm. Căn nhà chỉ có hai mẹ con nên chị tranh thủ dọn dẹp lại nhà cửa, tiện thể thay ga giường và nệm vì mùa lạnh sắp đến.
Lúc sáng đi chợ, chị quên mất là nhờ anh lấy hộ mình tấm nệm được để trên kệ tủ áo quần. Thế là chị phải hì hục bưng ghế để đứng lên với tấm nệm dày gấp hai cơ thể. Vừa kéo được tấm nệm xuống sàn, chị thở phào nhẹ nhõm nhưng thấy bụi trên tủ cứ thi nhau rơi. Thế là chị lại phải giặt khăn để lau cho sạch sẽ.
Bất ngờ làm sau khi đang lau trên nóc tủ, chị thấy có một lớp ván gỗ ép mỏng bị bong tróc ra. Chị đang tính tháo chúng xuống kẻo để lâu thì ẩm và sinh mối mọt. Thế nhưng khi vừa lật tấm ván lên, chị bất ngờ thất bên dưới có một bọc nilon màu đen được buộc kỹ càng. Tò mò quá nên chị vội vàng mở ra thì giật mình vì bên trong có một cuốn sổ tiết kiệm đứng tên anh và số tiền vẻn vẹn 26 triệu đồng.
Chị như thấy lòng ngực mình không thở nổi, tim đập nhập hơn và khuôn mặt chị bắt đầu biến sắc vì tức giận. Chị vội vàng leo xuống ghế, ngồi phịt xuống sàn mà tức tối. Bao nhiêu câu hỏi cứ bủa vây trong đầu chị vì quỹ đen của chồng. Chị vu vơ nghĩ đến những toan tính riêng tư của anh: "Tại sao lại giấu mình quỷ đen lớn như vậy? Vợ chồng sống với nhau bao lâu, sao anh lại có thể âm thầm lập quỹ đen để làm gì? Hay là anh muốn giấu tiền để nuôi nhân tình bên ngoài?...".
Chị tự đặt ra hàng trăm câu hỏi mà không biết lý giải sao cho đúng. Nhìn lên đồng hồ, chị bực bội vì đã gần trưa mà vẫn không thấy anh mò về. Chị lật đật vào bếp nấu đồ ăn và tính khi nào anh về, sẽ cho anh biết tay việc giấu quỹ đen.
Mâm cơm dọn ra, phải ngồi đợi mãi mới thấy anh về nhà. Chị không nói gì, cố nuốt giận vào trong người để chỉ chăm chăm nhìn thái độ của anh. Trong anh hôm nay có vẻ vui hơn, anh khoe rằng gặp tụi bạn nên nói chuyện quên mất là phải về nhà ăn cơm. Chưa đợi anh nói tiếp, chị đã vứt ngay về phía anh cuốn sổ tiết kiệm tìm thấy trên kệ tủ. Sau đó, chị lại nước mắt ngắn dài, khóc lóc và than trách: "Lương tháng nào anh cũng xin lại mấy trăm để tiêu vặt thế mà lại có quỹ đen những 26 triệu à? Nhiều lần, tôi hỏi tháng này có thưởng thêm gì không thì anh lại bảo tôi vớ vẩn vì tham lam, bóc lột sức của chồng nên đòi hỏi".
Nghe chị than trách, anh cố gắng trấn an tinh thần để giải thích nhưng chị lại gạt đi để nói tiếp: "Bao năm qua, tôi nào dám ăn tiêu lãng phí. Anh xem cái xe cà tàng tôi đi đã mười mấy năm, hỏng đến hơn chục lần mà tôi đâu dám đề cập chuyện đòi mua xe mới cho bằng bạn bè. Anh thì đi tối ngày, đâu quan tâm thử suy nghĩ của vợ thế nào".
Lạ thay khi thấy chị trách mắng mình vì quỹ đen như vậy, anh chỉ tủm tỉm cười vô tư. Sau đó, anh bảo chị đợi một lát rồi chạy ra lấy cuốn sổ ghi chép của cửa hàng nơi mình làm. Anh lật đến trang cuối cùng và đưa cho chị xem. Mắt chị nhòe đi vì những dòng chữ ghi rõ của anh trong trang: "Kế hoạch tương lai: một máy giặt cho vợ khoảng 5 triệu, một tủ lạnh cho vợ khoảng 6 triệu, một xe ga cho vợ khoảng 35 triệu. Cố gắng, cố gắng, cố gắng!".
Sau đó, anh nhìn chằm chằm vào chị mà nói lớn: "Mỗi tháng anh đều xin lại em vài trăm không phải để nhậu nhẹt hay gái gú đâu mà dồn lại để gửi tiết kiệm đó. Công việc anh chỉ làm ban ngày nhưng từ lúc có cu Bin, anh xin kiêm luôn làm chân bảo vệ cho cửa hàng nên mỗi tháng cũng dư được gần hai triệu nữa. Anh giấu quỹ đen là vì vợ chứ có phải cho anh đâu mà em trách. Còn 10 triệu nữa mới đủ mua xe cho em nên anh sẽ cố.".
Chị cứng họng không biết nói sao với anh. Chị biết mình đã trách và nghi ngờ anh oan uổng mất rồi. Thì ra anh âm thầm lập quỹ đen là vì muốn lo cho chị. Nước mắt chị nhòe đi khi nhìn anh và đọc những dòng chữ về kế hoạch của anh dành cho vợ. Chị ôm chầm lấy anh, rối rích xin lỗi mà nức nở khóc không thôi.
Đáng nhẽ sống với nhau từng đó năm, chị phải tin tưởng anh mới đúng. Chị cảm thấy ân hận và có lỗi với anh quá! Chỉ vì hồ đồ mà lại trách mắng anh này nọ. Xong lần này, chị xin chừa!
Theo Afamily
"Đứng hình" vì chiêu trả thù độc của vợ do tội ham nhậu Mọi thứ vẫn diễn ra theo chiều hướng như vậy cho đến ngày, anh phải há hốc miệng sau mỗi lần say. Anh là trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng còn chị là giáo viên cấp hai mẫu mực. Suốt mấy năm chung sống, anh luôn tự hào vì vợ mình là người hiền lành và chu đáo và...