‘Chết tâm’ sau sinh vì chồng đòi ly hôn, không cho con mang họ
Mấy ngày nay đọc câu chuyện về người chồng đòi ly hôn vợ vừa sinh ngay trong viện sản vì cho rằng đứa trẻ không phải con mình, tôi thực sự ám ảnh bởi chính mình cũng từng rơi vào hoàn cảnh gần như vậy.
Tôi và chồng cũ kết hôn sau 3 năm yêu nhau. Dù đều là người ngoại tỉnh lên Hà Nội học tập, lập nghiệp với nhiều khó khăn, vất vả nhưng nhìn vào tình yêu của chúng tôi ai cũng nghĩ sẽ hạnh phúc viên mãn đến đầu bạc răng long.
Sau 1 năm bước vào đời sống hôn nhân tôi vẫn chưa có thai. Vì tôi từng uống thuốc tránh thai trong thời gian sống chung trước hôn nhân nên cả gia đình nhà chồng đều đổ lỗi chậm con do tôi.
Ảnh minh họa
Trong tâm trạng vô cùng áy náy vì có thể lỗi do mình, lại nghe lời khuyên của bạn bè, tôi thuyết phục chồng cũ cùng đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe sinh sản. Không ngờ kết quả cho thấy việc hiếm muộn không phải do tôi mà do anh bị mắc chứng không có tinh trùng. Anh ấy suy sụp vì biết mình không thể có con.
Trước tình thế này, vì yêu thương và chia sẻ với chồng, tôi tiếp tục chấp nhận điều tiếng và động viên anh theo phương pháp điều trị nuôi cấy tinh tử từ mào tinh trùng. Nhưng trời không chiều lòng người, sau hơn 1 năm anh đi lại bệnh viện đều không có kết quả như ý.
Cuối cùng, trước sức ép sinh con của gia đình chồng, tôi buộc phải nói sự thật về chứng bệnh của anh. Cả hai bên gia đình biết chuyện đều buồn.
Quyết định từ bỏ chuyện sinh con, chúng tôi bắt đầu hướng tới một cuộc sống vui vẻ tự do. Chúng tôi chăm chỉ kiếm tiền để mua sắm, đi du lịch, tận hưởng cuộc sống. Chồng cũ thậm chí còn bảo sau này già yếu thì chúng tôi cũng đủ tiền vào nhà dưỡng lão ở.
Video đang HOT
Tôi vì yêu anh nên thấy điều đó là bình thường. Thấm thoắt 10 năm hôn nhân của chúng tôi trôi qua trong êm đẹp. Chúng tôi nhận thấy đã thực sự sống cho chính mình.
Tuy nhiên, khi bước sang tuổi 35, tôi bắt đầu hết hứng thú với những chuyến du lịch và khao khát có con. Tôi bàn bạc với anh ấy về việc xin tinh trùng để làm thụ tinh nhân tạo. Dù không vui lắm nhưng anh đồng ý, có lẽ vì anh nghĩ đến quyền làm mẹ của tôi. Ngay sau đó, tôi hăm hở vào viện đặt vấn đề xin tinh trùng để sinh con.
Tôi được bác sĩ bơm tinh trùng vào buồng tử cung, nằm treo chân 1 tháng và may mắn lần đầu tiên đã thành công. Trong quãng thời gian này, mẹ đẻ luôn ở bên chăm sóc tôi. Vì bà cũng bận bịu trông cháu nên tôi về quê Hải Phòng theo bà. Lần đầu làm mẹ, lại ở tuổi này, tôi vô cùng hồi hộp và lo lắng. Nhưng điều làm tôi lo lắng hơn là anh ít về thăm tôi mà luôn lấy lý do bận công việc.
Đến khi chắc chắn mang thai, tôi lại xin nghỉ việc không lương thêm 3 tháng để giữ an toàn cho con. Anh bảo tôi cứ ở quê ngoại để mẹ chăm sóc. Tôi tin anh nên yên tâm ở nhà ngoại. Ngày nào anh cũng chỉ gọi facetime cho tôi một lát.
Anh báo đi công tác nhiều hơn. Tôi hỏi thì anh bảo anh phải kiếm tiền nhiều để nuôi con. Tôi thấy vậy lại vui hơn và nghĩ mình sắp có một gia đình trọn vẹn.
Thế nhưng tôi không ngờ thời gian mình sống ở quê, anh đã đi lại với 1 cô gái khác. Việc phát hiện cũng rất tình cờ trong lần anh về thăm tôi. Anh sử dụng hai điện thoại và vô tình để quên chiếc máy bí mật trong túi áo khoác, có cuộc gọi đến nên tôi mở ra nghe.
Ôm bụng bầu 4 tháng lên Hà Nội, tôi phát hiện những chuyển công tác của anh đều là nói dối, sự thật là anh đi nghỉ với nhân tình. Tôi bẽ bàng, nhiều đêm khóc hết nước mắt. Tôi không hé răng chia sẻ với ai nhưng rồi gia đình nội ngoại hai bên cũng biết chuyện. Ai cũng thương tôi nhưng nhân vật chính tôi cần thì luôn tìm cách né tránh.
Bất quá anh hứa sẽ dừng lại với cô gái kia nhưng sự hững hờ của anh khiến tôi vô cùng đau khổ. Mang thai đến tháng thứ 7, tôi vẫn thấy anh đi lại với người đó. Suy nghĩ quá nhiều, tôi gầy rộc và sinh con lúc thai 31 tuần tuổi. Bé sinh ra chỉ được 1.7 kg, phải nằm lồng ấp cả tháng liền.
Bất hạnh không dừng lại, anh bất ngờ nói muốn ly hôn với tôi vì cho rằng đứa bé giống với người yêu cũ của tôi. Tôi thực sự sốc.
Anh muốn từ chối quyền làm cha cũng không nên xúc phạm người đã yêu và sống cạnh mình hơn chục năm trời. Anh cầm giấy chứng sinh về nhưng không đi đăng ký khai sinh, không cho con mang họ mình.
Khi con được ra viện, tôi ẵm con về thẳng quê ngoại, để lại sau lưng tất cả những kỷ niệm và nỗi đau. 1 tháng sau, tôi viết đơn ly hôn và gửi lên Hà Nội cho anh ký. Tôi muốn mình là người chủ động ly hôn.
Tôi xin việc ở quê và sống luôn ở đó. Căn nhà tại Hà Nội được chia đôi, tôi cầm 1,4 tỷ đồng về quê mua một căn nhà gần nhà bố mẹ. Giờ tôi có một cuộc sống ổn định bên con trai 3 tuổi. Còn chồng cũ của tôi, nghe nói cũng sớm chia tay người phụ nữ kia và đang trong mối quan hệ với một người khác.
Anh có niềm vui tình mới còn tôi đang trong men say tình mẫu tử. Sau 10 năm làm vợ và 3 năm làm mẹ, tôi thấy làm mẹ là điều hạnh phúc nhất.
Vợ trẻ quyết ly hôn với chồng đại gia vì hành động khiến cô chỉ muốn "độn thổ" ở chốn đông người
Từ sau hôm ấy, mỗi lần "lên giường" với chồng, tôi đều thấy ghê sợ làm sao ấy.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng quen nhau 3 năm mới đi đến kết hôn. Mặc dù thời gian dài là vậy nhưng thời gian chúng tôi gặp nhau lại không nhiều do chồng tôi có hai quốc tịch Việt Nam và Ba Lan nên anh ấy thường xuyên sang Ba Lan làm ăn, chúng tôi chủ yếu chuyện trò tán tỉnh nhau qua điện thoại và chát chít qua mạng xã hội.
Chồng tôi là doanh nhân nên có điều kiện về kinh tế. Lần đầu tiên tôi đưa người yêu về ra mắt, bố mẹ và các anh chị em trong gia đình tôi đã rất hài lòng bởi thái độ cư xử lịch thiệp, cách nói năng điềm đạm và đặc biệt là rất "thoáng" với gia đình tôi.
Thấy bố mẹ và các em tôi ở trong ngôi nhà cấp 4 chật chội, anh đã bàn với tôi xây lại nhà cho bố mẹ trước khi chúng tôi tổ chức lễ cưới để gia đình tôi đón anh em họ hàng lên đám cưới tôi được chu đáo. Khi tôi còn đang ngần ngại thì anh đã bày tỏ ý định này với bố mẹ tôi. Khỏi phải nói bố mẹ và các em tôi mừng đến cỡ nào vì mong ước cất được cái nhà khang trang là mong ước một đời mà đến giờ bố mẹ tôi vẫn chưa thực hiện được.
Sau khi về thành phố, ngay lập tức anh chuyển vào tài khoản của tôi 1 tỷ để mang về cho bố mẹ xây nhà sau đó anh lại sang Ba Lan làm ăn. Đó là hồi tháng 2 năm ngoái.
Sau 5 tháng tích cực làm việc của nhóm thợ, căn nhà 2 tầng, 1 tum của bố mẹ tôi ở quê đã xây xong trước khi chúng tôi tổ chức đám cưới. Bố mẹ tôi từ khi có rể quý thì vui vẻ, gặp ai cũng khoe tuổi già được hưởng phúc nhờ con gái lấy được chồng giàu có, hào phóng. Bản thân tôi cũng thấy vui và tự hào vì đã đền đáp phần nào công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ.
Sau khi cưới, do công việc phải đi lại làm ăn giữa hai nước của chồng nên tôi quyết định bỏ việc nhà nước để theo chồng làm ăn. Nhưng cũng vì luôn đi cùng chồng nên tôi bỗng phát hiện ra anh có một tật khiến tôi chỉ muốn "độn thổ" mỗi khi ở chốn đông người, đó là tật thích sờ vào "của quý" của anh. Càng ở chỗ công cộng, anh càng thích sờ vào "chỗ ấy".
Thậm chí có lần chúng tôi đi dạo biển buổi tối, vì giận nhau nên tôi bỏ về phòng trước. Đang đi bỗng tôi thấy một đám con gái chạy vụt qua la hét ầm ĩ rồi buông lời chửi rủa "đồ biến thái". Tôi ngoài lại nhìn chỉ thấy chồng mình lững thững xa xa phía sau. Hỏi ra mới biết anh ấy đã móc "cậu bé" của mình ra vẩy tưng tưng trước một đám con gái đi ngược chiều khiến các cô gái hét lên ầm ĩ rồi chạy toán loạn.
Thú thật đêm ấy về phòng nghỉ, tôi đã thấy ghê tởm chồng mình kinh khủng. Nhưng tôi đã không nói gì với chồng.
Sau đó, tôi về Hà Nội và tâm sự với chị bạn tôi về những hành động kỳ quặc của chồng mình. Chị ấy bênh chồng tôi và nói rằng anh ấy bị mắc chứng loạn dục phô bày, là một trong những hình thức loạn dục hay lệch lạc tình dục mà biểu hiện bằng việc say mê tìm kiếm một phương thức hoạt động tình dục đặc biệt để đạt được cực khoái thay vì hình thức giao hợp bình thường. Chị ấy còn nói rằng những người mắc chứng như chồng tôi thường có hành động kỳ quặc để đạt cực khoái như: thích nhìn trộm người khác hoạt động tình dục hoặc nhìn trộm chỗ kín của người khác hoặc cọ xát của quý của họ vào những người khác giới không quen biết hoặc sờ mó vào chỗ kín của những người ấy...
Thảo nào mà chuyện "vợ chồng" của chúng tôi cũng "năm thì mười họa" mới làm một lần dù chúng tôi là vợ chồng mới cưới.
Nói thật từ sau hôm ấy, mỗi lần nằm cạnh chồng, tôi đều thấy ghê sợ làm sao ấy. Cảm giác về một doanh nhân nhiều tiền, một người chồng ấm áp, lịch thiệp, rộng rãi với nhà vợ biến mất mà chỉ có một cảm giác ghê ghê bệnh hoạn.
Mong ước lớn nhất của tôi bây giờ chỉ muốn ly hôn. Nhưng không biết phải mở lời với anh ấy như thế nào để anh ấy không cảm thấy bị xấu hổ và xúc phạm.
Thanh Hương
Gia đình tan nát vì cô giáo mầm non "sa chân" vào đa cấp Chuyện Nga tham gia kinh doanh đa cấp cuối cùng cũng lộ ra khi có một vài người quen đến tận nhà chị "mắng như tát nước vào mặt". Người vợ trẻ tên Nga năm nay 29 tuổi, hai vợ chồng lấy nhau 7 năm, có 2 đứa con, sống cùng bố mẹ chồng ở một huyện ngoại thành Hà Nội. Người chồng...