Chết sững trước lời đề nghị “bá đạo” của bố chồng lúc nửa đêm
Từng câu nói của bố chồng khiến chị cảm thấy thất vọng vô cùng. Hình ảnh người bố chồng luôn biết cách ứng xử, mẫu mực trong chị bỗng chốc sụp đổ.
Từng câu nói của bố chồng khiến chị cảm thấy thất vọng vô cùng. (Ảnh minh họa)
Ngày chị về làm dâu n hà anh , ai cũng nói số chị đúng là “chuột sa chĩnh gạo”. Gia đình anh khá giá, bố mẹ chồng anh dễ tính, hiền lành. Và đúng như người ta nói, chị sướng thật. Ngoài việc được anh nâng niu, chiều chuộng ra thì bố mẹ chồng cũng rất quan tâm, chăm sóc chị, coi chị như con gái mình chứ không phải phận con dâu.
Chị đi làm về tuyệt nhiên không phải động tay động chân vào bất cứ việc gì vì tất cả đã có mẹ chồng chị gánh vác hết. Nếu chị còn cố làm thì mẹ chồng chị sẽ tỏ ý không hài lòng, nói chị khách sáo, không coi bà là mẹ. Nhiều lúc anh đi công tác xa nhà, mẹ chồng chị còn chủ động sang ngủ cùng chị, nói rằng để chị đỡ buồn, và muốn hai mẹ con nói chuyện để hiểu nhau hơn. Chị vô cùng hạnh phúc và cảm thấy mình thật sự may mắn khi có được người mẹ chồng như vậy. Bố chồng chị thì liên tục mong chị sớm có cháu cho ông bế bởi ngoài thời gian chăm sóc cây cảnh, chơi cờ với mấy ông bạn ra thì ông chẳng còn biết làm gì ngoài thời gian rảnh rỗi.
Rồi chị cũng mang thai. Khỏi phải nói bố mẹ chồng chị và anh vui mừng như thế nào. Chị được cưng như trứng mỏng, nâng niu, chiều chuộng hết mức. Con chị trào đời, mẹ chồng chị mừng rơi nước mắt. Nhưng cuộc sống ấm êm của chị chẳng được bao lâu.
Khi con trai chị vừa đầy tháng thì mẹ chồng chị không may bị ngã cầu thang. Cả nhà đau đớn khi bác sĩ thông báo mẹ chồng chị sẽ bị liệt nửa người. Không khí u ám, nặng nề bao trùm khắp căn nhà vốn đầy ắp tiếng cười trước đây. Một mình chị không thế lo toan được việc chăm sóc mẹ chồng, chăm con nhỏ nên cả nhà đã thống nhất sẽ thuê người giúp việc.
Video đang HOT
Sau một hồi chọn lọc kĩ lưỡng, cẩn thận, cuối cùng chị đã quyết định đón người dì họ xa của chị ở dưới quê lên phụ giúp việc nhà cho gia đình chồng. Dì họ chị mới chỉ ngoài 40 nên còn khá nhanh nhẹn. Người ở quê tính tính lại thật thà, hiền lành, chăm chỉ. biết việc nên giao việc nhà cho dì, chị khá yên tâm.
Và dì đã không khiến chị phải thất vọng. Việc nhà cửa dì lo chu tất, chuyện ăn uống, tắm giặt của mẹ chồng chị gì luôn cẩn thận, chu đáo nên chưa từng thấy mẹ chồng chị phàn nàn bất cứ điều gì. Từ ngày dì tới, tiếng cười nói vui vẻ bắt đầu trở lại gia đình chị. Bố chồng chị vui vẻ hơn hẳn, tinh thần của mẹ chồng chị cũng khá lên rất nhiều nên chị cũng thấy yên tâm. Nhưng không hiểu sao tận sâu trong lòng, chị vẫn có cảm giác gì đó thật bất an. Nhất là khi thấy bố chồng chị thân thiết, gần gũi hơn với dì. Nhiều lúc nhìn bữa cơm gia đình thay sự xuất hiện của mẹ bằng sự có mặt của dì mà vẫn vui vẻ khiến chị không khỏi chột dạ. Nhưng chuyện chị không thể ngờ được cuối cùng lại vẫn xảy ra.
Tối hôm đó, con trai đột nhiên khó ở, chị phải dỗ dành mãi nó mới chịu ngủ yên. Lúc này cũng đã quá nửa đêm, có lẽ do hơi vất vả nên chị cảm thấy đói bụng, chị đặt con xuống giường để xuống dưới nhà tìm đồ ăn. Khi đi ngang qua phòng dì họ, chị chợt nghe có tiếng động lạ trong đó mà cửa phòng lại không khóa. Sợ có chuyện gì đó với dì, chị vội vã đẩy cửa vào và hình ảnh trước mắt khiến chị không khỏi sững sờ: bố chồng chị và dì họ chị đang âu yếm nhau rất tình tứ ở trên giường. Thấy chị, họ vội vã rời nhau ra, nhìn chị bằng ánh mắt ái ngại.
Chị định quay lưng bước ra thì bố chồng chị đột ngột kéo chị lại rồi nói với chị một câu khiến chị chết lặng:
- Xin con hãy giúp bố giữ kín chuyện này. Nếu sau này con muốn gì bố cũng nhất định sẽ cho con và nghe theo con, chỉ cần con đồng ý không tiết lộ câu chuyện của bố mà thôi.
Từng câu nói của bố chồng khiến chị cảm thấy thất vọng vô cùng. Hình ảnh người bố chồng luôn biết cách ứng xử, mẫu mực trong chị bỗng chốc sụp đổ. Chị giận dì họ mình vô cùng nhưng thấy dì khóc lóc vì lo sợ, chị lại mủi lòng. Và không hiểu sao, chị lại gật đầu đồng ý với lời đề nghị của bố chồng.
Cuộc sống gia đình chị vẫn êm đềm trong những ngày sau đó. Nhưng trong thâm tâm luôn cảm giác có lỗi. Chị đã giúp bố chồng che giấu chuyện tội lỗi của ông nghĩa là chị đã gián tiếp phản bội lại mẹ chồng chị. Mỗi lần nhìn mẹ chồng, chị lại muốn rơi nước mắt. Chị không hiểu nếu biết sự thật này thì mẹ chồng chị sẽ sống tra sao, chồng chị sẽ như thế nào, liệu cuộc sống của gia đình chị có bị đảo lộn hay không? Nhưng không nói ra, chị thấy lương tâm mình cắn dứt không yên. Chị phải làm sao để thoát khỏi sự bế tắc này đây?
Theo blogtamsu
Chồng tôi đang làm gì lúc nửa đêm thế này...
Tôi ôm con đứng như chết trân trước cửa phòng ngủ. Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ hòa lẫn nhau khiến tôi rụng rời chân tay. Hai người họ vui vẻ với nhau đến mức không biết mẹ con tôi đang đứng nhìn.
ảnh minh họa
Khi viết những dòng này tôi chẳng hiểu vì sao mình lại có thể bình tĩnh đến như vậy. Có lẽ là vì quá đau đớn đến mức mất cả cảm giác khi bị chồng phản bội chẳng? Tôi đã đọc rất nhiều tâm sự của các chị em bị chồng phản bội. Là một phụ nữ có gia đình tôi đồng cảm với nỗi đau của họ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại bị rơi vào hoàn cảnh khủng khiếp đó. Với tôi, anh luôn là người chồng có trách nhiệm và một người bố mẫu mực của các con. Anh luôn khiến mẹ con tôi thấy tin tưởng. Mỗi lần cuộc sống bộn bề tôi chỉ cần dựa vào bờ vai ấy, được con người ấy ôm ấp vào lòng thì mọi nỗi buồn đều bị xua tan hết.
Ngày trước khi lấy nhau tôi vẫn nói với chồng mình rằng: "Với em, khó khăn khổ cực đến đâu em cũng chịu được chỉ cần anh yêu thương em là đủ. Còn nếu một ngày anh có người khác, đồng nghĩa với việc em sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh mãi mãi". Lúc đó chồng tôi trả lời: "Làm sao anh có thể để tuột mất em khỏi cuộc đời, trái tim anh dành hết cho em rồi".
Nhiều lúc nghĩ lại những lời nói đó tôi vẫn mỉm cười hạnh phúc. Người ta nói đúng: "Đừng bao giờ tin lời đàn ông nói, hoặc nếu tin thì chỉ tin ngay lúc đấy thôi vì khi vừa nói xong có thể anh ta đã thay đổi rồi". Mọi chuyện xảy ra vào chuyến đi định mệnh ngày hôm đó, mẹ con tôi bay vào Đà Nẵng du lịch. Tôi vẫn gọi điện cho chồng thường xuyên, anh luôn quan tâm mẹ con đi có vui không đã thăm thú được nhiều nơi chưa? Chuyến du lịch đó là món quà chồng tặng sinh nhật cho con trai, nhưng vì anh bận tiếp đoàn Trung Quốc nên không đi được và hai mẹ con tôi quyết định tự đi với nhau.
Tôi về sớm hơn dự định 2 hôm vì công ty gọi vào bảo rằng có mấy giấy tờ cần tôi ký. Chuyến bay đáp xuống Hà Nội khá muộn, tôi không muốn làm phiền chồng và cũng muốn gây bất ngờ cho anh nên hai mẹ con quyết định tự đi tắc xi về. Khi về đến cổng thì con trai tôi đã ngủ say trên vai của mẹ. Tôi lịch kịch vừa bế con vừa kéo va li vào nhà. Nhà cửa tối thui, chắc chồng tôi đã ngủ. Tôi nhìn đồng hồ thấy đã điểm gần 1 giờ sáng. Nhẹ nhàng bồng con lên nhà và lúc đi đến cửa phòng ngủ thì tôi như chết sững khi có tiếng phụ nữ the thé vang lên: - Nhẹ thôi anh, anh định thế này cả đêm đấy à?
Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ ân ái cứ hòa lẫn khiến tôi cảm giác rụng rời chân tay. Nhưng khi đó tôi vẫn phải bình tĩnh vì con ôm con trên tay nếu không tôi làm rơi nó mất. Tôi đứng hình mấy giây vì không tin vào tai mình nữa. Tôi lén nhìn qua khe cửa thì thấy chồng như đang muốn "Ăn tươi nuốt sống cô kia". Tôi đẩy cửa vào rồi nói: "Lần sau anh dắt bồ về thì nhớ đóng cửa vào nhé! Đồ khốn nạn".
Hai người kia hốt hoảng nhìn tôi, chồng tôi lúc đó có vẻ hoảng hốt tột độ. Tôi ôm con bỏ đi, chồng mặc quần vào rồi chạy theo cầu xin tôi tha thứ: "Anh quay về với cô ta đi, về mà làm nốt việc anh đang làm dở. Anh hãy xem như mẹ con tôi đã chết rồi. Tôi căm thù anh".
Tôi bỏ đi khi cánh tay sắp rã rời vì ôm con, khi trái tim như có nghìn vết dao đâm và cắt cứa. Ngồi trên xe tôi khóc như mưa, cảm thấy cuộc đời này thật cay đắng. Không còn ngôn từ nào để diễn tả cho cảm giác lúc ấy, tuyệt vọng, đau đớn... Tất cả như 1 cơn ác mộng khủng khiếp.
Sau ngày hôm đó, tôi vẫn đi làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi không còn khóc nữa vì chẳng hiểu sao nước mắt không rơi nổi. Nhìn thấy chồng đứng dưới cổng cơ quan chờ nhưng tôi vô cảm đến mức xem như đó là con người xa lạ. Tôi là vậy, lúc yêu thương thì hết lòng hết dạ, nhưng khi đã quyết định vứt bỏ thì xem như chưa từng tồn tại. Đôi lúc tôi muốn gào thét rằng: "Tại sao? Tại sao anh ta lại đối xử với mẹ con tôi như thế".
Những ngày sống ly thân vừa qua, mọi người khuyên nhủ nhiều. Chồng tôi còn quì ở cổng nhà xin lỗi, nhưng tôi vẫn mặc kệ tôi vẫn muốn ly hôn. Tôi không biết nữa, tôi không rõ mình làm vậy là sai hay đúng. Tôi chỉ biết rằng tôi không chấp nhận được sự phản bội. Xin hãy nói cho tôi biết, tôi nên làm gì?
Theo Motthegioi
Những màn đánh ghen quái gở của vợ Đã rất nhiều lần anh muốn nổi điên với cách hành xử của vợ, anh đã bảo ban nhưng rồi cũng bất lực trước người vợ hay tưởng tượng. Hồi yêu nhau, anh không nhận ra bản tính của chị lại khó ưa và quái gở đến thế. Anh yêu chị dù chị chỉ là một tiểu thương buôn bán nhỏ trong chợ...