Chết sững người khi người tình cũ bội bạc là… em rể
Tôi lên thành phố buôn bán, gần đây được bố mẹ gọi về dự lễ ra mắt người yêu của em gái, khoảng 1 tháng nữa sẽ cưới. Em gái tôi rất vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng chú rể tương lai vừa vào sân, tôi đã chết sững…
ảnh minh họa
Anh ta là người yêu cũ của tôi trên thành phố. Chúng tôi đã chung sống với nhau hơn 1 năm. Tôi chia tay vì phát hiện ra anh ta phản bội tôi, cặp kè với một phụ nữ già nhưng giàu có.
Nhìn thấy tôi, anh ta cũng khá lúng túng, lo lắng. Sau đó, anh ta gọi điện cho tôi, xin tôi giữ kín mọi chuyện, rằng anh ta đã thay đổi và hiện rất yêu em gái tôi. Tôi bối rối, sợ hãi cho chính tôi và em gái. Liệu tôi có nên nói cho em gái tôi biết mối quan hệ này?
( Vũ Hồng Hà, Tuyên Quang)
Thực tế, không ít người gặp tình huống tương tự của em. Quả đất tròn nên đôi khi người ta gặp nhau trong hoàn cảnh rất khó xử: Người yêu cũ lại trở thành chồng (vợ) của bạn thân, của em gái (trai), của người thân bên nội ngoại…
Video đang HOT
Khi gặp lại người yêu cũ trong trường hợp trớ trêu, tuỳ từng hoàn cảnh mà mỗi người có ứng xử riêng. Nếu em còn tình cảm với anh ta thì nên dằn lòng, không nên xét nét, ghen tuông vì anh ta đã chọn em gái mình. Vì có đôi co, lôi kéo anh ta thì mọi chuyện cũng đã muộn, thậm chí còn mất tình chị em, bố mẹ đau lòng.
Còn nếu em không còn tình cảm thì xử lý dễ dàng hơn. Không ai hoàn hảo và biết đâu xấu với người này lại tốt với người kia. Vì thế, em không nên mang lỗi lầm trong quá khứ của anh ta để so đo.
Em phải đặt mình vào hoàn cảnh và tình cảm của em gái mình để suy xét. Nếu em gái em yêu thương, tin tưởng anh ta, đám cưới lại đã sát ngày, nếu biết sự thật, em gái em sẽ rất đau khổ và khó mà dám tiếp tục làm đám cưới.
Em và anh ta đã chia tay không lưu luyến gì, chắc chắn dễ ứng xử hơn. Em hãy để quá khứ ngủ yên, không nên nói rõ cho em gái của mình, tránh khó xử và việc ghen tuông, nghi ngờ không cần thiết. Em chỉ nên tế nhị nhận xét về tính cách của anh ta để em gái “tham khảo” mà thôi.
Nhưng thông thường, khi đã yêu, ai cũng nhìn người yêu của mình trong ánh sáng màu hồng, rất ít khi bị phân tán, nghi ngờ vì ý kiến của người ngoài cuộc. Vì thế, em nên hạn chế chê bai, nói không hay về em rể tương lai, khiến tình chị em sứt mẻ.
Em cũng có thể một lần nói chuyện rõ ràng với anh ta, chia sẻ quan điểm của mình, mong rằng anh ta sẽ cùng em gạt chuyện quá khứ, hy vọng anh ta sẽ đối xử tốt với em gái. Việc đối xử cao thượng, thẳng thắn của em sẽ khiến anh ta bớt căng thẳng, lo lắng để mang lại hạnh phúc tới cho em gái em.
Theo VNE
2 đời chồng, tôi vẫn không hạnh phúc
Chia tay người chồng thứ hai, tôi đã suy nghĩ đến cả tháng trời và tôi biết, chấm dứt cuộc hôn nhân này chính là chấm dứt cuộc đời của tôi ở đây.
Tôi không còn nghĩ tới chuyện đi bước nữa hay tái hôn với ai. Giờ nhiệm vụ duy nhất của tôi là trong con, nuôi con khôn lớn trưởng thành. Hi vọng sau này con sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, người mẹ tội nghiệp của chúng.
Những ngày tháng tiếp theo, tôi sẽ phải chịu điều tiếng là người đàn bà lăng nhăng, hay những câu đại loại như: "Có sao thì người ta mới bỏ, đàn bà gì mà lấy hai chồng đều bỏ cả hai". Nhưng không sao cả, tôi chấp nhận, vì tôi không thể nào cố gắng được thêm nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Người chồng thứ nhất của tôi chia tay tôi, cũng vì anh chủ động. Sinh cho anh ta một đứa con trai nhưng đó không phải là lý do khiến tôi và con tôi được ở lại trong căn nhà ấy. Anh đi làm, có tiền, giàu có và có bồ. Cô bồ có thể sinh cho anh cả hai đứa con trai chứ đừng nói là một. Và vì vậy, anh ngang nhiên ngoại tình và bỏ bê mẹ con tôi. Anh còn đuổi tôi ra khỏi nhà và đưa cô bồ về sống. Tôi dù có trơ trẽn đến cỡ nào, có mong muốn đến cỡ nào cũng không thể sống chung nhà với chồng và người đàn bà đó. Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn.
Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn. (ảnh minh họa)
Rồi hơn 1 năm sau, có một người đàn ông cũng từng có gia đình, giàu có và biết hoàn cảnh của tôi, ngỏ lời với tôi. Anh ta biết tôi từng có chồng và đang nuôi con nhỏ, nhưng anh ta cũng có con nhỏ, và bỏ vợ nên rất muốn tái hôn với tôi, làm một gia đình. Ban đầu, tôi sợ lắm, không đồng ý, vì không muốn đi bước nữa quá vội vàng. Hơn 1 năm mà đã lấy chồng hai, tôi cảm thấy không hay ho cho lắm. Nhưng những người xung quanh cứ động viên tôi nhận lời, vì họ bảo, anh ấy có điều kiện kinh tế, có thể lo cho tôi cuộc sống tốt hơn. Tôi còn có con, không thể một mình nuôi con, kiếm tiền thì không hề dễ. Vả lại, người đàn ông đó cũng từng đổ vỡ nên họ sẽ biết trân trọng người vợ hai hơn.
Nghe mọi người nói, tôi mủi lòng. Tôi cũng tính tới chuyện lấy chồng. Và sau một thời gian tìm hiểu, thấy anh ta quan tâm mình, lo lắng cho mình, lại còn hay quà cáp, yêu chiều tôi, nên tôi đã đồng ý. Tôi chấp nhận lấy chồng lần nữa và hi vọng sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng đúng là, ông trời trêu người. Người chồng mà tôi nghĩ giàu có, thực ra chẳng có gì mấy. Anh ta chỉ được cái mã, chỉ có cái nhà, còn lại thì không có gì. Công việc kinh doanh thì nay được, mai không. Tuy nhiên, tôi không cho đó là điều to tát, vì nếu anh ấy thật lòng yêu thương quan tâm tôi, thì tôi không để ý làm gì.
Nhưng anh ta coi tôi như ô-sin trong nhà, có việc gì cũng đến tay. Anh ta lấy một người giúp việc về, chăm con cho anh ta chứ không phải là lấy một người vợ. Tôi đi làm, kiếm tiền, lại còn một nách hai con, chăm con chồng và cả con mình. Còn anh ta thì chỉ biết chơi bời, nhậu nhẹt với bạn bè. Làm ăn thua lỗ thì về kêu trời rồi vòi tiền của tôi. Hình tượng người đàn ông tôi yêu thương, người mà luôn nói sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, không làm tôi thất vọng là thế này sao. Suốt ngày anh ta chỉ biết chìm trong men rượu, say khướt rồi còn về nhà đánh đập tôi. Với con tôi, từ ngày cưới nhau, anh ta chưa có một lời ngọt ngào, chứ đừng nói là quan tâ hay lo lắng. Tôi cảm thấy bất lực về người chồng này. Tưởng là giàu có ra sao nhưng ngoài cái nhà, anh ta không có gì hết, chỉ là lừa dối mà thôi!
Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi! (ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng để bớt gánh nặng cuộc sống nhưng có vẻ, gánh nặng còn nhiều hơn khi tôi làm mẹ đơn thân. Giờ tôi phải nuôi thêm con chồng và một người chồng nghiện rượu, còn vũ phu. Tôi chán nản lắm rồi, mệt mỏi lắm rồi! Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, nhưng lại ly hôn lần nữa thì còn mặt mũi nào. Tôi có nói với bạn thân của tôi, cô ấy bảo tôi cố chịu, chứ nếu ly hôn hai lần, người ta cười vào mặt tôi. Nhưng liệu có thể không, sao tôi còn dám nghĩ tới chuyện sống với anh ta nữa. Vậy thì cả đời này tôi chấp nhận cô đơn, đau khổ và mệt mỏi hay sao? Tôi đang đau khổ vô cùng, suy nghĩ về cuộc hôn nhân thứ hai này một cách nghiêm túc. Ly hôn, có lẽ chỉ còn đường như vậy và tôi thề là sẽ không bao giờ lấy chồng lần nữa.
Chỉ hi vọng là sau này, con tôi sẽ thông cảm cho người mẹ này, đừng nghĩ tôi là một kẻ không ra gì mà thôi. Liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống với người chồng chỉ coi tôi là người giúp việc không. Một mình tôi nuôi con đã mệt rồi, chỉ muốn có người nương tựa, giờ lại nuôi thêm chồng và con chồng, chắc là chỉ còn đường chết. Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi!
Theo VNE
Trong chuyện này, làm sao có thể trách mẹ? Tôi nhớ cái ngày vét hết tất cả những thứ có giá trị trong nhà, kể cả cặp nhẫn cưới đem bán lấy tiền cho anh đi thành phố làm ăn, anh ôm tôi rất lâu: "Em ở nhà ráng lo cho mẹ, anh sẽ cố gắng làm kiếm thật nhiều tiền rồi rước em lên". Tôi nói rằng tôi không mơ giàu...