Chết sững khi biết vợ có “quỹ đen” chi cho nhà ngoại
Đang lúc tìm tài liệu cũ, tôi vô tình thấy cuốn sổ nhỏ ghi các khoản chi tiêu, mà càng đọc tôi càng sững người khi phát hiện sự thật về con người vợ.
Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 7 năm, con cái và kinh tế gia đình đã ổn, tuy chưa giàu có gì bằng thiên hạ nhưng cũng có chút dư dả. Cả tôi và vợ đều làm nhà nước nên số tiền tích cop hàng tháng không nhiều, đều đặn khoảng đôi ba triệu 1 tháng. Kiến tha lâu cũng có ngày đầy tổ, tôi ước tính cũng có vài trăm triệu trong nhà, tất cả tiền nong tay hòm chìa khóa vợ tôi đều giữ cả, tôi cũng không mấy để tâm chuyện đó.
Trong khi cằn nhằn tôi cho tiền bố mẹ thì vợ lại dấm dúi bỏ quỹ đen chi cho nhà ngoại (Ảnh minh họa: IT)
Hàng tháng, chúng tôi có trích một khoản gần 2 triệu để đưa bố mẹ tôi sinh hoạt, chi tiêu thêm. Tôi là con trưởng trong nhà, nuôi bố mẹ cũng là chuyện hợp lý, vì ông bà không có lương hưu, thuốc thang bệnh tật lại nhiều, tôi bảo vợ hàng tháng chủ động đưa cho bố mẹ kẻo bố mẹ hết mà không dám nói lại thiếu thốn.
Trước đây vợ tôi cũng vui vẻ đồng ý, vì khi đó chỉ dăm ba tháng mới biếu, nhưng bây giờ thì vợ tôi có vẻ khó chịu ra mặt, cô ấy hay nói ra nói vào với tôi rằng: “Ở thì ở chung, ăn uống đã lo hết rồi, có gì mà phải bày đặt biếu xén, nhà mình còn lo con cái học hành bao nhiêu thứ chứ đã dư dả gì mà bây giờ bầy đặt đều như vắt chanh đưa 2 triệu mỗi tháng”. Mỗi lần thế là tôi phải quát lớn để dẹp bỏ cái tính ích kỷ của vợ, nếu không bố mẹ tôi nghe thấy lại tự ái, khổ các cụ già sức khỏe yếu lại lo nghĩ thêm thì ốm người.
Hôm trước, tôi bảo vợ đưa thêm tiền để tôi đi mua ít thực phẩm chức năng cho bố mẹ nhưng cô ấy ra chiều khó chịu, vẫn ca cẩm cái giọng ích kỷ cũ. Tôi và vợ có to tiếng trong phòng một lúc mà không để ý là bố mẹ tôi ở ngoài đã nghe thấy hết. Sau bữa ấy, không khí trong nhà trùng xuống, bố mẹ tôi rất buồn và không nhận bất cứ đồng tiền nào chúng tôi biếu. Tôi day dứt quá, đang tính xem phải làm tâm lý sao để vợ xin lỗi ông bà cho nhà cửa êm ấm.
Vô tình chiều nay, tôi tìm trong tủ cũ ít tài liệu từ đầu năm để làm báo cáo tổng kết ở cơ quan thì nhặt được cuốn sổ nhỏ. Lật từng trang từng trang mà lòng tôi uất nghẹn, mặt sầm xuống vì những con số nhảy nhót trước mắt. Thì ra, từ nhiều năm nay, vợ tôi vẫn giấu giếm mang tiền tiết kiệm của cả hai vợ chồng lo cho nhà ngoại. Rất nhiều khoản được vợ tôi ghi ra, nào là nồi cơm điện tử: 2 triệu, tủ lạnh: thêm 5 triệu, sơn nhà: 20 triệu, bộ bàn ghế nhà bếp: 10 triệu, … và còn rất nhiều khoản nữa tôi biết vì nhà ngoại tôi mới xây nhà, thời gian và các mục chi đều rất khớp.
Mà phải nói công bằng rằng, nhà ngoại tôi không phải khó khăn gì, bố mẹ vợ tôi về hưu và lương khá, kinh tế vững hơn nhà tôi, thế nhưng vợ tôi bao nhiêu năm vẫn chỉ chăm chăm vun vén về ngoại mà không biết lo cho tổ ấm hiện tại của chúng tôi, lại còn ghẻ lạnh, tính toán thiệt hơn với bố mẹ chồng từng đồng từng cắc.
Tôi buồn quá, chẳng biết phải làm sao cho vợ tỉnh ngộ, làm to chuyện ra thì bố mẹ vợ có khi lại tự ái, mà không làm gì thì ức chế quá.
Video đang HOT
Theo 24h
Chiếc khẩu trang lạ rơi trên sàn nhà vô tình phơi bày tất cả tội lỗi của người vợ mà tôi yêu thương
Thời gian rảnh rỗi cô ấy xem ti vi, lướt web, mua sắm những gì mình thích hay về nhà ngoại chơi. Tôi thấy quyết định của mình cho vợ ở nhà là hoàn toàn đúng đắn.
Công việc quản lý của tôi lương cũng cao, trong khi đó vợ tôi chỉ là nhân viên hành chính lương được vài ba triệu đồng, lại chịu nhiều áp lực từ các nhân viên khác. Ngày nào cũng thấy vợ trở về nhà với bộ mặt cau có, khiến không khí gia đình luôn căng thẳng.
Không chịu nổi được cảnh vợ bị người khác bắt nạt mỗi ngày nên tôi khuyên cô ấy nghỉ ngơi để khi nào sinh xong 2 đứa con tính chuyện đi làm cũng được. Nghe lời chồng vợ tôi hàng ngày ở nhà chỉ việc dọn dẹp nhà cửa và nấu bữa tối cho chồng là hết việc.
Tôi thấy quyết định của mình cho vợ ở nhà là hoàn toàn đúng đắn (Ảnh minh họa)
Thời gian rảnh rỗi cô ấy xem ti vi lướt web mua sắm những gì mình thích hay về nhà ngoại chơi. Tôi thấy quyết định của mình cho vợ ở nhà là hoàn toàn đúng đắn, không khí gia đình tôi trở nên vui vẻ ấm cúng hẳn lên không còn phải nghe những lời nói phàn nàn bức xúc của vợ về công việc nữa. Nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như tôi nghĩ, một hôm đi làm về tôi nhặt được chiếc khẩu trang lạ rơi trên sàn nhà, cầm chiếc khẩu trang kẻ ô vuông lên tôi hỏi vợ:
- Khẩu trang của ai mà rơi ra nhà đây em?
Vợ tôi đứng đờ người ra trong giây lát rồi vội vàng giật lấy đưa lên mặt mình đeo:
- Của em đánh rơi đấy, mới mua mà, anh thấy đẹp không?
Tôi lấy lại khẩu trang và xem kỹ một chút rồi nói thẳng:
- Chiếc khẩu trang này nó to hơn khuôn mặt em mà với lại nhìn nó hơi bị mốc bởi mùi mồ hôi lâu ngày chưa giặt.
Thấy vợ bối rối không đáp được tôi lảng sang chuyện khác:
- À mà em nấu cơm chưa anh đói lắm rồi đấy, do công việc nhiều quá nên trưa nay anh quên cả ăn.
Từ sau hôm ấy tôi không nhắc lại chuyện chiếc khẩu trang nữa nhưng trong lòng tôi luôn nghi ngờ về sự chung thủy của vợ mà chưa biết phải làm sao. Tôi không thể ở nhà coi vợ được cả ngày, tôi cũng chẳng thể gọi điện mỗi tiếng một lần cho vợ được.
Đang định gọi mẹ ở quê ra chơi và trông coi vợ thì tôi chợt nhìn thấy chiếc camera bên đường mới thấy đúng là thông minh lắm cũng có lúc ngu ngốc. Ngay lập tức tôi quay đầu xe đi đến cửa hàng mua một loại camera giấu kín để về lắp trong phòng mình.
Lắp camera đã 1 tuần rồi chẳng có kết quả gì, lại ngày nào cũng chỉ thấy vợ ném đồ lên che khuất màn hình khiến tôi thêm bực mình hơn. Một hôm tôi cũng mở camera như mọi ngày và lần này camera cũng bị che khuất, đang trong lúc rảnh tôi liền phóng thẳng xe về nhà để xem liệu có bí mật gì không. Trong nhà khóa cửa tôi lấy khóa riêng ra mở, tôi đứng tim khi từ bên ngoài tôi đã nghe thấy tiếng nói véo von của vợ:
- Em yêu anh nhiều lắm.
- Em không yêu chồng mà lại đi nhớ đến người đàn ông lượm ve chai như anh sao?
- Mối tình đầu mà anh, từ sau ngày anh bỏ đi mất tích với người con gái khác em đau khổ lắm, trong lòng lúc nào cũng muốn được gặp lại anh, chắc cả cuộc đời này em chỉ yêu được mình anh thôi. Còn chồng em ư, chắc chỉ là sự thương hại của em dành cho người đàn ông tốt bụng lắm tiền chứ thực tình em không có tình cảm với anh ta.
- Hôm nay là buổi cuối anh đến gặp em, tình cảm của chúng mình chấm dứt ở đây thôi, tháng sau anh sẽ lấy vợ em ạ.
- Anh đi rồi em phải sống thế nào khi không có anh đây? Hay anh dẫn em đi khỏi ngôi nhà này được không anh, em không muốn mất anh đâu.
Nghe đến đây lòng tôi sôi sục không thể bình tĩnh được nữa liền đẩy cửa phòng ra xông vào thì thấy vợ và người tình đang ôm ấp nhau. Tôi lao vào đánh tới tấp tình địch, vợ tôi thấy vậy liền chạy lại giữ chặt chân tôi để cho nhân tình thoát thân. Thế là chỉ trong nháy mắt hắn đã chạy trốn khỏi cơn thịnh lộ của tôi. Không làm gì được kẻ dan díu với vợ tôi quay sang đay nghiến chì chiết vợ, nhưng cô ấy không chịu nhận lỗi mà ngang nhiên cãi lại:
- Anh đừng tưởng mang về mấy đồng tiền mà giữ được trái tim tôi, con người sống phải có tình yêu phải biết sống cho mình chứ tôi chán cảnh ăn nằm ngủ bên cạnh người chồng không có tình yêu lắm rồi. Chỉ vì bố mẹ bắt ép tôi lấy anh chứ thực sự tôi chỉ thương hại anh thôi.
(Ảnh minh họa)
Những lời vợ nói ra khiến tôi đau nhói con tim, không ngờ người con gái mà tôi yêu say đắm nguyện dâng hiến cả cuộc đời này cho em đây ư. Sao vợ lại đối xử phũ phàng với tôi đến vậy. Ngồi nhìn chiếc camera đang bị chiếc quần của em che khuất tôi mới hiểu nguyên nhân, vậy là ngày nào vợ cũng bận rộn với người tình là đây, thảo nào vợ luôn kêu mệt mỏi cứ ngỡ vợ có bầu cơ đấy.
Trong khi vợ ngoại tình còn nói những từ bất cần oán trách chồng, còn tôi vì yêu em quá mà chưa tìm cho mình lối thoát chỉ biết tha thứ cho em mong con tim em biết hối lỗi trở về vun đắp cho gia đình mình như trước. Tôi biết mình yếu đuối nhưng tôi yêu em vô cùng tôi không muốn để tuột mất em. Hy vọng đám cưới của tình địch sẽ khiến vợ tôi nhanh quên hắn ta đi.
Theo Ngoisao
Lấy vợ tiểu thư, tôi cay đắng nhìn nhà ngoại nhiều tiền, lấn lướt coi thường bên nội Bố mẹ vợ giàu có nên lúc nào cũng vung tiền để thống trị. Nhìn cảnh bố mẹ mình nghèo, không có tiếng nói, tự nhiên tôi lại hối hận vì đã rước cô tiểu thư ấy về làm vợ. Ngày còn thanh niên, tôi nghĩ hôn nhân rất đơn giản. Thực tế lúc đó, tôi chỉ thấy cô nào xinh thì tán...